Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1194: Bạo lực là phương thức đơn giản nhất (2)



Tất cả giống như là nước chảy trong tự nhiên, căn bản không có áp lực gì cả.

Quân đội của Lưu Bạch và An hiện tại còn không có tiến hành tiếp xúc chiến, vẫn đang ở ngoài thành chờ lệnh.

Số lượng quân đội hai người nhiều hơn một ít, sáu vạn người vào thành, cho dù thành cửa mở ra cũng thời gian dài. Cho nên bọn họ chờ binh sĩ ở đầu tường kết thúc liền theo người công trình doanh trải bằng con đường.

Làm cho Lưu Bạch và An càng ngạc nhiên là sức chiến đấu quân đội của Tô Kính còn cao hơn tưởng tượng của bọn họ quá nhiều.

Một chi năm trăm kỵ binh đối mặt chiến trận trường mâu trên đường phố vẫn xông lên, cũng xé nát địch nhân làm hai. Quan quân xông lên phía trước bắn ra nghiên khí vô cùng cường hãn ngưng kết thành băng long. Băng long va chạm chính diện xé nát địch nhân, cho dù đứng xa cũng bị đông lạnh, trường đao của kỵ binh quét qua như cắt cỏ.

Đúng, chính là cắt cỏ.

Chi kỵ binh tinh nhuệ của Tô Kính phóng thích kỹ năng băng long bào hao, liên tục phóng thích ba lượt đều giải quyết tất cả địch nhân trên con đường.

Lúc này chi kỵ binh đổi hướng lui về phía sau, chiến xa đằng sau và bộ binh thanh lý tàn cục.

Xa binh, bộ binh, kỵ binh phối hợp với nhau vô cùng chặc chẽ. Ra mệnh lệnh truyền vào mười tiểu đội, lúc tối trọng yếu có thể truyền đạt tới từng người. Loại năng lực thông tin này cả Tà Thần quốc độ đều không có.

Chiến hạm phù không trên bầu trời không có phóng thích công kích cường đại, chỉ có Lôi Điểu hạm loại nhỏ dùng kích quang phù văn pháo phụ trợ chiến đấu.

Văn thành phản kháng không đủ kịch liệt, chiến pháp vậy giúp minh quân tiến quân thần tốc.

Sau khi thanh lý pháp thuật tháp bên ngoài, trên tường thành bị công trình doanh dùng tấm ván làm sườn dốc, quân đội của Lưu Bạch và An lúc này theo sườn dốc đi vào Văn thành.

Phía trước có chiến xa chỉ dẫn con đường, tướng lãnh trên chiến xa phụ trách hạ đạt mệnh lệnh dẫn sáu vạn người vào trong thành thị.

Sáu vạn người cũng là quân đội tinh nhuệ, ven đường có chống cự loại nhỏ cũng nghiền áp nhanh chóng. An và Lưu Bạch không có cảm giác đắc ý gì.

Bởi vì so sánh ra, minh quân của Tô Kính tiến công tốc độ quá nhanh, nhanh giống như đang hành quân vậy.

Mỗi lần gặp được phiền toái sẽ có đội ngũ tương ứng phân ra đi giải quyết vấn đề. Luyện khí sĩ phối hợp với người bình thường làm cho bọn họ có cảm giác không tưởng tượng nổi.

- Đi thôi. Chúng ta đi thần điện Văn thành.

Tô Kính nói xong thúc dục cự nhân chiến xa theo sau hắn, còn có một trăm chiếc cự nhân chiến xa đi theo. Đây là lực lượng Tô Kính tiến công thần điện.

Luyện khí sĩ, ác ma nữ quan, còn có chiến xa mang theo kim loại phong bạo.

- Thực lực quân đội như nước, các ngươi xem, quân đội ta chẳng khác gì hồng thủy?

Tô Kính nói với An và Lưu Bạch.

Hai người lúc này mới vui lòng phục tùng, đại quân Đông Tần đế quốc quá mức cường hãn, khó trách các đế quốc duyên hải bị san bằng. Dù những quân đội kia có nửa sức chiến đấu của quân Tô Kính, tất cả đều hợp lý.

- Hiện tại các ngươi chịu phục chứ?

Tô Kính mỉm cười. Hắn hỏi trực tiếp như vậy, An và Lưu Bạch lại không quẫn bách.

- Đại nhân, dùng tư thái này đánh hạ Phạm quốc căn bản không phải vấn đề. Ta nghĩ quốc vương bệ hạ sở dĩ không có cường lực áp bách Văn thành chính là muốn xem Văn thành chống cự như thế nào.

- Vậy thì để hắn xem đi. Lần thứ nhất, người ta rất vui vẻ làm chút tư thái. Chờ hắn đã quen là tốt rồi.

Tô Kính ra lệnh công kích, sau đó quân đội phía sau nhanh chóng tiến vào thành, lính xây dựng chiếm mấy khu vực quảng trường máy ném đá thụ yêu, hỏa lực cũng bao phủ toàn thành thị.

Đầu nhập tăng lớn, những máy ném đá thụ yêu tạm thời này có tuổi thọ tính bằng tháng. Mà những máy ném đá thụ yêu này có trí lực không tốt lắm, cần luyện khí sĩ trợ giúp mới có thể ném trúng mục tiêu.

Đủ loại kỹ năng chiến trận bao phủ thành thị, quân đoàn của Tô Kính đầu nhập tám vạn người liền đánh tan chống cự của Văn thành.

Trong tám vạn người có hơn bốn vạn tân binh. Lưu Bạch và An mang theo sáu vạn người tiến thẳng vào hạch tâm Văn thành, một Quang Minh thần điện loại nhỏ..

Trên quảng trường Quang Minh thần điện có một ngàn Quang Minh kỵ sĩ bày trận chờ. Những kỵ sĩ này mặc khải giáp tuyết trắng, còn có một tia màu đỏ.

An nói với Tô Kính:

- Đây là Quang Minh kỵ sĩ trạng thái huyết chiến, lực lượng gia tăng mấy lần, rất khó đối phó.

Tô Kính cười cười, lạnh nhạt hạ đạt mệnh lệnh. Sáu vạn quân đội, tiên phong là tám nghìn kỵ binh, trung ương kỵ binh là mười chiếc chiến xa.

Luyện khí sĩ trên chiến xa nhận được mệnh lệnh, lập tức thúc dục trận pháp, áo giáp hơn tám nghìn kỵ bộc phát hào quang màu xanh sáng ngời.

Sau đó mệnh lệnh vang lên bên tai mỗi binh sĩ. Tám ngàn binh six triển khai công kích với Quang Minh kỵ sĩ đối diện.

Hơn tám nghìn người quá dày đặc với quảng trường, theo lý thuyết giảm số lượng còn năm trăm mới tốt.

Thế nhưng Tô Kính mệnh lệnh chính là như thế, tám ngàn kỵ binh hình thành một cự long nhảy vào quảng trường, cũng không thay đổi trận hình, trên khải giáp kỵ binh phía trước xuất hiện ảo ảnh cực lớn bao phủ kỵ binh cả người lẫn ngựa vào trong, hình thành kỵ binh cự nhân.

Hàng phía trước chỉ có tám kỵ binh, tình huống bình thường tốc độ của bọn họ sẽ chậm, áo bào sau lưng sẽ gia tốc, trước khi tiếp xúc địch nhân sẽ hình thành mặt nghiêng, ít nhất một hàng kỵ binh phải dạt nòoài tám mươi người mới có lực sát thương.

Hiện tại này tám kỵ binh cự nhân hóa, uy lực còn hơn xa tám mươi kỵ binh.

Quang Minh kỵ sĩ bị đụng bay ra xa, hai mươi kỵ sĩ hàng trước không kịp phát ra tiếng kêu đã bị đụng thành mảnh vỡ huyết nhục.

Phía sau Quang Minh kỵ sĩ có thần quan phóng thích thần thuật, hào quang chói mắt bao phủ cả quảng trường, trên bầu trời, chiến hạm phù không công kích gia tăng mật độ gấp trăm lần, kích quang phù văn pháo trung hòa thần thuật đang thi triển.

Tám cự nhân hóa kỵ binh biến thành một con sóng quét qua, trùng kích một ngàn Quang Minh kỵ sĩ thất linh bát lạc.

Oanh!

Một khẩu ngũ hành đại pháo bắn sập Quang Minh thần điện. Bốn chiếc chiến xa xông lên, Vu sư trên xe thúc dục cương thi đục xuyên tường thần điện.

Sau đó Tô Kính mới mệnh lệnh bộ binh của An và Lưu Bạch tiến vào thần điện, trong thần điện đã không có chống cự. Tô Kính sử dụng Quan Tinh Thuật thấy rõ ràng, giáo chủ khu đã sớm trốn, người trong thần điện không có người nào là đối thủ của luyện khí sĩ.