Khó Bảo Gặp Khó Tính

Chương 16: Phũ phàng



Tống Á Hiên chạy lại phía chị gái mình đang ngồi ,cậu nhìn chị gái gương mặt liền trở nên tức giận.

- Chị ăn mặc cái kiểu gì vậy ? Nhà thiếu vải đến mức chị phải mặc mấy cái bộ này à Tống Hiền .

Á Hiên tức giận trừng mắt ,cậu nhìn chị gái vốn xinh đẹp một cách trong sáng nay lại tô son trét phấn ,ăn mặc hở hang ,khoác lên mình những bộ đồ màu nổi thì vô cùng ngứa mắt.

- Chị mau về nhà cùng em.

- Em làm gì vậy ? Chị chưa muốn về !!

Tống Hiền ngoan cố ở lại ,Tống Á Hiên nghiến răng .Có phải chị hai đã không coi cậu là em trai nữa không ?

- Chị mà không về thì sáng hôm sau dọn qua nhà mẹ ở đi !!

- Cái gì ??

Tống Hiền có vẻ khá bất ngờ ,Tống Á Hiên muốn thu hồi lại lời nói nhưng không được nữa rồi ,cảm xúc đang chi phối tâm trí cậu.

- Em nói cho chị biết ,chị mà không cùng em về nhà mà còn dao du với bọn này nữa thì căn nhà hiện tại không đón tiếp chị.

- Ô !

Trương Chân Nguyên đột nhiên "ô" lên một cái ,mặt hắn trông có vẻ rất ngạc nhiên cũng rất thích thú.

Cậu cảm nhận rõ được rằng chuyện không vui của bản thân trở thành thú vui cho người khác.

Á Hiên tức giận ,trong tâm trí mặc định là mấy cái bọn này xấu xa này kêu gọi chị mình học theo.

Cậu cầm ly rượu vang màu đỏ lên tạt thẳng vào mặt Trương Chân Nguyên đang ngồi gần đó.

Hắn bất ngờ nhìn quần áo của mình bị ướt rồi ngước mặt lên nhìn cậu .

- Mày làm cái gì thế hả !!!

- Anh không biết thì tôi diễn lại cho anh xem .

Á Hiên cười cợt sau đó lấy gần đó thêm một ly rượu rồi tạt thẳng vào mặt Chân Nguyên.

Hắn tức giận bóp hai bên má Tống Á Hiên, đôi mắt trừng lên thể hiện sự dữ tợn ,không thể trêu đùa.

- Mày đừng có khiến tao điên lên !!



- Điên thì sao ? Điên thì làm được cái gì tôi ?

Cậu nghênh mặt ,giọng nói đầy sự cợt nhả, thách thức ,đang trong tình huống sắp xảy ra xô xát tới nơi thì Tống Hiền liền mở miệng.

- Chị.....sẽ về ở với mẹ.

-.....chị hai.....

- Quyết định đúng đó ,đúng đó !

Mã Gia Kỳ phấn khích vỗ tay thật lớn đối với quyết định này của Tống Hiền ,nhìn bộ dạng đau khổ của Tống Á Hiên khiến Gia Kỳ háo hức đến không tả nổi.

- Anh im miệng !! Còn chị ,chị đùa à !!

- Không ,chị ngày mai sẽ về dọn đồ để đến nhà mẹ.

- Chị không cần em nữa à ?

Tống Á Hiên rưng rưng nước mắt đứng nhìn chị ,tay bấu mạnh vào góc áo ,cậu muốn đây chỉ là một giấc mơ chứ không phải hiện thực.

- Phải.

Tống Hiền hít một hơi thật sâu rồi phũ phàng trả lời ,Á Hiên nghe xong nước mắt càng rơi mãnh liệt hơn trên gương mặt đẹp.

- Chị hai.....

Tống Á Hiên nhỏ giọng gọi nhưng cô hoàn toàn không đáp ,Tống Hiền cùng sáu cô gái khác rời đi bỏ mặc Á Hiên.

Bọn hắn nhìn cậu ,thấy Tống Á Hiên đáng đứng đó nghẹn ngào khóc nấc lên ,ánh mắt không rời khỏi chị mình thì trong lòng có chút khó tả.

Lưu Diệu Văn có những lúc quá đáng với cậu thật nhưng khi nhìn cậu khóc thì trong lòng có chút thương xót.

- Thôi nín đi ,chị mày về ở với mẹ không phải sẽ tốt hơn sao ? Khóc cái quái gì cho mệt.

- Hức hức......

Á Hiên vẫn không ngừng khóc ,Lưu Diệu Văn không còn cách nào liền giơ tay kéo cậu ngồi xuống.

- Nín giùm cái ,mất mặt quá đi !



- Mấy người chính là....đã....gây ra cớ sự như vậy.....

Cậu nức nở nói ,Nghiêm Hạo Tường kế bên thấy Tống Á Hiên cứ nước mắt nước mũi tèm lèm trông rất khó coi.

Hắn lấy vài ba cái khăn giấy trên bàn sau đó vứt chúng vào mặt Á Hiên mà lau lau một cách mạnh bạo.

- Gớm chết !

- Chị hai....chị hai.....

Cậu khóc lớn ,miệng cứ luôn mực gọi chị mình ,Tuấn Lâm nghe mà muốn ù hết hai bên tai tới nơi.

- Thì chị mày về đó thôi chứ có đi đâu đâu.

- Nhưng....nhưng.....tôi chỉ có một mình chị hai thôi.....

Á Hiên nghẹn ngào khóc lớn ,Hạ Tuấn Lâm giật giật mép miệng ,hắn lấy tay bịch miệng cậu lại không muốn cho cậu khóc tiếp.

- Xuỵt ! Ra ngoài ra ngoài !

Hạ Tuấn Lâm bịt miệng Á Hiên cứ thế như vậy mà kéo cậu ra bên ngoài ,Á Hiên giật mạnh tay hắn ra ,cậu lấy áo lau lau nước mắt sau đó liền rời đi.

Đinh Trình Hâm cùng Nghiêm Hạo Tường nhanh nhẹn đuổi theo.

- Nhìn sao giống mấy ông say rượu quá vậy ?

- Giống mấy đứa thất tình thì đúng hơn.

- Không ,giống mấy đứa bị ngu ngu ngốc ngốc thì đúng.

Trình Hâm cùng Hạo Tường ví cậu giống cái này cái kia ,giọng nói có chút giễu cợt y như bọn hắn đang lấy cậu ra làm trò cười vậy.

- MẤY NGƯỜI THÔI ĐI !! TỐNG Á HIÊN TÔI GHÉT MẤY NGƯỜI !!!

Á Hiên quay lại đẩy mạnh Nghiêm Hạo Tường một cái khiến hắn lùi lại về sau vài ba bước ,cậu lau nước mắt ,đôi mắt đẹp không mấy vui vẻ nhìn về phía tất cả.

Sao trên đời lại có những con người tính nết xấu xí như thế chứ ! Tống Á Hiên thật ghét mấy lại loại người y hệt bọn hắn.

- Eyy ! Xém ngã nha.

- Sau này mấy người mà có phá tôi đi nữa thì tôi cũng không để lũ xấu xí mấy người trong mắt đâu ! Mấy người thật dơ bẩn đối với tôi !