Tần Vô Song đã quá thông thuộc địa hình nơi đây, lại có Âm Dương Tử Vân Dực nên dù Lôi Việt có đuổi theo nhanh cỡ nào thì vẫn chậm hơn một bước. Thân hình Tần Vô Song lóe lên giữa hư không rồi biến mất không chút dấu vết. Tần Vông Song vừa chui vào thông đạo bí mật, Tần Trọng Dương liền mở ngay cấm chế, Tần Vô Song mới đi vào, cầm chế đã lập tức đóng lại. - Ha ha, Vô Song, thế nào? Tần Trọng Dương đứng ở bên cạnh đạo cấm chế, bởi vì có một khúc quanh nên bị che tầm mắt, không quan sát được tình hình, liên tục hỏi. Tần Vô Song cười nói: - Về Tổng bộ nói sau! Tần Trọng Dương thấy Tần Vô Song sắc mặt vui vẻ, biết thu hoạch không tệ, mừng rỡ quá đỗi. Một lát sau đã về tới được Tổng bộ. Tần Vân Nhiên thấy Tần Vô Song quay về nhanh như vậy, nghĩ là chuyện không thành nhưng lúc nãy ông đã nhìn thấy bên Thần đạo cường giả hình như có chút hỗn loạn, có lẽ là phản ứng sau khi bị công kích âm thầm phía sau nên tạm thời có chút hồ nghi bất định. Tần Vô Song lộ ra vẻ vui mừng chiến thắng, cười nói: - Chư vị, lần này chỉ thiếu mỗi việc tru sát Thần đạo cường giả nữa thôi, đám tôm binh cua tướng đều tử thương thảm trọng! Chí ít cũng có mười lăm tên Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thiệt mạng, còn đám tu luyện giả bình thường chết và bị thương không dưới hai trăm! - Nhiều vậy sao? Ánh mắt mọi người lộ rõ vẻ khó tin. Tần Vô Song mỉm cười nói: - Không ngờ cửu tinh liên châu xạ kích của Thần Tú Cung lại có uy lực mạnh đến vậy, trực tiếp hình thành một cơn lốc công kích, bao vây tất cả đám Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cường giả vào bên trong, đan kết lại, biến bọn chúng thành tro mịn. Thần Tú Cung quả nhiên uy lực kinh nhân. Còn những người khác là do hai con linh thú trong Phong ấn Đồ quyển giải quyết. Bọn chúng đều là linh thú truyền thừa, có bí kỹ thần thông truyền thừa nên giết người dễ như nhổ cỏ, mới chỉ tổn hao một phần năm thể lực thần thông mà đã giết chết hơn một nửa Thông Huyền Cảnh đỉnh phong! Tần Trọng Dương cười nói: - Ta nghe thấy ngươi nói lớn: những kẻ trợ hổ làm ác, những kẻ hôm nay làm tay sai cho Tân gia, Tần gia nhất định phải giết toàn gia, tuyệt không tha cho! Diệt sát tuyệt đối. Kết hợp với lời uy hiếp của ngươi, e là càng có sức thuyết phục hơn! Ta tin là những tông môn trung lập sẽ hối hận vì sự lựa chọn của mình. Tần Vô Song nói: - Chỉ hy vọng những tông môn trung lập có thể tỉnh ngộ, rút khỏi chiến đoàn! Tần Vân Nhiên cười vang, nói: - Tốt, cho dù bọn chúng không rút lui thì khẳng định cũng đã bị uy hiếp rồi. Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, đó là tinh anh cốt cán của các tông môn đó. Dù có là Thiên Đế Môn thì thiệt hại cũng rất đáng kể. Thần đạo cường giả có mấy người? Tám môn Thiên Đế Sơn gộp lại cũng chỉ có khoảng hai mươi người. Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cũng là đẳng cấp nòng cốt, ta thấy có thể chúng đã bị tổn hao khá nhiều rồi! Tần Thái Trùng ha ha cười lớn: - Vô Song sư đệ, ngu huynh không biết phải hình dung đệ như thế nào, đệ đúng là một đại yêu nghiệt. Gần như mỗi giờ mỗi khắc đều đang tiến bộ, hơn nữa tốc độ tiến bộ quá nhanh. Thông Huyền Cảnh đỉnh phong chỉ trong chớp mắt đã bị đệ giết chết mười mấy người, thật quá đáng sợ. Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, nhìn một cách tổng quát Tần gia cũng chỉ có bốn người. Mười hai vị Tôn giả, bốn người là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, tám người là Động Huyền Cảnh. Ngay cả Tần Thái Trùng và Tần Vô Song hôm nay cũng mới chỉ là Động Huyền Cảnh, vẫn chưa đến được Thông Huyền Cảnh đỉnh phong! Có thể thấy, Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cũng vô cùng đáng quý. Con trai Thiên Đế Tân Vô Kỵ thanh danh cao là thế mà cũng chỉ là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong mà thôi! Một lúc giết chết mười mấy Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, những Thông Huyền Cảnh đỉnh phong khác còn bị dư âm của kim quang làm cho bị thương nặng, đối với bên Thiên Đế Môn mà nói, đả kích này quả thực quá lớn! Tần Vân Nhiên cười nói: - Ngay cả một Ngưng Thần Đạo tám kiếp như ta cũng không dám chắc có thể giết được nhiều Thông Huyền Cảnh đỉnh phong như vậy. Vô Song, ta tin rằng sau này ngươi sẽ trở thành một nhân vật khiến Tân Thiên Vấn phải đau đầu! Bây giờ ngay cả những người trước đây đã từng hoài nghi Tần Vô Song cũng không còn cảm thấy hoài nghi gì nữa. Ánh mắt nhìn Tần Vô Song lúc này đã tràn đầy vẻ sùng bái và công nhận. Sự công nhận này chỉ có trải qua khảo nghiệm sinh tử, chỉ có chứng minh bằng thực lực tuyệt đối mới có thể đạt được! - Vô Song, bộ cung tiễn của ngươi quả thật quá lợi hại, có thể cho ta xem một lát không? Tần Thái Trùng đột nhiên hỏi: - Có lẽ Đại Chưởng môn có thể dùng nó để đối phó với Tân Thiên Vấn! Tần Vô Song cũng không hẹp hòi, cầm Thần Tú Cung ra tay, kim quang lấp lánh tràn ra tứ phía, quang mang lóa mắt khiến mọi ngươi muốn mở to mắt cũng khó. Tần Trọng Dương nhận lấy Thần Tú Cung, vừa vào tay ông bỗng trở nên nặng tựa ngàn cân, một sự uy áp vô hạn, một tính công kích vô hạn khiến Tần Trọng Dương cảm thấy Thần hồn của mình cũng đang rung động. Mới nhìn một lát mà đã tâm phiền khí não, nặng nề khó chịu. - Sao thế này? Sao thế này? Thần thực của Tần Trọng Dương xuất hiện bao nhiêu ý thức đáng sợ, vô số bạch cốt, âm hồn trùng trùng không ngừng phiêu động trong thần thức của ông, toàn thân ông nhất thời như vừa rơi xuống địa ngục. - Lão Tam, sao vậy? Tần Vân Nhiên thấy có vẻ không ổn, vội vàng giằng Thần Tú Cung lại. Lúc đó Tần Trọng Dương mới định lại thần, nhìn Thần Tú Cung mà Tần Vân Nhiên đang cầm trong tay, vội vàng quát: - Lão Nhị, đừng động vào Thần Tú Cung, bỏ nó xuống, đừng đùng thần thức quan sát nó! Tần Vân Nhiên lúc đó cũng đã toàn thân lạnh băng, nghe Tần Trọng Dương nói vậy mới giật mình, bỏ ngay Thần Tú Cung xuống. - Như vậy là sao? Tần Vân Nhiên cũng giật mình, kinh ngạc nhìn Thần Tú Cung, bộ cung tiễn này trước đây ông đã từng cầm qua nhưng không nghĩ rằng bây giờ nó lại đáng sợ đến như vậy. Tần Vô Song cũng cảm thấy khó hiểu, cầm Thần Tú Cung lên nhưng căn bản không thấy có điều gì dị thường. - Vô Song, Thần Tú Cung này sao lại có khí tức giết chóc mạnh như vậy. Lúc nãy, suýt chút nữa nó đã nuốt chửng Thần hồn của ta rồi. Tần Trọng Dương vẫn chưa hết kinh sợ. Nguồn truyện: Truyện FULL Tần Vân Nhiên cũng không giải thích nổi: - Vô Song, thế này là sao? - Nhị vị Chưởng môn, ta không có cảm giác đó. Nhưng từ sau khi ta có được Xạ Nhật Tiễn, mỗi lúc chiến đấu ta đều cảm nhận được khí tức sát lục rất rõ ràng. Khí tức này cũng không biết phát ra từ Xạ Nhật Tiễn hay Thần Tú Cung. Tần Vân Nhiên suy nghĩ một lát, gật đầu nói: - Đúng vậy, trước đây khi chúng ta nhìn thấy Thần Tú Cung, không hề có cảm giác này, nhất định là Xạ Nhật Tiễn đã đánh thức năng lượng cường đại bên trong Thần Tú Cung. Vô Song là chủ nhân của Thần Tú Cung nên không cảm nhận được, chúng ta chạm vào liền bị khí tức sát lục đó xâm nhập. Tần Trọng Dương gật gật đầu: - Đúng rồi, nói như vậy Thần Tú Cung vô hình chung đã biết nhận chủ? Tần Vô Song trong lòng nhất động, từ sau khi có được Thần Tú Cung, hắn luôn cảm thấy Thần Tú Cung như một kho tàng khổng lồ ẩn chứa một biển khí tức cường đại. Ban đầu, hắn chỉ có thể dùng nhiều nhất một nửa số năng lượng đó nhưng đã có thể giết chết rất nhiều đối thủ có thực lực mạnh hơn bản thân. Nhớ lại năm đó khi hắn bắn chết Quỷ Đồng Tử, cứ nghĩ là bản thân đã khai phá không ít năng lượng của Thần Tú Cung. Bây giờ nghĩ lại mới thấy năng lượng lúc đó đúng là kém cỏi đến mức buồn cười. Còn hiện tại, từ sau khi Xạ Nhật Tiễn xuất hiện, Thần Tú Cung như vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài. Mặc dù Tần Vô Song cảm thấy vẫn còn rất nhiều uy lực chưa được khám phá nhưng đúng là đã hoàn toàn khác hẳn trước đây. - Được rồi, Thần Tú Cung càng thần bí thì càng chứng minh nó cường đại, nếu không nó đâu phải là thần vật mà Đồ Đằng cường giả sử dụng? Vô Song, Thần Tú Cung này xem ra đã nhận chủ nhân rồi, ta và Tam Chưởng môn đều không dùng được, không biết Đại Chưởng môn có thể khống chế được nó không. - Nếu như ngay cả Đại Chưởng môn cũng không thể khống chế thì Thần Tú Cung quả thực quá cường đại. Tần Trọng Dương thở dài. Tần Vô Song còn nhớ rất rõ lần Tinh La Điện gặp nguy hiểm, hắn đã từng cho Đại Điện chủ mượn dùng Thần Tú Cung để đối phó với Cửu Cung Phái. Khi đó, Thần Tú Cung không hề có biểu hiện bài xích người ngoài. Bây giờ nghĩ lại có lẽ là sau khi Xạ Nhật Tiễn xuất hiện, Thần Tú Cung mới có biểu hiện bài xích. - Bất luận thế nào, bây giờ đối với Tần gia mà nói, Thần Tú Cung là một chuyện tốt, chứ không phải chuyện xấu. Tần Vô Song, ngươi phải tăng cường tu luyện, tranh thủ vào cảnh giới Thần đạo sớm. Nếu như ngươi có thể vào được Thần đạo, kết hợp với Thần Tú Cung và Xạ Nhật Tiễn thì chuyện tru sát Thần đạo đơn giản chẳng khác gì dẫm chết một con kiến. Tần Vân Nhiên cười sang sảng, bước lên phía trước: - Mọi người đừng nghĩ linh tinh nữa, cùng xem chiến sự bên Đại Chưởng môn và Tân Thiên Vấn thế nào đi! Đại Chưởng môn và Tân Thiên Vấn hai người bây giờ đã đấu đến như hỏa như đồ, trải qua mấy trăm hiệp mà vẫn bất phân cao thấp. Hai người đều dùng thần thức quan sát tình hình chiến đấu bên dưới. Mặc dù bên Thiên Đế Môn đã phá được một cấm chế của Tần gia, nhưng lại bị Tần Vô Song tru sát rất nhiều người, trận tuyến đại loạn, đã bắt đầu xuất hiện khe hở, bản thân Tân Thiên Vấn cũng cảm thấy lo lắng. Tần Khiếu Thiên thấy cứ tiếp tục chiến đấu thế này cũng không ổn nên có ý muốn rút lui. Hai người đọ thêm vài chiêu rồi nhất loạt thối lui, song song hồi trận.
Đại Chưởng môn sau khi hồi trận, nghe nói về tình hình chiến đấu yêu nghiệt của Tần Vô Song cũng bắt đầu có hứng thú với Thần Tú Cung, nhưng vừa cầm lên, mới cảm ứng qua đã có cùng cảm nhận như hai người kia. Vận khí Thần hồn chi lực, tiếp xúc với khí tức giết chóc của Thần Tú Cung. Chỉ một lát sau Đại Chưởng môn đã phải mở trừng mắt, cười khổ trả lại Thần Tú Cung. - Vô Song, khí tức của Thần Tú Cung vẫn chưa được khai phá hết. Nhưng dù như vậy thì ta cùng lắm cũng chỉ giằng co được với nó mà thôi. Khí tức cường đại của nó căn bản không tuân phục, e rằng ngay cả ta cũng không thể điều khiển được nó. Rồi thở dài một tiếng, trả lại Thần Tú Cung cho Tần Vô Song, cổ vũ nói: - Không sao đâu, những thần vật kiểu này, có lẽ là cấp bậc Thiên Thần Đạo, có linh tính tự thân, nó đã nguyện theo ngươi chưa chắc đã phải chuyện xấu. Tần Vô Song gật gật đầu, trịnh trọng nhận lại. Tần Khiếu Thiên vui vẻ nói: - Vô Song hoành không sát xuất, tru sát mười mấy Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, nhất định đã khiến bên chúng xuất hiện vết nứt, thậm chí phân hóa. Chúng ta tạm thời nghỉ ngơi đôi chút, quan sát tình hình. Tân Thiên Vấn nếu như không thể nghĩ ra cách nào tốt hơn thì sẽ mất hết uy tín. Chỉ cần những tông môn đó rời khỏi cuộc chiến là Tần gia sẽ có cơ hội! Đám người Tần gia ban đầu nhìn thấy mười mấy Thần đạo cường giả xông đến, ít nhiều cũng có chút lo lắng. Bây giờ thấy chiến cục tiến triển thế này thì càng tự tin hơn vào tương lai Tần gia. Tần gia có một truyền nhân kiệt xuất như Tần Vô Song, chỉ cần qua được cửa này, tương lai sẽ vô cùng sáng lạn!
Bên dưới Vấn Đỉnh Sơn, bên Thiên Đế và sáu đại tông môn tạm thời rút lui một ngàn dặm hạ trại. Tân Thiên Vấn nổi trận lôi đình, quát: - Tham công mạo tiến, không hiểu chiến thuật, không có tổ chức! Bị một đệ tử trẻ tuổi đánh lén từ phía sau, các ngươi còn xứng với danh hiệu tám môn Thiên Đế Sơn không? Cũng khó trách được Tân Thiên Vấn, sai lầm kiểu này đúng là ngây ngô đến cực điểm. Nếu như không phải bọn chúng quá khinh địch, nghĩ Tần gia đã là con cá trong ao rồi thì sao có thể sơ ý đến vậy? Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông còn đỡ, ba tông môn trung lập bây giờ chẳng còn biết kêu vào đâu. Bọn họ lần này tổn thất nghiêm trọng, mỗi bên mất đến hai ba Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, những cao thủ chỉ mạnh sau Thần đạo gần như đều đã chết trong trận chiến này. Bảy tám Thông Huyền Cảnh đỉnh phong sống sót tất cả đều là người của Thiên Đế Môn và Thiên Phạt Sơn Trang, Lôi Đình Tông nên ba tông môn trung lập cảm thấy rất phẫn uất. Bọn chúng chẳng có thù oán gì với Tần gia nhưng lại bị kéo xuống nước, tổn thất bây giờ không nói, còn bị Tần gia đe dọa tiêu diệt cả nhà mới là chuyện đáng sợ! Tần gia cường đại thế nào chỉ cần nhìn Đại Chưởng môn của Tần gia và gã thanh niên yêu nghiệt kia là thấy. Nghĩ đến đây, ba đại tông môn không khỏi có ý muốn rút lui. Tân Thiên Vấn phóng ánh mắt âm trầm về phía bọn họ: - Trận tiếp theo, ta đi phá hủy cấm chế, các ngươi đứng phía sau quan sát! Chỉ có một cái cấm chế mà phải cần đến mười mấy người động thủ? Nói đoạn, Thiên Đế Chi Dực nhất chiêu, hóa thành một đạo quang mang, bay lên Vấn Đỉnh Sơn!