Cố Khuynh Thành thấy tiêu phí thẻ kim ngạch đến tận 80 phần trăm, Đường Thời điện vẫn không gọi tới.
Đáy lòng cao hứng lại thấp thỏm.
Cao hứng là mình tiêu phí như thế Đường Thời mặc kệ không hỏi, một bộ tùy ý mình làm, tâm thần bất an là sợ bây giờ Đường Thời đang bận, căn bản không có thấy được tiêu phí của cô.
Khi Cố Khuynh Thành nhìn thấy mình đã chọn lựa ra hơn mấy chục cái túi, do dự nên trả lại hay không, điên thoại di động của cô đột nhiên vang lên.
Cuối cùng Đường Thời cũng có phản ứng?
Cố Khuynh Thành nhanh chóng mở màn hình điện thoại di động, ban đầu vốn cho là mình sẽ thấy tin nhắn Đường Thời hỏi thăm, kết quả ai ngờ đập vào mắt, lại là một tin từ ngân hàng gửi đến.
"Số thẻ XX XX, vào lúc 15 giờ 37 phút chiều, ngày mùng 9 tháng 3 vừa được chuyển vào 10000000000 NDT."
Cố Khuynh Thành bỗng nhiên ngơ ngẩn.
Vậy mà không phải Đường Thời nhắn, mà là ngân hàng?
Khi Cố Khuynh Thành còn chưa lấy lại tinh thần, điên thoại di động của cô lại vang lên lần nữa, cô vội vàng ấn mở, nhìn lại, là Đường Thời gửi tới: "Đủ tiêu không?"
Cố Khuynh Thành không có trả lời vấn đề Đường Thời, chính là hỏi một cái: "Anh chuyển sao?"
Rất nhanh, Đường Thời trả lời lại cô: "Ừm, cứ việc tiêu, không đủ, anh để Trương Tiểu Tả chuyển thêm cho em mười tỷ."
Cố Lan San vừa mới chọn túi xong, nhìn thấy Cố Khuynh Thành đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm vào điện thoại di động của nhìn, liền có chút hiếu kỳ lại gần, kết quả nhìn thấy đối thoại của Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành, thế là cũng học ngữ khí vừa rồi của Cố Khuynh Thành, nói với cô: "Ông xã của cô cũng đối với cô thật tốt!"
Năm giờ chiều, Cố Lan San và Cố Khuynh Thành tạm biệt nhau.
Cố Lan San đưa Cố Khuynh Thành lấy xe trở về, rồi trực tiếp qua công ty Thịnh Thế.
Thịnh Thế vẫn còn đang họp, cô buồn bực ngồi ở văn phòng Thịnh Thế, Cầm Ipad của Thịnh Thế chơi chém hoa quả.
Cố Lan San chờ đến sáu giờ, cuối cùng Thịnh Thế cũng hợp xong, hai người cùng nhau lái xe về nhà.
Trên đường về nhà, Cố Lan San nghĩ đến đối thoại của Cố Khuynh Thành cùng Đường Thời, không nhịn được tán dương ông xã Cố Khuynh Thành với đối Thịnh Thế đang lái xe: "Này, anh còn nhớ rõ Khuynh Thành không? Nay buổi chiều em và cô ấy đi dạo phố, cô ấy quẹt hết thẻ của ông xã không chớp mắt, kết quả ông xã ấy từ đầu đến cuối không có một chút ý kiến, thậm chí khi cô ấy quẹt thẻ, cho trực tiếp gửi cho cô ấy 10 tỷ, ông xã cô ấy thật tốt!"
Mặc dù đã kết hôn bốn năm, Thịnh Thế vẫn hẹp hòi không thể tiếp nhận việc cô vợ nhỏ của mình tán dương người đàn ông khác, lúc anh đang đợi đèn xanh, móc điện thoại di động của mình ra, ngón tay động mấy lần, sau đó điện thoại di động của Cố Lan San liền vang lên.
Cố Lan San lấy điện thoại ra, thấy là ngân hàng chuyển khoản tới, số tiền gửi tới còn gấp 10 lần buổi chiều mà Cố Khuynh Thành nhận được.
Từ mười dặm Thịnh Thế về khu biệt thự ở ngoại ô phía Tây có chút xa, Cố Khuynh Thành lái xe về đến nhà, xe Đường Thời đã đậu ở trong ga-ra khu nhà cũ Đường gia.
Cố Khuynh Thành đẩy cửa ra, lúc đổi giày, Trương tẩu lên tiếng chào cô: "Thiếu Phu Nhân, trở về rồi sao?"
Cố Khuynh Thành khẽ cười một chút, nghĩ đến xe Đường Thời ở nhà, liền lên tiếng hỏi: "A Thời đâu?"
"Thời thiếu gia ở phòng trẻ cùng tiểu thiếu gia và Tiểu thư."
Cố Khuynh Thành gật đầu, không nói gì, thản nhiên giẫm bước lên lầu.