Cường giả đến cấp bậc của Truân Trung Trì, cảm ứng Tiên Thiên đương nhiên rất mạnh. Nếu đối thủ cố ý áp chế khí tức có lẽ sẽ không cảm ứng được nhanh như vậy. Nhưng lần này kẻ địch căn bản không che giấu khí tức của hắn, xem ra hắn ngang nhiên đến gây sự rồi. Truân Trung Trì thầm giật mình, biết là cái đến thì không hay, cái hay lại không đến. Vậy là hắn lập tức hét lên: - Tất cả vãn bối quay về Chủ điện tránh đi, có cường giả đến xâm phạm. Thế hệ đệ tử trẻ tuổi Vi Dực nghe Truân Trung Trì bỗng nhiên nói thế đều dừng lại, ngạc nhiên nhìn Truân Trung Trì, với tu vi của họ đương nhiên sẽ chưa cảm nhận được ngay tình hình của quân địch. Lực cảm ứng tự nhiên của Cao Linh võ giả có thể đạt đến trăm dặm. Vì thế kẻ địch có lẽ đã vào phạm vi trăm dặm trở lại rồi. Với thế địch mạnh như thế, đoạn đường trăm dặm chắc chỉ mất một khắc. - Sư phụ, cường giả nào mà to gan dám đến phạm Tinh La Điện chúng ta? Chu Phù có phần không tin, cô nghĩ trong ba nước phía Đông này còn chưa có thế lực nào dám gây chuyện với Tinh La Điện. Truân Trung Trì nghiêm mặt nói: - Ta tạm thời chưa biết kẻ địch là ai, nhưng có thể khẳng định, chắc chắn hắn vô cùng mạnh, e là còn hơn ta không ít. Các con mau chóng vào trong Chủ điện tránh đi. Đối thủ ở cấp bậc này các con không nhúng tay vào được đâu! Vi Dực biết, Nhị Điện chủ nói vậy chắc chắn không phải nói đùa, bèn nói: - Chúng ta đi thôi, đừng ở đây vướng chân các vị Điện chủ! Tinh La Điện rất có quy củ, mệnh lệnh đưa ra, bọn họ trong lòng tuy nhất thời chưa chấp nhận được, nhưng vẫn tập trung lại đi về phía Chủ điện theo sau Vi Dực. Lúc này Chu Phù ngẫm nghĩ: - Không biết Tần sư đệ ở Lăng Vân Điện có biết có kẻ địch đến không? Tần Vô Song vốn đã quá quen thuộc với Thiên Canh Bắc Đẩu Trận nên hắn không cần tham gia luyện tập. Vì thế lúc này hắn đã vào Lăng Vân Điện tu luyện. Truân Trung Trì sắc mặt nghiêm trọng, mắt nhìn về phương Bắc, trong lòng thấy rất bất an, sốt ruột. Cảm giác này dường như khiến Truân Trung Trì nổi hết da gà. - Chuyện này là sao? Truân Trung Trì thầm kinh ngạc, dù là cường địch đến thì cũng không đến nỗi toát mồ hôi lạnh như vậy chứ. Tình hình này đúng là chưa từng có từ trước tới nay. Đang nghĩ ngợi thì có ba bóng người tới: - Lão Nhị, xảy ra chuyện gì vậy? Có cường địch xâm phạm sao? Tam Điện chủ Chung Vô Ẩn, Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì, Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành đồng thời tập trung lại. Năm vị Điện chủ, ngoại trừ Đại Điện chủ Trác Bất Đàn đang bế quan ra đều đã tập trung ở đây. Bốn người cùng xác định mục tiêu ở phía Bắc. - Lão Nhị, hắn có thể là ai? Tam Điện chủ Chung Vô Ẩn trầm giọng hỏi. Truân Trung Trì lắc đầu, lầm bầm: - Kẻ hay không đến, nếu đã đến thì là không hay. Mọi người hãy sẵn sàng chiến đấu. Kẻ địch này vô cùng ngông cuồng, ngoài một trăm dặm không hề che giấu khí tức, hoàn toàn là muốn ngông nghênh bước vào cửa Tinh La Điện. Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì trầm ngâm: - Gan cũng không nhỏ đâu, lẽ nào là… Lời còn chưa nói xong, trong không trung truyền tới một tràng cười đắc ý: - Trác Bất Đàn, cố nhân đến còn không ra nghênh tiếp sao? Bốn vị Điện chủ nghe thấy giọng nói thì khựng lại: - Cao Nhạc? Họ đều nghe ra được, giọng nói đó là của Đại Tông chủ Thiên Cơ Tông, Cao Nhạc. Mấy tháng trước còn gặp Cao Nhạc ở Đế quốc Thiên Trì, sao giờ hắn lại đến Tinh La Điện vậy? Hơn nữa khí thế lại mạnh như thế, dường như không phải từ Cao Nhạc hắn phát ra. - Lẽ nào Cao Nhạc đã đạt đến Linh Võ Đại viên mãn rồi? Chung Vô Ẩn lập tức đưa ra nghi vấn. Truân Trung Trì và Điền Tri Hành đều lắc đầu. Mấy tháng trước hai người họ từng gặp Cao Nhạc, căn bản không thấy chút dấu hiệu đột phá nào từ hắn, ngược lại, Thời Thừa Long của Long Hổ Môn có chút dấu hiệu rõ ràng hơn. Tên họ Cao này chạy đến Tinh La Điện ta diễu võ dương oai, đây là cái đạo lý gì vậy? Truân Trung Trì nghĩ mãi cũng không hiểu, cuộc thi vừa kết thúc, thỏa thuận cũng mới được ký, dù Thiên Cơ Tông không phục thì Cao Nhạc cũng không thể to gan lớn mật một mình chạy đến Tinh La Điện chứ? Lẽ nào đúng như Đại Điện chủ dự báo, Thiên Cơ Tông đã cấu kết với Cửu Cung Phái, giờ đến thị uy? Khi mọi người còn mơ hồ chưa hiểu gì thì trong không trung lại một tràng cười lớn vang lên như sấm rền, kinh thiên động địa, kéo dài mãi không dứt. Bỗng chốc không gian như vang lên hàng loạt hồi trống trận đinh tai nhức óc. Bốn vị Điện chủ lập tức biến sắc mặt, kinh hãi nhìn nhau, rõ ràng đều đã bị khí thế mạnh mẽ đó uy hiếp, trong đầu cùng một suy nghĩ: - Hắn là ai mà lại có khí trường mạnh đến vậy? Chung Vô Ẩn nói: - Ông trời ơi, đây là quái vật từ đâu đến vậy? Truân Trung Trì bình tĩnh nói: - Xem ra việc Đại Điện chủ lo lắng cuối cùng cũng đến rồi. - Cái gì? Lẽ nào là người của Đế quốc Xích Long? Bốn vị Điện chủ dàn trận chờ đợi. Từ phía xa, ánh sáng lóe lên, một tiếng gầm rú rung chuyển trời đất vang lên, một con Chiến linh thú khổng lồ lao thẳng tới bậc thềm phía trước sơn môn Tinh La Điện. Bốn vị Điện chủ đứng dàn hàng ngang bảo vệ trước sơn môn, Truân Trung Trì hét: - Là thần thánh nơi nào lại xông vào Tinh La Điện ta? Con Chiến linh thú gầm lên một tiếng, chân trước tóm một cái, hai con sư tử đá bên ngoài sơn môn vỡ vụn, ánh mắt dường như vẫn còn bất mãn với hai con sư tử đá đó. Ngoại hình con Chiến linh thú là một con sư tử hung tợn bờm bù xù, chính là Linh thú Khế ước của Triệu Hằng, Kim Giáp Bộc Sư. Con quái thú đó tát một phát là hủy đi hai con sư tử đá nặng ngàn cân, quả thật vô cùng kinh người, trực tiếp nói với bọn Truân Trung Trì rằng nó là Chiến linh thú Cao Linh Võ Cảnh. Phía sau Ngân Giáp Bộc Sư là ba người vút qua đáp xuống đường thạch đạo ngoài sơn môn. Bọn Truân Trung Trì nhìn sang lập tức nhận ra Cao Nhạc và Chúc Đại Trung. Nhưng hai kẻ đó cười một cách kỳ quái đứng bên cạnh một lão giả tóc tai bù xù. Lão giả đó thần thái kiêu ngạo, lông mày xếch, khóe miệng nhếch lên, thể hiện một tính cách bá đạo. Cao Nhạc cười Hắc hắc: - Sao, chỉ có bốn người thôi sao? Trác Bất Đàn lại to gan, cao nhân thượng bang giá lâm mà dám không ra nghênh tiếp? Cao nhân thượng bang? Hội Truân Trung Trì bất giác nhìn lại, tim cùng thót một cái, đã mơ hồ đoán được lai lịch của lão giả kia. Nhìn vẻ mặt của lão già này e là hôm nay không phải đến làm khách mà là "thành tâm" đến gây náo loạn. Truân Trung Trì bình thản nói: - Đại Điện chủ nhà ta hiện không có mặt ở sơn môn. Tinh La Điện ta cũng chưa từng mời cao nhân thượng bang. Cao Tông chủ, cao nhân thượng bang đã do ngài mời đến thì nên do ngài tiếp đón mới phải. Cao Nhạc cười mà như không, nói: - Ta cũng nghĩ vậy. Nhưng Hằng lão rất hứng thú với Tinh La Điện, muốn đến xem Tinh La Điện thế nào. Triệu Hằng quét mắt một lượt qua đám người Truân Trung Trì, có phần thất vọng nói: - Cao Tông chủ, tu vi của bốn người này tuy đều là Cao Linh Võ Cảnh, nhưng hình như còn không bằng ngươi? Cao Nhạc cười: - Bốn người bọn họ tuy cũng là Điện chủ nhưng không phải đầu não tối cao của Tinh La Điện. Đầu não tối cao của Tinh La Điện là Trác Bất Đàn, hiện không có ở đây. Triệu Hằng mất kiên nhẫn: - Vậy thì thôi. Bốn người các ngươi có làm chủ được việc của Tinh La Điện không? Bốn người Truân Trung Trì rất bất mãn với khẩu khí của Triệu Hằng nhưng biết tu vi của hắn có lẽ là Linh Võ Đại viên mãn, độ mạnh khí trường của hắn từ xa đã cảm nhận được một hai phần. Nếu thật sự động thủ thì bốn người bọn họ có liều cũng khó khăn. Huống hồ bên cạnh hắn còn có hai Tông chủ Thiên Cơ Tông. - Đã là Điện chủ Tinh La Điện, chuyện của Tinh La Điện đương nhiên do bọn ta làm chủ. Truân Trung Trì nói. Triệu Hằng gục gặc, ngạo mạn nói: - Rất tốt, vậy lão phu cũng không nói dài dòng nữa. Lão phu và Thiên Cơ Tông có quan hệ thân thiết. Nghe nói trước Đại hội So tài Đông Tam quốc, Thiên Cơ Tông bị kẻ khác ám toán, môn đồ Quỷ Đồng Tử bị sát hại. Theo điều tra, rất có khả năng đó là chuyện tốt mà Tinh La Điện các ngươi làm. Chuyện này ta muốn hỏi các ngươi cho rõ ràng. Cái này gọi là muốn đổ tội cho kẻ khác sợ gì không tìm được cớ. Triệu Hằng vốn dĩ không muốn lòng vòng như vậy, chủ ý này là Cao Nhạc nghĩ ra trên đường đi. Như thế thì chúng có vẻ như có lý do chính đáng, sẽ chiếm ưu thế trong dư luận. Nguồn: http://truyenfull.vn Truân Trung Trì thản nhiên nói: - Cái gì mà Quỷ Đồng Tử, Yêu Đồng Tử? Tinh La Điện ta chưa bao gặp bao giờ. Nếu nghi ngờ Tinh La Điện chúng ta thì hãy đưa ra nhân chứng vật chứng. Chỉ cần có sức thuyết phục, Tinh La Điện ta đương nhiên sẽ có câu trả lời thích đáng. Nếu không có, chỉ nói không như vậy không phải là chèn ép người quá sao? Cao Nhạc nói: - Truân Trung Trì, ngươi ít xảo biện thôi. Chuyện này sẽ có ngày phơi bày ra ánh sáng. Bọn ta đã điều tra được một vài chứng cứ, sau này thu thập đủ sẽ vứt đến trước mặt các ngươi. - Rất tốt, vậy thì sau khi đầy đủ chứng cứ hãy quay lại cũng không muộn. Hôm nay ta không tiễn. Truân Trung Trì mở miệng là đuổi khách, nhưng ngàn đời nay "mời thần thì dễ nhưng tiễn thần thì khó". Triệu Hằng đã đến rồi đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ đi. Hắn cười lạnh: - Không tiễn? Lão phu có nói sẽ đi sao? Cái chết của Quỷ Đồng Tử không rõ ràng, Tinh La Điện và Long Hổ Môn các ngươi không thể thoát khỏi hiềm nghi. Nếu vậy thì thành tích Đại hội So tài Đông Tam quốc không thể tính. Thân là bằng hữu của Thiên Cơ Tông, lão phu không cho phép các ngươi giở trò gian lận. Hoặc là thi đấu lại, hoặc là xé bỏ thỏa thuận, viết lại cái khác. Vòng vo một hồi cuối cùng cũng nói vào vấn đề chính. Truân Trung Trì nghiêm nghị: - Cuộc thi đấu một khi kết thúc là thỏa thuận sẽ được ký. Trước nay chưa từng có tiền lệ xé bỏ viết lại. Cao Tông chủ, ngài mời đến cường giả Cửu Cung Phái, lẽ nào lại có ý định đó? Cao Nhạc hôm nay đã quyết tâm trở mặt, đối diện với Truân Trung Trì hắn ỡm ờ nói: - Đây không phải ý của ta mà là của Hằng lão. Truân Trung Trì, ta nói thẳng, tính cách của Hằng lão trước nay chưa từng biết khách khí là gì. Nếu các ngươi đủ tỉnh táo thì chắc nên biết tiến lui ra sao. Mang thỏa thuận ra đây ký lại bản khác. Nếu không Hằng lão mà tức giận thì Cao mỗ cũng không khuyên nhủ được đâu. Chỉ sợ Tinh La Điện các ngươi cũng không chịu đựng nổi! Bốn vị Điện chủ Tinh La Điện sắc mặt tím lại, Cao Nhạc tốt xấu gì cũng là chủ một tông, lại bất cần thể diện, dẫn sói vào nhà, làm náo loạn cục thế ba nước phía Đông!