Hôn Nhân Xứng Đôi

Chương 17



Sầm Dao dứng ngoài ban công, mở EP xem báo cáo số liệu mô phỏng Thiên Xu lần thứ bảy do Fujimogawa gửi. Adam đột nhiên hiện lên, hỏi y có muốn bật <Chú Đại Bi> không.

Sầm Dao nhấc mắt bỏ qua tin nhắn của nó, động tác vô hiệu, y mới nhận ra mình đã hết thời gian cấm Adam.

Thế là Adam vui sướng bật <Chú Đại Bi>.

Sầm Dao gảy màn hình: "Ai bảo mày bật cái đó hả."

Adam dừng hai giây, sau đó ban công vang lên <Tâm Kinh>.

Sầm Dao:... Sớm muộn gì cũng phải thủ tiêu cái con AI ngu si này.

Y mặc kệ nó, châm điếu thuốc bắt đầu xem số liệu.

Tiếng Phạn quanh quẩn trong phòng, Heinz tắm rửa xong đi ra, cái tay đang cài cúc khựng lại.

Lần đầu tiên hắn hoài nghi thính giác của mình có vấn đề.

Heinz bước ra ban công. Dưới ánh trăng, Sầm Dao tựa vào lan can, mở màn hình ảo, tay trái giơ ly rượu nhâm nhi, ngón trỏ và ngón giữa còn kẹp điếu thuốc đang cháy. Giữa khói mù lượn lờ, Omega lạnh nhạt nhìn màn hình, cảm nhận được ánh mắt của Heinz thì ngẩng lên, nhướng mày mỉm cười.

Sự lạnh nhạt nháy mắt tan thành mây khói.

Heinz: "... Sở thích của em cũng thật đặc biệt."

Sầm Dao dụi tắt điếu thuốc vị bạc hà, bấm lên giao diện, Adam lập tức ngừng <Tâm Kinh>. Y đưa ly rượu cho Heinz: "Thử không?"

Heinz rủ mắt nhìn, nhận cái ly, cùng tựa vào lan can với Sầm Dao.

Sầm Dao thoải mái chọc chọc màn hình siêu lớn, không buồn mở hình thức riêng tư. Heinz nhìn y tính toán nửa ngày, chợt nói: "Cái này là hệ thống trung tâm của cơ giáp?"

Ngón tay Sầm Dao chạm hai cái hủy bỏ phép tính bị sai vừa rồi, cười nói: "Điều khiển cơ giáp còn phải học cái này à?"

Heinz đung đưa ly rượu, nhấp một ngụm, đáp: "Cùng hệ liệt với Huyền Quang."

"Huyền Quang hiện là cơ giáp duy nhất sử dụng hệ thống G18 Thiên Xu." Sầm Dao cười nhìn hắn: "Huyền Quang dùng tốt không?"

Heinz sửng sốt, quay phắt sang nhìn Sầm Dao: "Hệ thống trung tâm của Huyền Quang ---"

"Xem như là do tôi thiết kế." Sầm Dao tắt màn hình: "Ý tưởng thiết kế ban đầu của nó là do tôi nói ra. Nhưng hồi ấy vẫn còn ngây thơ và thiếu thực tế, vả lại tuổi quá nhỏ, lý lịch kinh nghiệm không đủ, không được duyệt, cuối cùng là giáo sư Sầm xin duyệt và hoàn thành dự án."

Heinz: "Là nhỏ cỡ nào?"

Sầm Dao: "16? Hay là 15 nhỉ? Không nhớ rõ lắm, đại khái là khoảng thời gian đó."

Heinz nhìn y: "Năm nay em 20 thật à?"

"Thật còn hơn vàng." Sầm Dao nói: "Sao anh lại nghi ngờ người ta thế, anh không thấy anh đăng thông báo kết hôn có cả đống người bình luận là anh cưới một bé vợ về à?"

Heinz: "..."

Sầm Dao xoay người, tay chống lan can, nhìn vườn hoa bên dưới ban công: "Cái tên Huyền Quang là do tôi đặt." Sầm Dao nói: "Viện trưởng Sầm vốn định dùng tên tôi luôn, nhưng Hội Liên Hiệp Omega vì muốn bảo vệ tôi nên hủy bỏ."

Heinz: "Quan hệ của em với viện trưởng Sầm là gì?"

"... Bà ấy xem như là mẹ nuôi của tôi." Sầm Dao chống tay lên má, ậm ờ úp mở, rõ ràng không muốn nói về đề tài này. Y im lặng nửa ngày, bỗng quay sang nhìn Heinz: "Hệ thống trung tâm G18 được đề xuất gần như gây chấn động cả viện khoa học, tôi được vô số người tán thưởng là thiên tài. Có một thời gian, tôi như đi trên mây vậy, bởi vì tôi biết, nếu hệ thống G18 được áp dụng vào quân đội, tôi chính là người thay đổi lịch sử."

Sầm Dao dừng một chút, giọng trầm hơn: "Để Huyền Quang ra đời mất hai năm, đầu tư vô số tiền bạc nguyên liệu và nhân lực. Nhưng, kể từ khi nó được sinh ra, chưa một ai có thể đạt tới giá trị van tinh thần của nó. Cuối cùng nó bị gác xó, giống một món đồ triển lãm tinh xảo."

Heinz sửng sốt, dường như ý thức được điều gì, hắn nhìn Sầm Dao. Sầm Dao cười với hắn một tiếng: "Cơ giáp chỉ là công cụ, giá trị của công cụ nằm ở việc được sử dụng, nếu không dùng được, nó chỉ là một đống sắt vụn vô dụng. Heinz, anh gần như đã cứu vớt tôi. Cái ngày viện trưởng Sầm nói cho tôi Huyền Quang được khóa lại cùng một Alpha với độ phù hợp tối cao, cái tên Heinz Norman đó đã giúp cho ý tưởng điên cuồng của tôi có chỗ đặt chân."

Heinz lẳng lặng, chăm chú nhìn Sầm Dao. Gió trong sân mang theo hương hoa tới, thổi tung sợi tóc vàng rực rỡ của Alpha, lướt qua đôi mắt xanh lam tựa biển cả, dịu dàng mà êm đềm, như ánh trăng bàng bạc.

"Khi ghép đôi thành công, chủ tịch của Hội Liên Hiệp Omega, quý bà Elena không đề nghị tôi kết hôn với anh, bởi vì khi ấy chúng tôi đều biết, tôi chọn kết hôn với Alpha chẳng qua là để ngăn thuốc ức chế làm tổn thương não bộ. Mà quân hàm của anh quá cao, gia tộc Norman cũng quá hiển hách, hơi." Sầm Dao nghiêng đầu, toét miệng cười: "Hơi khó khống chế."

"Cuối cùng em chọn tôi là vì Huyền Quang à?" Heinz hỏi.

"Sao anh lại nghĩ vậy chứ?" Sầm Dao cười nói: "Đương nhiên là vì đầu não ép cưới rồi."

Heinz không tin: "Trình độ phát triển nhận thức của Adam đã vượt xa AI bình thường, gần như là một con người, AI đầu tiên khiến tôi có cảm giác đó là đầu não."

Adam ong một tiếng, như bị hù dọa.

"Tư liệu cá nhân của em kể cả người có chức cao như cha tôi cũng không thể điều tra. Sầm Dao, nếu em không muốn ghép đôi, em hoàn toàn có thể từ chối." Heinz đưa ly rượu cho y: "Đừng nói với tôi lí do em kết hôn với tôi chỉ là vì tôi có thể điều khiển Huyền Quang."

Sầm Dao cười, cầm lấy ly rượu trong tay Heinz, ngửa đầu uống cạn. Im lặng một lúc, y nói: "Đại khái là vậy. Ít nhiều cảm thấy có chút duyên phận, nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là độ phù hợp của chúng ta quá cao."

"Sầm Dao, nếu em chọn sai thì sao?" Heinz nhìn Omega đứng dưới trăng, giọng rất lạnh: "Omega đứng trước Alpha trời sinh yếu thế, trong kì độ/ng dục Alpha lại càng có quyền khống chế tuyệt đối. Nếu Heinz Norman là một tên Alpha gia trưởng theo chủ nghĩa giới tính sô-vanh*, là thứ ngu xuẩn vênh váo tự cho là mình đúng. Em vô tri kết hôn với hắn như vậy, em có biết mình sẽ phải đối mặt với cái gì không?"

*Chủ nghĩa sô-vanh là một chủ nghĩa dân tộc cực đoan cho rằng nhóm hoặc dân tộc của mình là thượng đẳng và chính nghĩa còn những dân tộc hay nhóm khác là yếu đuối, hạ đẳng và đáng khinh. Ở đây Heinz đang dùng với nghĩa là lỡ ổng coi Alpha là nhất, Alpha luôn đúng, coi thường những giới tính khác thì Sầm Dao tính sao.

Sầm Dao xoay ly rượu, nghiêng đầu thoải mái nhìn hắn, bỗng nói: "Làm gì mà dữ vậy."

Rượu uống vào giờ bắt đầu lên men, đuôi mắt và gò má Sầm Dao ửng lên màu hồng, trong mắt là ánh nước ướt mềm. Y tới gần Heinz: "Nhưng Heinz Norman đâu phải người như vậy."

Heinz rủ mắt nhìn y, không thả pheromone, cũng không dìu y, vô cảm lạnh lùng nói: "Vậy Heinz Norman là người như thế nào?"

Sầm Dao không hề ngại sự lạnh lùng của hắn: "Sao tôi biết được, tôi mới quen anh có vài ngày."

Gió nổi lên, lá thông xanh cùng với dây thường xuân rì rào rung động. Bạc hà và đàn hương quấn quýt lấy nhau trong không khí. Heinz vươn tay đỡ vai Sầm Dao: "Em say rồi."

Sầm Dao bảo là không, đi vào phòng: "Nhưng mà tôi buồn ngủ."