Hắc Báo rất hiểu tính cách của La Đĩnh, nếu La Đĩnh đã quyết thì tuyệt không thay đổi. - Thiếu gia, vậy ta đi sắp xếp. La Đĩnh hài lòng gật gật đầu, khóe miệng lóe lên một tia cười âm trầm: - Sau khi ta đích thân đi, ngươi phải giúp ta làm chuyện khác. - Thiếu gia xin cứ nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn - Dùng nhân mạch của ngươi, điều động một số cường giả đi các quốc gia nhân loại một chuyến. Ta biết, Tần Vô Song ở các quốc gia nhân loại có gia tộc, có tông môn. Nhất là tông môn của hắn lại là công nhiên đối địch với La Thiên Đạo Trường ta. Vì công ước vạn năm của năm đại Cấm địa của Thần, La Thiên Đạo Trường chúng ta không thể phái cao thủ đi gây chuyện. Nhưng lần này, ta muốn cường giả ngươi phái đi không được có liên quan đến La Thiên Đạo Trường. Thậm chí, không được liên quan đến ta, hiểu chưa? Hắc Báo nét mặt có vẻ kinh ngạc: - Thiếu gia, chuyện này… - Nói cho ta biết, ngươi đã hiểu hay chưa? La Đĩnh lạnh nhạt hỏi, khẩu khí hiển nhiên trầm trọng hơn không ít. Hắc Báo ngạc nhiên, vội nói: - Thuộc hạ hiểu. - Đã hiểu rồi thì cũng biết phải làm thế nào chứ? Hắc Báo suy nghĩ một lát, không biết phải trả lời thế nào, sợ hãi nói: - Xin thiếu gia chỉ thị. - Không, ta không chỉ thị gì hết. Ta muốn ngươi tự động não. Nếu như ngươi đủ trung thành với ta thì việc này ngươi phải hoàn thành độc lập. Bất luận có thành công hay không, cũng không liên quan gì đến ta. Sau khi thành công, việc ngươi làm, chỉ là làm cho mấy con kiến biến mất, không thể coi là công lao. Nếu như thất bại, cũng không liên quan gì đến ta, ngươi phải dập hết mọi rắc rối ở tầng cấp của ngươi. Ngọn lửa này, tuyệt đối không được để cháy đến chỗ ta. Hắc Báo bây giờ thì đã hiểu được hoàn toàn. Thiếu gia muốn đặt mình bên ngoài sự việc, không chút vướng vào. Đây là một cách khảo nghiệm lòng trung thành của Hắc Báo. - Thiếu gia, hay là ta phái mấy tên tử sĩ thân cận đi làm, đám kiến hôi ở các quốc gia nhân loại, ngay cả một Hư Võ Cảnh cường giả cũng không có, thủ hạ chỉ cần phái bốn năm tử sĩ Luyện Hư Cảnh đi là đã có thể dẹp bằng Tinh La Điện. Ý thiếu gia thế nào? La Đĩnh lạnh nhạt nói: - Tử sĩ thân cận của ngươi xét cho cùng vẫn là người của La Thiên Đạo Trường. Chỉ cần sự việc bại lộ sẽ ngay lập tức ảnh hưởng đến La Thiên Đạo Trường. Diệt môn là chuyện nhân thần phẫn nộ. Chúng ta nhất định phải đẩy hết mọi rắc rối sang cho người khác. Cách này, không được. - Vậy thuộc hạ treo thưởng thêm một nhiệm vụ nữa. - Truy sát Tần Vô Song là chuyện trong phạm vi Hiên Viên Khâu. Nhiệm vụ được treo thưởng sẽ không bị ai biết, cũng hợp tình hợp lý. Nhưng đi các quốc gia nhân loại giết chóc, nhiệm vụ kiểu này phải treo thưởng ra sao? Ngươi nghĩ là đám người ở Liên minh Tán tu đều là đèn hết dầu sao? Dù ngươi có nặc danh treo thưởng thì bọn chúng cũng sẽ có trăm phương ngàn kế tìm ra thân phận của ngươi. Cách này, cũng không được. Bị phủ quyết một lúc hai ý tưởng, Hắc Báo cũng có chút chán nản, suy nghĩ một lát, đột nhiên nảy ra một ý tưởng: - Thiếu gia, chuyện này nhất định phải để tán tu đi làm mới có thể rũ sạch mọi quan hệ với chúng ta. Muốn điều động được tán tu mà lại bỏ qua Công hội thì chỉ có một cách, thủ hạ sẽ đi trực tiếp tiếp xúc với đám tán tu đó, rồi vòng qua Công hội Liên minh Tán tu làm chút giao dịch ngầm. Nói đến đây, bản thân Hắc Báo cũng cảm thấy cách này quá hoàn mỹ, bổ sung thêm: - Thiếu gia người cũng biết tán tu Hiên Viên Khâu đông như kiến cỏ. Rất nhiều người trong bọn chúng đều là cùng quỷ. Vì tiền tài, vì phát triển, bọn chúng tuyệt đối sẽ làm chuyện này. - Nếu như có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề thì cũng không phải là tệ. Nhưng Hắc Báo, ngươi có từng nghĩ qua chúng ta vừa treo thưởng truy sát Tần Vô Song, gia tộc và tông môn của hắn đã bị công kích. Bất luận thế nào, La Thiên Đạo Trường cũng sẽ trở thành nghi phạm số một. Cách này, vẫn chưa phải hoàn mỹ. Hắc Báo vốn tưởng cách này đã đủ hay, không ngờ vẫn cứ bị chê như cũ. - Thiếu gia, vậy kế hoạch hoàn mỹ của người là gì? - Phương pháp hoàn mỹ nhất đương nhiên là mượn đao giết người! La Đĩnh nói xong bốn chữ này, nụ cười âm sâm trên khóe môi càng trở nên rõ ràng. - Mượn đao giết người? Mượn đao của ai? Trong lòng Hắc Báo có hàng ngàn hàng vạn câu hỏi, rõ ràng là đến tận lúc này vẫn chưa hiểu làm thể nào để thực thi kế sách. - Ai có lòng tham thì mượn đao của kẻ đó. Hắc Báo, ngươi có thể liệt kê ra trên thế giới này có bao nhiêu loại động cơ giết người không? La Đĩnh từ từ hỏi. Hắc Báo nghĩ một lát, trả lời: - Động cơ giết người, nếu như không phải vì lợi ích thì sẽ vì thù hận hoặc vì mỹ sắc. - Ừ, cuối cùng thì ngươi cũng nói đúng, không phải thù hận, cũng không phải mỹ sắc, cái chúng ta nói là lợi ích. Ngươi cũng biết, sâu trong xương cốt mỗi người đều có lòng tham, ngươi còn lạ gì bốn chữ lợi ích mờ mắt nữa? Chúng ta sẽ lợi dụng kiểu lợi ích này để điều khiển những con đao tạm thời vẫn chưa lộ nguyên hình. - Thiếu gia, xin hãy giải thích tận tường. Hắc Báo nghe La Đĩnh nói mạnh mẽ rõ ràng cũng không khỏi hào hứng theo. - Tiểu nhân nghĩ các quốc gia nhân loại thì có lợi ích gì để mà cường giả của Hiên Viên Khâu phải đến các quốc gia nhân loại giết người bằng bất cứ giá nào? - Không phải lúc nãy ngươi vừa nói sao? Tán tu mười tên thì có chín tên là quỷ nghèo đói, bên trong bọn chúng luôn sẵn có tà tính của bọn quỷ cướp bóc. Chỉ cần có đủ lợi ích thì bọn chúng có thể bất chấp mọi hậu quả. Các quốc gia nhân loại đúng là không có đủ lợi ích để bọn chúng đi bôn ba. Nhưng cái miệng mọc trên mặt ngươi, chẳng lẽ ngươi không thể bịa ra thêm? Những lời này của La Đĩnh nhất thời đại khai nhãn giới, tất cả mọi mê hoặc của Hắc Bao trong nháy mắt đã được khơi thông. Đúng vậy, chính là ngụy tạo tin đồn. Tin đồn, đôi khi còn khiến người ta điên cuồng hơn sự thật! Hắc Báo ý niệm nhất thời thông đạt, cũng mỉm cười, khom người nói: - Thiếu gia, yên tâm đi. Ta đã biết phải làm thế nào rồi. Mượn đao giết người, không sai, chính là mượn đao giết người! Ha ha, thiếu gia, ta nhất định sẽ ngụy tạo ra một tin đồn tốt đẹp vô cùng, khiến những con đao tham lam đó đều phải điên cuồng lao vào các quốc gia nhân loại. - Nhớ kỹ, làm dứt điểm một chút. Nguyên tắc đầu tiên của chuyện này là không được để La Thiên Đạo Trường dính vào rắc rối, đây là giới hạn. Hắc Báo vỗ ngực: - Thiếu gia, nếu như tin đồn của tán tu có thể gây ra rắc rối thì thuộc hạ đã sống uổng phí mấy chục năm qua rồi. Yên tâm, chuyện này nhất định thần không biết quỷ không hay. Lời đồn sẽ như từ trên trời rơi xuống. La Đĩnh mừng rỡ: - Được, vậy ta sẽ ở Hiên Viên Khâu đợi ngày tin vui truyền đến. - Vâng! Hắc Báo cung kính rời đi. La Đĩnh đưa mắt tiễn Hắc Báo ra ngoài, cơ mặt khẽ rung lên một cái, ánh mắt lóe lên một tia sáng tà ác: - Mộ Dung Nhạn ơi là Mộ Dung Nhạn. Cô chạy trốn ta, coi thường ta, sỉ nhục ta. Ta sẽ dùng hành động thực tế để trả lời cô. Ta sẽ khiến ngoại giới đều biết Mộ Dung Nhạn cô đi đến đâu cũng là tai tinh. Kẻ nào từng kết giao với cô đều không có kết cục tốt đẹp. Lời nói điên cuồng và độc ác cùng với vẻ mặt vặn vẹo gần như biến thái khiến La Đĩnh lúc này trở nên thập phần dữ tợn.
Kê Quan Sơn, Tần Vô Song mỗi ngày đều dậy sớm tu luyện, thăm dò xung quanh Kê Quan Sơn cũng rất an nhiên tự tại. Mặc dù đã mấy ngày rồi Tần Vô Song vẫn chưa thể thoát thai hoán cốt thuận lợi để vào Hư Võ Cảnh, nhưng những biến hóa thu hoạch được sau mỗi ngày tu luyện đều có thể nhìn thấy rõ ràng. Hắn biết, Hư Võ Cảnh đang ở trước mắt, rất có thể sẽ đến ngay một khắc sau đó hoặc cũng có thể dăm bữa nửa tháng nữa mới gõ cửa. Tất cả những thứ này đều là dấu hiệu nhưng không ai có thể nói được thời gian cụ thể. Nói một cách chính xác, đây không chỉ đơn giản là một quá trình tu vi mà còn là một sự đột phá về mặt tâm lý, cần phải có thời gian ngộ đạo. Bao Bao và Cô Đơn mỗi ngày thay phiên nhau hộ pháp, đồng thời hai tên này cũng đang khắc khổ tu luyện Phụ Đồng Thuật. Phụ Đồng Thuật này không giống như bình thường, đầu tiên, yêu cầu đồng tử phải tu luyện rất cao. Mỗi ngày, bọn họ đều dùng đồng tử quan sát sâu một mục tiêu nào đó, hơn nữa còn phải luyện đến mức mục bất chuyển tình. Cái này là để rèn luyện lực xuyên thấu của đồng tử. Đây mới chỉ là bước thứ nhất. Hơn nữa, muốn luyện thành Phụ Đồng Thuật ngoài kiến thức cơ bản ra còn phải tu luyện độ cảm ứng của đồng tử với quang tuyến. Nói cách khác, bọn họ còn phải dùng ánh mắt của mình khiêu chiến với mặt trời chói mắt, khiêu chiến với mặt trăng sáng tỏ, khiêu chiến với hồ nước sáng như gương. Nói tóm lại càng mẫn cảm với quang tuyến thì lực khuếch trương và lực cảm ứng của đồng tử càng cao. Phương pháp tu luyện này, nếu không phải là Hư Võ Cảnh cường giả mà đổi là người khác thì e rằng sớm đã mù rồi. Bao Bao và Cô Đơn luyện mấy ngày mới biết tại sao môn thuật pháp này yêu cầu thấp nhất phải là Luyện Hư Cảnh. Nếu không có thực lực của Hư Võ Cảnh, tu luyện Phụ Đồng Thuật này chẳng khác gì tự tìm đến cái chết. Bài tập mỗi ngày của Tần Vô Song đều không sắp xếp cố định. Đan điền của hắn lúc này đã được lấp đầy. Nói cách khác, điều kiện ban đầu của hắn đã đạt đủ yêu cầu để đột phá. Lúc này, đan điền của hắn đang tràn đầy linh lực, vô cùng thuần hậu. Còn linh lực, giờ phút này đang như con tằm nhả tơ, không ngừng phun ra tơ trắng, hơn nữa còn không ngừng kết thành một cái kén. Hư Võ Cảnh, là một quá trình phản phác quy chân, giai đoạn luyện thực hóa hư. Nói cách khác, chỉ cần vào được Hư Võ Cảnh, không còn linh lực hỗn loạn lung tung trong cơ thể hắn nữa, những linh lực này sẽ biến thành một chỉnh thể. Chỉnh thể này sẽ trực tiếp kết hợp với thần thức của tu luyện giả sẽ hình thành nên một chỉnh thể lớn, và chỉnh thể lớn đó chính là nguyên thần. Đương nhiên nguyên thần này vẫn chưa phải là cảnh giới Thần đạo đích thực. Một hư thể thần diệu sau khi thoát ly nhục thân vẫn chưa thể sống độc lập. Hư thể này vẫn chưa được coi là độc lập sinh mệnh thể đích thực. Đây là cũng là khác biệt căn bản giữa Hư Võ Cảnh và Thần Võ Cảnh. Thần Võ Cảnh nguyên thần và linh hồn cùng kết hợp sẽ hình thành nên thần hồn. Dù nhục thân có bị hủy diệt thì thần hồn vẫn có thể thoát ly khỏi nhục thân, độc lập tồn tại. Đương nhiên, nguyên thần đơn độc mà Hư Võ Cảnh hình thành nên chính là hình dạng ban đầu của thần hồn. Là trạm xuất phát đầu tiên để vào Thần đạo. Và cũng chỉ có nguyên thần sau khi trải qua thiên chuy bách luyện, từng bước từng bước thăng lên cảnh giới Bất diệt Thần hồn. Không có giai đoạn nguyên thần này, đương nhiên chưa thể nói tới cảnh giới Thần đạo Bất diệt Thần hồn. Đây là một quá trình phát triển tuần tự. Lúc này, Tần Vô Song đã hoàn toàn nắm bắt được những đạo lý này. Hắn cũng bước một bước rồi lại thăm dò một bước. Sau khi tiến vào Tiên Thiên Linh Võ, mỗi một bước tiến lại là một độ cao mới trong cuộc đời Tần Vô Song, càng tấn thăng lên cao, hắn lại càng tiến thêm một bước lên cảnh giới vô thượng.