Huyền Giới Chi Môn

Chương 632: Lên cơn giận dữ



Dịch: danielle8150

Thời gian từng chút trôi qua, trong nháy mắt lại qua thêm mấy tháng.

Trong sơn động, Thạch Mục hai tay mười ngón chuyển động liên tục, thỉnh thoảng trong miệng lại phun ra đan hỏa, sắc mặt có chút trắng bệch, trên trán lấm tấm những hạt mồ hôi to như hạt đậu, quần áo sau lưng cũng đã bị mồ hôi thấm ướt.

Mấy tháng vừa qua, hắn ngày đêm không ngừng phun ra đan hỏa, rèn luyện hóa thân, mặc dù lấy tu vi của hắn, cũng có chút ăn không tiêu, bây giờ việc tế luyện đã đến thời điểm mấu chốt.

Bên trong đan hỏa, mơ hồ có thể thấy được một tiểu nhân lớn bằng nấm đấm, cuộn mình thành một vòng ở trong đan hỏa, cả thân thể phủ đầy hai màu xanh đen, trên gương mặt ngũ quan đầy đủ, kèm theo đó là tay và chân gắn liền với thân thể, nhìn không khác gì một tiểu hài vừa mới được chào đời.

Hai mắt nhắm nghiền, cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi mở ra, nhẹ nhàng hô hấp.

Thạch Mục hít sâu một hơi, đan hỏa mà hắn đang phun ra bỗng sáng ngời hơn một ít, một tay khẽ vẫy, vật liệu phụ trợ cuối cùng Tiên Thiên Huyết Ngọc ở trước mặt liền bay lên, bay vào trong đan hỏa, bị đan hỏa bao bọc.

Hắn duỗi tay phải ra dùng một ngón tay hướng tới cổ tay bên trái nhấn một cái , lam quang lóe lên, trên cổ tay bên trái liền hiện ra một lỗ hổng nho nhỏ, lập tức vài giọt tinh huyết chảy ra từ trên cổ tay bên trái.

Những giọt tinh huyết kia chưa kịp rơi xuống, Thạch Mục liền há miệng thổi, làm cho nó bay tới tiến nhập vào bên trong Tiên Thiên Huyết Ngọc, biến mất không thấy bóng dáng.

"Xùy xùy" một hồi!

Tiên Thiên Huyết Ngọc dường như đã có được một chút linh tính, huyết quang ở mặt ngoài lưu chuyển liên tục, nhanh chóng thu nhỏ lại dưới sức nóng của đan hỏa, hóa thành một đoàn khí huyết sắc.

Thạch Mục phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, đoàn khí huyết sắc bay ra, như trường kình hấp thủy sáp nhập vào trong Thiên Linh Cái của tiểu hài màu xanh đen.

Thân thể của tiểu hài liền chấn động, hai mắt chậm rãi mở to ra, từng đoạn dây tơ màu đỏ trông như những mạch máu chợt lóe lên huyết quang, chậm rãi nhúc nhích.

Khí tức sinh mệnh đặc thù từ trên người tiểu hài liền tản ra.

Thạch Mục đại hỉ, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Lấy Mộc cho xương, lấy Thảo làm gân, lấy Quả sinh thịt, lấy Ngọc tụ máu, dùng Hạch tạo tâm, cuối cùng, Thân Ngoại Hóa Thân coi như đã hoàn thành việc tế luyện sơ bộ.

Tiểu hài màu xanh đen chậm rãi đứng lên bên trong ngọn lửa, ánh mắt ngước nhìn Thạch Mục.

Thạch Mục đột nhiên trợn hai mắt, hét lớn một tiếng, một tay bấm quyết, một đạo Tinh Thần lực từ mi tâm bắn ra, sáp nhập vào trong đầu của tiểu hài.

Ánh mắt của tiểu hài lập tức hiện ra vẻ giãy dụa, giống như là đang kháng cự lại sự khống chế từ Tinh Thần lực của Thạch Mục.

Sắc mặt của họ Thạch liền biến hóa, trong lòng vừa sợ vừa vui, Thân Ngoại Hóa Thân mà hắn vừa mới tế luyện đã có được ý thức mạnh mẽ như vậy, linh tính của nó quả nhiên không thấp.

Hai tay của hắn liên tục vung vẩy, từng đạo pháp quyết đánh vào trong cơ thể của tiểu hài.

Thời gian chậm rãi trôi qua, sau tám canh giờ chống cự, ý thức bên trong cơ thể của tiểu hài đã bị áp chế đến cực hạn, bất quá vẫn còn sót lại một chút linh tính gắt gao cố thủ, Thạch Mục mấy lần muốn dùng lực lượng để phá nhưng cũng không thể thành công.

Thạch Mục vận chuyển Tinh Thần lực, tâm thần của hắn giống như bước cảnh giới cực kì huyền diệu, tất cả mọi thứ chung quanh đều trở nên bất động, hắn chợt cắn đầu lưỡi.

"Phốc" một tiếng, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, trong đó được pha vào một cỗ Tinh Thần lực hùng hậu, hung hăng nện vào cơ thể của tiểu hài.

Oanh!

Trong cơ thể của tiểu hài, một chút ý thức cuối cùng đã bị oanh phá thành mảnh nhỏ, rốt cuộc Tinh Thần lực của Thạch Mục cũng đã hoàn toàn chiếm cứ thân thể nó.

Tinh Thần lực cùng với máu tươi của Thạch Mục hòa lại với nhau, ở trong đầu của tiểu hài ngưng tụ thành một cái phù văn.

Sau đó, ngũ quan của nó bắt đầu biến hóa, thoạt nhìn mơ hồ có chút giống với Thạch Mục, nó chậm rãi đứng lên.

Thạch Mục thở phào một hơi, thu lại đan hỏa, lấy ra một quả đan dược ăn vào.

Tiểu hài màu xanh đen tràn ra hào quang màu xanh đen, lơ lửng ở giữa không trung.

Hắn trì hoãn một lúc, khẽ vẫy tay, tiểu hài màu xanh đen lập tức bay tới, rơi vào trên vai của hắn.

Nhìn qua tiểu hài, Thạch Mục liền vui vẻ hí hửng không thôi.

Hắn đã luyện thành Thân Ngoại Hóa Thân, nhưng thực lực của nó còn rất yếu, với lại cơ thể còn quá nhỏ, bất quá chỉ cần tiếp tục bồi dưỡng thì trong tương lai sẽ trở thành một vũ khí bí mật cực kì quan trọng đối với hắn.

Dù là ở thời điểm này thì tiểu hài đang đứng trên vai của hắn cũng có một ít hữu dụng.

Bởi vì trong cơ thể của Thân Ngoại Hóa Thân là Tinh Thần lực của Thạch Mục, cho nên cả hai tâm ý tương thông, vì thế ngũ giác của tiểu hài cũng liên thông cùng với Thạch Mục.

Loại cảm giác này rất giống với hắn và Thải Nhi, bất quá Thải nhi chỉ là thị giác cộng hưởng, còn Thân Ngoại Hóa Thân thì lại đầy đủ cả 5 giác quan.

Cảm giác này rất huyền diệu, giống như là hắn có thêm một cơ thể khác vậy.

Thạch Mục nhắm mắt lại, tra xét thể nội của Thân Ngoại Hóa Thân.

Bỗng nhiên sắc mặt hắn hơi đổi, trong cơ thể của Thân Ngoại Hóa Thân thình lình xuất hiện một vòng xoáy, nhanh chóng chuyển động, chậm rãi cắn nuốt thiên địa linh khí chung quanh.

Ngoại trừ thiên địa linh khí, Thân Ngoại Hóa Thân còn thôn phệ luôn cả Ma khí ở chung quanh.

Phù Thạch Tinh Hải nằm gần thông đạo kết nối với Hắc Ma Tinh Vực nên trong không khí tồn tại một ít Ma khí.

"Ma khí..." Thạch Mục mở to mắt, ánh mắt chớp lên, nhìn về đoạn xương màu đen nằm trên mặt đất gần đó.

Hắn trầm ngâm một lát, liền phất tay làm cho đoạn xương đen vút lên lơ lửng giữa không trung, tâm niệm vừa động, Thân Ngoại Hóa Thân liền phóng tới đoạn xương đen.

Thân Ngoại Hóa Thân lộ ra vẻ tươi cười, trong miệng cười khanh khách, tựa hồ có chút hưng phấn, miệng nhỏ hé ra, tuôn ra một cỗ hấp lực.

Đoạn xương màu đen lập tức bay ra từng luồng sương màu đen, bay vào trong cơ thể tiểu hài, sáp nhập vào trong vòng xoáy bên trong cơ thể.

Bề ngoài thân thể của tiểu hài dần dần biến thành màu đen, chậm rãi biến lớn, tốc độ thôn phệ ma khí cùng dần nhanh hơn.

Càng ngày càng nhiều hắc khí từ đoạn xương màu đen tuôn ra, chui vào trong cơ thể của Thân Ngoại Hóa Thân.

Thực lực của tiểu hài thình lình tăng lên nhanh chóng, rất nhanh liền đạt đến Hậu Thiên cảnh giới.

Hậu Thiên Trung Kỳ.... Hậu Thiên Hậu Kỳ..... Tiên Thiên Sơ Kỳ..... Tiên Thiên Trung Kỳ

Ken két!

Đoạn xương màu đen giải thể, hóa thành một trận lưu huỳnh màu đen, bị Thân Ngoại Hóa Thân thôn phệ hầu như không còn.

Sau khi ăn uống no nê, Thân Ngoại Hóa Thân liền biến lớn gần hai thước, toàn thân tản ra hắc quang cùng Ma khí, khí tức thình lình đạt đến Tiên Thiên Hậu Kỳ.

Bất quá giờ phút này, Thân Ngoại Hóa Thân bởi vì hấp thụ quá nhiều Ma khí, nên việc hấp thụ Thiên Địa Linh khí chung quanh rất là khó khăn, vòng xoáy bên trong cơ thể hầu hết đều là Ma khí.

Nhìn vào tiểu hài trước mặt, Thạch Mục trong mắt tràn đầy hưng phấn.

Luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân căn cứ vào các thiên địa linh vật sử dụng nên có khá nhiều bất đồng, từ xưa đến nay có đủ loại phương pháp, chính đạo có, bàng môn tả đạo cũng có.

Bản thân hắn sử dụng phương pháp luyện chế này, mặc dù không biết quy về loại nào, nhưng có thể khẳng định một chút, cái phương pháp đó cũng có liên hệ ít nhiều với Ma tộc, bởi vì gia hỏa này vừa mới được hắn luyện thành, chỉ với một hơi cắn nuốt một đoạn xương cốt ẩn chứa Ma khí, thực lực liền tăng lên chóng mặt đạt đến Tiên Thiên Hậu Kỳ.

Kế tiếp chỉ cần tiếp tục thôn phệ một ít Ma khí, thực lực tất nhiên sẽ tiếp tục tăng lên, không mất bao lâu, nhất định sẽ trở thành một cánh tay đắc lực của hắn.

Ba ngày sau, Thạch Mục khôi phục lại chân khí mà hắn đã tiêu hao khi luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân, mọi việc đã xong nên giờ là lúc cần phải trở về, hắn bay ra khỏi động phủ, phân biệt phương hướng, sau khi nhắm được hướng của Phù Không Thành, hắn liền hóa thành một đạo lam quang bay vút đi.

Thân Ngoại Hóa Thân bị hắn tạm thời thu vào Linh Thú Đại, dù sao Thân Ngoại Hóa Thân của hắn hấp thụ Ma khí, nếu bị người trong liên minh chứng kiến, sợ là sẽ gặp phải phiền toái không nhỏ.

Nơi này cách Phù Không Thành khá xa, bên trong Phù Thạch Tinh Hải thì nguy hiểm trùng trùng, Thạch Mục cưỡi Linh Vũ Phi Chu, vừa đi vừa nghỉ, mất hơn nửa tháng, mới trở lại Phù Không Thành.

Nhìn cứ điểm to lớn trước mặt, Thạch Mục không khỏi có chút thở phào nhẹ nhõm, nỗi lòng lo lắng cuối cùng cũng đã được giảm đi chút ít.

Bất quá hồi tưởng lại đoạn thời gian lúc trước bị bọn trưởng lão dùng làm mồi cho kẻ địch, hơn bốn trăm người gần như là chết hết, bản thân thì lại phải trải qua đau khổ, thiếu chút nữa là hắn cũng lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân bởi tên Thánh giai Ma tộc, trong lòng không khỏi bùng lên lửa giận.

Hắn hừ lạnh một tiếng, sử dụng lệnh bài tiến vào cứ điểm, sau đó tiến thẳng vào tổng điện nơi Mạc Lân Vũ trưởng lão thường ngày xử lý sự vụ.

Hắn cũng muốn ngay trước mặt hỏi một chút, vị trưởng lão do chính ba đại thánh địa tuyển chọn ra, sẽ giải thích như thế nào về sự việc trước đây.

Bên ngoài đại điện được hai tên ngân giáp đệ tử trông coi, tiếng người trò chuyện ẩn ẩn vang ra từ bên trong đại điện.

"Hai vị, cho hỏi Mạc trưởng lão có ở trong đây không?" Thạch Mục bước tới hai tên ngân giáp đệ tử hỏi.

"Xin chào sư huynh, Mạc trưởng lão đang cùng với mọi người thương nghị về một vấn đề quan trọng." Hai người tu vi chỉ mới Địa giai, thấy Thạch Mục là một gã đội trưởng, liền vội vàng nói.

Thạch Mục gật gật đầu, cất bước muốn đi vào.

"Sư huynh chậm đã, Mạc trưởng lão đang cùng mọi người thương nghị chuyện quan trọng, không bằng chờ lão nhân gia rãnh rỗi, sư huynh lại vào." Một tên ngân giáp đệ tử thấy vậy, liền vội vàng nói.

Thạch Mục hơi nhướng mày, dừng bước.

"Mạc trưởng lão đang thương nghị chuyện gì với mọi người?" Hắn trầm mặc một chút, mở miệng hỏi.

"Hơn nửa năm trước, Liên Minh đại quân công phá cứ điểm số tám cùng với cứ điểm số mười hai của Hắc Ma tộc, đạt được chiến thắng lớn, cho nên lão nhân gia đang luận công ban thưởng cho những vị đội trưởng đã tham gia vào chiến dịch." Một tên ngân giáp đệ tử khác vẻ mặt tươi cười, nói ra.

Thạch Mục nghe vậy, trong lòng càng là giận không nhịn nổi, hai tay áo vung lên, tuôn ra một luồn khí lưu đẩy hai tên ngân giáp đệ tử ra một bên, sau đó thân hình hắn thoáng một cái, sải bước tiến vào.

Hai tên ngân giáp đệ tử bị đẩy lui, đầu choáng mắt hoa, vừa đứng vững thân hình, tên ngân giáp đệ tử đầu tiên chặn Thạch Mục lại định mở miệng, lại bị đồng bọn bên cạnh che lại ý nói không nên.

Bên trong cung điện, Mạc Lân Vũ ngồi trên ghế chủ tọa, hai bên còn lại ngồi vài tên Thánh giai trưởng lão, phía dưới đứng bảy mươi, tám mươi người.

Trong những người này, phải kể tới ba kẻ dẫn đầu với tu vi tối cao, một hồng y thiếu phụ xinh đẹp, từ trang phục và khí tức thì rõ ràng là đến từ Ly Trần Tông, một Yêu tộc đại hán đầu trọc đến từ Thanh Lan Thánh địa, còn có một thanh niên cao gầy với sắc mặt vàng như nến, cái trán nổi lên từng chấm nhỏ màu đen, ước chừng hai mươi chín tuổi, hẳn là đến từ Trục Vân Thánh Điện

Thạch Mục nhận ra đại hán đầu trọc, tên của hắn là Vinh Cách, là một tên ngàn năm đệ tử thành danh đã lâu, tu luyện Phích Lịch Lôi Công, thực lực khá bất phàm.

Ba người đứng gần Mạc Lân Vũ nhất, thần sắc của họ cực kì hưng phấn, không ngừng hướng về Mạc Lân Vũ nói gì đó, còn Mạc Lân Vũ thì không ngừng vỗ tay cười to, những vị Thánh giai trưởng lão xung quanh thì ngồi im, không tham dự nhiều vào trong đó.

Cả đám trò chuyện đang hăng, bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân liền nhìn lại.

Mạc Lân Vũ cau mày, nhìn Thạch Mục, trầm giọng nói: "Ngươi là đội trưởng của tiểu đội nào, chưa được gọi, sao lại dám ngang nhiên xông vào đây?"

"Ha ha, xem ra Mạc trưởng lão dạo này ăn no ngủ ngon nên đã sớm đem ta cái cục mồi dụ bọn Ma tộc quẳng qua một bên." Thạch Mục nở nụ cười, lạnh giọng nói ra.
— QUẢNG CÁO —