Tô Kính được tin tức này cũng cảm thấy ngoài ý muốn, tuy vị trí của quy khư nằm ở phía đông bắc, triệu tập đại quân từ nơi này tụ hợp dưới trướng của Thanh Tâm quận chúa gì đó mà tốn hao thời gian nửa tháng sẽ tính là quận chúa có bản lĩnh.
Hơn nữa liên hợp xuất phát từ trên biển đến vị trí hiện tại không có thời gian năm sáu tháng thì căn bản không làm được. Cho dù bọn họ đều có thuyền giống Tô Kính thì mỗi giờ cũng chỉ đi mấy trăm dặm, vượt qua hai mười ngàn dặm tính cả tiếp tế và tu sĩ không sai biệt lắm cũng cần thời gian ba tháng mới đến nơi.
Tô Kính không biết trang bị hoàng gia có giống chiến hạm của mình hay không, hạm đội hoàng gia bình thường hao tổn lớn hơn hắn, linh kiện của chiến hạm cũng không bền như Tô Kính chế tạo.
Chinh chiến bán vị diện đều tương đối thuận lợi, Tô Kính chiến đấu trọng tâm đặt vào trong mấy bán vị diện kia, lúc này trên địa ngục tam đảo, các đại gia tộc và mười hai Đạo Cung cũng bận rộn phân ra các chi hạm đội nhỏ chuẩn bị giao cho Thanh Tâm quận chúa chỉ huy.
Bọn họ phân ra cũng không phải là tinh nhuệ gì đó, Tô Kính cũng làm giống như thế, một chi quân đội của hắn là lão binh hỗn hợp tân binh.
Có thể bảo chứng sức chiến đấu, tổn thất mất cũng không thương gân động cốt.
Sau khi đánh hạ những bán vị diện kia chỉ là vấn đề thời gian, Tô Kính xem nên chuẩn bị đầu nhập bao nhiêu. Trong khoảng thời gian này tổn thất số binh sĩ tương đối lớn nhưng tổn thất lão binh rất ít, binh sĩ sống sót cũng dần dần biến thành lão binh.
Lực lượng minh quân đang phát triển cực nhanh, bởi vì chiến tranh thời gian dài nên cung cấp đại lượng linh hồn cho Tâm Ý Tông, Tâm Ý Tông bên kia bành trướng thực lực rất mạnh.
Hiện tại trong quân Tô Kính đã có hơn vạn luyện khí sĩ đến từ Tâm Ý Tông. Những luyện khí sĩ này cơ bản là thổ dân Võ Thánh đảo mà không phải tới từ Đông Tần.
Bọn họ khát vọng chinh phục Tà Thần quốc độ càng mãnh liệt, bởi vì cơ hội thành tiên của bọn họ nhỏ hơn, chỉ có tiến công Tà Thần quốc độ thì bọn họ mới có cơ hội đánh vỡ giam cầ.
Số lượng luyện khí sĩ bành trướng cũng đại biểu chuyện khác, từ lúc đế quốc mới bắt đầu viễn chinh tới bây giờ chưa qua bao lâu nhưng nguyên khí thiên địa thế giới này đã bắt đầu bành trướng, thăng cấp. Nếu không làm sao có nhiều người tấn chức luyện khí sĩ như thế.
Cần tiêu hao rất nhiều đồ vật, mà đây chỉ là nhân tài mới xuất hiện của một Tâm Ý Tông mà thôi, các môn phái còn lại, mười hai Đạo Cung mới là kẻ thu lợi lớn nhất.
Minh quân năm người, năm bán vị diện, thế giới tiên cảnh đã trưởng thành trở thành vị diện nguyên vẹn, thế giới yêu cảnhmiễn cưỡng nguyên vẹn, ba bán vị diện khác không biết cần bao nhiêu thời gian mới có thể tiến hóa.
Thời điểm hạm đội Thanh Tâm quận chúa tới cũng là năm tháng sau. Dựa theo quy củ, Thanh Tâm quận chúa tới bái kiến Vô Ưu công chúa trước mới đi lựa chọn hạm đội binh sĩ các gia tộc.
Tô Kính không có cùng Vô Ưu công chúa tiếp kiến Thanh Tâm quận chúa, mà là âm thầm quan sát một chút.
Thanh Tâm quận chúa có thực lực Kim Đan tứ trọng, tuy không quá ổn định nhưng tuổi còn lớn hơn Vô Ưu công chúa, đến nay không có hôn phối. Luyện khí sĩ bên người Thanh Tâm quận chúa lại rất mạnh, hẳn là nhiếp chính vương Khương Dạ cung cấp.
Mấu chốt nhất nhấ là ba ngàn luyện khí sĩ và mười vạn đạo binh của Quy Khư Đạo phái quả nhiên đều có cảnh giới Trúc Cơ, mỗi trăm người có một thành đều là cường giả Kim Đan.
Ba trăm Kim Đan, Quy Khư Đạo phái đúng là hạ vốn gốc, không sợ hao tổn trong viễn chinh. Tô Kính cơ bản cũng hiểu Quy Khư Đạo phái, bên trong đạo phái này rất đoàn kết, thậm chí còn mạnh hơn Mang Sơn Đạo phái nhiều.
Trang bị mười vạn đạo binh tương đối không tệ, trong mắt Tô Kính cũng là tinh phẩm, thậm chí còn tốt hơn trang bị của hắn một ít, có thể nói phẩm chất rất tốt.
Về phần thực dụng tính, Tô Kính cũng không rõ ràng.
Quy Khư Đạo phái đưa tới sáu mươi vạn binh sĩ cũng đều là tiêu chuẩn lão binh của Đông Tần, trên lực lượng thậm chí càng mạnh hơn một ít. Bằng vào lực lượng của quân đội này vẫn không thể toàn thắng Ngư Nhân đế quốc đóng quân trên hòn đảo.
Cho dù như vậy cũng thấy Thanh Tâm quận chúa đầu tư vô cùng to lớn, cũng là đại quân nhiếp chính vương chuyên môn dùng dọn dẹp ngư nhân.
Cuối cùng nhiếp chính vương Khương Dạ cung cấp tài nguyên, tất cả thế lực tham gia tấn công hòn đảo ngư nhân đều có thể đạt được đế quốc tiếp tế, cho dù hao tổn gì cũng không cần bản thân bỏ ra, chỉ cần xuất binh là được.
Trải qua nhiều trận chiến đấu như thế, chinh chiến tại các nước Nam Hải, trong tay mỗi thế lực đều có rất nhiều tài nguyên, phát hiện tác dụng trong chiến tranh không lớn, lần này khẳng sẽ đưa đi tiêu hao trong chiến tranh ngư nhân, dù sao quay đầu cũng sẽ được đế quốc bổ sung.
Tô Kính nghĩ như vậy cho nên nhà khác cũng nghĩ như vậy, thời điểm Thanh Tâm quận chúa triệu kiến tất cả mọi người, ở trước mặt đưa ra đề nghị thu mua trang bị và tài nguyên vô dụng trong tay của cà gia tộc này và Đạo Cung.
Tô Kính lúc này tán thưởng, hiển nhiên Thanh Tâm quận chúa cũng biết những tài nguyên này không có tác dụng lớn trong lần chiến tranh với ngư nhân, nếu dùng xong đế quốc còn phải quy ra tiền đền bù. Dứt khoát trực tiếp thu mua, cho dù giá cả không thấp nhưng sẽ đổi được trang bị phù hợp, đi tiến công đại quân ngư nhân sẽ có hiệu quả khác biệt.
Có thể tiết kiệm đại lượng tài nguyên cho đế quốc, Thanh Tâm quận chúa cũng không quá đơn giản.
Tô Kính cũng phái một đầu phi xà hạm, lại bảo Tô Khắc Long suất lĩnh giao cho Thanh Tâm quận chúa chỉ huy. Phi xà hạm mang theo bốn vạn người, tuy Tô Kính hiện tại có Huyền Vũ hạm, Huyền Vũ hạm cỡ lớn có thể dung nạp một vạn binh sĩ cũng có.
Trong việc chiếm lĩnh hòn đảo của Ngư Nhân đế quốc, Tô Kính không có đầu nhập lực lượng gì, hắn có Bạch Hổ trọng kỵ số lẻ đại khái hơn ba trăm, cho Tô Khắc Long một trăm phòng thân.
Về phần luyện khí sĩ, Tô Kính định phái năm trăm người của Tâm Ý Tông tới tham gia đủ số.
Năm trăm người này mang theo kiếm túi của kiếm hai mươi một luyện chế, chỉ cần không đụng cường giả trên Kim Đan lục trọng thì có hi vọng đào tẩu. Hơn nữa cường giả cấp bậc này sẽ có luyện khí sĩ hoàng gia đối phó.
Ngẫu nhiên gặp được cũng là kẻ đào tẩu.
Quân đội chỉnh hợp hoàn tất, Thanh Tâm quận chúa yêu cầu gặp Tô Kính một lần, Tô Kính cảm thấy kỳ quái nhưng vẫn đáp ứng thỉnh cầu của Thanh Tâm quận chúa.