Trạch Trực Cảnh ngồi đang giải đề, Tô Tranh Ngữ đang ngồi cãi lộn với Cố Phong vì bị cậu nói là đen, hai đứa làm ồn ào cả cái lớp.
Dực Dụ hôm nay vẻ mặt có vẻ cực kỳ tốt nên vừa nhìn vào đã nhận ra được, Cố Phong nhìn cậu thắc mắc hỏi ''Dực Dụ hôm nay có chuyện gì vui à, sao cậu sắc mặt tốt thế?''
Trạch Trực Cảnh nghe thấy liền ngó mặt lên nhìn cậu bạn...quả nhiên sắc mặt rất tốt.
Dực Dụ không nhìn mà ngồi xuống vị trí của mình ngay bên cạnh Trạch Trực Cảnh vừa đáp lại.
''Không có ''
Tiếng chuông vang lên, tiết học bắt đầu ngay khi Dực Dụ đặt mông xuống ghế được nữa phút, tiếc văn của thầy giáo Dương Vũ.
Thầy giáo này trước khi dạy học ở đây đã rất nổi tiếng khi còn là học sinh ở trường này, mặc dù ngoại hình có đẹp, nhưng không quá nổi bật ấy thế mà lại được nhiều bạn nữ rất thích.
Nhưng cách dậy học nghe nói rất nghiêm và khó. Thật ra mấy ngày trước có học một tiếc của thầy này rồi nhưng cả lớp chỉ nghe Cố Phong và thầy Dương Vũ đứng đối chấp với nhau về vấn đề trong bài văn.
Còn nhớ khi đó thầy Dương Vũ đã nói một câu.
[Học sinh họ Cố này luôn không hiểu sự đời giống một năm trước nhỉ]
Dực Dụ chẳng biết về chuyện này, cậu không hứng thú với văn, dù sao nó cũng rất dễ mà? chỉ cần đọc sơ qua là hiểu bài rồi nên tiếc văn cậu đều gục mặt xuống ngủ cả buổi trời.
Dương Vũ ''Cố Phong, em nêu ý nghĩ của mình về bài văn này xem''
Cả lớp [Tội Cố Phong quá đi]
Cố Phong thật sự nghiêm túc suy nghĩ vào bài văn mà không quan tâm tên thầy giáo này đang cố gắng gọi cậu trả lời.
''Ừm bài văn chẳng ra làm sao, tại sao họ lại có nói rằng việc sự quyến rũ chỉ có thể tạo ra từ phụ nữ? đàn ông cũng có thể tạo ra được sự quyến rũ mà?''
Dương Vũ ''Đàn ông đương nhiên phải thể hiện mạnh mẽ ''
Cả lớp nhìn thầy giáo
''Sự mạnh mẽ cũng là một loại quyến rũ ''
Cả lớp nhìn Cố Phong
Dương Vũ ''Quyến rũ tương đương đi cùng với sự mềm mại nên sẽ phù hợp với giới nữ''
Cả lớp nhìn thầy giáo
''Đàn ông cũng có thể thể hiện được sự mềm mại mà?''
Dương Vũ nhanh chóng phản đòn ''Chưa từng thấy ''
Cả lớp [Ý của thầy cũng đúng nhỉ]
Cố Phong căng mặt nhìn tên điên già đầu đứng trên bục giảng, cậu tự tin đáp lại.
''Vậy em cho thầy thấy ''
Cả lớp [ Đệt!]
Dương Vũ ngạc nhiên nhìn thằng nhóc non người này không chịu thua còn nói mấy từ ngốc nghếch. Dực Dụ hôm nay không ngủ, cậu nghe tới câu nói vừa rồi của Cố Phong liền giật mình ngửa mặt nhìn bóng lưng tên nhóc này.
[Nói gì vậy??? ngốc chết đi được]
Cố Phong căn bản chẳng nhận ra mấy từ mình vừa nói đều mang ý nghĩa khiến người khác nghĩ bậy, cũng có thể biết nhưng cố tình chọc tức thầy giáo để bảo vệ ý kiến của mình.
Dương Vũ bình tĩnh gật đầu, đáp.
''Vậy em làm thử xem, tôi sẽ xem xét lại ý kiến của em nếu thấy hợp lý ''
Dực Dụ [...]
Cả Lớp [Woww]
Cố Phong câm nín tức tối nhìn thầy giáo, cậu không nghĩ ra được tiếp theo nên nói gì liền xấu hổ đảo mắt nhìn xuống bàn học của mình.
Dương Vũ nhìn cậu phì cười, thầy giáo không chấp với học sinh, anh kêu cậu ngồi xuống rồi tiếp tục bài giảng của mình.
Trạch Trực Cảnh ngồi nhìn chăm chăm chiếc khăn choàng của Dực Dụ trong hộc bàn [Sao giống với cái của mẹ vậy?...mình trộm cái của mẹ khoác lên thì là đeo cặp với cậu ấy rồi] ghĩ xong đến đây thì đột nhiên anh cười tủm tỉm xấu hổ gục đầu xuống bàn một cái mạnh phát ra âm thanh lớn.