Ái Ty Mạt bổ nhào tới, cùng với ấu long bảo bảo mới sinh ra vành tai và tóc mai chạm vào nhau, dáng vẻ vô cùng quen thuộc, đầu đuôi va chạm, có vẻ vô cùng thân mật. Đột nhiên, Ái Ty Mạt cười cười: - Ha ha, là một muội muội, tốt lắm. Người ta thích nhất là muội muội. Hắc hắc, ta muốn đặt cho muội muội một cái tên kêu là Niếp Niếp! Ái Ty Mạt làm mặt quỷ giống như bắt mọi người không được phép nghi ngờ, phảng phất quyền uy không cho phép nghi ngờ. Tần Vô Song khẽ cười: - Cái tên này cũng rất hay! Hai con Thần thú, vô cùng mỹ lệ đáng yêu, trông rất đẹp mắt. Mộ Dung Nhạn vô cùng yêu thích, quyến luyến không rời. Nhìn thấy đồng bào của mình xuất hiện, tâm tình đi tới Cực Bắc Tuyết Vực của Mạt nhi liền buông lỏng. Tần Vô Song nhìn ra tâm tư của Mạt nhi, mỉm cười nói: - Mạt nhi, muội muội này của ngươi vừa mới sinh ra, ngươi phụ trách ở Phiêu Tuyết Lâu chăm sóc nó, dạy dỗ nó đi. Nhớ kỹ, các ngươi mới là đồng bào cốt nhục chân chính, phải yêu thương lẫn nhau. Ái Ty Mạt hắc hắc cười nói: - Được rồi, được rồi, phụ thân nhiều chuyện của ta, ngươi cứ dành một trăm hai mươi tâm tư đi tới Cực Bắc Tuyết Vực của ngươi đi. Nghe thấy Ái Ty Mạt kêu Tần Vô Song là phụ thân, đám người liên can Phiêu Tuyết Lâu hiển nhiên cảm thấy rất xấu hổ, đều âm thầm cười khổ. Mộ Dung Nhạn ngược lại đã quen rồi, chỉ là khẽ mỉm cười, giải thích nói: - Mạt nhi và Niếp Niếp đều do Vô Song ca ca ấp nở mà ra, cho nên kêu hắn là phụ thân. Ái Ty Mạt làm mặt quỷ, mặc dù lời này của Mộ Dung Nhạn có chút đáng nghi ngờ, nhưng Ái Ty Mạt vô cùng khôn ngoan, biết Phiêu Tuyết Lâu là địa bàn của Mộ Dung Nhạn, tương lai muốn ở lại đây, ở đây chơi cũng không thể phá hỏng quan hệ với cô ta. Mộ Dung Thiên Cực đối với người con rể tương lai này, hiện tại là càng nhìn càng cảm thấy vui mừng. Trước đây khi ở Kê Quan Sơn, Mộ Dung Thiên Cực mới gặp Tần Vô Song, kỳ thực đã vô cùng thưởng thức người thanh niên này, mặc dù lúc đó ngoại giới đồn đại con gái của hắn và Tần Vô Song có chuyện xấu, một phen khiến Phiêu Tuyết Lâu vô cùng bị động. Nhưng Mộ Dung Thiên Cực, cũng không vì vậy mà giận cá chém thớt Tần Vô Song, ngược lại có một buổi nói chuyện dài với Tần Vô Song. Hôm nay hồi tưởng lại, Mộ Dung Thiên Cực vẫn là cảm thấy vô cùng tự hào với nhãn quang của mình, dù sao, dưới tình huống lúc đó, Tần Vô Song có thể nói tựa hồ là một người thanh niên đến bước đường cùng. Không có quan hệ ở trên Thiên Đế Sơn Tần gia, hơn nữa còn bị La Thiên Đạo Trường đuổi giết khắp nơi. Cũng chính là thiên duyện lần đó, khiến Tần Vô Song vô cùng bội phục đối với phong phạm cao nhân của Mộ Dung Thiên Cực, mới có đủ loại cơ duyên hôm nay. Có thể nói, Phiêu Tuyết Lâu có thể có được bước tiến của hôm nay, tất cả đều là vì một thiện duyên lúc đầu mà nổi lên. Lưu lại Phiêu Tuyết Lâu không bao lâu, Tần Vô Song và Mộ Dung Nhạn lại bịn rịn chia tay, hướng về phía Bắc xuất phát. Ái Ty Mạt lưu lại Phiêu Tuyết Lâu, cùng ở một chỗ với Niếp Niếp mới sinh ra. Tần Vô Song mang theo Bao Bao, Cô Đơn và Hỏa Lân, ba đại Thần thú hướng về phía Cực Bắc Tuyết Vực xuất phát. Dọc trên đường đi, Tần Vô Song ban ngày đi đường, buổi tối tu luyện. Cũng là không vội không chậm. Đến địa giới của Cực Bắc Tuyết Vực, đã là chuyện của hơn một tháng sau. Trong thời gian hơn một tháng, Tần Vô Song vừa hấp thu Hiên Viên Địa Linh Thạch mà Hiên Viên Dương đưa cho, vừa hấp thu Hiên Viên Tức Nhưỡng. Hai loại bảo vật đặt ra cùng hấp thụ, hiệu quả quả nhiên cực tốt. Còn Tần Vô Song mặc dù chưa có ngưng luyện thành Thần đạo Tinh Phách của Thổ thuộc tính, nhưng mãi vẫn không ngừng tiến hành tu luyện Thổ thuộc tính, vì vậy ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách Thổ thuộc tính, chỉ là một kết quả nước chảy thành sông mà thôi. Hàng ngày làm những công tác tu luyện không ngừng nghỉ này, lúc này liền hiển lộ ra hiệu quả. Dưới sự thúc giục của hai loại thần vật Thổ thuộc tính quý báu, Thần đạo Tinh Phách của Thổ thuộc tính thành công ngưng kết, hiệu suất vô cùng cao. Thần đạo Tinh Phách Thổ thuộc tính ngưng luyện thành công, Tần Vô Song ngựa không dừng bước, bắt đầu bắt tay tu luyện huyền ảo tầng thứ nhất Thổ thuộc tính của Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, tên là Địa Phế Tử Tâm Lôi. Lôi này phi kim phi thủy, chính là Lôi thuộc tính của đại địa, hấp thu lực phế linh, hình thành Tử Tâm Thần Lôi cường đại, uy lực vô cùng đáng sợ. Tần Vô Song sau khi bắt tay vào, liền cảm giác sâu sắc ấn pháp của Thổ thuộc tính vô cùng lợi hãi: - Địa Phế Tử Tâm Lôi này quả thực càng lợi hại hơn so với lựu đạn của kiếp trước. Thúc giục tự nhiên, nhanh chóng tuyệt luân, so với lựu đạn tốc độ càng nhanh, thế bạo tác càng thêm hung mãnh, khó nhất là từ dưới nền đất bạo phát ra, khiến người ta không kịp đề phòng. Ngũ Hành thuộc tính, Tần Vô Song hiện giờ chỉ thiếu Tinh Phách của Thủy thuộc tính còn chưa ngưng luyện thành công, có thể nói là mọi sự đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông. Một khi Tinh Phách của Thủy thuộc tính ngưng luyện thành công, Ngũ Hành thuộc tính toàn bộ kích hoạt, ở trong cơ thể hình thành một Ngũ Hành luân hồi, không những uy lực của Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn tăng nhiều, hơn nữa cảnh giới của bản thân cũng như nước đẩy thuyền lên cao, khiến tu vi của Tần Vô Song càng lên một tầng lầu. Quan trọng nhất chính là, Ngũ Hành thuộc tính toàn bộ thức tỉnh, đối với tương lai tu luyện giả ý nghĩa trọng đại. Loại nền tảng nghịch thiên này, chú định tiền đồ tu luyện tương lai của Tần Vô Song sẽ vô cùng sáng lạn. Tần Vô Song cho đến giờ phút này, mới biết được lúc đầu thần quang tẩy lễ tiếp nhận ở Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, là phục bút tiềm ẩn trước đó. Chủ nhân của trận pháp, lấy ngũ sắc thần quang tẩy lễ cơ thể của hắn, cải tạo cơ năng thân hình của hắn, hình thành Ngũ Hành thiên phú, còn phía sau những trận pháp này, vòng vòng nối móc, kỳ thực ở trước mặt trước là có lời chú giải rồi. Ví dụ như Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, chính là giải thích tốt nhất. - Chủ nhân của trận pháp này, có thể nói là vất vả dụng tâm. Từ Đệ nhất hoàn bắt đầu đến Đệ nhị hoàn, đã tiền ẩn phục bút lớn như vậy, cho đến Đệ lục hoàn, đem Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn bày ra, hiển nhiên đều trải qua tính toán chính xác. Còn Thần Đạo Bí Lục của Đệ ngũ hoàn, kỳ thực cũng là một phục bút. Ở Đệ ngũ hoàn có được Thần Đạo Bí Lục, bắt đầu đi sâu nghiên cứu đột phá trên cảnh giới Thần đạo, có như vậy ở Đệ lục hoàn, mới có thể thuận lợi tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn. Chỉ là, chủ nhân của trận pháp tựa hồ cũng không có đoán trước được, Tần Vô Song ngoài Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, càng có rất nhiều kỳ ngộ thêm vào. Ví dụ như Thần Tú Cung, ví dự như kỳ ngộ mà Phù Tang Lâm Thần Thụ Tộc mang tới cho Tần Vô Song Thần Mộc Tinh Hoa của Thần Thụ Tộc, Hỏa Phách Tinh Hoa của Xích Viêm Chi Hỏa, còn có Thất Bảo Hoàng Kim Thụ thắng được từ tay của cường giả Đại Quang Minh Thành, cho đến Địa Linh Thạch và Tức Nhưỡng của Hiên Viên Tộc, các loại kỳ ngộ cộng vào một chỗ, trợ giúp Tần Vô Song thành công ngưng luyện bốn đại Thần đạo Tinh Phách trong Ngũ Hành thuộc tính. Hiện giờ, chỉ còn thiếu một đạo Thủy thuộc tính cuối cùng, đương nhiên là càng không dễ dàng để mất. Chuyện gần như đã thành công. Trong trăm dặm lộ đường, trước mặt đã đi được chín mươi dặm, cuối cùng Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính, nhiều nhất chỉ là mười dặm lộ cuối cùng, nhưng quan trọng then chốt, quyết định thành bại.
Hơn một tháng sau, Tần Vô Song thành công đến được Cực Bắc Tuyết Vực. Cực Bắc Tuyết Vực tên là tuyết vực, nhưng kỳ thực là thủy vực chiếm đa số. Tần Vô Song trước khi đến Cực Bắc Tuyết Vực, chuẩn bị tại các phương diện đã làm rất đầy đủ. Hắn biết, Huyền Minh Tộc bên trong Cực Bắc Tuyết Vực tương đương với Hiên Viên Tộc ở Hiên Viên Khâu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Và thay thế Huyền Minh Tộc cai quản thế lực thế tục, chính là Thiên Sơn Phái. Thiên Sơn Phái tương đương với địa vị của Thiên Đế Môn ở Hiên Viên Khâu. Nói ra Thiên Sơn Phái, Tần Vô Song cũng là có chút đau đầu. Lúc trước thí luyện ở Mộng Huyễn Thiên Trì, hai đối thủ cuối cùng, một người là Khương Quỳ đến từ Quỳ Long Tộc của Vô Tận Đông Hải, người còn lại, chính là Lăng Thiên Chí của Thiên Sơn Phái. Lăng Thiên Chí mặc dù không giảo hoạt như Tân Vô Kỵ, nhưng cũng là hạng người khó chơi. Mặc dù hiện giờ Tần Vô Song không phải kẻ mông muội của năm đó, nhưng một khoảng cách với Thiên Sơn Phái, chung quy vẫn là tồn tại. Hiện giờ đến địa bàn của Thiên Sơn Phái, Tần Vô Song cũng không dám lạc quan mù quáng. Tần Vô Song hiện giờ, mang theo ba đại Thần thú, về thực lực, đủ để đối kháng với Thiên Sơn Phái. Dù sao, thực lực của Thiên Sơn Phái, ngang tài ngang sức với Thiên Đế Môn Tân gia. Huyền Minh Thành là một thành thị lớn nhất của Cực Bắc Tuyết Vực, cũng là mảnh đất trung tâm của Cực Bắc Tuyết Vực. Huyền Minh Tộc, sống ở trong Huyền Minh Thành. Tần Vô Song đi trên đường lớn của Huyền Minh Thành, cảm thụ được phong tình địa vực độc đáo của Cực Bắc Tuyết Vực. Khi đang đi, sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng cảnh cáo: - Các hạ, xin dừng cước bộ! Tần Vô Song khẽ cười, dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn mấy gã tu luyện giả phục sức toàn thân màu trắng, mang vẻ mặt nghi ngờ nhìn Tần Vô Song. - Các ngươi kêu ta? - Không phải ngươi thì là ai? Một gã tu luyện giả áo trắng đi đầu hừ lạnh một tiếng. Hình dáng người này không kém, ngũ quan cũng không có đặc biệt khó coi, nhưng tổ hợp lại một chỗ, lại mang tới một loại vô cùng không tự nhiên cho người khác, không kìm được cảm giác trong lòng không thoải mái. Tần Vô Song đương nhiên sẽ không trông mặt bắt hình dong, chỉ là khẽ gật đầu: - Chuyện gì? - Trình giấy tờ thân phận của ngươi đây. - Cái gì? Tần Vô Song cười nhạt một tiếng: - Khi vào thành, cũng không nghe nói qua có quy củ này. - Hừ, đây là quy củ chúng ta định ra! Tần Vô Song quét ánh mắt: - Đệ tử của Thiên Sơn Phái sao? - Một khi đã biết chúng ta là Thiên Sơn Phái, còn không chịu phối hợp? Tần Vô Song cười nói: - Nếu là Lăng Thắng tự mình đến đây, thật ra có thể thương lượng. Mấy người các ngươi, chẳng là cái gì! Tần Vô Song căn bản lười để ý, thân ảnh nhoáng lên, liền bay ra ngoài trăm trượng. Ba đầu Thần thú Bao Bao, khóe miệng treo nụ cười chế nhạo, nhìn mấy tu luyện giả này, có chút ít giễu cợt nói: - Muốn biết thân phận của chúng ta, sợ nói ra hù dọa lá gan của các ngươi thôi. Mấy tu luyện giả Thiên Sơn Phái trố mắt cứng lưỡi, trơ mắt nhìn đám người Bao Bao nghênh ngang mà đi. Người đi đầu đó đột nhiên tỉnh ngộ lại, môi mím chặt, một tiếng thét dài bén nhọn chói tai vô cùng truyền ra. Cùng với tiếng thét này, xung quanh cũng truyền đến vô số hồi ứng, không ngừng vang lên. - Thiên Chí sư huynh đã tìm được tin tức rồi, mọi người không cần kinh hoảng! Tần Vô Song đang lo không tìm được người hỏi thăm Huyền Minh Tộc, đệ tử của Thiên Sơn Phái thích tìm chuyện, vừa vặn bắt tay vào trên người bọn chúng. Huyền Minh Tộc giống như Hiên Viên Tộc, đều là tông môn ẩn thế, thế lực Đồ Đằng. Sống nơi vô cùng bí mật, tông môn bình thường căn bản không biết nơi Huyền Minh Tộc sống. Cho nên, Tần Vô Song không thể không bắt tay vào bắt đầu từ Thiên Sơn Phái. Thần thức của Tần Vô Song toàn bộ thúc giục, đã quan sát được đệ tử Thiên Sơn Phái từ bốn phương tám hướng xông tới. Tần Vô Song lại giả bộ dáng vẻ hồn nhiên bất giác, bước vào quán trọ, phảng phất giống như không hề phát giác. Trong lòng lại là cười khẩy: - Tên gia hỏa Lăng Thiên Chí này, tựa hồ cũng thông suốt rồi, lại có thể đột phá Thần đạo, thật là khó có được! Nhớ lại lúc trước ở Mộng Huyễn Thiên Trì, tất cả đối thủ đều là dưới Thần đạo, hiện giờ, lại không ngừng có người trùng kích Thần đạo thành công, lẽ nào chuyện ở Mộng Huyễn Thiên Trì đã thúc đẩy mọi người thông suốt sao?