Hình ảnh và giọng nói Cố Viện vô cùng quen thuộc, chính là Bạch Cương buổi sáng đã từng muốn sờ đùi cô.
Cho nên, đây là hiện trường anh em họ làm tình?!
Giữa lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi thì trường hợp tình cảm mãnh liệt đột nhiên bị cắt bỏ. Trên màn hình xuất hiện một cô cái văn nhã tĩnh lặng, lông mày lá liễu tinh tế, đôi mắt quanh năm rũ xuống lần đầu tiên mở hoàn toàn, mắt hạnh mũi cao. Cố Viện mới phát hiện vậy mà rất xinh đẹp, ít nhất hơn hẳn Bạch Huyên Huyên.
Cô gái này Cố Viện biết, tất cả mọi người ở đây cũng biết, đó là chị gái cùng cha khác mẹ với Bạch Huyên Huyên — Bạch Kỳ.
Tuy là chị nhưng lại cùng tuổi, chẳng qua lớn hơn mấy tháng, vừa nghe là biết chuyện cẩu huyết trong đó rồi.
Nếu muốn hỏi ấn tượng của Cố Viện đối với Bạch Kỳ, đó chính là một cô gái nhỏ chịu thương chịu khó lại có chút âm trầm lạnh lẽo. Cô ấy cơ bản không nói lời nào, dường như ai cũng đều có thể hành hạ, sai sử cô ấy.
Cố Viện chỉ có duyên gặp cô ấy vài lần, cũng không biết chuyện của cô ấy. Cô có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của cô gái ấy, nhưng nếu một người ngay cả chính bản thân mình cũng không muốn phản kháng, thì làm sao có thể rời xa vực sâu.
Nhưng giờ phút này, cô gái này dường như thay đổi rất nhiều. Giọng nói cô rất nghẹn ngào, nhưng bên trong lại có chút hưng phấn: "Hôn lễ, lại là hôn lễ. Thoáng cái đã bốn năm trôi qua, những người tham gia hôn lễ tựa hồ không có thay đổi bao nhiêu nhỉ! Còn có ai nhớ rõ hôn lễ bốn năm trước không? Ha hả, khi đó, tôi cũng là phù dâu đấy!"
Thanh âm cô gái mang theo tiếng cười, nhưng trong mắt lại tràn ngập căm hận và điên cuồng. Cô cong khoé môi, lại giống như từ địa ngục mà đến, làm người ta cảm thấy lạnh lẽo cả người: "Hôm nay tôi cho mọi người nhìn xem, bọn họ nháo phù dâu, nháo động phòng như thế nào."
======
Bạch Huyên Huyên còn chưa hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.
Trước khi buổi lễ bắt đầu, cha Bạch cho người gọi cô và Trần Vũ Hàng đến phòng cho khách trên lầu, nói là có chuyện cần bàn. Còn có thể là cái gì, nói tới nói lui chính là tiền thôi.
Trong phòng đốt huân hương hơi nồng, đứng ngồi đều là người nhà họ Bạch, bao gồm một đôi mắt tham lam không chớp Bạch Cương. Bọn họ tất cả đều thống nhất một lời, ngụ ý là vì để cô dâu có xuất thân tốt, hy vọng Trần Vũ Hàng có thể cho bọn họ mượn chút tiền để lập một cái công ty nhỏ.
Bạch Huyên Huyên chịu đựng đủ đám người ngu xuẩn này rồi, giống như một đám trùng hút máu bám vào bản thân mình. Cũng không nhìn xem tình huống bây giờ là như thế nào. Cô ta vừa mới chuẩn bị từ chối liền phát hiện thái độ của Trần Vũ Hàng rất lạ. Ánh mắt hắn nhìn cô ta có chút áy náy, tựa hồ như đã ra quyết định nào đó. Sau khi cha Bạch thao thao bất tuyệt, người đàn ông mở miệng: "Tôi có thể cho mọi người vay tiền..."
Lời này vừa nói ra, trên mặt những người trong phòng đều hiện lên ý cười. Bạch Cương thậm chí có chút ảo não, sớm biết hào phóng coi tiền như rác như vậy vừa rồi hẳn là nên muốn nhiều chút.
Nhưng Bạch Huyên Huyên lại không lạc quan giống như những người khác. Ngực cô ta nhảy lên dồn dập, cảm thấy sẽ phát sinh chuyện lớn nào đó. Quả nhiên nghe thấy Trần Vũ Hàng gằn từng chữ một nói: "Nhưng mà, hôn lễ phải huỷ bỏ, thật xin lỗi..."
Thấy tình cảnh như vậy, Bạch Huyên Huyên chỉ cảm thấy tức giận trào lên đỉnh đầu, mắt hoa đi, vậy mà lại đứng không vững. Cô ta còn tưởng rằng do bản thân quá tức giận, ai ngờ ngay sau đó những người trong phòng từng người từng người ngã xuống, ngay cả Trần Vũ Hàng cũng không may mắn tránh khỏi.
Ấn tượng cuối cùng trước khi Bạch Huyên Huyên té xỉu, là một đôi mắt điên cuồng.
=======
Cố Viện đã xem quen phim sắc tình cũng cần phải thừa nhận, cảnh tượng nhìn thấy trong buổi hôn lễ này là hình ảnh dâm loạn nhất mà cô từng thấy trong cuộc đời này.
Trong video, Bạch Kỳ đem hình ảnh chuyển vào trong phòng một lần nữa, cố ý chiếu vào trong ly nước thuỷ tinh, nghiêm túc giảng giải cho mọi người: "Đây là một loại thuốc Bạch Cương rất thích dùng. Bốn năm trước hắn dựa vào cái thứ này, huỷ hoại tôi. Nhìn xem, bây giờ tôi cho hắn hai phần, dường như hắn rất mê mẩn đấy."
Hình ảnh quay đến hai người trên giường, Bạch Cương đâm côn th*t liên tục làm dâm dịch giàn giụa khắp nơi. Bạch Huyên Huyên vừa khóc vừa kêu, khuôn mặt vốn thanh nhã giờ vô cùng vặn vẹo. Cô ta hoàn toàn thanh tỉnh, lúc này không ngừng kêu thật xin lỗi, không ngừng xin tha.
Bạch Kỳ đưa tay vặn chặt đầu tóc Bạch Huyên Huyên, dùng sức kéo về phía sau một cái: "Tới nào, cô dâu thân ái, chào hỏi mọi người một cái..."
Bạch Huyên Huyên nức nở, làm như biết cảnh tượng phía sau camera nên không ngừng trốn tránh về phía sau.
Khoé miệng Bạch Kỳ lộ ra một nụ cười nhạo: "A, bây giờ biết trốn rồi? Không sao, để tôi giới thiệu cho mọi người... Đây là Bạch Huyên Huyên, em gái tôi. Bốn năm trước chúng tôi còn học chung một lớp cao trung. Đáng tiếc tôi quá không thức thời, thành tích cao hơn cô ta vài phần, đoạt nổi bật của cô ta. Cô ta biết, cái nhà này chỉ nuôi một nữ sinh viên, vì thế đã nghĩ ra một biện pháp cực kỳ độc ác... biện pháp này, chính là nháo phù dâu."