Kết Hôn Cùng Nhân Vật Phản Diện Trong Văn Cẩu Huyết

Chương 46: So con rể càng không thể thua ┐( ̄ヘ ̄)┌



Editor: LunaYang97

Tạ Nghiên muốn mở một studio mới, Hoắc Duyên Niên làm việc rất hiệu quả,ngày hôm sau đã hoàn thành mọi việc.

Bữa sáng Lâm Ngô đã ăn với Hàn Mạt Mạt, tâm trạng rất tốt, mua cà phê đến studio để chiêu đãi mọi người. Không khí làm việc hôm nay nghiêm túc khác hẳn bình thường, hôm nay mọi người trong studio rất thoải mái, thi thoảng lại trò chuyện, cười đùa với nhau.

Lâm Ngô chia xong cà phê, bước vào văn phòng đã nhìn thấy một đống thư trên bàn. Khi cầm nó lên, tất cả đều là những lá đơn từ chức.

"Ý mọi người là gì?" Lâm Ngô xuất thân từ một gia đình rất tốt. Mua lại studio này cũng vì nhàm chán, nhưng cũng chấp nhận được tất cả nhân viên đều đồng loạt từ chức.

Tiểu Lệ, đầu to và Vương Thư Hoành đều là người cũ trong studio, người mới không dám nói, Vương Thư Hoành đứng lên, bọn họ với Lâm Ngô không cùng ý kiến, có vài người họa sĩ bị xúc phạm rời đi, Lâm Ngô cũng không để trong lòng. Lúc này, Tạ Nghiên vừa mở một studio mới, và họ dự định đến đó.

"Tạ Nghiên? Hắn là người bụng dạ hẹp hòi, anh muốn đi theo hắn? Vậy các người đều đi đi, đừng mong trở về!" Lâm Ngô nghĩ đến Mạt Mạt buồn bực khóc lóc nói với hắn, cảm thấy nhóm người là không biết phân biệt, không nhìn thấy gương mặt giả tạo của Tạ Nghiên.

Lâm Ngô đau lòng, nhưng họ rất vui, Lâm Ngô muốn đợi, sớm muộn gì bọn họ cũng hối hận, đừng nghĩ tới việc gặp một ông chủ như tôi.

Không muốn ở chung với những người ngu ngốc này, Lâm Ngô tức giận rời khỏi studio và hẹn người bạn tốt Lăng Hi ra ngoài.

Tiểu Hi và Tạ Nghiên quan hệ tốt, anh ấy muốn nhắc nhở bạn bè của mình đừng để bị Tạ Nghiên lừa.

Hôm nay Lăng Hi được nghỉ lễ, Phạm Chiêu Đạm gần như lăn lộn cả đêm, Lăng Hi không biết đã xảy ra chuyện gì mà vội vàng tìm mình, vì vậy Lăng Hi phải dậy đi gặp.

Không khỏi thở dài một hơi, Lăng Hi nghe Lâm Ngô nói gần một tiếng Tạ Nghiên không tốt, bụng dạ hẹp hòi gì, nghĩ ai cũng thích nam nhân của mình, ngay cả đứa em gái lớn lên cùng hắn cũng đề phòng. Cho rằng Hàn Mạt Mạt dụ dỗ chồng mình, cố tình làm xấu mặt người ta. Thậm chí còn phóng đại hơn là lan truyền tin đồn trong tiểu khu nơi người lớn tuổi sinh sống.

" Tiểu Hi, sau này cậu bớt đi..."

"Lâm Ngô, sau này anh đừng tiếp xúc với Hàn Mạt Mạt nữa." Lăng Hi đem lời của đối phương chặn lấy.

Thấy Lâm Ngô chết lặng, Lăng Hi uống nước chanh để làm ẩm cổ họng, và bắt đầu kể về những việc làm giữa Hàn Mạt Mạt và những người đàn ông khác.

"Tạ Nghiên đối với Hàn Mạt Mạt tốt như vậy. Bây giờ đột nhiên trở mặt. Nhất định phải có lý do. Đừng có nghe Hàn Mạt Mạt nói dối. Khương Hành lần trước đã tỉnh ngộ, cậu cũng sớm tỉnh lại đi không chừng sẽ sớm có một mối quan hệ mới. "Lăng Hi nghĩ đến việc Nghiêm Nhân Chư và Lâm Tuyên đính hôn, nhìn đi đã có tình yêu mới.

Lâm Ngô nghe thấy Lăng Hi nói Hàn Mạt Mạt mập mờ với một giáo viên dạy piano khi đang hẹn hò với Khương Hành, ngay lập tức giúp cô ta giải thích, là do gặp người không tốt. Khương Hành không quan tâm đến Mạt Mạt chút nào. Tôn Phi Tường thích vẻ đẹp của Hàn Mạt Mạt nên thừa cơ chen vào. Bây giờ Mạt Mạt nhìn thấy bộ mặt thật của người kia nên đã dứt khoát cắt đứt.

Lâm Ngô có thể tìm ra lý do cho mỗi câu nói của Lăng Hi, Lăng Hi bất lực.

"Quên đi, lần sau tôi sẽ đưa Mạt Mạt đến cho cậu xem, cô ấy thực sự rất ân cần." Lâm Ngô tin tưởng Lăng Hi sẽ thay đổi thái độ của mình với Hàn Mạt Mạt, chắc chắn Tạ Nghiên đã cố tình bôi đen Mạt Mạt.

Gặp mặt? Anh và Hàn Mạt Mạt lần đầu tiên gặp mặt đã không ưa gì. Lăng Hi nhún vai, đến lúc đó rồi tìm một lý do khỏi đi.

"Anh trai hẹn tôi đi ăn ở gần đây. Cậu đi với tôi nhé? Để anh ấy đãi chúng ta một bữa ngon."

"..." Bữa này ăn không ngon. Lăng Hi đã nhìn thấy Lâm Tuyên, Lâm Tuyên lúc này tìm Lâm Ngô. Có lẽ vì Hàn Mạt Mạt, anh ấy nên đi không?

Lăng Hi đã gửi tin nhắn hỏi thăm Phạm Chiêu Đạm, bạn trai nói thích đi liền đi có hắn bảo kê. Lăng Hi lại hỏi Tạ Nghiên, Tạ Nghiên thích ăn dưa, đã gửi một tin nhắn kèm theo một chuỗi dấu chấm than.

Rồi đi.

Tạ Nghiên sáng sớm đã bị Hoắc Duyên Niên chọc tỉnh, buổi sáng là thời điểm dễ phản ứng sinh lý nhất, cả hai đã giải quyết giúp nhau. Hoắc Duyên Niên cảm thấy hài lòng đi kiếm tiền nuôi gia đình, Tạ Nghiên ở nhà nhận được tin tức từ Lăng Hi.

Chắc là tối hôm qua Hoắc Duyên Niên gọi cho Lâm Tuyên nên mới có bữa ăn hôm nay, Tạ Nghiên muốn ăn dưa, cảm thấy món dưa này rất ngon, liền nói cho Hoắc Duyên Niên nghe.

[Hoắc ấu trĩ: Buổi trưa đi ăn dưa? 】

【Tạ ngọt ngào: Khen ngợi. 】

[Hoắc ấu trĩ: Tạ ái phi buổi sáng đã thể hiện rất tốt xứng đáng được thưởng. ]

Hoắc Duyên Niên lại uống rượu à???

Vào một nhà hàng hải sản, Lâm Ngô đưa Lăng Hi vào một phòng riêng. Hoắc Duyên Niên đưa Tạ Nghiên vào phòng riêng bên cạnh.

"Anh có nghe thấy không?" Tạ Nghiên gõ lên tường, cảm giác khá dày.

"Nghe nói nhà hàng này cách âm không tốt lắm." Hoắc Duyên Niên không khỏi nở nụ cười nhìn Tạ Nghiên đang dán vào tường nghe trộm. "Đến đây gọi món, nhà hàng hải sản này làm rất ngon. "

Tạ Nghiên gật gật đầu, có nhân viên ở đây, tại chỗ nghe không được, ăn no rồi tính.

Tạ Nghiên biết tại sao Hoắc Duyên Niên lại nói cách âm không tốt, chỉ cần yên tĩnh, Tạ Nghiên có thể nghe thấy tiếng của Lăng Hi và Lâm Ngô ở bên cạnh.

"Anh trai tôi một lúc nữa sẽ tới. Gọi món trước đi. Muốn ăn gì? Sashimi?"

"Tôi muốn cháo hải sản." bị đau eo và lưng. Ăn sống không tốt

"Cách âm này quá tệ." Tạ Nghiên ghé vào tai Hoắc Duyên Niên nói nhỏ sợ người bên cạnh nghe thấy.

"Thường phòng riêng ít người ăn, nói chuyện cũng không quan tâm đến bên cạnh, rất ít người phát hiện cách âm kém." Hoắc Duyên Niên cũng vô ý phát hiện khi đến ăn một mình.

Tạ Nghiên gật đầu và yên lặng lắng nghe.

Có tiếng mở cửa, Lâm Ngô gọi anh, xem ra Lâm Tuyên đã tới.

Đồ ăn được dọn ra rất nhanh, Tạ Nghiên đang ăn, hai người vừa ăn vừa lặng lẽ nghe ngóng bên cạnh.

Lâm Tuyên yêu cầu Lâm Ngô quay trở lại làm việc ở công ty, hãy dừng việc về studio đó. Lâm Ngô không đồng ý, yêu cầu người mới xuống làm tiếp.

Ngay sau đó, Lâm Tuyên yêu cầu Lâm Ngô tập trung vào sự nghiệp của mình trước, còn trẻ rất dễ dàng bị lừa gạt.

Lâm Ngô ngay lập tức cảnh giác và hỏi anh trai mình có phải đang nói về Hàn Mạt Mạt không. Lâm Tuyên trực tiếp thừa nhận đang nói về Hàn Mạt Mạt.

Tạ Nghiên đang ăn trứng hấp nhím biển bị sặc, Lâm Ngô dối nói không chớp mắt, khen Hàn Mạt Mạt muốn bay lên trời. Hoắc Duyên Niên vỗ vỗ lưng Tạ Nghiên để an ủi.

Lâm Tuyên bị em trai mình làm tức giận đến mức ném ra một đống ảnh, Lâm Ngô không nói gì, Lăng Hi đột nhiên nói đừng khóc.

"Lâm Ngô tức giận phát khóc sao?" Tạ Nghiên kinh ngạc.

"Mạt Mạt là nạn nhân! Anh chỉ nhìn thấy mặt này mà không nhìn ra mặt tốt của cô ấy!" Lâm Ngô đột nhiên bùng nổ, dường như muốn khóc vì mọi người hiểu lầm Hàn Mạt Mạt.

"Sau này về nhà sống, ngoại trừ công ty không được phép đi đâu, nghĩ xong lại tới gặp anh." Lâm Tuyên không ngờ em trai mình lại bị một người phụ nữ tẩy não. Tức giận bỏ đi, bỏ lại hai người vệ sĩ nhìn Lâm Ngô, không cho anh ta đi tìm Hàn Mạt Mạt.

Lâm Ngô không ngờ anh trai mình lại vô lý như vậy, tức giận đến mức ăn không nổi, nói muốn yên tĩnh, Lăng Hi nhìn gia đình mâu thuẫn như vậy, liền muốn rời đi.

Tội nghiệp cho bản thân mệt muốn chết, còn không có gì để ăn. Ngay khi anh chuẩn bị tìm Phạm Chiêu Đạm, Lăng Hi nhận được cuộc gọi từ Tạ Nghiên kêu anh đến phòng riêng khác để ăn.

Lăng Hi từ hai người họ biết rằng ông nội Hoắc Duyên Niên đã làm gì đó với Hàn Mạt Mạt vẻ mặt bàng hoàng.

"Hoắc tổng đã từng gặp bố mẹ Phạn Phạn chưa? Có dễ dàng ở chung không?"

Sau bữa ăn, Lăng Hi không khỏi lo lắng cho bản thân, Hoắc Duyên Niên và Tạ Nghiên nhìn anh ta đi rồi liếc mắt nhìn nhau. Hình như họ đã làm chuyện xấu..

Buổi tối, Hoắc Duyên Niên đã tan sở nhận được tin nhắn từ Phạm Chiêu Đạm.

[Lão Phạm: nmb!]

[Hoắc Duyên Niên:? ]

[Lão Phạm: Cút! ]

Lão Phạm có ý gì? Nghĩ đến buổi trưa mình với Tạ Nghiên nói bậy, Hoắc Duyên Niên cảm thấy muốn hỏi bạn thần về tình cảm của họ.

[Lão Phạm: Giải thích đi, ông không biết hết gia đình của tôi sao, liền sợ tôi độc thân, có người không vui điên rồi. Nhưng Lăng Lăng muốn ngày mốt đi dắt tôi gặp cha mẹ! Tôi rất lo lắng!!! 】

Hoắc từng trải cảm thấy mình khá được lòng bố mẹ vợ.

[Hoắc Duyên Niên: Cố lên, các món ăn phụ của mẹ vợ tôi làm rất ngon, ông cũng có cơ hội thưởng thức tài nấu nướng của mẹ vợ mình. ]

[Lão Phạm: nmb! ]

[Hoắc Duyên Niên: Ừm. ]

Lão Phạm hôm nay tính tình tốt như vậy? Kêu anh đi bận rộn? Giờ này đều đã tan làm, vội đi đâu?

Hoắc Duyên Niên tắm xong trở về phòng ngủ thì phát ra, Tạ ngọt ngào nhà anh đang mặc bộ đồ ngủ màu đen nằm trên giường chơi điện thoại.

Bộ đồ ngủ bằng sa tanh ôm sát cơ thể, có thể thấy vòng eo và mông của Tạ Nghiên, Hoắc Duyên Niên sáng sớm đã sờ qua, tay lại ngứa ngáy.

Hoắc Duyên Niên rón ra rón rén di chuyển đến bên giường, chuẩn bị ra tay, giọng nói quen thuộc của mẹ vợ trong điện thoại khiến tay Hoắc Duyên Niên cứng đờ trên không trung.

Tạ Nghiên trừng mắt nhìn Hoắc Duyên Niên, rồi đắp chăn bông lên người để tránh cho người khác nhìnvào.

"Mẹ có chuyện gì vậy?" Hoắc Duyên Niên làm như không có việc gì chui vào chăn, tựa vào Tạ Nghiên nghe điện thoại cùng.

"Dì Hàn giả vờ tình cờ gặp mỗi ngày đi xuống cầu thang với bố Tạ, khoe chiếc vòng tay ngọc bích mới của cô ấy với những người khác, nói rằng bạn trai mới của con gái đã tặng, rồi nói gì mà bạn trai của con gái cô ấy làm ông chủ ở công ty công nghệ nào đó? Mẹ nghe nói đó là chú của Khương Hành. Con nói xem gia đình họ không phải làm bậy sao. "

"Còn nói con gái cô ấy đã chuyển đến một căn hộ sang trọng, một nhà vệ sinh có thể mua một căn nhà trong tiểu khu của chúng ta. Giờ trong tiểu khu đang bàn tán về họ khắp mọi nơi. "

" Hôm nay đi ra ngoài mua đồ vừa đi vào thang máy đã chạm vào bông tai mới năm sáu lần. Đắc ý cái gì gì? Còn chưa kết hôn đâu. "

Hoắc Duyên Niên đoạt di động của Tạ Nghiên khi anh nghe mẹ vợ nói về mẹ Hàn.

"Mẹ, hôm trước con có nhìn thấy một bộ trang sức bằng ngọc bích. Con đang tính cuối tuần đến chỗ mẹ ăn cơm. Ngày mai con sẽ tìm người mua nó. Lần sau con sẽ cho mẹ xem, muốn so con rể chắc chắn mẹ sẽ không thua. "

Mẹ Tạ nghe Tạ Nghiên nói Hoắc Duyên Niên đang tắm, không biết trở về lúc nào, còn nghe thấy bà nói chuyện, sợ mình nói giống như đang muốn đồ gì đó nên vội vàng từ chối.

"Mẹ là đang nói cô ta. Mẹ không thích những thứ đó."

" Mẹ thích thứ gì? Vàng hay kim cương? Hay thứ khác?" Hoắc Duyên Niên cúi đầu hỏi Tạ Nghiên" Con nhớ có một vài cửa hàng trang sức trong trung tâm mua sắm trước tiểu khu của mẹ. Ngày mai con sẽ mua cho mẹ. "

" Lần sau khi mẹ gặp đám chị em, mẹ đưa bọn họ đến cửa hàng trang sức và lấy bất cứ thứ gì mình thích. Đảm bảo ai cũng sẽ khen mẹ có phúc. Còn ai nhớ ông chủ của một công ty công nghệ nhỏ "

"... "Mẹ Tạ & Tạ Nghiên.
— QUẢNG CÁO —