Kẹo Cứng - Nãi Thái

Chương 23: Cùng nhau về nhà



Sau một ngày làm việc bận rộn, Giản Hi trên con xe điện dừng trước cửa tiệm xăm của Thần Tự, anh ấy vẫn chưa tan ca.

Đối diện tiệm xăm có một quán bán tàu hũ, Giản Hi bước qua mua bốn chén rồi bước vào tiệm xăm đưa cho Lý Yên ở quầy tiếp tân một chén, còn một chén nữa cho Lưu Bân.

Lên tầng hai, Thần Tự đang làm việc, khách hàng hôm nay là một cặp đôi, hai người hẹn nhau cùng xăm hình cặp.

Cô gái đã xăm xong, đang ngồi trên ghế sô pha đợi bạn trai.

“Vừa mua tàu hũ ở đối diện, không biết anh có thích ăn không.”

“Sắp xăm xong rồi, lát nữa ăn.”

Đặt hai chén tàu hũ lên bàn trà, Giản Hi ngồi xuống ghế sô pha cùng cô gái.

Hình xăm của cô gái và bạn trai đều xăm trên cổ tay, hình nhỏ nhỏ, khá đẹp.

“Có đau không?”

Thấy da cổ tay của cô gái hơi đỏ, Giản Hi khẽ hỏi.

“Khá đau… nhưng rất muốn xăm.”

Cô có thể cảm nhận được cô gái rất thích bạn trai mình, ánh mắt nhìn bạn trai trên bàn xăm cũng khác biệt, chắc hẳn hai người rất yêu nhau.

Cô rất khâm phục cô gái, nhớ lại lần trước khi tìm Thần Tự nói muốn xăm, mới bắt đầu đã không dám tiếp tục.

Không lâu sau, hình xăm của cả hai đã hoàn thành, vốn tưởng buổi tối anh còn có khách khác, không ngờ anh cầm chén tàu hũ lên ăn một miếng rồi nói:

“Tối nay không có khách nữa, ăn xong tàu hũ là tan ca.”

“Chưa ăn tối phải không? Tối nay muốn ăn gì? Để anh nấu.”

Nghiêng đầu nhìn cô gái bên cạnh, cô không biết vốn dĩ tối nay còn có khách đặt hẹn nhưng Thần Tự đã dời lại đến ngày mai.

“Sao cũng được, em không kén ăn.”

“Trong nhà em còn gì không? Có cần đi mua thêm nữa không.”

Lời anh nói đã rất rõ ràng, Thần Tự muốn nấu ăn ở nhà cô, anh muốn đến nhà cô.

Trải qua chuyện ngày hôm qua, Giản Hi càng nhạy cảm với những lời nói hay hành động của Thần Tự, cô ngơ ngác suy nghĩ, không biết trong đầu nghĩ gì mà hai má hơi đỏ, mãi đến khi Thần Tự gọi cô một tiếng cô mới hồi tỉnh lại.

“Dạ? À… đi, đi mua thêm đi…”

Trong siêu thị, Thần Tự đẩy xe đẩy còn Giản Hi đi theo sau, trong xe đã đầy đồ ăn vặt và trái cây, họ đi đến khu rau củ chọn mua vài loại rau.

Thanh toán xong, hai người xách túi lớn túi nhỏ lên xe, đặt hết đồ lên ghế sau rộng rãi.

Vào khu nhà của Giản Hi, Thần Tự lấy đồ mua được xuống xe trước rồi quay lại đậu xe, trước khi mở cửa xe, anh lấy một món đồ nhỏ từ hộp đựng bên cạnh bỏ vào túi.

Anh có sức mạnh, một mình xách hết đồ lên lầu.

“Đến rồi.”

Nhà thuê của Giản Hi thuộc khu cũ, không có thang máy, may là cô ở tầng ba, cũng không quá cao.

Mở cửa, cách bố trí trong nhà hiện ra trước mắt, nhìn sơ qua thì tuy nhà không lớn nhưng rất gọn gàng, khiến người ta cảm thấy thoải mái.

“Tủ lạnh ở đâu? Để anh cất ít đồ vào tủ lạnh trước đã.”

Đi theo Giản Hi vào bếp, tủ lạnh khá to nhưng bên trong không có nhiều đồ, để rau củ và trái cây vừa mua vào mới làm nó phong phú hơn.

“Đói không? Ăn một trái đào trước đi, lát nữa có cơm ăn liền.”

Thần Tự lấy một trái đào rửa sạch đưa cho Giản Hi, chuẩn bị rửa rau nấu ăn, anh tìm một vòng trong bếp mà không thấy tạp dề.

Vì Giản Hi hầu như không vào bếp, nếu có vào thì cũng chỉ nấu mấy món đơn giản nên trong bếp của cô không có thứ gọi là tạp dề.

Nhìn Thần Tự bắt đầu bận rộn, cảm thấy mình không có ích gì trong bếp nên Giản Hi chọn ra phòng khách dựa vào ghế sô pha, từ góc này của cô vừa hay có thể nhìn thấy người trong bếp.

Giơ điện thoại lên lén chụp một tấm, bóng dáng cao lớn không chỉ làm cho nhà bếp chật chột hơn mà lòng Giản Hi cũng ngày càng thấy mãn nguyện.