Hắn bồi dưỡng Thanh Tâm Quận chúa, có chút quá mức vội vàng xao động rồi, quận chúa này từ nhỏ ở hải ngoại tu hành, không biết nền tảng.
- Vương gia, ta cảm thấy, nên mời Võ Uy Vương trở lại.
Tô Kính đề nghị.
- Bên Tà Thần quốc độ kia, vẫn không tính là dẹp yên, Võ Uy Vương trở lại, bên Tiêu Dao Hầu liền căng thẳng rồi.
Khương Dạ lắc đầu nói:
- Nếu Tiêu Dao Hầu không chạy loạn khắp nơi mà nói, có thể tiến hành, ta xem thời gian của hắn, đại đa số đặt ở đối phó Thần quốc.
Đây là Khương Dạ bất mãn, nhưng không có biện pháp trực tiếp phê bình Tiêu Dao Hầu không làm chính sự. Tiêu Dao Hầu dám mang theo Tiêu Dao Tam Sơn đi Thần quốc chinh chiến, đó là bởi vì đại quân của Võ Uy Vương ở cánh hông, tùy thời chi viện, Tà Thần quốc độ lao đến, trên căn bản sẽ bị Võ Uy Vương tiêu diệt.
Chuyện này, Khương Dạ không có biện pháp nào. Bởi vì đối với Võ Uy Vương mà nói, cách làm của Tiêu Dao Hầu mới là chính xác nhất. Trực tiếp giết vào Thần quốc, tiêu diệt hết Thần linh, này so với tiến công quốc gia ở Tà Thần quốc độ trực tiếp hơn nhiều. Trực tiếp đi tiêu diệt Tà Thần, mới là chính đồ.
Một khi Tà Thần Thần quốc hỏng mất, khống chế đối với Nhân loại liền biến mất.
Khương Dạ không cách nào ra lệnh Võ Uy Vương, chỉ có thể viết thư thỉnh cầu. Loại chuyện này, Khương Dạ cũng không muốn bị cháu trai vẽ mặt, thỉnh cầu mà nói, hắn nói không nên lời.
- Vương gia, ta sẽ để phụ thân tạm thời chú ý tới Tà Thần quốc độ, bên Võ Uy Vương kia trở về Ngọc Kinh Thành, cũng là vì áp chế Thanh Tâm Quận chúa. Có Võ Uy Vương, ngài, Vô Ưu công chúa, Thanh Tâm Quận chúa kia lại khua môi múa mép, cũng nói không phục được tất cả gia tộc và Đạo Cung.
Khương Dạ trầm tư, uy vọng của hắn, bởi vì huyết án của Ngọc Kinh Thành mà hạ xuống băng điểm. Nếu mời Võ Uy Vương trở lại, chính xác có thể áp chế Thanh Tâm Quận chúa. Chẳng qua là sau khi Võ Uy Vương trở về, mình càng không có địa vị gì rồi. Khi đó, nếu Tô Kính trở mặt đoạt quyền, để cho Vô Ưu công chúa thượng vị, Võ Uy Vương nhất định sẽ ủng hộ Tô Kính.
Tô Kính kiên nhẫn đợi chờ Khương Dạ trả lời. Cục diện trước mắt, Thanh Tâm Quận chúa mới là phiền toái lớn nhất. Khương Dạ cũng nhìn ra thủ đoạn của Thanh Tâm Quận chúa, dương mưu này không có cách nào tránh.
Chỉ cần Thanh Tâm Quận chúa cùng Ngư Nhân đế quốc diễn một tuồng kịch, muốn mưu đoạt Ngọc Kinh Thành, thật sự là không có gì khó khăn. Tô Kính cũng không thể cùng cửu đại gia tộc đồng thời khai chiến.
Đúng rồi, là bát đại gia tộc, Tô gia đã trói ở chung một chỗ, không thể nào đổi ý rồi.
Có người có thể sẽ nói, Tô gia không ngốc, tại sao phải cùng ngươi xen lẫn, biết rõ đánh không lại bát đại gia tộc khác, còn theo làm gì. Vấn đề là, bát đại gia tộc cũng hiểu rõ đạo lý này, trực tiếp giết chết Tô gia, chia cắt Dực Châu không phải là chuyện tình rất thoải mái sao. Đến khi đó, liền không còn Tô gia rồi.
Hiện tại Tô Kính mới biết được, Hoàng Đế áp chế cửu đại gia tộc gian nan đến cỡ nào. Trên thực tế, nếu không có Khương Diễm, lần này kế hoạch của hải ngoại Ma Môn, là trực tiếp tiêu diệt hết dòng chính hoàng tộc, khống chế Ngọc Kinh Thành, như vậy cả Khương thị hoàng tộc liền xong đời.
Ma Môn cưỡng ép tăng lên thực lực Luyện Khí sĩ, để cho rất nhiều thủ đoạn của Ma Môn cũng có thể áp dụng.
- Võ Uy Vương... Hắn cũng có tư cách làm Hoàng Đế.
Khương Dạ trầm tư một lúc lâu, nói với Tô Kính, lại không nhắc tới Vô Ưu công chúa.
- Võ Uy Vương tích lũy quân công, đủ để thành Tiên. Mặt khác, Võ Uy Vương có bán vị diện không?
Tô Kính hỏi.
- Có một cái, rất nhỏ, chỉ có thể làm thương khố, người bình thường không thể sinh tồn.
Khương Dạ biết gì nói nấy.
- Kia liền giao dịch, để cho Võ Uy Vương ủng hộ ngươi, ngươi cho hắn bán vị diện. Chỉ cần ba cái, Võ Uy Vương liền sẽ đồng ý.
Khương Dạ nghĩ thầm, tại sao không phải là ngươi cho hắn bán vị diện. Mỗi bán vị diện đều là tài phú khổng lồ. Chỉ sợ bán vị diện không có nhân loại sinh tồn, cũng có khoáng sản tài nguyên khổng lồ. Chỉ cần để cho Khôi Lỗi đi đào móc, cũng đủ để chống đỡ một chi trăm vạn đại quân không ngừng chinh chiến. Về phần lương thực, Đông Tần đế quốc cho tới bây giờ không thiếu thứ này.
Chẳng qua hắn biết, để cho Tô Kính phun ra bán vị diện của mình làm chuyện này, căn bản là không thể nào. Tô Kính là loại không thấy thỏ không thả ưng, dù sao chuyện này, Khương Dạ mới là người được lợi.
Hắn cùng Tô Kính hợp tác mà nói, cướp bóc bán vị diện, cũng là mua bán không vốn. Chỉ là bản thân nguy hiểm lớn một chút. Hắn coi như là có Kim Liên ngăn chặn cảnh giới Tiên Nhân, cũng không có giết năng lực Tiên Nhân. Tô Kính có năng lực giết Tiên Nhân, nhưng không có Kim Liên ngăn chặn Tiên Nhân.
Kim Liên của hắn, là trong lúc nhiếp chính mới có, Hoàng Đế quay đầu lại sẽ thu về. Sau khi thu về, ai biết Hoàng Đế có thể sẽ cho Vô Ưu công chúa hay không. Nếu cho Vô Ưu công chúa mà nói, Tô Kính nào còn có thể cùng mình hợp tác.
Điểm này có thể nghĩ thông suốt mà nói, Khương Dạ cũng không cảm thấy ủy khuất. Bây giờ là hắn thừa dịp cơ hội nhiếp chính, cấu kết với Tô Kính, đi cướp lấy bán vị diện của người khác.
Sau khi toàn bộ bán vị diện của Lý gia bị tước đoạt, như vậy bát đại gia tộc còn lại cũng sẽ trong lòng kính sợ, khống chế sẽ dễ dàng hơn nhiều. Đây cũng là kế sách rút củi dưới đáy nồi, để cho Thanh Tâm Quận chúa khó có thể kích động lực lượng của gia tộc, cùng mình đối nghịch.
Nếu ai dám hợp tác với Thanh Tâm Quận chúa mà nói, mình cùng Tô Kính trước diệt bán vị diện của bọn hắn.
Trong bán vị diện chính xác sẽ nuôi quân, sẽ khai thác khoáng mạch, cũng sẽ bồi dưỡng Luyện Khí sĩ. Vấn đề là trong bán vị diện, hiệu quả áp chế lực lượng quá kém cỏi, những quân đội này của mình đi vào, có thể phát huy ra lực chiến đấu lớn nhất.
- Ta sẽ cùng Võ Uy Vương nói chuyện một chút, bất quá... chuyện tình tiến công, khi nào chúng ta bắt đầu?
Khương Dạ tương đối chủ động. Mặc dù còn dư lại bán vị diện đều là của Tô Kính. Nhưng mà thời điểm tiến công, hắn cũng có thể mò đến một chút chỗ tốt. Còn nữa, những bán vị diện do hoàng tộc chết đi khống chế, cũng không phải là tùy tiện tới tay, đến lúc đó còn phải bạo lực chiếm hữu.