Khu Phố Đen

Chương 17: Khuyến khích tham gia đại hội thể thao



Dực Dụ đi ăn cơm trưa ở căn tin cùng Cố Phong xong, đến lớp liệu nghe Tô Tranh Tử nói giáo viên chủ nhiệm gọi Dực Dụ đến phòng giáo vụ.

Cố Phong ''Cậu lại gây chuyện gì à? ''

Dực Dụ ''Chẳng biết''

Cả hai người cùng đi đến phòng giáo vụ, giáo viên Thừa Hy vừa thấy Dực Dụ liền cười tươi.

Dực Dụ [Cười lên nhìn cô đáng sợ hơn bình thường nhỉ]

Dương Vũ ngồi gần đưa mắt nhìn Cố Phong, Cố Phong vừa nhìn thấy Dương Vũ liền tránh mắt đi chỗ khác.

Thừa Hy ''Dực Dụ hình như trên bảng điểm của em chưa có điểm chuyên cần nhỉ? cô giao cho em một nhiệm vụ, đơn giản lắm làm xong sẽ có điểm cao''

Dực Dụ mặt lạnh, đáp ''Em lười biếng,cần điểm chuyên cần làm gì? ''

Dương Vũ ''....''

Thừa Hy ''....''

Cố Phong nhìn cậu bạn của mình, không nhịn cười nổi liền cắn răng cười thúc thích. Thừa Hy dùng ánh mắt sắc bén nhìn cậu một cái cậu liền im bặt.

Thừa Hy nhìn Dực Dụ, cười nói.

''Em chỉ ở ngày mai tổng kết trước trường đứng đọc bảng ủng hộ học sinh tham gia đại hội thể thao mà cô soạn sẵn là được ''

Chuyện này đơn giản thế mà cũng có điểm chuyên được à? bà cô này có lừa cậu không nhỉ, nhưng tự nhiên hết học sinh à mà lại kêu cậu đọc cái bảng kia?

''Có điểm thật không ạ? ''

Thừa Hy gật đầu, mở đôi mắt uy tín của mình nhìn Dực Dụ ''Thật, không lẽ cô đi lừa học sinh ''

Dực Dụ gãi đầu rồi gật đầu đáp ''Vậy cũng được, em đọc là được ạ''

Nói xong cầm lấy tờ giấy đầy chữ của Thừa Hy rồi kéo tay Cố Phong đi.

''Cậu đọc thật à?'' Cố Phong nhìn cậu hỏi. Dực Dụ nhìn tờ giấy gật đầu.

''Dù sao cũng được điểm mà, có khó đâu ''

Cố Phong nhìn Dực Dụ phì cười, thật sự người này cũng có lúc quan tâm đến điểm số rồi, nếu đổi lại là lúc học cấp hai chắc chắn có trời moi,khuyên được Dực Dụ đọc cái bảng này.

Đến thứ hai, Dực Dụ đứng trên bục giảng trước trường mới biết lý do tại sao bà cô kia bắt cậu lên đây thay vì mấy đứa học giỏi rồi.

Vừa bước lên đã nghe một loạt hú hét vang trời của đám con gái bên dưới.

''Aaaaa Dực Dụ ''

''Cậu ấy lên đó làm gì vậy? ''

''Aaaa Đẹp trai quá đi mất ''

'' Dực Dụ cậu nhìn thấy tớ không ~''

Cậu để tờ giấy lên trước mặt, câu đầu tiên nói qua micro là.

'' im lặng ''

Nói dứt câu, bên dưới im bặt ngay làm cả đám con trai bất ngờ khó tin nhìn con gái lớp mình, nghe lời trai hơn nghe lời ba mẹ nữa...

Cậu đứng đọc, đại khái là khuyến khích học sinh tham gia đại hội thể thao vào nêu ra mấy mặt tốt của nó sau khi đăng ký tích cực tham gia.

Cậu cuối vẫn là máu chốt của bài đọc này.

'' Tớ sẽ là người điểm danh các bạn tham gia ở đầu buổi, mong các bạn tham gia đại hội thể thao đầy đủ và tích cực ''

Chết tiệt, biết vậy cậu lúc cầm tờ giấy này từ phòng giáo viên phải đọc kỹ rồi, bây giờ mới trúng bẫy của bà cô, cậu dứt câu liền ngó sang nhìn Thừa Hy sắc bén, cô giáo thì vô tay lãng tránh ánh mắt.

Bên dưới vỗ tay rất to, cũng không lấy làm lạ, sau khi về lớp các học sinh nữ rất tích cực đến đăng ký tham gia thể thao, tỉ lệ nữ tham gia còn nhiều hơn cả nam.

Đương nhiên tham gia sẽ được mặt đối mặt nói chuyện với Dực Dụ hai tuần sau mà, nghĩ đến cảnh tượng cậu hỏi tên rồi số báo danh thôi đã cảm thấy có cơ hội theo đuổi cao rồi.

Tô Tranh Tử có lẽ là học sinh nữ hiếm hoi không tranh giành đăng ký tham gia, ngày nào cô cũng ngồi trước Dực Dụ, còn được cậu nhờ vã ngồi che cho cậu ngủ nữa, bà đây là đứa con gái duy nhất mà Dực Dụ nói chuyện, tranh giành với mấy đứa con gái kia làm gì.



— QUẢNG CÁO —