Huyết Tình 2

Chương 30: Chiến Thần Thái Sơn Vương ( 2 )



Buổi đấu giá của Lý gia được tổ chức tại một căn phòng vip nằm trên tầng cao nhất của một khách sạn lớn, tụ họp đầy đủ những kẻ máu mặt nhất Mộ Thành, đều là những ông ta bà lớn không chỉ trong thành phố mà còn có những triệu phú cùng tỷ phú nổi tiếng cả nước.

Cố Lưu Ly đi ngay bên cạnh Mộ Khiếu Thành, cánh tay cô dán chặt vào anh không một kẻ hở, vừa bước xuống xe đã thấy không ít những tên vệ sĩ đang đứng dàn hàng cúi đầu chào, mọi thứ diễn ra trước mắt không giống như trong tưởng tượng của Lưu Ly cố cứ nghĩ một buổi đấu giá lớn như vậy ít ra cũng sẽ có treo biển hay phát tín hiệu trên màn hình lớn nhưng những thứ xảy ra bây giờ lại không hề như vậy, bọn họ kiểm tra khách mời vô cùng nghiêm ngặt còn có máy dò kim loại để thăm dò từng người một cũng vì lí do này mà người của Mộ Khiếu Thành không thể mang theo súng trực tiếp bên mình, không chỉ vậy trước khi bước vào thang máy đưa khách mời lên nơi tổ chức đấu giá bất cứ người nào cũng bị bịt kín hai mắt bằng một lớp vải màu đen.

Lúc Cố Lưu Ly bị bọn họ bịt chặt mắt lại, mọi thứ đột ngột hóa thành màn đêm tĩnh lặng xung quang không khí cũng im bặt lạ thường, trong lòng cô khó mà không lóe lên tia sợ hãi, Cố Lưu Ly quơ tay tìm kiếm Mộ Khiếu Thành đến khi nghe thấy người đàn ông đáp lại mới dần yên tâm hơn. Mộ Khiếu Thành đối mặt với chuyện này cứ như là quá quen thuộc rồi, anh không hề có bất lỳ cảm xúc nào ngược lại với sự e ngại của những người xung quanh thì anh lại bình thản đến lạ, anh không quan tâm mấy người này làm gì mình bây giờ anh chỉ nghĩ đến chuyện làm thế nào để trấn an Cố Lưu Ly, biết cô lần đầu trải qua loại chuyện này chắc chắn sẽ không khỏi sợ hãi.

Hai bàn tay đan chặt vào nhau, Mộ Khiếu Thành gằng giọng mạnh mẽ

“ Đừng sợ, nắm chặt tay tôi “

Cố Lưu Ly cũng rất hợp tác cô sợ bản thân trong lúc không định hướng được những chuyện xung quanh rồi sẽ bị người ta đưa đi đến một nơi khác nên bây giờ ngoài Mộ Khiếu Thành ra cô không dám tin ai cũng không có can đảm tin vào bản thân mà một mình lo cho bản thân

Sau khi được đưa đến căn phòng diễn ra buổ đấu giá, bịt mặt của mọi người mới được mở ra, lúc này Cố Lưu ly mớ dám lấy lại hơi thở của mình cô không biết đây bản thân đã bị đưa lên đến tầng bao nhiêu rồi chỉ có cảm giác từ sảnh khách sạn đi lên đến đây cũng phải hơn năm phút, lúc đang đi lên dường như bọn họ còn dừng lại ở một tầng nào đó sau đó thì bị chuyển sang một thang máy khác mới lên đến được đây

Tùng! Tùng! Tùng

Ba tiếng chuống vang lên, là dấu hiệu thông báo rằng buổi đấu giá đã bắt đầu, ai nấy cũng khẩn trương dưới sự chỉ dẫn của nhân viên phục vụ từng người cũng có thể suôn sẻ ngồi vào vị trí có con số của mình, Mộ Khiếu Thành là một trong ba vị khách đặt biệt nên chỗ ngồi của anh không cần dựa vào số mà sẽ quét thân phận thông qua gương mặt, chỗ ngồi của anh cũng đặt biệt hơn người khác, bên trong căn phòng lớn này có có một cầu thang ngắn dẫn lên trên tầng, Mộ Khếu Thành chính là ngồi trên bộ bàn lớn ở tầng đây.

Cố Lưu Ly từ đầu đến cuối bị sự sang trọng, xa xỉ xung quanh làm cho cô cứ như một đứa trẻ cứ đảo mắt nhìn khắp nơi nhưng không quên bản thân đang được Mộ Khiếu Thành nắm chặt tay, bây giờ so với lúc nãy anh còn nắm chặt tay của cô hơn đến lúc hai người cùng nhau ngồi xuống rồi anh vẫn không nghĩ đến chuyện buông tay cô ra.



Bên dưới sân khấu lớn cũng đã xuất hiện bóng dáng của người dẫn chương trình, là một người đàn ông đã đứng tuổi đứng ở cái bục cùng cây búa trên tay vô cùng chuyên nghiệp, ông ta quơ tay ra hiệu cho đám vệ sĩ đứng ở cánh cửa lớn bọn họ ngay lập tức đóng chặt cánh cửa lại cũng khởi động hệ thống an ninh trên những bức tường cao có những cái đèn bỗng dưng phát đỏ lên, sau khi mọi thứ đã được đâu vào đó, ông ta mới bắt đầu cất giọng.

“ Hân hạnh chào mừng tất cả mọi người đã tham gia buổi đấu giá mật của Lý gia hôm nay "

Theo sau lời giới thiệu của ông ta là một tràn pháo tay vang dội, lúc này Cố Lưu Ly mới nhận ra sự khác thường của buổi đấu giá này, nó không như những gì cô xem trong tivi, buổi đấu giá hôm nay có gì đó rất lạ khách mời cũng không có đến một người phụ nữ nào ngoài cô, vì cô là người đi cùng với Mộ Khiếu Thành nên mới là ngoại lệ được bọn họ cho phép vào đây. Buổi đấu giá cũng không giống như là đáu giá đồ cổ hay trang sức gì, Cố Lưu Ly có thể nhìn ra được là vì đứng ở hai bên cánh gà của sân khấu đều là những người phụ nữ mặt trên mình bộ sườn xám hở bạo nhìn bọn họ không giống như là nhân viên phục vụ bởi vì trên không có người phụ nữ nào ở dưới kia là không kiềm hãm bởi những tên vê sĩ cao to, Lưu Ly bất giác quay người hỏi Mộ Khiếu Thành.

“ Đấu giá thứ gì vậy,...đồ cổ hay là trang sức, nhà đất gì đó sao? “

“ Không phải,...tập trung xem đi một lát nữa em sẽ biết “

Mộ Khiếu Thành nhếch một bên khóe miệng cong lên như ẩn chứa một bí mật gì đó trong lời nói, vừa nói vừa vuốt xuống mái tóc của người phụ nữ, lúc này cô mới phát hiện từ nãy đến giờ Mộ Khiếu Thành không hề tập trung vào buổi đấu giá mà ánh mắt anh chỉ âm thầm nhìn về phía mình, Cố Lưu Ly ngượng ngùng quay đi coi như không biết gì, cô tiếp tục sự tò mò của mình vào chủ đề đấu giá hôm nay, sự chờ đợi cùng thắc mắc cuối cùng cũng có lời giải, người đàn ông trên đó dõng dạc thông báo buổi đấu giá chính thức bắt đầu, lời nói sau đó khiến Cố Lưu Ly kinh ngạc đến trợn trắng mắt ra.

“ Mỹ nhân đầu tiên của hôm nay là hoa khôi của Lý Xuân Lầu,...Hồ Điệp, số thứ tự là 101 “

Người phụ nữ tên Hồ Điệp đó chầm chậm bước lên sân khấu bên ngực trái cô ta đúng là có đeo một cái biển với con số là 101, cô ta đúng là rất xinh đẹp, cơ thể trắng nõn đến phát sáng, cái sườn xám cô ta mặc xẻ đến tận hai bê bờ mông căng mộng, ngay giữa ngực áo còn khoét một lộ lộ ra một phần thịt nõn nà to lớn so với sự phong trần thì nụ cười của cô ta còn khiến người khác chết mê chết mệt hơn, Hồ Điệp chỉ mới bước lên đã khiến bọn đàn ông bên dưới không chút liêm sỉ mà hô hét, gào thét không ra thể thống gì, dù gì bọn họ cũng là người có địa vị xã hội sao lại có thể có bộ mặt này.

Cố Lưu Ly phải mất hơn ba phút mới có thể lấy lại hồn phách, cô nhíu chặt đôi mày mình, ánh mắt khó tin nhìn Mộ Khiếu Thành.

“ Đấu giá phụ nữ sao?,...Mộ Khiếu Thành anh đưa tôi đến nơi nào vậy chứ? “