Khí Trùng Tinh Hà

Chương 822: Thần thú hiển uy



Cừu nhân gặp lại, hết sức tức giận. Đừng nói hai tên gia hỏa đó cảm thấy vô cùng khó hiểu, ngay cả Hỏa Lân hợp tác với Tử Điện Phần Diệm Thú, cũng cảm thấy có chút bất ngờ.
Yến Thanh Vân và Ô Lực Hổ mười năm nay, tu vi cũng là đề thăng không ít. Nhưng đối diện với Thần thú cảnh giới Thần đạo, chút tu vi đề thăng của bọn chúng, căn bản không đủ nhìn.
Tử Điện Phần Diệm Thú còn chưa xông tới gần, hai tên gia hỏa đã sợ đến hồn phi phách tán, chật vật không chịu nổi chạy trốn khắp nơi.
Chỉ là, sau khi bị Tử Điện Phần Diệm Thú tàn sát bừa bãi nhắm trúng, bọn chúng làm gì còn có cơ hội chạy trốn?
Răng rắc!
Trên bầu trời một đạo tia chớp lửa đỏ đánh xuống, giống như răng nanh dữ tợn trực tiếp bắt tới. Hai người đó toàn thân giống như bị điện giật, quang mang hỏa hồng trực tiếp nuốt lấy hai người. Hồng quang đột nhiên đại trướng, tiếp theo, thân hình của hai người trực tiếp bị hỏa quang thiêu đốt thành một đoàn hồng diễm quỷ dị, bốc lên cao, hóa thành một mảnh tro tàn.
Loại thủ đoạn giết chóc dữ dằn này, nhất thời khiến những tu luyện giả xung quanh hồn phi phách tán. Tu vi của Ô Lực Hổ và Yến Thanh Vân mặc dù không xem là đỉnh phong, cách cảnh giới Thần đạo còn chặng đường rất dài. Nhưng dưới Thần đạo, cũng coi như là tồn tại vô cùng tài giỏi, nhưng chí ít cũng không nên chết nhanh như vậy.
Hỏa Lân nhìn thấy Tử Điện Phần Diệm Thú phát uy, cũng không chịu thua kém, pháp thân thúc giục, nhe nanh múa vuốt trùng kích tới, trong trận doanh Thiên Đế, giống như ở nơi không có người, giết những tu luyện giả chạy trốn xung quanh, kêu khóc thảm thiết.
Sức mạnh lực công kích của hai con Thần thú này, đó là vô cùng bá đạo. Hỏa thuộc tính bạo liệt công kích, lực phá hoại cực lớn, lực sát thương cực lớn, cũng không phải là thứ mà thuộc tính Thần đạo bình thường có thể so sánh được.
Quan trọng nhất chính là, hai con Thần thú đều tự có công kích huyền ảo vô cùng cường đại, nhất là phương diện lực phá hoại, càng là vô cùng có thiên phú.
Mà Tần Vô Song cũng không giấu riêng, đem tầng thứ nhất Hỏa thuộc tính huyền ảo Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, Cửu Long Trọng Viêm dạy cho bọn chúng, Tử Điện Phần Diệm Thú và Hỏa Lân mặc dù thời gian tu luyện vẫn chưa xem là dài, nhưng mới nhập môn, có thể phát huy ra uy lực ba đến năm thành.
Mặc dù là uy lực ba đến năm thành, so với nắm bắt kỹ năng chiến đấu ban đầu của bọn chúng cũng mạnh hơn rất nhiều. Là thủ đoạn quan trọng cuối cùng, bọn chúng vừa bắt đầu tất nhiên sẽ không thi triển ra.
Trước Vấn Đỉnh Sơn, tất cả tu luyện giả của trận doanh Thiên Đế đã toàn bộ xuất động. Ngay cả Thần đạo cường giả trấn thủ cũng toàn bộ xông ra.
Ngẩng đầu nhìn Thần thú trên trời tàn sát bừa bãi, tất cả đều là giật mình kinh ngạc. Nhất là thủ đoạn giết người cuồng bạo của Tử Điện Phần Diệm Thú, sáu đại Thần đạo cường giả ở đó, tất cả đều là vô cùng hồ nghi.
- Thiên Thần, Thần thú này, từ đâu chui ra vậy?
Tân Thiên Vũ không kìm được hỏi.
Tân Thiên Thần sắc mặt xanh đen, mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.
Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang, tu vi không mạnh, nhưng phản ứng cũng cực nhanh, không kìm được nói:
- Chư vị đạo huynh, chỉ sợ có chút gì đó không thích hợp!
Chính vào lúc này, khi thân hình của Hỏa Lân và Tử Điện Phần Diệm Thú đang cấp tốc bay múa trên không trung, đột nhiên tạo thành một đường thẳng song song, thân hình của hai người song hành. Bên ngoài thân hình, đều là toát ra tầng tầng hồng mang màu sắc từ nhạt đến đậm, những hồng mang này không ngừng huyễn hóa ra các loại hình dạng, không ngừng kéo dài ra.
Hình dạng này càng kéo càng dài, lại ngưng tụ thành hai cây hỏa trụ cực lớn, treo ngang trời. Hai con Thần thú phảng phất giống như trong lòng thông linh với nhau, đột nhiên đồng thời thúc giục.
Hai thanh hỏa trụ to lớn đồng thời khởi động, phảng phất giống như thần binh hủy thiên diệt địa, cắt ngang không trung mà dậy, trực tiếp bay thẳng xuống chân mà chém xuống.
Hai hỏa trụ cùng phát, tốc độ này, khí thế này, rất có tư thế oanh thiên liệt địa.
Hai hỏa trụ này chém xuống, toàn bộ hư không, phảng phất giống như gợn sóng lớn bị bổ ra, nguyên khí xung quanh hình thành khí lưu, phân thành hai nửa, xu thế lấy mắt thường có thể nhìn thấy, từ giữa xé ra.
Khí thế hào hùng, khiến cho người ta nhìn mà than thở.
Hai hỏa trụ này, lại có thể chém thẳng xuống nơi đặt chân của mấy Thần đạo cường giả.
- Mọi người chú ý!
Tân Thiên Thần không dám chậm trễ, kêu gọi một tiếng, sáu đại Thần đạo cường giả hóa thành sáu đạo phù quang, trực tiếp tản ra xung quanh.
Phần phật!
Hai hỏa trụ đánh xuống, hư không vỡ vụn, đại địa chấn động. Mặt đất lập tức xuất hiện hai lỗ hổng cực lớn. Khí lưu giống như gợn sóng, không ngừng khuyếch tán ra xung quanh, dư thế không hết.
Tử Điện Phần Diệm Thú thấy một kích không trúng, cũng không chán nản, cùng dựa vào thân hình Hỏa Lân, kêu lên:
- Bạn già, trong mấy tên gia hỏa đó, Hóa Thần Đạo có mấy tên, chúng ta liên hợp lại một chỗ, tập trung tấn công một tên, thế nào hả?
Hỏa Lân tính cách không điên cuồng như Tử Điện Phần Diệm Thú, nhưng cũng không có nghĩa là nó sợ đánh nhau. Hóa Thần Đạo cường giả bình thường, với xu thế liên thủ của bọn chúng, thật sự là không có gì phải e ngại. Nghe Tử Điện Phần Diệm Thú đề nghị như vậy, đương nhiên là không từ chối.
- Chọn tên cao gầy kia trước, thế nào hả?
Ánh mắt của Hỏa Lân dừng lại trên người Tân Thiên Trọng của Thiên Đế Môn.
Tu vi của Tân Thiên Trọng cũng không bằng Tân Thiên Vũ và Lôi Minh, chỉ là tu vi của Ngưng Thần Đạo, không sai biệt lắm so với tu vi của Yến Quy Nam.
Tử Điện Phần Diệm Thú và Hỏa Lân mặc dù nhãn lực không bằng Tần Vô Song, nhưng lại biết, tu vi của người này khẳng định là tương đối yếu trong sáu người này. Vừa bắt đầu, tìm được một kẻ yếu hơn, thật ra có chút trợ giúp đề thăng tự tin.
Tử Điện Phần Diệm Thú lần này không xoi mói, gật đầu nói:
- Được, vậy chọn tiểu tử đó tế cờ đi!
Giữa hai người bọn chúng phối hợp ăn ý, tâm thần khẽ động, song song khởi động, hướng về phương hướng Tân Thiên Trọng chạy trốn đánh tới, tốc độ vô cùng nhanh.
Tân Thiên Thần thấy thế, lập tức biết không ổn, kêu lên:
- Thiên Trọng cẩn thận, đây là hai con Thần thú!
Lời nói còn chưa vang hết, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng cười lạnh:
- Tân Thiên Thần, ngươi tự bảo vệ mình còn khó, lại còn nhắc nhở người khác?
Vừa nghe thấy thanh âm này, Tân Thiên Thần phảng phất giống như đột nhiên bị sấm sét giữa trời quang đánh trúng, không kìm được run rẩy kịch liệt, tiếp theo trong mắt lóe lên một vẻ khủng bố, đồng tử kịch liệt co rút, cái cổ đột nhiên ồm ồm, gân xanh từng sợi thô to nổi lên, hét lớn:
- Mọi người cẩn thận, là Tần Vô Song, là tiểu tử Tần Vô Song đó!
Tân Thiên Thần và Tần Vô Song đã từng đánh qua lại mấy lần, bất luận là ở Mộng Huyễn Thiên Trì, hay là sau này ở trong Thiên Đế Thần Điện, ấn tượng đối với Tần Vô Song cũng vô cùng sâu sắc.
Mặc dù hơn mười năm qua, Tần Vô Song đều không ở Thiên Đế Sơn, nhưng điều này cũng không có nghĩa ấn tượng của Tân Thiên Thần đối với hắn sẽ mờ nhạt đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Ngược lại, hắn tựa hồ mỗi ngày đều suy xét tông tích của Tần Vô Song, suy xét uy hiếp tiềm ẩn của Tần Vô Song đối với trận doanh Thiên Đế.
Ngày đêm suy nghĩ, lâu lâu lại thành một khối tâm bệnh. Hiện giờ vừa nghe thấy thanh âm của Tần Vô Song, đương nhiên là hãi hùng khiếp vía, không kìm được kêu to lên.
Tiếng rống này của Tân Thiên Thần cũng khiến những người khác đều nội tâm run rẩy:
- Tần Vô Song?
Tần Vô Song ha ha cười lớn:
- Tân Thiên Thần, ngươi vẫn còn có chút thính lực! Mười năm rồi, để ngươi đợi lâu rồi!
Thanh âm này, giống như núi sông gào thét, giống như mặt đất nổ tung, bốn phương tám hướng đều là thanh âm này không ngừng cuốn tới, dày đặc giống như hạt mưa nện xuống.
Mọi người chỉ cảm thấy màng tai không chịu được sự chấn động, trong tai có vẻ toàn là thanh âm của Tần Vô Song.
- Tần Vô Song, trốn trốn tránh tránh thì có bản lĩnh gì? Có dũng khí, hôm nay hãy hiện thân ra đi. Mười năm rồi, ngươi trốn khắp nơi, ôm đầu trốn chui như chuột, còn chưa đủ hay sao?
Tân Thiên Vũ vừa nghe đến cái tên Tần Vô Song, vô cùng tức giận.
Từ lâu nay vẫn không phục, cảm thấy Tần Vô Song chẳng qua là đầu cơ trục lợi, quỷ kế đa đoan một chút thôi. Nếu luận về bản lĩnh thật sự, vốn không phải là địch thủ của bà ta và Lôi Minh.
Lúc trước ở dưới mí mắt của bà ta và Lôi Minh, Tần Vô Song giết chết Tân Vô Kỵ, chuyện này luôn là một chuyện trong lòng Tân Thiên Vũ cho rằng vô cùng sỉ nhục.
Hôm nay gặp được cừu nhân, Tân Thiên Vũ đương nhiên là trong lòng không nhịn được, mở miệng nói năng châm chọc.
Tần Vô Song còn chưa mở miệng, Bao Bao ở bên cạnh hắn đã kêu quái một tiếng, từ trong hư không nhảy ra, trong tay múa lượn một cây đại côn, quát nói:
- Lão yêu bà, bổn thiểu gia đánh với mụ một trận!
Bao Bao đạt được cây côn này, tên là Càn Khôn Nhất Khí Côn, chính là dùng vật liệu quý báu luyện chế, do một luyện khí đại sư dẫn nhập Càn Khôn Nhất Khí luyện chế mà thành, uy lực cực lớn. Mặc dù không cách nào so sánh với vũ khí cấp bậc Chân Thần Đạo chín kiếp như Thiên Vương Kiếm, nhưng cũng không hề thua kém so với Chân Thần Lục Binh của Thiên Đế Môn.
Càn Khôn Nhất Khí Côn xoay tròn, Bao Bao đã liên tiếp bổ nhào mười mấy vòng, thân hình lay động tạo nên một vùng kim hoàng sắc, đại côn đánh xuống, quét sạch từng tầng kim quang, trực tiếp đánh về phía Tân Thiên Vũ.
Tân Thiên Vũ trong mắt toát ra tia lửa, quát:
- Ở đâu chui ra loại cẩu tạp chủng này?
Tính cách của Bao Bao vốn hiền hòa, nhưng không có nghĩa hắn không có cá tính. Trên thực tế, người quen trêu chọc gọi hắn là tiểu hầu nhi thật ra không có gì, ngược lại, nếu là địch nhân mắng hắn là con khỉ thối hoặc là mao hầu tử, không nghi ngờ gì đó chính là sâu sắc mạo phạm đến tự tôn của Kim Hầu Vương hắn!
Một côn này, một chút cũng không lưu tay, ầm ầm nện xuống, nhắm vào đầu Tân Thiên Vũ đánh xuống. Tân Thiên Vũ trong tay nhoáng lên, một đôi loan đao chữ thập giao nhau, trực tiếp chém xuống liên tiếp, từng đạo khí lưu hình chữ thập không ngừng chém ra, hình thành từng đạo khí lãng, gắt gao ngăn cản thế sà xuống của Bao Bao.
Bao Bao múa Càn Khôn Nhất Khí Côn, lại bị dòng khí này ngăn cản, không xông xuống được.
Tần Vô Song nhìn ở trong mắt, biết tu vi của Bao Bao chung quy vẫn là có cách biệt với Hóa Thần Đạo cường giả. Có Càn Khôn Nhất Khí Côn và huyết mạch của Kim Hầu Vương, Tân Thiên Vũ chưa chắc khiến Bao Bao bị thương, nhưng Bao Bao muốn đánh bại đối phương, cũng không có nhiều khả năng, nhiều nhất, cũng chỉ là trình độ giằng co.
Tần Vô Song hiện giờ đánh tới Vấn Đỉnh Sơn, cũng không phải vì cục diện không phân thắng bại mà đến. Cười lạnh một tiếng, quát nói:
- Bao Bao, ngươi đi tìm đối thủ Ngưng Thần Đạo. Bà nương thối này, lúc trước đuổi tới Vô Tận Đông Hải, canh giữ bên ngoài Vương phủ Bàn Long, bắt đi hai sư huynh của ta, hôm nay, vừa lúc tính toán món nợ cũ này!
Tân Thiên Vũ cười lạnh nói:
- Tần Vô Song, đừng khua môi múa mép nữa, có bản lĩnh thật sự, thì ra đây. Không phải chỉ là vận khí tốt, có được một bộ Thần Tú Cung hay sao? Không có bộ Thần Tú Cung đó, bà cô ngươi lập tức đánh ngươi quay về nguyên hình!
Loại phép khích tướng này, bản thân cũng không cao minh. Khóe miệng Tần Vô Song nhếch lên, đã biết đối phương kiêng kỵ chính là Thần Tú Cung. Nếu không, bà ta cần gì phải một mình nhắc đến Thần Tú Cung?
Càng nói như vậy, hiển nhiên càng không hy vọng Tần Vô Song sử dụng Thần Tú Cung.
Tần Vô Song cũng là biết rõ ràng, nếu bản thân thi triển Thần Tú Cung, giết chết một hai Thần đạo cường giả trong đó, khẳng định là không có vấn đề.
Nhưng Hóa Thần Đạo cường giả cũng có một chút thủ đoạn bí mật, nếu có ý định muốn chạy trốn, cho dù có Thần Tú Cung, sợ rằng cũng không có nắm chắc mười phần.