IQ Cao Ra Thì Tôi Chỉ Có Hai Bàn Tay Trắng

Chương 59



Edit: Cú Mèo

Beta: Mai

Checker: Gà

***

Chương 59. Hình thức cạnh tranh, điều kiện trở lại thế giới thực.

Tần Lê Ca ngủ như chết, ngày hôm sau tỉnh dậy thì đã là buổi trưa.

Hắn tắm rửa một lát rồi rời khỏi phòng, mọi người đã tập hợp đầy đủ trong đại sảnh, Ân Duyệt là người đầu tiên chú ý đến hắn, mỉm cười vui vẻ với hắn: "Chào buổi sáng anh Tần!"

"Chào buổi sáng." Tần Lê Ca đi qua, thuận tay nhéo má cô bé một cái rồi ngồi trên chiếc ghế sô pha đơn độc quyền của hắn.

Trên bàn bày một đống đồ ăn, thấy hắn cuối cùng cũng tỉnh, những người khác đều chú ý tới, Kỷ Vũ Hành đáng thương sờ bụng, nói với Tần Lê Ca: "Anh Tần, chúng ta có thể ăn cơm chưa?"

"Ăn đi, lần sau không cần đợi tôi." Tần Lê Ca nói.

Dứt lời, mọi người cầm chén bắt đầu ăn, đồ ăn trên bàn nhanh chóng được ăn sạch.

Sau bữa ăn, Tần Lê Ca đổi lấy một ly cà phê, đang định vừa uống vừa thảo luận với đồng đội về phương hướng huấn luyện tiếp theo, tuy nhiên khi hắn vừa đưa ly cà phê tới bên miệng, còn chưa kịp uống thì trên tay đột nhiên trống rỗng.

Tần Lê Ca còn chưa kịp phản ứng, giây tiếp theo một ly trà nóng bốc khói được nhét vào tay hắn, hắn ngẩng đầu lên, thấy Lục Thiệu Vũ như không có việc gì ngồi tựa lưng vào ghế sô pha.

Tần Lê Ca liếc nhìn Lục Thiệu Vũ, không nhịn được bật cười: "Đây là chuyện gì? Không có em anh ngủ không được à?"

Lục Thiệu Vũ quay đầu dùng đôi mắt có quầng thâm trừng hắn: "..."

Bình thường y trừng mắt như vậy rất đáng sợ, nhưng hôm nay mắt y có thêm quầng thâm, những người khác không nhìn ra sát khí trên người y, ngược lại không hiểu sao có chút đáng yêu.

Tần Lê Ca nhịn không được muốn trêu chọc y: "Bảo bối, hôm nay em để cửa đợi anh, đừng nóng giận."

Lục Thiệu Vũ tức giận: "..." Không, y tức không phải vì chuyện này.

Tuy nhiên Tần Lê Ca đã thu hồi tầm mắt, tâm trạng vui vẻ bắt chéo chân, chậm rãi thổi trà nguội rồi uống một ngụm.

Trong lúc họ nói chuyện, những người khác cố ý giữ im lặng, chỉ có người mới ngây thơ như Kỷ Vũ Hành ngồi bên cạnh tò mò hỏi: "Ý anh là sao? Anh Tần và anh Lục ngủ cùng nhau à?"

Vừa hỏi xong, cậu lập tức cảm giác được mình bị người nào đó ở bên cạnh đánh một cái, Kỷ Vũ Hành không hiểu quay đầu nhìn xung quanh, không nhìn ra là ai, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng không hỏi nữa.

Ân Duyệt là nạn nhân bị buộc phải huấn luyện gấp đôi sau khi trêu chọc Lục Thiệu Vũ, cô bé im hơi lặng tiếng cúi đầu xuống giả vờ như không có chuyện gì, vô cùng hy vọng rằng Tần Lê Ca và Lục Thiệu Vũ cũng quên chuyện này.

Đúng như dự đoán, Tần Lê Ca đương nhiên không để ý đến câu hỏi của Kỷ Vũ Hành: "Lần huấn luyện này mọi người được 2000 điểm, tôi và A Vũ giết quái vật biến dị, mỗi người thêm 1000 điểm."

Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Kỹ năng của Kỷ Vũ Hành tăng thêm một bậc, nếu không đủ thì tôi và A Vũ sẽ lo liệu."

Kỷ Vũ Hành sửng sốt một chút, vội vàng nói: "Không cần không cần! Lần sau em lại nâng cấp cũng được!"

Tần Lê Ca liếc cậu một cái, nhướng mày cười nói: "Lần sau nâng cấp? Muốn đợi đến kiếp sau à?"

Kỷ Vũ Hành bị hắn nói cho nghẹn họng, lập tức không nói nói gì, nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ từ chối, trông mong nhìn Tần Lê Ca.

Tần Lê Ca vẫn không thay đổi ý định, bình tĩnh phớt lờ ánh mắt tha thiết của cậu, chỉ bấm đồng hồ nhìn vào trung tâm mua sắm của hệ thống, sau đó nói: "Lần trước Thích Linh cũng giúp cậu đổi kiếm đó thôi."

Thích Linh không có ý kiến, chỉ gật đầu, mạnh mẽ trấn áp sự phản đối của Kỷ Vũ Hành, buộc cậu phải thăng cấp kỹ năng trước khi đổi sang kiếm Thiếu Hoa.

Kỹ năng của những người khác không thể thăng cấp do không đủ điểm nên như thường ngày Tần Lê Ca đưa bọn họ đến sân tập để làm quen với các kỹ năng, còn bản thân mình thì tuyệt nhiên trở thành một huấn luyện viên nhàn rỗi.

Có Lục Thiệu Vũ ở đây, bài huấn luyện của mọi người được sắp xếp vô cùng hoàn hảo, chỉ có một vấn đề nhỏ —

Sau khi tất cả đồng đội được sắp xếp đi làm bài huấn luyện của mình, Tần Lê Ca đứng trong phạm vi huấn luyện của mình, nhướng mày nhìn Lục Thiệu Vũ: "Sao anh còn chưa đi?"

"Anh cùng em luyện tập." Mặt Lục Thiệu Vũ không biểu cảm quay đầu nhìn hắn.

"Cùng em luyện tập?" Tần Lê Ca nhếch môi: "Cùng em luyện tập như thế nào? Dùng cơ thể của anh sao?"

Lục Thiệu Vũ đã sớm quen với cách trêu chọc này của hắn, y tiến lên vài bước, nhấn nút rèn luyện sức mạnh thay Tần Lê Ca.

Tần Lê Ca không kịp phòng bị, bị nhốt trong bức tường cách ly trong suốt, hắn còn chưa chuẩn bị xong, giọng nói của hệ thống đã nhắc nhở bắt đầu huấn luyện, chỉ trong chốc lát, hắn đã thất bại bị đưa ra khỏi bài huấn luyện.

Tần Lê Ca vừa tức giận vừa buồn cười thở dài, bức tường cách ly trong suốt lập tức biến mất, hắn tiến về phía trước vài bước, đối mặt với Lục Thiệu Vũ đang muốn nói chuyện.

Lục Thiệu Vũ dường như không ngờ hắn lại đi ra nhanh như vậy, nghe thấy hắn thở dài, còn tưởng là bị đả kích, nói: "Không sao, em có thể làm lại."

Nói xong, y dường như nhận ra có gì đó không ổn, y dừng lại một chút, nói với giọng điệu như đọc văn: "Em rất tuyệt, lần sau nhất định sẽ tốt hơn."

Tần Lê Ca muốn nói gì đó đã bị y chặn lại: "..."

Hắn cũng dừng lại một chút, sau đó tiến lên vài bước, lại thở dài: "Em không nghĩ lần sau sẽ có cách tốt hơn."

Lục Thiệu Vũ khó hiểu nhìn hắn.

Tần Lê Ca ngước mắt lên, dùng bàn tay lạnh lẽo chạm vào mặt y, ánh mắt xanh đậm chăm chú nhìn y: "Có anh ở đây, tất cả sự chú ý của em đều đổ dồn vào anh, nên làm thế nào mới tốt? Hửm?"

Lục Thiệu Vũ: "..."

Lục Thiệu Vũ đứng đó trầm mặc một chút, sau đó nói: "Vậy anh đi huấn luyện."

Tần Lê Ca thấy lỗ tai y đỏ bừng, hắn cố gắng nhịn cười, giả vờ bình tĩnh: "Đi đi bảo bối."

Lục Thiệu Vũ xoay người bỏ chạy.

Tần Lê Ca đứng đó, nhấn nút huấn luyện một lần nữa, bức tường cách ly lập tức xuất hiện, nhịn không được bật cười.

Sao anh chàng này dễ thương thế nhỉ.

Việc huấn luyện kéo dài đến buổi tối, Lục Thiệu Vũ lại từ chối lời mời ngủ chung giường với Tần Lê Ca, kiên quyết một mình trở về phòng.

Trước khi đi ngủ, y mở cuốn sách đặt trên tủ đầu giường ra, cẩn thận mở trang đánh dấu, xem kỹ nội dung bên dưới, rồi bắt đầu tự kiểm tra bản thân.

Tạo cơ hội để hòa hợp với người yêu của bạn. Hôm nay đã hoàn thành bước này và được huấn luyện đặc biệt cùng Tần Lê, đánh dấu.

Hãy chăm sóc người yêu của bạn về mọi mặt. Hôm nay đã đổi cà phê của Tần Lê thành trà, đánh dấu.

Khen ngợi người yêu của bạn mỗi ngày. Hôm nay khen Tần Lê xuất sắc, cũng đánh dấu.

Tăng cường tiếp xúc cơ thể với người yêu của bạn.

Nhìn đến đây, y dừng lại một chút, nghĩ tới hôm nay Tần Lê Ca đưa tay chạm vào mặt mình, y do dự một chút, đánh dấu.

Tuy cách thức hoàn thành không giống lắm... Nhưng kết quả lại giống nhau thì coi như thành công đi.

Lục Thiệu Vũ nhịn không được đưa tay sờ lên mặt mình, đặt sách trở lại tủ đầu giường.



Bảy ngày sau, mọi người đều ngồi trên sô pha, chờ hệ thống giao nhiệm vụ tiếp theo.

Tuy nhiên, cho đến giờ hẹn, ánh sáng trắng vẫn chưa xuất hiện.

Cảnh này rất quen thuộc, mọi người lập tức có dự cảm không lành, quả nhiên mấy giây sau —

Hệ thống: "Chúc mừng đội S đã giành được hạng nhất vòng loại và thành công vượt qua thế giới được chọn trước. Sau khi thông qua thế giới được chọn, các thành viên trong đội sẽ không thay đổi trừ khi họ chết, các quy tắc mới sẽ được giải thích bên dưới.

Tần Lê Ca dựa vào sô pha thay đổi tư thế, cũng không bất ngờ ngẩng đầu, thấy Lục Thiệu Vũ đang nhìn chằm chằm mình.

Mấy ngày nay Lục Thiệu Vũ vẫn nhìn chằm chằm mình, Tần Lê Ca có chút tò mò, chẳng lẽ y nhìn không chán sao? Nhưng cho dù hắn có hỏi vấn đề này, Lục Thiệu Vũ cũng sẽ không thành thật trả lời.

Tuy nhiên, với thái độ hiện tại của Lục Thiệu Vũ, có lẽ sẽ có cơ hội trả lời thành thật?

Nghĩ đến đây, Tần Lê Ca mỉm cười với Lục Thiệu Vũ, sau đó trước khi Lục Thiệu Vũ đáp lại nụ cười của hắn, lại bình tĩnh quay đi chỗ khác, tiếp tục nghe hệ thống nói.

Hệ thống: "Hình thức cạnh tranh chính thức mở ra, Nhiệm vụ thế giới chính thức đổi tên thành Thế giới cạnh tranh. Thế giới cạnh tranh sẽ ngẫu nhiên chọn ra ba đội cùng nhau thi đấu, đội chiến thắng sẽ nhận được 1000 điểm đồng đội."

Hệ thống: "Bảng danh dự chính thức mở ra, tất cả các đội đều được xếp hạng theo điểm của đội trên bảng danh dự, mỗi đội phải tham khảo bảng danh dự để chọn đội khiêu chiến hoặc được khiêu chiến ít nhất một lần sau khi Thế giới cạnh tranh kết thúc. Nếu không, Hệ thống sẽ ngẫu nhiên chỉ định đối thủ. Đội thắng sẽ nhận được một nửa số điểm đồng đội của đội địch, đội thua sẽ mất một nửa số điểm đồng đội."

Hệ thống nói đến đây, một màn hình có ánh sáng cực lớn màu xanh đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, phía trên là bảng danh dự, phía dưới là liệt kê tên của một số đội.

Hệ thống: "Điểm của đội S hiện tại là 4200 điểm, cách tính là lấy điểm xếp hạng thi đấu nhân mười lần, hiện tại xếp hạng thứ nhất trong bảng danh dự."

Vị trí thứ nhất trong bảng danh dự được đặc biệt đánh dấu, phía trước ghi đội S, phía sau ghi tên đội trưởng Lục Thiệu Vũ.

Hệ thống: "Mời đội S tiếp tục cố gắng, khi điểm tích lũy đạt 10000 điểm, toàn đội sẽ được trở lại thế giới thực."

Nghe vậy, Ân Duyệt lập tức đứng dậy, vui mừng đến gần như không nói nên lời: "Trở về thế giới thực! Em có nghe nhầm không vậy?"

"Không đâu." Thích Linh vẫn ngồi nhưng cau mày thật sâu: "Hệ thống nói rằng đội tích lũy được 10000 điểm có thể trở về thế giới thực, nhưng..."

Nhưng thế giới nhiệm vụ vốn đã đầy khó khăn, bây giờ đã đổi thành Thế giới cạnh tranh, cấp độ khó có tăng lên hay không tạm thời chưa bàn đến, nhưng phải cạnh tranh với hai đội được chọn ngẫu nhiên, sinh mệnh của bản thân có thể được đảm bảo hay không vẫn chưa chắc.

Mà việc lập bảng danh dự về cơ bản là đầy ác ý, nếu liều mạng để giành được 1000 điểm đồng đội của Thế giới cạnh tranh, rất nhanh sau đó có thể mất 500 điểm, đặc biệt là...

Tần Lê Ca ngẩng đầu nhìn, thấy đội của bọn họ được xếp hạng đầu tiên trong bảng danh dự, xoa trán.

Hơn nữa bọn họ là mục tiêu dễ thấy, đội đứng thứ 2 thua họ hơn 1000 điểm, lúc này đội nào cũng muốn thách đấu với bọn họ, nếu thắng sẽ được 2000 điểm.

Trước khi được hệ thống truyền đi, Tần Lê Ca nhanh chóng nhìn lướt qua bảng danh dự từ trên xuống dưới, viết ra tất cả tên đội và điểm của những đội đứng đầu.

Sau vài giây, hệ thống quả nhiên không cho bọn họ thời gian thích ứng, lập tức bắt đầu đếm giây như bình thường.

Hệ thống: "Thế giới cạnh tranh thứ sáu đang mở, đếm ngược năm giây, năm, bốn... một!"

$Thế giới thứ sáu: Thiên đường ngoài hành tinh$
— QUẢNG CÁO —