Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1175: Thế lực ngang nhau (2)



Đầu óc ngươi động kinh? Đường Hà nóng lòng như lửa đốt, tăng thêm tốc độ và hi vọng có thể tới sớm.

Hai bên bày trận hoàn tất, Ưng Dương bên này có bốn ngàn lượng trăm người, đối diện là hai ngàn người. Kỵ sĩ cầm đầu vô cùng ung dung, hắn chờ đợi Ưng Dương. Khoảng cách song phương lúc này cách nhau hai dặm.

Ưng Dương cầm đầu và kỵ binh hạng nặng đi phía trước nhất, đối phương là kỵ sĩ cường đại cũng giống như vậy, xông lên từ vị trí trung ương. Ưng Dương cũng biết trận pháp đối phương cực rộng, mà cạnh mình, kỵ binh hạng nặng dùng công kích mũi nhọn.

Song phương cực kỳ tự tin với thực lực của mình.

Mà Ưng Dương bên này thoáng ăn thiệt thòi. Bởi vì nếu như sức chiến đấu của song phương ngang bằng nhau, trận hình kỵ binh của đối phương có lực sát thương còn mạnh hơn cả hắn.

Từ công kích góc nhọn là thành lập vào ưu thế lực lượng kỵ sĩ cường đại hơn mà bố trí thành..

Loại trận pháp này dùng tốc độ cao trùng kích xé rách trận hình của địch nhân.

Ưng Dương cũng không có biện pháp, số lượng kỵ binh của mình ít, không có khả năng bố trí thêm kỵ binh ở chính diện. Hiện tại dùng công kích góc nhọn, hi vọng áp lực của bộ binh phía sau nhẹ hơn một chút.

Bộ binh đấu kỵ binh, nếu trang bị không có ưu thế sẽ ăn thiệt thòi.

Khoảng cách song phương càng ngày càng gần, lúc còn cách hai trăm trượng liền đồng thời gia tốc, kỵ sĩ và Ưng Dương đồng thời kinh ngạc, bởi vì đối phương gia tốc biến hóa vượt xa bọn họ djw đoán.

Thời gian song phương va chạm nhanh hơn gấp đôi.

Vũ khí trong tay Ưng Dương không phải lông vũ cực lớn, mà là một thanh trường đao ba trượng. Loại vũ khí này cũng chỉ có chiến sĩ cường đại trên ngựa mới có thể sử dụng, bộ binh dùng không tốt bằng trường thương.

Kỵ binh đối phương thuần một sắc trường thương ba trượng, mũi thương rủ xuống, địa phương nắm còn có tay che, phía trên còn có thần văn phủ kín.

Vào lúc song phương va chạm với nhau, bỗng nhiên trường đao Ưng Dương quét ngang, trên người năm trăm kỵ binh hạng nặng bộc phát ra hào quang màu xanh chói mắt, một ánh đao rét lạnh và độ rộng đạt tới mười lăm trượng chém về phía đối diện.

Kỵ sĩ đối diện cầm lưỡi lê, hắn phát ra công kích, trên người của kỵ sĩ sinh ra thần văn, phía sau hai người có khói lửa rực rỡ xuất hiện.

Oanh!

Tọa kỵ dưới háng Ưng Dương bị áp thành thịt nát, đây chính là ưng thú tốt nhất.

Chiến mã dưới háng kỵ sĩ cũng bị áp lực nghiền thành thịt nát. Hai người tụ tập lực lượng thủ hạ phát ra công kích chiến trận, sau khi đụng vào nhau lại bị hai người thừa nhận.

Cảnh giới đối phương hơi thấp hơn Ưng Dương nhưng thủ hạ lại nhiều hơn Ưng Dương. Mà Ưng Dương bản thân là đại yêu, huyết mạch cường hãn, lực lượng hơn xa đối phương, lúc va chạm song phương đều bị thương nhưng tọa kỵ chịu không nỗi.

Trên bầu trời, bốn đầu chiến hạm phù không đồng thời phóng ra kích quang phù văn pháo tấn công cánh trái của kỵ sĩ đoàn.

Trận hình của đối phương lập tức tán loạn, bị cắt ra, phù thuẫn tự động phòng ngự, quả nhiên là một loại kỹ năng, thời điểm công kích không thể sử dụng.

Khinh kỵ binh cầm trường đao trong tay chém giết mặt bên phải, mang theo đao thuẫn binh ngạnh kháng tám trăm kỵ binh, kỵ binh phân tách ra, còn một ngàn hai trăm người giao cho Ưng Dương.

Ưng Dương mang theo năm trăm trọng kỵ, hai trăm năm mươi khinh kỵ hỗn chiến với đối phương.

Bởi vì kỹ năng chiến trận của song phương bị tiêu hao hết, chủ soái xuống ngựa, tướng lãnh phía dưới không thể thực hành công kích, cục diện lập tức hỗn loạn.

Kỵ binh đối phương hên xui, Ưng Dương bên này cũng giống như vậy.

Kỹ năng cường đại nhất của kính tượng kỵ sĩ đoàn không có phóng thích ra đã bị công kích từ trên bầu trời cắt ngang, mà Ưng Dương xuống ngựa thời cơ không tốt, song phương xoắn giết nhau, kỵ binh thủ hạ Ưng Dương cũng không có biện pháp phóng thích kỹ năng chiến trận tiến hành oanh kích liên hoàn

Không có kỹ năng liên hoàn, chi kỵ binh hạng nặng cũng giảm tác dụng nhiều, hơn nữa mất đi tốc độ trùng kích, song phương chém giết trên ngựa, tốc độ linh hoạt chậm hơn khinh kỵ.

Điểm làm Ưng Dương vui mừng nhất chính là bộ binh của mình toàn bộ dùng lá bùa gia tốc và nhanh chóng tham gia chiến đấu.

- Dùng danh nghĩa của thần!

Mấy trăm Quang Minh kỵ sĩ giơ trường mâu lên, đột nhiên ném tới, mặc kệ địch nhân trước mặt là ai, bộ binh phía sau trùng kích. Sau đó những kỵ binh này toàn bộ xuống ngựa và rút trường kiếm cạnh yên ngựa.

Phía trước là kỵ binh không có xuống ngựa đại chiến với kỵ binh hạng nặng của Ưng Dương, giống như mấy trăm xe tăng va với nhau, các binh sĩ dưới trướng chém giết, máu tươi trên người bắn ra, trong khoảng thời gian ngắn không phân trên dưới.

Ưng Dương hoảng sợ, kỵ binh hạng nặng của mình không phải tinh nhuệ nhưng trang bị không phải dỏm nhưng không thể áp đảo đối phương.

Kính tượng kỵ sĩ đoàn không phải là không nghĩ như vậy, kỵ sĩ của bọn họ gia trì Quang Minh thần thuật có thể nghiền áp tất cả kỵ binh hạng nặng đấy.

Lần va chạm này chết tổn thương thảm trọng, song phương hao tổn hơn trăm người. Thần niệm Ưng Dương đảo qua và phát hiện bên mình chết hai mươi bốn, đối phương chết mất năm mươi lăm, còn lại đều là trọng thương. Nếu không thể triệt hạ thì bị giẫm thành thịt nát.

Hắn trôi nổi trên mặt đất, nội tâm bộc phát sát cơ bất định, đang tự hỏi có nên dùng sát lục chi đạo giải quyết đối thủ.

Tổn thất như thế không phải hắn có thể gánh chịu.

Vèo!

Kỵ sĩ đối diện xoay người nhảy lên và đâm một kiếm. Thanh trường kiếm này có chiều dài một trượng, nó là vũ khí cực lớn.

Ưng Dương xoay đao một tay và đẩy trường kiếm về phía trước, sát cơ bộc phát dữ dội.

Đối phương chưa hẳn thủ tín, nói cái gì sẽ không phái viện quân, nếu như mình thể hiện ra tất cả thực lực cũng đáng làm đối phương nuốt lời.

Nói cho cùng sau lưng mình tạm thời không có chỗ dựa, dựa vào lực lượng của một mình mình không ngăn cản nổi cường giả trong thành Lưu Bạch.

Lại nói nhân thủ quá ít, năm ngàn người có thể phóng thích mấy kỹ năng chiến trận đã hao hết khí lực, chờ đối thủ chém giết sạch sẽ quân đội của mình.

Không nghĩ tới thành Lưu Bạch nho nhỏ lại có lực lượng như thế.

Kỵ sĩ cũng ngạc nhiên không nhỏ, đối phương trở tay một đao đã đánh tan công kích của mình, kỹ năng sau đó không thể vận dụng. Mà kỵ binh đối phương có lực lượng hung hãn như thế. Trùng kích như vậy mình đã mất một trăm ba mươi người, nhìn rất bình quân nhưng sự thật số lượng tử vong của bên mình gấp hai đối phương.