Khí Phụ Trọng Sinh: Đích Nữ Đấu Trạch Môn

Chương 59: Chương 59





Chạng vạng , lệnh xử phạt được truyền xuống dưới , Hương ma ma chỉ bị nhốt trong sài phòng suy ngẫm, nhưng còn tiểu nha hoàn kia, lại bị người kéo tới trong viện chịu trượng hình, đánh què chân, mấy nha đầu khác nhìn thấy đều kinh hồn táng đảm.
Tiếp theo, Ninh ma ma phân phó xuống dưới, ngày sau nếu như nha hoàn nào muốn bột nước yên chi hay thứ gì đó, cứ việc đi đăng ký ở chỗ tiểu thư , do trong phủ chọn mua trở về, giá tiền cũng dựa theo giá ngoài cửa hàng , về phần tự mình muốn làm chút đồ thêu thùa, để kiếm tiền tiêu vặt , cũng có thể đến trước mặt tiểu thư nhận việc về làm.
Lời vừa nói ra, rất nhiều nha hoàn rục rịch, nhưng lại sợ đây chỉ làm trò, kết quả, Bích Thủy lĩnh đầu , là người đầu tiên đi đến trong phòng Tô Giáng Thần đăng ký mua bột Yên chi, còn lĩnh việc thêu bao gối việc trở về. Lúc này, cả đôi mắt lẫn trái tim của những nha hoàn bà tử khác như đều "sống " lại, hối hả chạy đến trong phòng Tô Giáng Thần lĩnh việc về.
Tô Giáng Thần lần lượt gặp qua đám nha hoàn bà tử từng người một , còn muốn các nàng ấn dấu vân tay lên giấy, nói rõ chính mình tuyệt sẽ không ở trong thời gian làm việc lại đi thêu thùa may vá, nếu như bị phát hiện , liền khấu trừ tiền lương hàng tháng, nếu như bị phát hiện ba lần, liền làm theo quy định trục xuất đuổi đi .
Đãi ngộ của Tô phủ rất tốt, đám bà tử nha hoàn này tất nhiên cũng không dám lấy công việc của chính mình đem đi đặt cược, tin rằng, cho dù là cá nhân tự mình thiêu thùa may vá, cũng không dám làm nhỡ công vụ của mình trong phủ .

Còn Tô Duệ thời điểm khi nghe Tống thị kể lại phương pháp này của Tô Giáng Thần , tâm tình thập phần khoái trá, hắn nói: "Nữ nhi này, đúng là thập phần giống ta."
"Còn không phải sao." Tống thị đắc ý nói: "Gặp qua nữ nhi , người nào chẳng nói nữ nhi cực kỳ giống lão gia ngài đâu. Hơn nữa, nữ nhi giống phụ thân, đó là phúc khí, tu luyện một trăm năm, cũng không có được phúc khí này."
"Phu nhân nói phải, nói đúng vào tâm khảm của ta ." Tô Duệ cười ha ha.
Phía sau, một nha hoàn mặc áo váy màu xanh , đang cầm khay trà thướt tha đi đến. Tô Duệ tập trung nhìn vào, mơ hồ cảm thấy nha hoàn này có chút quen mặt.
Nha hoàn kia đem khay trà đặt xuống, đôi tay trắng noãn mềm mại lưu loát rót một ly trà, dâng đến trước mặt Tô Duệ , Tô Duệ híp mắt, nhìn nha hoàn trước mắt này thân hình nhỏ nhắn linh lung , đường cong uốn lượn, lại nhìn lướt qua khuôn mặt thanh lệ , chỉ thấy đôi mắt ro đen sáng ngời , lông mi thật dài, giờ phút này đang khẽ run lên , như một cánh bướm ở trong đáy lòng nhẹ nhàng phất quá, hắn nhịn không được có điểm xao động, nhưng vừa nghĩ đến là Tống thị đang ở bên cạnh, liền cố gắng nén lại cổ xao động này.

Tô Duệ nhận ly trà, ngón tay lơ đãng lướt chạm qua bàn tay của nha hoàn , nha hoàn kia tựa hồ phác giác ra điều gì, mặt nhất thời đỏ ửng như ánh bình minh . Cúi đầu, chậm rãi lui xuống .
Tống thị chu đáo quan tâm hỏi Tô Duệ : "Lão gia, muốn xem sách một lát trước , hay là muốn nghỉ tạm?"
Tô Duệ bị nha hoàn kia quyến rũ , dục vọng có điểm rục rịch khó nhịn, nào có tâm tư đọc sách.Nói: "Ngươi hầu hạ ta đi tắm đi."
Tống thị sửng sốt, hầu hạ đi tắm, không phải bảo nàng làm , chẳng lẽ là... Suy nghĩ một lát, Tống thị lập tức hiểu được , lão gia đây là nhìn trúng nha hoàn kia, muốn thu vào trong phòng .
Tống thị rũ mắt xuống liêm nói: "Vậy thiếp thân phân phó đi xuống."
Chốc lát sau, nước ấm đã được chuẩn bị tốt , Tô Duệ vào tịnh phòng, Tống thị lâm vào tình thế khó xử, chính mình đi vào, không hợp với thân phận của thê tử , chỉ tiện nghi cho tiện nhân kia, nàng càng không cam lòng. Mấy ngày này, lão gia đều thay phiên qua đêm trong phòng các di nương khác, lại rất ít đi đến phòng nàng. Đương nhiên, nàng cũng rõ ràng, những di nương này bên người đều có không ít nha hoàn mỹ mạo, một số đều đã bị lão gia hưởng dùng .


— QUẢNG CÁO —