Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1103: Lỗ vốn (1)



Sáu người lập tức dẫn đầu trung quân lao thẳng lên đỉnh núi.

Đỉnh núi trống rỗng, bụi mù vẫn còn khắp nơi, tất cả mọi người dùng thần niệm cảm giác, phát hiện trong núi có đường hầm. Đối phương cũng không sử dụng truyền tống trận, mà là dùng đường hầm nguyên thủy nhất đào tẩu.

Đào đường hầm xâm nhập vào lòng đất, sau đó đi tới một truyền tống trận, hiện tại muốn đuổi theo cũng chậm rồi.

Sắc mặt mọi người khó coi, bởi vì người thần miếu hạch tâm vừa trốn, tuy bọn họ chiếm cứ hòn đảo này nhưng tài phú của thần miếu hạch tâm khẳng định bị vơ vét không còn gì, chiến dịch lần này đầu nhập nhân lực vật lực căn bản không bù được.

Bố trí nhiều bên ngoài thành cũng biến thành chê cười.

Sắc mặt mọi người khó coi, bởi vì trong kế hoạch, tất cả mọi người bỏ qua vấn đề này, đó là không nghĩ địch nhân không đánh mà chạy, cho nên không có kế hoạch truy kích.

Đối phương giấu truyền tống trận dưới đất, làm sao đuổi theo?

Người đào tẩu bình thường sẽ tiến hành phá hư không gian, cho dù tìm được tọa độ cũng rất khó lại đuổi theo mau. Cho dù không phá hư cũng rất ít người dám tiến lên, người ta mai phục tại đầu bên kia, nếu có đại sát khí như ngũ hành đại pháo thì cơ bản đi một chết một.

Rất nhanh, bọn họ tìm được truyền tống trận, đám người Tô Kính đi tới quan sát, truyền tống trận được thành lập trong không gian dưới mặt đất, vị trí nằm trên tảng đá trôi nổi.

Tảng đá này có phạm vi năm mươi trượng, vị trí không ngừng biến hóa và dung nhập làm một thể với hắc ám, cảm giác không thấy có nguyên khí chấn động.

Truyền tống trận được làm đơn giản, lại cần bảo thạch vô cùng cao cấp khu động, lớn nhỏ một lần ít nhất có thể truyền tống vượt qua hai mươi người, trong thần miếu hạch tâm có chưa tới hai trăm nhân vật trọng yếu. Mười lần truyền tống, những người này đã thoát đi sạch sẽ.

Cơ Vô Song là người nguyên cứu truyền tống trận, sau khi quan sát truyền tống trận hơn mười phút, Cơ Vô Song mới đi tới và nói với mọi người:

- Đầu bên kia đã bị hủy diệt, đối phương không có ý định trở lại, khoảng cách truyền tống vượt qua một vạn dặm nhưng còn chưa tới quốc gia Tà Thần.

Đám người Tô Kính không ngừng căn nhắc tin tức Cơ Vô Song cung cấp, đối phương đào tẩu sẽ không trón sang hòn đảo khác, hòn đảo cũng sẽ không quá lớn, khoảng cách quốc gia Tà Thần không gần, hẳn là trung chuyển tạm thời.

Nếu đuổi theo cũng đuổi không kịp, lại tính toán nửa ngày có thể tìm ra địa điểm của đối phương. Còn đối phương vội vàng đào tẩu cho nên sẽ têến hành nghỉ ngơi và khôi phục. Địa ngục chi chủ truyền bá tín ngưỡng dều ở gần địa ngục tam đảo, cũng không khuếch trương nghiêm trọng tới các hòn đảo khác. Về phần đang quốc gia Tà Thần trên phiến đại lục, địa ngục chi chủ căn bản không có động thủ truyền bá giáo lý.

Tô Kính nói với mọi người:

- Những người này đào tẩu phải đi quốc gia Tà Thần phát triển, đã phản bội địa ngục chi chủ. Chúng ta hiện tại không nên truy kích, phải mau chóng ổn định hòn đảo này, thanh lý sạch sẽ nói sau.

Lời này nói đằng đằng sát khí, hòn đảo này có ít nhất vài tỷ người ở lại, thanh lý sạch sẽ đương nhiên không lưu lại tín đồ nào. Địa ngục chi chủ kinh doanh nhiều năm như vậy, hòn đảo này sẽ không tín ngưỡng kẻ khác.

Đây là chuyện không có biện pháp, đám tín đồ này còn sống mỗi ngày sẽ nguy hại thế giới mỗi ngày. Về phần kế hoạch cải tạo, Tô Kính cũng có nhưng đáng tiếc số lượng vu sư quá ít, chỉ có thể cải tạo một ít ngụy tín đồ, thiển tín đồ cũng cần thời gian nhất định mới có thể chuyển biến đối phương.

Tô Kính không có quá nhiều thời gian, cho nên chỉ có thể làm các tín đồ phản bội tín ngưỡng của mình. Không chịu thì đi chết đi, linh hồn đưa đi Thông Thiên tháp tinh lọc.

Trong đoạn thời gian rất dài, Tâm Ý Tông cũng không cung cấp Luyện Khí sĩ cho Tô Kính, Luyện Khí sĩ của bọn họ muốn tinh lọc cũng vô cùng vất vả.

Đám người Đường Hà ngược lại không có ý kiến gì, bọn họ hiện tại không nghĩ nhiều như Tô Kính, nếu hao phí thời gian trên hòn đảo này khuyên bảo đám tín đồ sẽ chết rất nhiều người, cho nên bọn họ không muốn có thương vong không cần thiết.

Địa ngục tam đảo trong mắt đám người Tô Kính chính là ma quỷ chân chính.

Mệnh lệnh này được cao tầng thương nghị thông qua và tuyên bố ra ngoài, tất cả quân đội bắt đầu tản ra khắp hòn đảo số 3 này.

Về pâần thành thị của thần miếu hạch tâm, chiến tranh mới tiến hành một phần mười cho nên phải đánh tiếp. Tô Kính hạ đạt mệnh lệnh, chiến hạm phù không bỏ đi hơn phân nửa, bay trên bầu trời tiêu hao không nhỏ, hiện tại thần miếu hạch tâm đều bị phá hủy, cũng không đạt được chiến lợi phẩm, lại đánh như vậy sẽ làm mọi người lột cả đồ lót bồi vào.

Đám người Tô Kính đầu nhập phân nửa của cải vào trong trận đánh lần này, đang chuẩn bị kiếm lớn một vố nhưng địch nhân đào tẩu, kế hoạch này thất bại, mọi người không thể không thay đổi, bọn họ thay thế tinh nhuệ bằng binh lính bình thường, thay đổi một ít ngọc thạch không cần thiết cho các chiến xa và trang bị.

Vẫn giữ lại một số tinh nhuệ chính là những binh sĩ dùng kiếm túi cường hãn và Luyện Khí sĩ, bọn họ phụ trách công thành và đối phó những các thần miếu loại nhỏ.

Cự nhân chiến xa và khôi lỗi chiến xa rời đi chín thành, thay đổi chiến xa bình thường.

Nếu có thể thiểu tổn thất một ít binh sĩ thì chiến dịch này miễn cưỡng xem như không lỗ vốn, những thần thuật sư trong thần miếu loại nhỏ xem như có thu hoạch, trong những thần miếu này bao nhiêu cũng có hàng tồn.

Tô Kính dứt khoát bố trí quân trên phế tích thần miếu, nhìn xem chiến báo đưa tới, Tô Kính cười khổ không thôi.

Đối phương thật sự không chiến mà khuất người ah! Chỉ cần chạy trốn đã làm mình tổn thất lớn như thế. Người ta không chơi, ngươi đuổi không kịp thì có thể làm gì.

Sau hai giờ, Khuyển Thập Lang truyền tin tức làm cho Tô Kính càng phiền muộn, đại lượng địa ngục dong binh dưới mặt đất bị người ta mang đi. Sơ bộ đoán chừng nơi này có vượt qua bốn tỷ địa ngục dong binh, hiện tại chỉ còn chừng sáu ngàn vạn.

Càng đáng hận là, địa ngục dong binh nơi này có phẩm chất cao hơn nơi khác, có chút địa ngục dong binh khi còn sống thậm chí còn là cường giả cảnh giới Kim Đan.

Bị mang đi hơn ba tỷ địa ngục dong binh tốt nhất, đây chính là tài phú cực lớn. Hơn nữa suy tính sơ bộ không gian thành thị dưới đất rất lớn, số lượng địa ngục dong binh rất khó đoán.

Tô Kính nghĩ đến liền tức giận, dứt khoát không nghĩ nữa, chính mình tự mình lòng đất nhìn xem, hắn thu thân thể địa ngục dong binh thu vào trong Bạch Hổ thương kỳ, đại bộ phận địa ngục dong binh đều bị phân giải mất, linh hồn nghiền nát không đào tẩu.