Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1870: Ma Thần Thiên Giới



Bên hông Tô Kính treo Long Xà Bát Cảnh Bình, rút đi đơn thuần, hình dáng trở nên không tầm thường, hòa làm một với hắn, dù tiên nhân nhìn chằm chằm cũng không nhận ra được.

Nhẫn Thiên Ma có hai màu trắng đen giờ thành màu bạc, vẫn không chút bắt mắt. Hoàng Đình Thần Ngọc đeo trên tay phải, không cảm nhận chút hơi thở của Nghịch Lân Mâu. Hỗn độn tiên chu giấu trong ống ty áo như trôi trong không gian khác.

Thanh Minh đao vốn không xem trọng lúc này đem hỗn độn tiên chu thành hộp đao, tùy thời bay ra giết người. Bạch Hổ Huyền Phù kết hợp với Tô Kính không xung đột chút nào.

Lần này Tô Kính được đại đạo, bản thân hắn thu hoạch rất nhiều, so sánh thì Hà Đồ Lạc Thư gây rắc rối không đáng gì.

Tô Kính mở ra Bát Cảnh cung, bước tới dưới Nhân Tham Quả Thụ nói cảm ơn. Tiên Đế Chi Thuẫn rũ xuống một nhánh cây có trái cây linh lung đáng yêu.

Tô Kính hái xuống, mỉm cười. Trái cây có hơi thở tinh thuần, hơi bổ cho hắn. Nhân Tham Quả Thụ xem Tô Kính là đạo hữu, đối xử bình đẳng.

Đạo Địa Tiên từ nay mở ra.

Giờ phút này Tô Kính cảm nhận sao đầy trời có lực lượng vô hình rậm tạp trong vũ trụ, nguyên khí thiên địa chẳng qua là lực lượng sao biến dị.

Loại lực lượng này cực kỳ trí mạng với đa số sinh linh, giảm thọ nguyên. Nhưng với Địa Tiên là đồ bổ, dùng cho tu hành.

Toàn bộ Long Xà Bát Cảnh Bình trong khoảnh khắc sống lại, trong vũ trụ trời sao lực lượng trướng ra rồi rút về như hô hấp. Tô Kính hít thở theo vũ trụ trong Long Xà Bát Cảnh Bình, cảm giác này vô cùng huyền diệu.

Tô Kính vui mừng cũng rất bình tĩnh, con đường này hắn đã chọn đúng.

Bản thể chế tạo ra Hà Đồ Lạc Thư, Tô Kính không có việc khác phải làm, hắn trở về Bát Cảnh cung đóng cửa tu hành. Trên chiến trường thế giới Thần Châu đã qua sáu ngày, khi Tô Kính ra khỏi hỗn độn tiên chu Tô Mộ không ở, Khuyển Thập Lang và Ưng Dương canh giữ.

Xung quanh lại có cắm doanh trại.

Có vẻ tiến triển không thuận lợi, đã sáu ngày, phải hủy bỏ tìm cách công phá Kim Tự Tháp trong vòng nửa tháng. Có câu đó thì người Đường gia muốn tham gia vào là lẽ đương nhiên.

Tô Mộ nghe tin chạy lại.

Tô Kính hỏi:

- Đánh thế nào?

- Bắt đầu còn thuận lợi, về sau xuất hiện Thập Tuyệt Ma Quân, bày Thập Tuyệt trận pháp đánh cuộc với chúng ta, bị ngăn lại tại đây.

Tô Kính nhíu mày nói:

- Cứ tiến lên là được, cá cược làm gì.

- Phá từng trận pháp thì đối phương sẽ nhận thua, còn mạnh mẽ tấn công thì muội tính rồi, binh lực sẽ bị tổn tất hai phần. Là hoàn toàn mất hết, nhưng không ngăn được Thập Tuyệt Ma Quân bỏ chạy. Nếu muốn giết bọn họ phải đánh cuộc phá trận.

Tô Kính gật đầu, Thập Tuyệt Ma Quân nghe thú vị, giết chết là tốt nhất.

- Bị ngăn cản bao lâu rồi?

- Chúng ta cắm trại bốn canh giờ, mọi người ở đây lược trận, một ngày sau chúng ta sẽ phái người đi phá trận pháp thứ nhất.

- Ta cũng đi nhìn.

Tô Kính nói rồi thu về hỗn độn tiên chu,cùng Tô Mộ sóng vai xuyên qua doanh trịa nhà mình, đằng trước ba mươi dặm là Thập Tuyệt trận của địch.

Muốn phá trận pháp thứ nhất theo quy định chính giữa có một tế đàn, bảy mươi hai cờ trận cắm xung quanh. Trên tế đàn có chảo, mấy ngàn ma binh ngồi trên chiếu, hai mắt nhắm nghiền dưới đàn.

Có bốn cửa trận để vào, trận pháp kín kẽ chỉ có bốn cửa trận ra vào.

Không gian trong ngoài cắt đứt, nhìn như chân thật nhưng sau khi đi vào chắc chắn khác hẳn. Không biết sẽ đối mặt công kích của kẻ địch thế nào.

Tô Kính nói:

- Chắc Thập Tuyệt trận của đối phương là từng vòng nối nhau, phải có thực lực áp chế đối phương mới phá trận được, cảnh giới ngang nhau chỉ e chịu thiệt.

- Chúng ta có thể mang quân đội dưới năm ngàn đi vào, hoặc đạo binh.

Tô Kính gật đầu, lại xem kỹ trận pháp. Mấy ngàn ma binh có thứ tự vòng quanh tế đàn, phát huy ra uy lực lớn hơn đạo binh bình thường nhiều.

Một đạo nhân Ma môn ngồi ngay ngắn trên tế đàn, hai đồng tử đứng sau lưng, một người mặc đồ đỏ, một người mặc áo lam.

bài bố rất đơn giản, vấn đề duy nhất là Tô Kính không nhìn ra có nguy hiểm gì. Đây là việc rắc rối nhất, ánh mắt Kim Tiên của hắn đứng ngoài trận không nhìn thấu sơ hở.

Tô Mộ nhìn trận pháp này, giải thích cho hắn:

- Thập Tuyệt liên hoàn, đầu đuôi gắn liền, đánh trận pháp này có chín trận pháp khác trợ giúp. Tiên nhân trong trận pháp này sức chiến đấu sẽ tăng gấp đôi.

- Hả?

- Đừng hỏi, muội tự nhiên biết vậy. Phá trận pháp này không khó. Khó khăn là...

Tô Kính chợt hỏi:

- Phá hỏng trận pháp này, giết tiên nhân ở bên trong thì tiên nhân trong trận pháp thứ hai sức chiến đấu thế nào?

- Sẽ tăng gấp hai, giết tiên nhân thứ hai thì sức chiến đấu tiên nhân thứ ba là tăng gấp ba lần.

- Đến tiên nhân thứ mười là gấp sáu lần?

Tô Mộ nói:

- Đúng vậy! Chỉ dùng ảnh chiếu thì muội đánh rất khó khăn. Hơn nữa đây chỉ là vòng ngoài, muội không thể đánh nhau ngay tại đây được.

Tiên nhân trong Thập Tuyệt trận có cảnh giới Chân Tiên, nếu đám người Tô Kính giữ sức chiến đấu Kim Tiên thì không sao. Nếu chỉ là Chân Tiên thì chờ xem đối phương là Chân Tiên giai đoạn nào.

Chân Tiên sơ cấp dù sức chiến đấu gấp sáu lần cũng không là gì với Tô Kính, hiện tại lực lượng ảnh chiếu của hắn là đỉnh cao Chân Tiên.

Vấn đề là tác chiến liên hợp, người U Minh Đạo Cung, Kỳ Lân Đạo Cung cũng sẽ tham gia.

Tô Kính trầm ngâm nói:

- Ta trấn áp cuối cùng, ba nhà kia co rút đầu hay chủ động xin đi giết giặc cũng tốt, ta không quan tâm các người phân phối thế nào. Muội không muốn tự ra tay thì để người khác làm.

Tô Mộ không già mồm, đồng ý

- Được.

Sức chiến đấu của Tô Mộ cao nhất bên phe Tô Kính, nhưng không nổi tiếng, điệu thấp không có chỗ hỏng cho nàng.

Tô Mộ không hỏi Tô Kính tại sao muốn đánh trận cuối, nàng tin tưởng hắn, nàng biết hắn sẽ không tùy ý hủy một ảnh chiếu. Giá trị ảnh chiếu này không nhỏ, nếu có thể không bị hư thì cố gắng giữ gìn đi.

Hai Đạo Cung cũng có viện quân đến. Chủ yếu là từng nhà tăng số lượng Chân Tiên lên năm người, Thiên Tiên lên hai mươi người.

Thế này đã rất xem trọng, Tô Kính muốn muốn nhà ra ba người đánh Thập Tuyệt trận, hai Đạo Cung do dự.

Bên Tô Kính tập hợp Chân Tiên, đại bộ đội hậu phương theo kịp, số lượng Chân Tiên lên ba mươi người, gần trăm Thiên Tiên. Hai Đạo Cung ở đây không phải sân nhà, thực lực yếu hơn phủ Thân Vương nhiều.

Cử ba Chân Tiên? Trận chiến phá trận e rằng có mất mác.

Tô Kính thấy hai nhà do dự bèn nói:

- Trận pháp này càng về sau càng khó phá, ta trấn áp sau cùng, hai nhà các người mỗi nhà ra một người lo trận thứ hai và thứ ba đếm ngược. Còn lại các người có thể chọn mấy trận đầu tiên.