Trần Cảnh Hòa sửng sốt rất lâu, sau đó chậm rãi cười rộ lên, nằm ngửa về phía sau, trong mắt tràn đầy tình yêu, cậu ngửa đầu nhìn Châu Y, giống như một tín đồ thành kính: “Thích chứ, nhưng em sợ cái thích của em doạ đến chị, cho nên chỉ có thể từ từ tiến tới từng chút từng chút một.”
Cái thích của cậu, ở trước mặt Châu Y chỉ là một góc của núi băng.
“Tại sao lại dọa sợ chị?”
“Làm gì có nhiều tại sao như vậy.” Trần Cảnh Hòa hôn nhẹ khoé môi Châu Y, trái tim nóng bỏng đập thình thịch: “Chị là điểm cuối không thể với tới của em.”
Trước mặt Châu Y, Trần Cảnh Hòa rất tự ti. Cậu đã thấy rất nhiều tình cảm của người khác bị giẫm đạp dưới chân, ngay cả bụi bặm cũng không bằng, chờ đến lúc cậu thật sự rơi vào trường hợp này, cậu mới hiểu được những cảm xúc khó hiểu kia bắt đầu từ đâu.
“Chị hỏi nhiều vấn đề như vậy, là đang cân nhắc thăng cấp em thành bạn trai chị sao?”
Tuy nhiên, Châu Y tâm tình phức tạp nói ra lời trong lòng: “Trần Cảnh Hòa, chị không yêu đương với trẻ vị thành niên.”
Trần Cảnh Hòa: “…”
Một chút cũng không ngoài ý muốn.
Nhưng hiện tại, tên đã lên dây, không thể không bắn.
“Không sao hết, chị có thể cho em trưởng thành trong đêm nay trước.”
Trần Cảnh Hòa dứt lời, xoay người, đè Châu Y ở dưới, bàn tay to nhẹ nhàng nhéo eo cô, cọ chóp mũi mình vào chóp mũi Châu Y, tay còn lại lột quần lót dâu tây nhỏ dưới người Châu Y.
Trắng nõn nà, một chút lông cũng không có.
“Chị ơi, chị cũng ướt rồi.”
Cậu có thể cảm nhận được sự ẩm ướt trên quần lót, nhịn không được mở miệng.
Cái này, xem như nơi đó của hai người hoàn toàn thẳng thắn gặp mặt.
“Chị, tin tưởng em, em nói không đi vào, thì thật sự sẽ không đi vào.”
“Trước mặt chị, em sẽ mãi là cún con của chị.”
Cún con vẫy đuôi với người mình thích, nhớ gấp bội phần khi không được gặp người mình thích.
Không thể không nói, Trần Cảnh Hòa tối nay thật sự giữ đúng lời hứa, cậu không đi vào, nhưng Châu Y vẫn bị cậu làm cho cả người bủn rủn.
Chân Châu Y bị Trần Cảnh Hòa nâng lên, gậy th*t thô to ma sát trên môi âm hộ đầy đặn, chất lỏng của hai người hòa cùng một chỗ, tạo thành chất bôi trơn rất tốt.
Trần Cảnh Hòa từ phía sau ôm lấy Châu Y, cằm đặt trên cổ cô, tiếng thở dốc càng lúc càng khó nhịn, không gián đoạn truyền vào lỗ tai Châu Y.
Mặt Châu Y nghẹn đến đỏ bừng, gậy th*t của Trần Cảnh Hòa ma sát dưới thân cô, chỉ là một động tác trước sau lặp lại đơn giản, lại gợi lên xao động nguyên thuỷ trong cơ thể. Cô có thể cảm nhận được cơ thể mình đang không ngừng chảy ra chất lỏng, trơn trượt.
Thật kỳ quái, nhưng lại có chút thoải mái.
Châu Y nhớ đến bộ phim bạn cùng bàn từng cho mình xem, chẳng qua khác với hiện tại là, người đàn ông trong phim cắm gậy th*t vào trong huyệt nhỏ của người phụ nữ, mà Trần Cảnh Hòa chỉ ma sát ở bên ngoài.
Hoá ra ma sát lại có thể tạo ra khoái cảm như vậy sao?
Đầu óc của cô dần trở nên hỗn loạn, khoái cảm trong thân thể chiếm cứ phần lớn lý trí.
Lúc này Trần Cảnh Hòa cũng không nói gì, tay cậu vòng qua bên cạnh, trêu chọc nụ anh đào nhỏ trước ngực Châu Y. Nụ hôn trượt xuống theo lỗ tai cô, trên vai cô đã phủ kín dấu ấn của Trần Cảnh Hòa.
Huyệt nhỏ bắt đầu nóng lên, tim Châu Y đập nhanh hơn, đường đi bắt đầu co rút lại. Sau khi Trần Cảnh Hòa nặng nề ma sát vài cái, trong đầu Châu Y hiện lên một ánh sáng trắng, sau đó nổ tung, một mảnh trắng xoá, pháo hoa rơi lả tả dần gọi lý trí của Châu Y về.
Cô vừa cao trào rồi sao?
Trần Cảnh Hòa trả lời cô: “Chị, chị cao trào rồi, nhiều nước quá.”
Cậu cắn lỗ tai Châu Y, ý cười trong giọng nói nhộn nhạo, quay cô vòng vòng.
Trần Cảnh Hòa nhân lúc Châu Y còn chưa phản ứng lật người cô lại, tư thế mặt đối mặt. Trên mặt cậu cực kì tự hào, không biết là nói cho Châu Y nghe hay là nói cho mình nghe, lại lặp lại lời vừa rồi một lần nữa: “Chị, chị cao trào rồi, thật sự rất nhiều nước.”
“Trần Cảnh Hòa, em học ở đâu ra những lời này vậy hả?”
“Bản tính khi đối mặt với chị thôi.” Trần Cảnh Hòa ghé sát vào người cô: “Có muốn em dạy chị một chút không, sau này chúng ta ở trên giường sẽ càng hài hoà hơn!”
“…Không cần.”
Cô tự học thành tài, được không?
Không đúng, sao mà cô tự học được?
Chắc chắn là cô bị Trần Cảnh Hòa mê hoặc rồi.
“Được rồi, nếu chị đã cao trào. Là một bên góp sức, em xem như đã được báo đáp rồi.”
Châu Y nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của Trần Cảnh Hòa thì muốn chạy, thế nhưng Trần Cảnh Hòa đã sớm ôm người vào trong ngực, cô căn bản không nhúc nhích được.
Giữa hai chân trơn trượt, Trần Cảnh Hòa ra sức va chạm, xương mu đụng vào người Châu Y, phát ra âm thanh khiến người ta đỏ mặt.
Cảm giác quen thuộc lướt qua, Châu Y nhỏ giọng kêu thành tiếng. Trần Cảnh Hòa dưới sự kích thích của tiếng kêu này càng thêm dùng sức, khàn giọng lặp lại: “Chị, em thật sự rất yêu rất yêu chị.”
Lượng của Trần Cảnh Hòa rất nhiều, bắn vào trên người Châu Y và trên giường, một mảnh trắng đục.
Bắn xong, Trần Cảnh Hòa cả người lười biếng, ôm Châu Y không buông tay, mặt mày thả lỏng, còn nghiêm túc chỉ cho Châu Y xem: “Chị, nhìn đi, những thứ này đều là của chị.”
- --
Yếu ớt hỏi một câu, bộ này tôi viết H có phải mọi người không nhiệt tình lắm phải không (╯﹏╰).
Tôi vốn muốn viết khoảng 100.000 chữ, nhưng cảm giác hình như có chút gian nan (có phải không thích loại hình này không). Nếu mọi người có bất kỳ đề nghị hoặc ý kiến gì trong lúc đọc đều có thể để lại lời nhắn, tôi sẽ nghiêm túc xem ~