Đại hội Thiên Đế Sơn năm trăm năm một lần, trước đây đều là xác định Thiên Đế Môn trước rồi mới lựa chọn các tông môn khác. Nhưng lần này Hiên Viên Tộc lại dùng phương thức hoàn toàn khác. Đại hội lần này chia làm hai phần. Phần một là khiêu chiến không phải Thiên Đế Môn. Phần hai mới là tranh đoạt Thiên Đế Môn. Trong phần một, các thế lực bên ngoài tám môn Thiên Đế Sơn, chỉ cần là các thế lực nhị lưu trở lên là có thể ghi danh tham gia. Đương nhiên, thực tế là các thế lực nhị lưu không thể tham gia được. Ai cũng biết thế lực nhị lưu không có Thần đạo cường giả. Thế lực nhất lưu mới có tư cách thực sự. Mà thế lực nhất lưu ngoài tám môn Thiên Đế Sơn vốn chỉ có bốn thế lực, nhưng nay đã có thêm một vài thế lực nữa. Giống như Phiêu Tuyết Lâu, vốn là đỉnh phong của thế lực nhị lưu, thực lực tương đương La Thiên Đạo Trường, xếp trong tốp hai mươi thế lực hàng đầu của Hiên Viên Khâu. Nhưng nay Phiêu Tuyết Lâu đã có Thần đạo cao thủ, hơn nữa còn có Thần thú tọa trấn, thực lực nâng cao, giờ đã là thế lực có khả năng cạnh tranh rất cao. Vì thế, cuộc đấu ở phần một sẽ náo nhiệt hơn phần hai, vì số lượng tông môn chắc chắn nhiều hơn phần hai. Trong cuộc tranh giành Thiên Đế Môn, tông môn giành được vị trí Thiên Đế sẽ có một cơ hội loại bỏ tông môn khác. Thường thì tông môn làm Thiên Đế sẽ loại bỏ đối thủ chính của mình. Đương nhiên cơ hội này thường không được dùng đến, vì có tư cách là một chuyện nhưng còn phải có thực lực và gan đi khiêu chiến nữa. Ví dụ như hồi đó Tần gia mất đi vị trí Thiên Đế, Tân gia cũng muốn loại bỏ Tần gia nhưng vì các tông môn mà Tân gia trợ giúp chẳng có ai dám khiêu chiến Tần gia, cũng không có tư cách khiêu chiến. Vì thế mà Tần gia vẫn ngồi vững trong tám môn Thiên Đế Sơn. Có câu nói thế này, lạc đà chết gầy vẫn to hơn ngựa khỏe. Khi đó tuy Tần gia không địch lại được Tân gia nhưng vẫn còn vốn liếng, tông môn bình thường quả thực là không dám trở mặt với Tần gia. Vạn nhất Tần gia nổi điên hạ độc thủ trên lôi đài thì hỏng. Tân gia tuy rất bực bội nhưng cũng chẳng thể làm gì, chỉ đành giương mắt nhìn Tần gia vững vàng trong tám môn Thiên Đế Sơn. Đại hội Thiên Đế Sơn đương nhiên chỉ có Hiên Viên Tộc mới có tư cách tổ chức. Bên Hiên Viên Khâu có người chuyên phụ trách việc này, chính là Đồ Đằng cường giả Hiên Viên Bạt. Lần đó đến Mộng Huyễn Thiên Trì cũng là Hiên Viên Bạt dẫn đoàn. Hắn là người chủ quản chuyên phụ trách những sự vụ thế tục của Hiên Viên Đồ Đằng Tộc. Thông báo về Đại hội Thiên Đế Sơn vừa được phát ra, cả Hiên Viên Khâu dường như sục sôi. Cuối cùng thì đại hội năm trăm năm một lần đã lại đến lúc mở màn. Nghĩ đến ân oán hơn mười năm nay giữa Tần gia và Tân gia, Đại hội Thiên Đế Sơn lần này càng đáng chú ý hơn, huống hồ còn có cả Vân gia trước nay luôn thần thần bí bí. Thông báo ra thì cũng có thời gian báo danh. Quả nhiên như mọi người dự đoán, không khí đại hội lần này vô cùng náo nhiệt, số lượng các thế lực tham dự cũng nhiều hơn mấy lần đại hội trước đó. Có đến sáu thế lực ngoại vi tham gia thách thức! Lần lượt là Phiêu Tuyết Lâu, Thái Ất Môn, Kiếm Lam Tông, Lưu Âm Cốc, Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn. Đằng sau sáu thế lực này hiển nhiên là đều có sự ủng hộ của ba đại thế lực. Đúng như Tần Vô Song đã nói, không có sự ủng hộ của đại tông môn như Tần gia, Vân gia và Tân gia, thì gần như không có khả năng cạnh tranh vị trí trong tám môn Thiên Đế Sơn. Mà thế lực bị thách thức cũng rất thú vị. Phiêu Tuyết Lâu thách thức Thiên Phạt Sơn Trang, còn Kiếm Lam Tông và Lưu Âm Cốc lại đều thách thức Lôi Đình Tông. Thái Ất Môn trước nay đều bất hòa với Diệu Hóa Môn, có cơ hội này đương nhiên phải thách thức Diệu Hóa Môn. Tần gia từng lôi kéo Thái Ất Môn nhưng thái độ Thái Ất Môn dường như không kiên định. Nay xem ra Thái Ất Môn không chọn Tần gia mà chọn hai đại thế lực kia. Theo Tần Vô Song đoán, chắc chắn Thái Ất Môn không chọn Tân gia, vậy thì đương nhiên đằng sau Thái Ất Môn chắc là Vân gia. Tần Vô Song đã bỏ qua mất điểm này để Vân gia nhanh chân hơn rồi. Còn về phần Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn phân chia thách thức Thiên Vũ Tông và Bách Lý Thế Gia, hiển nhiên là Tân Thiên Vấn đang tính nợ cũ lúc trước. Bách Lý Gia và Thiên Vũ Tông biết như vậy nhưng cũng bất lực. Họ không đắc tội được với Tần gia nhưng cuối cùng vẫn đắc tội Tân gia, sự thù hận với Tân gia theo đó cũng tăng lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Tân Thiên Vấn đã tính rất hay. Khi Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn thắng, cộng với Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, như vậy tám môn Thiên Đế Sơn có bốn thế lực tâm phúc của Thiên Đế Môn. Dù Tần gia và Tân gia vẫn còn thì Tân gia cũng vẫn nắm được toàn cục, có ưu thế mang tính quyết định. Chỉ là hắn cũng liệu được rằng Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông chắc chắn sẽ bị thách thức. Vì thế Tân Thiên Vấn cũng không keo kiệt, rất quan tâm đến Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông. Sáu quyển Phong ấn Thú hồn hắn và Kiếm Nhiêm có được từ Thiên Hỏa Nam Cương, mỗi người ba quyển. Cho Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn mỗi thế lực một quyển, còn lại hắn giữ một quyển làm vốn chiến đấu của Thiên Đế Môn. Như vậy Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông đều không được phân Phong ấn Thú hồn rồi. Tân Thiên Vấn đành mặt dày mượn của Thần thú Kiếm Nhiêm hai quyển. Thần thú Kiếm Nhiêm lại rất rộng rãi, cho Tân Thiên Vấn mượn cả ba quyển Phong ấn Thú hồn. Tân Thiên Vấn lúc này đang lo nghĩ về tình hình Thiên Đế Sơn, căn bản không có tâm tư suy nghĩ vẫn đề khác, cũng chưa từng nghi ngờ điều gì. Có ba quyển Phong ấn Thú hồn của Thần thú Kiếm Nhiêm, Tân Thiên Vấn có thể nói là như hổ mọc thêm cánh. Không những Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông đều có một quyển mà Tân Thiên Vấn hắn còn có thêm một quyển. Số Phong ấn Thú hồn này thực lực thấp nhất là Hóa Thần Đạo bốn kiếp, thực lực như vậy khiến Tân Thiên Vấn cảm thấy như đã nắm chắc phần thắng. Kết quả thống kê cho thấy có sáu thế lực ngoại vi thách thức tám môn Thiên Đế Sơn. Thế lực bị thách thức có năm, cũng có nghĩa là ngoài ba đại thế lực ra, các thế lực Thiên Đế Sơn khác đều bị thách thức. Khổ não nhất không phải ai khác ngoài Lôi Đình Tông, bị cả Kiếm Lam Tông và Lưu Âm Cốc cùng thách thức, mức độ khốc liệt của suất này chắc chắn là cao nhất. Cuộc tranh giành vị trí Thiên Đế thì chẳng có gì phải nghi ngờ. Ba đại tông môn vì nó mà giằng co mấy vạn năm nay. Cứ năm trăm năm lại là một trận chiến đấu ác liệt, không đến thời khắc cuối cùng thì khó phân thắng bại. Ba đại thế lực Tần gia, Vân gia và Tân gia đương nhiên cũng là người điền vào bảng báo danh đầu tiên chờ Hiên Viên Tộc đối chiếu thông qua. Đại hội Thiên Đế Sơn rất rộng mở, bất cứ tông môn nào cũng có thể cầu cứu bên ngoài. Ví dụ như mượn trang bị, vũ khí từ tông môn khác, thậm chí có thể mượn người. Nhưng thường thì rất ít khi có trường hợp cho mượn người. Vì ai cũng chỉ được ra mặt ở đại hội một lần. Ví dụ như Tân gia cho Thiên Phạt Sơn Trang mượn người thì khi đến lượt Tân gia người đó không được đại diện cho Tân gia để ra trận nữa. Về nguyên tắc, nghiêm cấm các thế lực giữa các Cấm địa của Thần mượn người của nhau, vũ khí trang bị thì được nhưng người thì tuyệt đối không được. Vì thế, việc mượn người chỉ xuất hiện giữa các tông môn và người tu luyện tự do. Một vài tông môn nếu thực lực tự thân không đủ, lại vừa khéo có người tu luyện tự do lớn mạnh thì có thể mượn để dùng. Chỉ cần phong chức Trưởng lão Danh dự là không thành vấn đề. Đương nhiên, không hề dễ gì tìm được người tu luyện tự do có tu vi cao. Trên thế gian này, tu luyện tự do mà trở thành Thần đạo cường giả gần như chỉ có tỷ lệ một trên một triệu. Vì thế mỗi khi sắp đến đại hội, tỷ lệ Thần thú xuất hiện rất cao. Thần thú, chỉ cần không phải đến từ thế lực bên ngoài, các tông môn có bản lĩnh mời được là được chấp nhận. Mà Phong ấn Thú hồn thì càng không cần nói. Bản thân nó không có tính linh động, nói trắng ra là con rối chiến đấu, chẳng khác gì trang bị cả. Sau khi kết quả báo danh đã có, Đại hội Thiên Đế Sơn đi vào thời khắc căng thẳng nhất, thời kỳ chuẩn bị trong ba tháng. Ba tháng này để cho các thế lực hoàn thành tốt công tác chuẩn bị cuối cùng. Một ngày trước khi khai mạc vẫn còn một cơ hội ghi danh, sau lúc đó là có quyết định danh sách ra trận. Khi đã có danh sách thì tuyệt đối không thể thay đổi nữa. Vì thế, ba tháng này cũng là thời gian chuẩn bị khẩn trương nhất của các tông môn. Tất cả lôi kéo được trợ thủ nào, mượn được vũ khí gì thì chỉ xem sự nỗ lực trong ba tháng này thôi.
Càng gần đại hội, Tần Vô Song lại càng điềm tĩnh. Ba tháng cuối cùng là thời gian quan trọng hắn đón Hóa Thần Đạo bảy kiếp. Tần Vô Song không chút lo lắng về việc vượt qua kiếp thứ bảy. Có vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp, kiếp nạn Thần đạo kiểu này gần như chỉ là cấp mưa phùn thôi. Người ta lo lắng tai kiếp Thần đạo đến sớm, hắn lại sầu vì tai kiếp đến quá muộn! Đáng tiếc là thời gian cuối cũng vẫn hơi gấp. Nếu cho hắn thêm hai mươi năm thì hắn chắc chắn có thể tới tám kiếp, thậm chí là chín kiếp. Chỉ cần vượt qua Hóa Thần Đạo chín kiếp, trực tiếp bước vào Chân Thần Đạo là có thể khám phá Đệ thất hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Giờ Tần Vô Song cũng đang nỗ lực theo hướng đó. Hắn biết tranh giành vị trí Thiên Đế chỉ là cuộc chiến vinh dự, chiến đấu vì vinh dự gia tộc. Còn với cá nhân hắn thì vị trí Thiên Đế chỉ là phù vân. Chủ nhân Thiên Đế Sơn lẽ nào lại thỏa mãn được Tần Vô Song? Hôm nay, Tần gia đón hai vị khách, đang đứng ngoài sơn môn. Hai người này đến cũng khiến Tần Trọng Dương cảm thấy bất ngờ. Họ là Lạc Bạch Vũ của Thiên Vũ Tông và Bách Lý Nghiễm của Bách Lý Thế Gia, người đứng đầu của hai thế lực!