Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1799: Vượt thời đại (1)



Hơn một vạn kỵ sĩ ma thú tán loạn quanh thành bảo, Lục Nghị từ hướng khác lao ra. Hai cánh là binh ngẫu, Lục Nghị ở chính giữa xung phong trước nhất dẫn theo một ngàn binh sĩ, tựa như hổ vào bầy dê.

Sau nửa canh giờ Lục Nghị thanh lý sạch sẽ kỵ sĩ ma thú trên đảo, mất năm ngàn binh ngẫu. Lúc về thành lũy, Bạch Hữu cảm ơn rồi nói cho Lục Nghị biết hạm đội công kích Phương Tỉnh đã rút lui. Kẻ thù bên Cơ Vô Song chủ động rút đi, thoạt trông công kích nhằm vào dong binh là đánh nghi binh.

Đánh nghi binh mà mãnh liệt như vậy thì công kích thật sự nằm ở đâu?

Bạch Hữu cho Lục Nghị hay tình báo:

- Chu gia mất một thiên tuyến, hai Giả Tiên, chết hai mươi hai luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan.

Mọi người đều vui mừng kẻ địch không chọn bên mình làm hướng chủ công.

Lục Nghị nói:

- Ta nhận được mệnh lệnh, phải đi. Để lại binh ngẫu cho ngươi, giờ ngươi chính thức trở thành thiên tướng, có thể thống lĩnh một doanh. Những người ta mang đến trực tiếp chuyển cho ngươi. Lục thư của Đạo Môn rất nhanh sẽ đưa đến, còn có một công trình doanh lại đây sửa lại thành bảo chỗ ngươi.

Bạch Hữu reo lên:

- Hả? Thật không?

- Thật, mệnh lệnh đến từ Ngọc Kinh thành, Tô Kính đại nhân tự mình tuyên bố.

Bạch Hữu hơi chóng mặt. Ngọc Kinh thành? Tô Kính đại nhân? Đây là lãnh tụ tối cao của Lục Đạo Chân Quân, tự mình đề bạt gã?

Đúng rồi, về chỉ huy chiến đấu có lẽ gã không giỏi bằng những tướng quân già, nhưng Bạch Hữu giỏi về tự bảo vệ mình trong hiểm cảnh. Những binh ngẫu là thực nghiệm, đang cần người như gã chỉ huy binh ngẫu tác chiến. Đây là cơ hội to lớn, Bạch Hữu không thể tùy ý làm bậy bạ được.

Về tu hành Bạch Hữu không bỏ ra nhiều thời gian, vì dành thời gian cho sở thích hơn. Sau này gã phải chăm chú tu luyện hơn nữa, bớt chút thời gian nghỉ ngơi. Còn về tạp học thì phải tiếp tục nghiên cứu. Không có những tạp học đó Bạch Hữu sao có được phong cách chỉ huy độc đáo như vậy.

Phải đi con đường tạp học, vì tư chất tu đạo của Bạch Hữu vốn không cao, đời này thành Thiên Tiên được không? Bạch Hữu không chắc. Nhưng nếu được Tô Kính vừa mắt thì không thành vấn đề, ít nhất hắn chịu bỏ đan dược bồi dưỡng tướng lĩnh.

Bạch Hữu chỉ cần chuẩn bị hai tay, lỡ Tô Kính cầu hoàn mỹ thì hắn sẽ dùng cách khác đẩy gã lên, vậy là gã có hy vọng Chân Tiên.

Cảnh giới Chân Tiên chỉ là sự bắt đầu đối với người như Tô Kính, còn với người như Bạch Hữu thì là mục tiêu cuối cùng trong đời người. Chân Tiên được Vô Thượng Đại La Kim Tiên che chở có thể sống đến ngày cuối của vũ trụ, miễn ngươi có giá trị.

Bạch Hữu kích động. Bên Tô Kính đã gác việc Bạch Hữu sang bên, sau khi truyền mệnh lệnh thăng cấp, hắn không cần lo sau này bồi dưỡng gã thế nào. Chuyện này có lưu trình hết, Tô Kính chỉ cần đặt ra cấp bậc bồi dưỡng Bạch Hữu, sẽ không có người âm thầm làm khó.

Xem tình báo tụ tập bên hoàng đế thì Ma môn đổ vào binh lực khá lớn, cũng tổn thất nhiều. Ma môn đưa vào binh chủng hơi nhiều, kỵ sĩ ma thú chỉ là một trong mấy trăm binh chủng, xem ra Ma môn cũng đang huấn luyện, thử tìm cách phối hợp binh chủng hợp lý.

Xem số lượng binh chủng của Ma môn chắc Ma môn sở hữu rất nhiều vị diện, thật đáng sợ.

Tô Kính phỏng chừng Ma môn tìm được một đường hầm không gian đặc biệt cứng cỏi, có thể đi vị diện khá xa, không mất nhiều phí, lấy vị diện đó làm hạch tâm khuếch trương bốn phía.

Ma môn bùng nổ đơn thuần vì trong vòng trăm năm, Tô Kính hơi hối hận, xem ra Đại Thánh sơn là then chốt.

Nếu sớm biết Tô Kính đã bất chấp mọi giá đánh chiếm Đại Thánh sơn.

Nhưng có là tiên nhân cũng không luyện chế ra thuốc hối hận được, chuyện này chỉ đành cố vá lại. Bên Đại Thánh sơn nếu có đường hầm không gian thì khó đánh chiếm nó, cách tốt nhất là tìm đến vị diện kia, đột phá vị diện cắt đứt đường hầm không gian, khiến Ma môn mất nguồn mộ lính. Không thì có trên trăm vị diện, Ma môn có thể không ngừng đưa binh sĩ đến đây.

Tiên nhân có tác dụng rất lớn trong vị diện, chiêu người một cái cỡ tám trăm, ngàn người, bản thân bị chiến trận ảnh hưởng lớn. Đối kháng với đại quân tốt nhất là dùng quân đội ngăn cản.

So sánh thì áp lực bên Đạo Môn nhỏ hơn chút. tiên nhân Đạo Môn đồ sát quân đội bình thường bị pháp tắc thiên đạo áp chế khá thấp, vì đang bảo vệ vị diện. Bên Ma môn bị áp chế lớn hơn nhiều, không thì Ma môn đã chẳng khó khăn khi đột phá phòng tuyến người thường đến vậy.

Người của Ma môn tu hành nhanh chóng, đạo tâm dễ bị khe hở trong khi giết chóc. Nếu không thật cần thiết tiên nhân Ma môn không thích đi giết lính thường.

Nên chênh lệch binh lực giữa hai bên là vấn đề gấp gáp nhất.

Bên Tô Kính nôn nóng nghiên cứu ra phối hợp binh chủng càng thích hợp, hắn đi đảo Võ Thánh tùy thời tìm Tiên Cảnh Thế Giới trở về.

Binh ngẫu chỉ thích hợp chiến trận địa, ví dụ không gian chiến đấu không cần di chuyển như đầu tường, sàn tàu, đó là điểm mạnh của binh ngẫu, giá cả cũng siêu cao. Nhưng cần chiến đấu vận động, binh ngẫu kiểu mới, một Lục Đạo Thần Binh Hạm chỉ có thể vận chuyển hai ngàn binh ngẫu mới, việc này không có lời.

Vì hỗn độn thần phù nên những binh ngẫu này rất khó được trang bị không gian vận chuyển, trừ phi dùng Long Xà Bát Cảnh Bình của Tô Kính. Nhưng toàn Đông Tần chỉ có một Long Xà Bát Cảnh Bình.

Tiên khí không gian khác một là không lớn như vậy, hai là sợ bị hỗn độn thần phù ô nhiễm là hỏng phẩm chất.

Trong thứ nguyên bình thường không chịu tải lực lượng hỗn độn thần phù được, Tô Kính trừ cần chuyên môn nghiên cứu chế tạo vận chuyển ra, còn phải khai phá binh chủng mới thay thế binh ngẫu, có thể cơ động nhanh, chạy đường dài.

Mấy năm nay Ma môn bị đè đầu đánh thì ra vì đi vị diện khác đánh chiếm. Ngẫm lại bên đại lục mới thế là đã rõ mưu đồ của Ma môn.

Thần linh có thể cung cấp tử sĩ cho Ma môn, thần linh có thể tẩy não sinh linh.

Ma môn bảo vệ thần linh mạnh mẽ này, thần linh chế tạo binh sĩ trung thành cho họ. Nếu Ma môn sở hữu được nhiều vị diện chi viện trận chiến tranh này thì sẽ khủng bố hơn Ngư Nhân đế quốc rất nhiều.

Số lượng ngư nhân của Ngư Nhân đế quốc tích lũy vô số năm, còn rải rác trong thế giới Thần Châu. Ngư nhân không có mấy vị diện ra hồn để làm hậu cần.

Ma môn là nhân loại giỏi về chiến tranh vị diện, để Ma môn phát triển sẽ là đả kích trí mạng cho Đạo Môn. Loại đả kích này rắc rối hơn xa Binh gia phồn vinh mang đến phiền phức cho Đạo Môn.