Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1307: Huyết nhục chiến trường (2)



Không thể không bố trí một chi binh lực ở bên ngoài doanh địa. Quân đội của Hắc Mạn đế quốc ở trong doanh địa nhỏ hẹp, không phát huy ra được đủ ưu thế, chỉ cần Tô Kính phá vỡ cửa của doanh địa, tiến vào bên trong doanh địa hỗn chiến mà nói. Nơi này lại không phải là thành thị, Hắc Mạn đế quốc cũng không có cách nào tập kết ra được đủ binh sĩ để so đấu với Tô Kính.

Doanh địa nhỏ hẹp, sau khi hơn năm mươi Bạch Hổ trọng kỵ kia xông vào cũng không có gặp phải ngăn cản cường đại tới cỡ nào. Trong khoảng thời gian ngắn xung phong liều chết, không có người nào có thể ngăn cản được bọn chúng.

Ở trước thành thị mới được xây dựng rất là hỗn loạn, kỵ binh của Tô Kính vờn quanh doanh địa, phòng bị địch nhân rời khỏi đại doanh, từ mặt bên đả kích quân đội của mình. Mà bộ binh thì trực tiếp xông về phía tường của doanh địa. Cho dù doanh địa này có kiên cố tới đâu thì cũng không so sánh được với tường thành. Đã bị máy ném đá Thụ Yêu ném ra không biết bao nhiêu lổ thủng. Chỉ là các bộ binh cũng không vội vã giết vào, mà là bảo hộ công trình doanh, bắt đầu gieo trồng thực vật ở dưới chân tường.

Thực vật nhanh chóng sinh trưởng, nhanh chóng xé rách tường của doanh địa. Lại đẩy mạnh về phía bên trái, trong nháy mắt đã khuếch trương ra, tạo thành một cái cổng lớn. Tới trình độ này, các tướng quân ở trong doanh địa cũng không có ảo tưởng có thể phòng ngự được nữa. Bắt đầu tổ chức binh lính, kết thành trận pháp mô hình nhỏ, bắt đầu xung kích ra bên ngoài doanh địa.

Đại doanh này được kiến tạo liên hoàn, nơi mà Tô Kính đang tấn công chính là doanh địa ở phía trước. Mấy doanh địa ở phía sau đã bắt đầu tập kết binh lính, cố gắng đi tới chi viện cho bên này.

Động tác xuất kích của Tô Kính quá nhanh, hơn nữa cũng đã tập kết ở bên trong Hàn Thạch thực. Cũng đã núp ở trong Hắc Vân, hơn nửa tháng qua đều là như thế. Trong đại doanh của Hắc Mạn đế quốc cũng không có có phương pháp gì tốt để xử lý dò xét. Mỗi ngày đều công thành chiến, quy mô cũng đều được khống chế ở trong quy mô hai vạn người. Mỗi khi sáng sớm đều mang theo hi vọng phá vực, thế nhưng lại kết thúc một cách thất vọng vào lúc xế chiều.

Lần này Tô Kính tấn công, lựa chọn vào lúc sáng sớm, so sánh với thường ngày Hắc Mạn đế quốc tấn công còn liều mạng hơn một canh giờ.

Ở phía sau đại doanh của Hắc Mạn đế quốc là một cái trấn nhỏ, còn có trên trăm vạn binh lực. Làm như vậy là bởi vì đối phương cảnh giác, lo lắng Tô Kích đột nhiên đột kích doanh trại.

Hiện tại Tô Kính đã tấn công, lại đồng thời xuất động Phi Xà hạm, ném xuống binh lực của hai đại doanh tám vạn người. Sau đó lại dùng khí cầu đưa qua một lượng lớn Khôi Lỗi và quân giới. Ngăn cách con đường giữa đại doanh Hắc Mạn đế quốc và trấn nhỏ phía sau.

Tô Kính cũng không lo lắng chuyện hai nơi hợp binh, hắn chỉ chế tạo ra một chút tiết điểm chiến tranh mà thôi. Làm cho đối phương không kịp nhìn ra phía sau.

Loại tư thế đẩy ngang này của Tô Kính khiến cho liên quân của Hắc Mạn đế quốc không thể làm gì khác hơn được. Dựa vào Thần Miếu để chiến đấu? Tốc độ đẩy mạnh rất chậm, rõ ràng đã cho thấy đối phương muốn bao vây rồi đánh. Ggiống như là chiến pháp tương đối nguyên thủy của kỵ binh vậy, vây chung quanh địch nhân, tiêu diệt từng chút một ở tầng ngoài của địch nhân. Giống như là nạo cà rốt vậy.

Tô Mộ xung kích về phía chính diện. Rất nhanh đã san bằng tường của doanh địa ở phía chính diện, mà xa binh của Tô Kính hơi thối lui về phía sua, chi việc hỏa lực. Tiếp đó bộ binh đi theo vào, công kích một tầng doanh trại ngoài cùng của doanh địa.

Một tầng doanh trại phía ngoài cùng với tường của doanh địa cũng có một đoạn khoảng cách. Ở giữa còn có một chút phương tiện phòng ngự tính, phòng ngừa kỵ binh của địch nhân đột nhập. Thế nhưng Tô Kính lại phái bộ binh đột nhập doanh địa, những chướng ngại vật kia, đối với bộ binh mà nói, cũng không phải là trở ngại gì. Ngược lại còn khiến cho quân đội ở trong doanh địa bị bó tay bó chân, tốc độ ngăn chặn bị hạn chế, chỉ có thể tạo thành lực lượng quy mô nhỏ để đối kháng với bộ bih.

Chiến xa của đám người Tô Kính tới gần, quan sát cường giả ở trong thần miếu tạm thời.

Trong thần miếu tạm thời gần doanh địa nhất có hai kỵ sĩ bay lên, lao ra khỏi phạm vi quang mang của Thần Miếu. Sau đó lao thẳng tới một chi nhân đội của minh quân. Tô Kính nhìn thấy chuyện này ở trong mắt, lập tức có hai mũi tên bắn ra ngoài.

Hai mũi tên này là phù tiễn do Đại Tiễn Sư bắn ra, bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên nếu muốn bắn chết hai kỵ sĩ này cũng có chút miễn cưỡng: Hai tên kỵ sĩ này mặc khải giáp màu vàng nặng nề, lực chiến đấu đã tương đương với cường giả Kim Đan, rất khó bị bắn chết, bởi vì trang bị của bọn họ rất tốt.

Bất quá hai mũi phù tiễn xuất hiện làm cho hai tên kỵ sĩ này có chút bất đắc dĩ, đành phải giơ tiểu thuẫn của mình lên. Trên tiểu thuẫn hiện lên quang mang, lập tức đóng băng phù tiễn lại. Vừa mới đỡ như vậy, hai đạo thân ảnh này mới dừng một chút, vừa mới xoay người thì đã bị mấy ngàn đạo kiếm quang bao phủ.

Đó là một tiểu đội năm trăm người, đang tập kết ở một vị trí an toàn. Sau khi Tô Kính cho tọa độ bên này, cả đám lấy ra mấy lá phù chú. Những lá phù chú này chính là phù kiếm, chính là đồ chơi của Tàng Kiếm đạo cung.

Mấy ngàn phù kiếm đánh lén, hai tên kỵ sĩ này nhất thời trúng chiêu. Khôi giáp ở trên người nhất thời bị điên cuồng cắt ra, sau đó là máu tươi điên cuồng phun ra. Đấu khí của bọn hắn rất cường đại, thế nhưng lại không phong tỏa được kiếm khí đang phá hỏng mạch máu của bọn hắn.

Lần phối hợp này rất tuyệt diệu, hai khỏa phù tiễn kia công kích chính là lời dẫn. Lúc này đồng thời cũng có Kích Quang phù văn pháo công kích tới. Tất cả đều rơi vào trên lá chắn, năm trăm binh lính kai căn bản chỉ dựa theo vị trí chi tiết mà cưỡng ép kích thích ra phù kiếm, cũng không phải là bọn họ có thể ngắm chuẩn.

Chuyện này tốc độ phản ứng mới là mấu chốt, thủ lĩnh của năm trăm binh lính là Kỳ Chính của một ngàn người, cảnh giới là Trúc Cơ đỉnh cao.

Nếu như tốc độ phản ứng của hắn chậm hơn một chút, như vậy thời gian kiềm chế của hai khỏa phù tiễn kia cũng rất có hạn, công kích đánh lén của phù kiếm sẽ phải rơi vào trong khoảng không.

Tô Kính cười nói:

- Không nên động thủ đối với người bình thường, nếu như có gan thì đi ra ngoài. Quyết chiến với ta một trận.