Bạn trai cô ta hồi đó thích cô ta lắm, cô ta hỏi cái gì, cậu ta liền đáp cái đó, cho nên bèn chỉ đống bao cao su đủ màu sắc trong thùng rác, kể hết cho cô ta nghe về trò ‘máy bay*’ cùng quy tắc của trò này.
(*chơi đồng tính, đam mĩ)
Thật ra lúc đó cô ta rất muốn biết người lạnh lùng cao ngạo như Cẩm Dương có làm trò đấy đấy không, bèn giả vờ như vô tình hỏi, đây là những ai với ai vậy?
Bạn trai cô ta là học sinh giỏi của đại học A, đang học nghiên cứu sinh, trí nhớ rất tốt, bèn chỉ từng bao từ đỏ đến hồng đến cam nói một lượt... đến chiếc bao trong suốt cuối cùng, chính là của Cẩm Dương.
Cô ta không thể hình dung nổi tâm trạng khi đó của mình, trong lòng càng khinh bỉ Cẩm Dương hơn, cảm thấy người đàn ông kia không hề hoàn hào thanh cao như cô ta nghĩ, cũng chỉ giống những đám người trần mắt thịt này, không có gì khác, có khác cũng chỉ là được cái mặt đẹp hơn bọn họ, biết giả vờ hơn bọn họ.
Có thể do trước khi cô ta đến, bạn trai đã chơi ‘máy bay’ trước, cho nên lần này hai người làm có chút lâu, mãi mới kết thúc, vừa kết thúc, cô ta lập tức đẩy bạn trai khỏi nhà vệ sinh, một mình tắm bên trong, khi mặc quần áo, cô ta lơ đãng nhìn qua đống bao cao su trong thùng rác, ngón tay cài cúc áo khẽ khựng lại, nhìn chằm chằm cái bao màu trong suốt kia hồi lâu, trong bụng lóe lên một suy nghĩ tà ác.
Người đàn ông kia không phải rất cao ngạo sao?
Rõ ràng không có tiền, vẫn còn lấy cái mác sinh viên đại học A đi lừa người, thậm chí còn bị thằng khác đâm, ngoài mặt vẫn một bộ lạnh lùng không để ai trong mắt.
Đã như vậy, vậy cô ta lấy cái bao cao su này, tìm một người phụ nữ sinh con cho cậu ta, tương lai khi con cậu ta ra đời, cô ta sẽ đích thân đưa nó đến gặp cậu ta, cô ta muốn xem xem đến lúc đó cậu ta còn có thể ổn định ung dung, không để ai trong mắt như bây giờ nữa không?
Thật ra, là người ai cũng có tự ái, chỉ là nhiều hay ít mà thôi, kiểu người giống Lục Tương Nghi chính là điển hình của kiểu coi tôn nghiêm như tính mạng, hoàn toàn không chấp nhận người khác coi thường mình dù chỉ một chút, hoặc là nói, có lẽ cô ta thật lòng thích Cẩm Dương, nhưng khi biết Cẩm Dương không có tiền, căn bản không hề giống với hình tượng bạch mã hoàng tử cô ta tưởng tượng, cho nên Lục Tương Nghi mới cảm thấy mình bị lừa dối, mất hết mặt mũi, mất hết tôn nghiêm trước mặt Cẩm Dương, cho nên mới nảy ra cái suy nghĩ quái dị đó, đồng thời còn hành động.
Chỉ là, khi Lục Tương Nghi còn chưa tìm được ai mang thai, kế hoạch của Lâm Chấn Đình và Lục Đình Phương đã thực hành, nếu không phải cô ta vô tình nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, cô ta cũng không dám tin, cha mẹ của Lâm Thâm Thâm lại chết trong tay chính cha mẹ cô ta.
Thật ra thì, xí nghiệp Lâm thị rơi vào tay ai cô ta vốn không quan tâm, nhưng cô ta rất muốn thấy dáng vẻ thê thảm khi rơi xuống vực sâu của Lâm Thâm Thâm, ai ngờ, Lâm Thâm Thâm lại không chết trong vụ tai nạn đó, ngược lại còn may mắn còn sống sót, Lâm Thâm Thâm mất cha mẹ, từ đó bèn được Lâm lão thái thái- người cầm quyền Lâm thị, người có tiếng nói nhất Lâm gia càng thêm yêu thương.
Cô ta muốn khiến Lâm Thâm Thâm mất đi sự yêu thương đó...