Tần Vô Song thản nhiên cười, lắc đầu nói: - Không, đây là chiến đấu của hiệp thứ nhất, trọng ở uy hiếp, chứ không phải ở sát thương. Đem ý đồ chiến lược đơn giản nói tóm tắt một chút, Bao Bao và Cô Đơn đi theo Tần Vô Song nhiều năm, đã hình thành sự ăn ý vô cùng tốt với Tần Vô Song. Tần Vô Song giải thích như vậy, liền biết ý đồ của Tần Vô Song. Bọn họ luôn xem Tần Vô Song là người lãnh đạo, lực chấp hành cũng là không có bất cứ vấn đề gì. Bao Bao cười tủm tỉm nói: - Lão Đại, chúng ta hiểu rồi. Ý tứ chính là, dùng tất cả thủ đoạn đi hù dọa Diệu Hóa Môn, hình thành đả kích tâm lý, làm cho phòng tuyến tâm lý của bọn chúng bị sụp đổ, đúng không? - Nói rất đúng! Tần Vô Song ha ha cười lên: - Bao Bao, thật không nhìn ra, mười năm này, ngươi thật sự là thành thục lên nhiều rồi! - Rất tốt, có ban thưởng! Trong tay nhoáng lên, trong tay liền hiện ra một cây thiết côn trong suốt màu hoàng kim, miệng nói: - Món vũ khí này, chính là tiếp cận cấp bậc Chân Thần Đạo. Nghe nói là lấy Hắc Ngọc Mạch Thiết, Cực Lục Ngọc Tinh, Long Tiên Kim Thiết hỗn hợp cùng nhau chế tạo ra, uy lực cường đại, không thể xem thường. Ta thấy ngươi luôn không có một món vũ khí tiện tay, món vũ khí này, tặng cho ngươi! - Thật sao? Ánh mắt của Bao Bao nhất thời sáng ngời, chạy tới, đem cây thiết côn khí thế rộng rãi túm ở trong tay, triển khai tư thế, múa vài đường, ha ha cười lớn: - Lão Đại, quá tuyệt vời, món vũ khí này, quả thực là ta mơ ước tha thiết. Lão Đại, cảm tạ. Có lẽ là quan hệ huyết mạch của Thái cổ Thần vượn truyền thừa, Bao Bao từ nhỏ đã thích dùng vũ khí dạng gậy gộc, nhưng nhiều năm qua, vẫn không có một món nào thuận tiện. Hiện giờ cây thiết côn này trong tay, đương nhiên là như hổ thêm cánh. Vừa cầm trên tay, Bao Bao đã yêu thích không muốn rời ra, xem đi xem lại nhiều lần, chỉ hận không thể đùa giỡn ba ngày ba đêm tại chỗ, chọc bầu trời thủng lỗ, đập mặt đất thành hố to. - Hỏa Lân và Cô Đơn, hai người các ngươi, bình thường không cần binh khí. Nhưng các ngươi cũng kết thành Thần Đạo Hỏa Phách, cũng được, ta truyền cho các ngươi một môn tuyệt học, uy lực vô cùng. Thức huyền ảo thứ nhất, tên là Cửu Long Trọng Viêm, nắm bắt cho tốt, nếu luyện được tốt, muốn giết người, không tốn bao nhiều sức lực. Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn cũng không phải là nói chơi, loại tuyệt học này, khắp Đại lục Thiên Huyền sợ rằng cũng không tìm được thứ ngang bằng. Tần Vô Song truyền cho bọn họ Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn này, đương nhiên là vì duyên cớ tâm phúc. Hơn nữa, cũng chỉ là truyền cho bọn họ huyền ảo tầng thứ nhất mà thôi. - Môn tuyệt học này, trọng ở tâm pháp và thủ quyết. Một khi tu luyện thành công, bất kể các ngươi là hình thú hay là hình người, khi thi triển, uy lực đều giống như. Đương nhiên, khi là nguyên hình, điều khiển sẽ linh hoạt hơn một chút, lực sát thương tương đối có lẽ cũng sẽ mạnh hơn một chút. Dù sao, lực chiến đấu chân thân của Thú Tộc khẳng định là mạnh hơn. Khi huyễn hóa hình người, tê dại kẻ địch, đột nhiên xuất ra sát thủ, lực sát thương càng mạnh, đó cũng là duyên cớ vì kỵ binh chiến thắng. - Tạ ơn chủ nhân! - Đa tạ Lão Đại! Ái Ti Mạt nhìn thấy đồng bạn đều có lễ vật và ban thưởng, không kìm được kêu lên: - Phụ thân, lẽ nào không có phần của ta sao? Mạt nhi không ngoan sao? - Làm sao có thể thiếu quỷ linh tinh quái nhà ngươi được chứ? Tần Vô Song cười nói: - Vũ khí, hay là công pháp, ngươi tự nói đi! - Muốn ta tự nói sao? Ái Ti Mạt chớp đôi mắt xinh đẹp: - Vậy ta sẽ nói, chỉ sợ phụ thân không cho người ta thôi. - Ngươi nói trước đi! Tần Vô Song dáng vẻ rất là hào phóng. - Được rồi, lễ vật gì đó, Mạt nhi cũng không ham. Mạt nhi chính là muốn một Long mẫu thân, Long mẫu thân hung hãn lần trước, mặc dù có chút đáng ghét, nhưng Mạt nhi hình như có chút thích cô ta. Phụ thân, nếu ngươi đem một Long mẫu thân cho… - Mạt nhi, dừng lại… Tần Vô Song cười khổ nói: - Yêu cầu này không thể thương lượng. Hơn nữa, ngươi có mẫu thân mà, cô ta cũng không phải mẫu thân của ngươi, chỉ là ấp ngươi ra mà thôi. - Ta có mẫu thân? Ái Ti Mạt chớp ánh mắt, có chút hoang mang hỏi. - Ha ha, đây không phải lời vô nghĩa sao? Ai cũng có mẫu thân, lẽ nào ngươi từ trong tảng đá chui ra sao? Bao Bao đùa cợt nói. - Ngươi mới là từ trong tảng đá chui ra! Ái Ti Mạt tựa hồ cảm thấy, từ tảng đá chui ra, đối với cô ta mà nói là sỉ nhục lớn lao. - Ách, ta nghe nói, thời đại Thái cổ, Hầu Tộc ra có một tổ tiên rất tài giỏi, là từ tảng đá chui ra. Lão Đại, ngươi nói thần kỳ hay không thần kỳ? Tần Vô Song cười khổ, thầm nghĩ, thời đại Thái cổ, lẽ nào cũng có một Tôn Hầu Tử? Hắn hiện tại không có tâm tư đi suy nghĩ chuyện của thời đại Thái cổ. Vì vậy cũng không tiếp tục đề tài này, mà là nói với Ái Ti Mạt: - Mạt nhi, ngươi là huyết mạch của Thái cổ Long Tộc lưu lại. Mẫu thân của ngươi, đã đi về cõi tiên rồi. Nhưng mà, ta biết ngươi có huynh đệ tỷ muội, nếu ngươi không cần lễ vật, vậy ta có thể giúp ngươi tìm huynh đệ tỷ muội. - Đi về cõi tiên? Đó là ý tứ gì? Ái Ti Mạt khó hiểu. - Ha ha ha… Bao Bao không nhịn được cười: - Đi về cõi tiên mà cũng không biết, đó chính là nói… Đột nhiên dừng lại, vì Bao Bao phát hiện, Tần Vô Song đang trừng mắt nhìn nó, bĩu bĩu môi: - Được rồi, Mạt nhi, Lão Đại là nói, mẫu thân của ngươi đã đi tới một thế giới khác rồi. Ngươi không thể gặp lại bà ta. Nhưng mà, có huynh đệ tỷ muội cũng không tệ. Ái Ti Mạt cái đầu nhỏ nghiêng nghiêng, cũng không đi quấy rầy nữa, phảng phất đoán được đi về cõi tiên là chuyện như thế nào, biểu tình có chút bộ dạng buồn bã, đau khổ, một hồi lâu mới hỏi: - Phụ thân, vậy huynh đệ tỷ muội của ta, ở nơi nào? - Mạt nhi, huynh đệ tỷ muội của ngươi, còn chưa sinh ra. Nhưng mà, điều kiện hiện tại, có thể bất cứ lúc nào khiến nó ra đời được. Muốn ấp nở trứng rồng, phải có Long Tộc Thần đạo. Tần Vô Song lúc đầu không có tư bản, xin Mễ Già giúp đỡ, mới có thể ấp nở Ái Ti Mạt ra ngoài. Hiện giờ, huyết mạch Thái cổ Long Tộc trong cơ thể hắn, hoàn toàn kích phát, bất cứ lúc nào cũng có thể Long hóa. Phụt ra Long Tộc, đương nhiên không có vấn đề. Mặc dù hắn không tự mình ra tay, Hỏa Lân cũng có quan hệ họ hàng với Long Tộc, cũng là nhất mạch của Thái cổ Long Tộc truyền thừa lại, rất có thể ấp trứng một quả trứng rồng còn lại. Ái Ti Mạt có chút suy nghĩ, cũng không nói gì nữa. Tần Vô Song tiếp tục chủ đề trước đó, nói: - Bao Bao, ngươi và Cô Đơn đi tới Diệu Hóa Môn. Hỏa Lân và hai vị sư huynh của ta đi Thiên Vũ Tông. Ta mang theo Mạt nhi, còn lại đi đến Bách Lý Gia Tộc. Nhớ kỹ, cần phải cẩn thận che giấu hành tung. Hiện tại cả Hiên Viên Khâu đều bố trí đầy tai mắt. Đương nhiên, với thủ đoạn của các ngươi, nếu cẩn thận hành sự, cần phải bí mật hành tung, vẫn là không có vấn đề. Lấy một tháng làm kỳ hạn. Sau một tháng, nghe hiệu lệnh của ta, tất cả hành sự, thống nhất điều hành! - Vâng! Tần Vô Song quay đầu nói với Tần Thái Trùng và Tần Thiếu Hồng: - Nhị vị sư huynh, Hỏa Lân là Thần thú của Vô Tận Đông Hải, thực lực cường đại, có hắn hộ pháp, đi Thiên Vũ Tông không có vấn đề gì. Cho dù hai gã Thần đạo cường giả của Thiên Vũ Tông ở tông môn, cũng không làm gì được Hỏa Lân đâu. Huống hồ, Thần đạo cường giả của bọn chúng cũng không ở sơn môn! Hỏa Lân, hai vị này là sư huynh của ta, ngươi không được thể hiện dáng vẻ Thần thú trước mặt bọn họ, mọi chuyện đều phải thương lượng mới làm, nghe theo mệnh lệnh của Đại sư huynh ta. - Vâng, chủ nhân! Hỏa Lân biết, mệnh lệnh của chủ nhân, nó chỉ có chấp hành mà thôi. - Được, chia nhau ra xuất phát! Phân phối hoàn tất, binh chia ra làm ba đường, hướng về phía Thiên Đế Sơn xuất phát.
Tần Vô Song mang theo Ái Ti Mạt, có mặt nạ Tâm Tùy Huyễn Tượng yểm trợ, hắn thật ra không lo lắng hành tung bại lộ. Mặc dù cơ sở ngầm của Thiên Đế Môn khắp nơi, chỉ cần Tần Vô Song cố ý ẩn nấp thân hình, khả năng bại lộ vẫn là vô cùng nhỏ. Dù sao, mục tiêu của hắn là thẳng đến Thiên Đế Sơn, dọc đường không tham dự vào bất cứ thị phi liên quan nào. Nếu toàn lực đi đường, với tu vi hiện giờ của hắn, chưa đến mười ngày, liền có thể chạy đến Thiên Đế Sơn. Nhưng hiện giờ vì tránh tai mắt, không thể không giảm bớt tốc độ. Ước chừng sau hai mươi ngày, Tần Vô Song mới đến phụ cận Thiên Đế Sơn, căn cứ vào quan sát của Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, bọn người Bao Bao chia làm ba đường, cũng đã lục tục đến. Tần Vô Song vì để tránh rút dây động rừng, dứt khoát không đi quan sát thế cục của Vấn Đỉnh Sơn. Ẩn nhẫn mấy ngày nay, Tần Vô Song cũng không lơi lỏng, toàn lực tìm hiểu Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, hiện giờ, hắn ở trên ba đại thuộc tính, Mộc thuộc tính, Hỏa thuộc tính và Kim thuộc tính, bắt đầu tìm hiểu huyền ảo tầng thứ hai. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn tổng cộng có năm tầng cảnh giới. Tầng thứ hai này, uy lực so với tầng thứ nhất, đương nhiên là có chỗ đề thăng, hơn nữa cũng có thêm mấy phần biến hóa. Mộc thuộc tính tầng thứ hai: Khô Vinh Ấn, so sánh với tầng thứ nhất, Khô Vinh Ấn này không phải là thủ quyết có tính chất chữa trị. Ngược lại, uy lực của Khô Vinh Ấn, vô cùng đáng sợ, lực công kích mạnh, tựa hồ có thể nói là chiến thuật bá đạo lập phán sinh tử. Khô Vinh Ấn vừa ra, hoặc là sống, hoặc là chết. Khô, chính là tượng trưng cho tiêu điều, xơ các, tử vong. Còn Vinh, tượng trưng cho sinh mệnh, sức sống. Khô Vinh Ấn này, giữa Khô và Vinh, có đại trí tuệ, đại cảnh giới. Tần Vô Song lĩnh ngộ Khô Vinh Ấn, cũng vì sự huyền ảo của Khô Vinh Ấn cảm thấy kinh ngạc. Khô Vinh Ấn này, rõ ràng đã ngầm chứa một chút triết lý tối cao giữa thiên địa. Nhất Khô nhất Vinh chính là quy luật, quy tắc của vạn vật sinh trưởng. Khô Vinh Ấn này, mặc dù còn chưa nắm bắt được cảnh giới của quy tắc, nhưng kỳ thực đã dung nhập vào bên trong trí tuệ của quy tắc. Vì vậy, Khô Vinh Ấn so với Xuân Phong Hóa Vũ, loại thủ đoạn có tính chất thuần túy chữa trị này, đương nhiên là tăng lên không ít. Tần Vô Song đắm chìm trong tìm hiểu Khô Vinh Ấn, thời gian mười ngày. Hắn cũng không thể đi tìm hiểu thêm về thủ ấn tầng thứ hai của Kim thuộc tính và Hỏa thuộc tính. Chỉ là đại khái hiểu được, thủ ấn tầng thứ hai của Hỏa thuộc tính, tên là Thiên Hỏa Liêu Nguyên, uy lực đương nhiên là cường đại hơn tầng thứ hai rất nhiều. Còn về Kim thuộc tính, thủ ấn tầng thứ hai tên là Bất Phá Kim Cương, thủ ấn kết thành, có thể huyễn hóa ra vô số kim thân pháp thân, lực công kích mạnh, khí thế bá đạo, có thể nói là trong thuộc tính Ngũ Hành, không xếp thứ hai.
Bên trong Bách Lý Gia Tộc, lúc này một vùng yên tĩnh, không ai biết, một trận bão táp đã lặng yên nổi lên, mây đen đã bay tới trên bầu trời của Bách Lý Gia Tộc. Thần đạo cường giả của Bách Lý Gia Tộc, mười năm không về khiến trên dưới gia tộc, ít nhiều có chút buông lỏng, cũng có chút bàng hoàng. Đại Trưởng lão phụ trách nắm giữ toàn cục trong tộc, cũng là có chút oán hận. Tu vi hiện giờ của hắn chính là cảnh giới Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, chính là thời khắc mấu chốt để trùng kích cảnh giới Thần đạo, vậy mà hai vị Tộc trưởng trong tộc lại kêu hắn ra chủ trì đại cục gia tộc, lãng phí thời gian tốt nhất. Phải biết rằng, tuổi tác hiện nay của hắn đã không có ưu thế gì, lãng phí một năm, cơ hội trùng kích Thần đạo càng xa vời, huống hồ là mười năm. Nhưng mà, nhiệm vụ của gia tộc đặt ở trên đầu, hắn muốn từ chối, cũng không từ chối nổi. Vạn bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể vừa oán giận, vừa làm chưởng quản bỏ mặc, đem sự vụ lớn nhỏ của Tộc trưởng phân phối xuống. Lén lút giành một chút không gian thời gian, tiếp tục trùng kích Vô thượng Thần đạo.