Trời đã về đêm từng cơn rét lạnh cũng dần rõ ràng hơn, bên ngoài trăng tròn sáng vành vạnh từng phút từng giây giương lên trời cao.
Hôm nay là ngày tất cả người của Thái Sơn Vương tụ lại để họp bàn công việc cũng như báo cáo những gì mình làm được trong thời gian qua với Mộ Khiếu Thành, biệt viện đầy áp người chỉ với người của Thái Sơn Vương tính từ chủ nhân đến người hầu cũng gần bảy trăm người đây là chưa tính những người không có quyền có mặt tại đây. Thái Sơn Vương quyền lực thế nào ai cũng biết người đứng đầu đương nhiên cũng là người uy quyền trên vạn người, không phải ai cũng có thể gặp được Mộ Khiếu Thành ngoài những người nằm trong tứ đại gia tộc ra thì không có ai có quyền được trực tiếp thấy mặt của vương chủ Thái Sơn Vương.
Cũng như mọi khi Mộ Khiếu Thành ngồi trong bóng đêm chân này vắt lên chân nọ, dáng vẻ lãnh khốc, ngạo mạn, cao thượng khó với tới xung quanh trong bầu không khí vô hình toát ra một màn sang nặng mùi sát khí, hai bên người đàn ông hai hình bóng thoáng ẩn thoáng hiện sau tấm rèm màu xám đang nhẹ nhàng phấp phới, bên trai là tên đàn ông vạm vỡ, cao to_Lang Tử, bên phải là một người phụ nữ trong bộ váy dài cùng áo vets đen, cả hai đều không nhìn rõ được khuôn mặt.
Trên sảnh lớn bên trong căn biệt phủ rộng lớn, một đám người chia nhau đứng thành bốn nhóm ngay trước cánh cửa lớn đang bị đóng kín hàng chục tên vệ sĩ trong bộ sơ mi đen cùng quần tây đen cao lãnh đứng đan tay phía trước, không khí nặt mùi nguy hiểm nạng nề đến khó thở, bốn người trung niên có già có trẻ lần lượt bước lên trước một bước chân quỳ chân chống, lớn giọng khấu kiến
“ Nhà họ Mạn của Thái Sơn Vương bái kiến vương chủ “
“ Nhà họ Triệu của Thái Sơn Vương bái kiến vương chủ “
“ Nhà họ Trương của Thái Sơn Vương bái kiến vương chủ “
“ Nhà họ Ngô của Thái Sơn Vương bái kiến vương chủ “
Tứ đại gia tộc của Thái Sơn Vương là những gia tộc danh giá quyền lực nhất Mộ Thành không một gia tộc nào có thể so được với tứ đại gia tộc này của Mộ Khiếu Thành, nhiệm vụ của bọn họ nói dễ hiểu nhất chính là công cụ kiếm tiền của Thái Sơn Vương từng người đứng đầu của từng gia tộc đều là những người đứng đầu trong từng lĩnh vực khác nhau, có chính trị, kinh tế, tài chính và y tế, chung quy cũng chỉ là để phụ vụ cho Thái Sơn Vương, cho Mộ Khiếu Thành.
Người đứng đầu của tứ đại gia tộc đã xuất hiện, hai nam một nữ ai cũng nghiêm nghị cúi đầu trước Mộ Khiếu Thành, từ bên phải người phụ nữ bước ra đứng ngay giữ bốn người đó quay đầu theo dáng vẻ của bốn người đó giọng to rõ cúi đầu trước anh
“ Long thần quân của Thái Sơn Vương bái kiến vương chủ “
Sau Mộ Khiếu Thành chính là Lang Tử và long thần quân Sở Dao, cả hai được coi là dưới một người trên vạn người, một nam một nữ song kiếm hợp bích am hiểu y thuật, tinh thông võ nghệ, lời bọn họ nói cũng chính là lời của Mộ Khiếu Thành, là cánh tay phải và trái của anh, chỉ cần một trong hai lên tiếng không cần đợi Mộ Khiếu Thành tự giác ra mặt cũng đủ uy quyền để xử lí một người.
Mộ Khiếu Thành ngồi trong bóng đêm, trầm lặng hồi lâu rồi gằng giọng lạnh nhưng băng lên tiếng
“ Tứ đại gia tộc các người thời gian qua đã làm được gì hay ho rồi ? “
Bốn người nhìn nhau rõ vẻ hoảng sợ tuy một tháng sẽ báo cáo một lần lần nào cũng rất suôn sẻ dưới sự quản lí của bọn họ vệc làm ăn của Thái Sơn Vương luôn luôn trong trạng thái thận lợi càng ngày càng phát triển, lần nào cũng là câu hỏi này nhưng vẫn luôn khiến bọn họ rùng người lạnh sống lưng khi nghe thấy, chẳng trách được cũng vì Mộ Khiếu Thành quá dữ tợn chỉ là một hơi thở của anh cũng khiến người ta né như né tà, tránh như tránh ma.
Tưng người nghiêm túc báo cáo từ chuyện nhỏ nhất đến chuyện lớn nhất, từng câu từng chữ đều khiến Mộ Khiếu Thành vô cùng hài lòng làm sao biết được người đàn ông có hài lòng hay đang khó chịu chính là dựa vào sự im lặng của anh chỉ cần anh hài lòng một chuyện gì hay là chuyện không đáng để tâm đến thì anh sẽ im lặng còn nếu là chuyện khiến người đàn ông không hài lòng thì chắn chắn bọn họ đã không nói được đến câu thứ hai.
Bên ngoài có người bình thản đi vào ngắt cuộc họp giữa chừng giọng vang vọng khắp biệt phủ
“ Vương chủ, tên họ Hoắc quay lại rồi “.
“ Tạm thời nghỉ ngơi đi “
Mộ Khiếu Thành trong bóng đêm u tối khẽ nhoẻn miệng, ra hiệu cho người của tứ đại gia tộc bọn họ ngay lập tứt tản ra hai bên bức tường cao lớn nơi đây bị khuất ánh sáng nên không còn thấy rõ mặt của ai ngoài những cái bóng đen mịt mờ.
Từ bức tường phía sau Mộ Khiếu Thành, hai tên đàn ông lôi một người phụ nữ ra, cô ta bị lôi dài trên sàn người cũng không ra dáng người nữa cô ta đang thút thít khóc miệng bị cột một miếng vài dài không phát nổi ra tiếng.
Cánh cửa lớn của biệt phủ mở ra ánh nguyệt sáng trên trời đêm chiếu vào vài mảng sáng rực, Hoắc Kiến Quân nắm chặt tay Cố Lưu Ly đi vào theo sau là bốn tền vệ sĩ của Mộ Khiếu Thành, Cố Lưu ly khó hiều nhìn sự kỳ quái trước mắt cô liền lóe lên tia sợ hãi trong lòng, bất giác cô khựng bước, ngập ngừng cất lời
“ Kiến Quân anh đưa em đi đâu vậy, nơi này là thế nào, đáng sợ quá Kiến Quân “
Hoắc Kiến Quân đã thấy Tinh Nhã đang khó khăn gọi mình ngay trước mặt, anh ta trong phút giây liền lột bỏ lớp mặt nạ với Cố Lưu Ly, anh ta đẩy mạnh cô ngã về phía trước, Cố Lưu Ly ngỡ ngàng nằm bệt trên sàn nhà cơn đau trong người cô bị kích động bắt đầu có cảm giác buồn nôn, ngước đầu ngơ ngác nhìn tên đàn ông đi về phía người phụ nữ khác, cô hoàn toàn bị hắn bỏ mặt, Lưu Ly sợ hãi tột độ
“ Kiến Quân, đây là chuyện gì?, anh tại sao lại...”
Cô còn chưa dứt câu Hoắc Kiến Quân ôm lấy Tinh Nhã, không chút thương xót chất cao giọng nói với tới chỗ Mộ Khiếu Thành, ánh mắt bây giờ nhìn Cố Lưu Ly lạnh lẽo đến thấu tim, cô cảm thấy tim mình bị bóp nghẹn khi nghe thấy lời nói tàn nhẫn của anh ta đột nhập vào tai mình.
“ Vương chủ, tôi dùng cô ta thế cho bạn gái tôi, xin anh, anh tha cho hai chúng tôi còn cô ta anh muốn làm gì thì làm,...cô ta có tiền cô ta sẽ trả cho anh, tiền ở chỗ cô ta, vương chủ xin anh tha cho hai chúng tôi “
Cố Lưu Ly sửng người lời nói kia như thể cướp lấy hết hồn phách cô đi, người đàn ông trước mắt vài tiếng trước còn nói yêu cô bây giờ lại mang cô ra thay cho người phụ nữ khác để gán nợ, cơn đau này ai có thể thấu hiểu cho cô đây, sẽ không ai cả, không một ai có thể hiểu được cảm giác đau đớn của cô bây giờ, bên trong ngũ tạng Cố Lưu Ly cũng bắt đầu xuất hiện những cơn nhói đau nhưng so với vết dao người đàn ông này vừa đâm vào tim cô lại không bằng một góc.