Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 574: Phương Dương rời đi, thu thập chiến lợi phẩm



Mở ra kiểm tra đồ vật bên trong lại không nén được mà lộ ra vẻ cảm động,

Thật ra nghiêm chỉnh mà nói đõ vật bên trong cũng không có gì nhiều, nói chung là khoảng ba trăm nghìn tiền mặt, và các món quà do Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú, Lý Trường Minh, Dư Mạc Ngôn, Lý Thành Long và các học sinh khác tặng mà thôi.

Chỉ có điều, Tinh Hồn Ngọc mà Tả Tiểu Đa tặng có sự khác biệt rất lớn với Tinh Hồn Ngọc thông thường, là màu đen! Hắn 30 viên!

“Đây là... Tinh Hồn Ngọc thượng hạng!"

Tần Phương Dương hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn về phía sau, dường như đang nhìn thấy dáng vẻ cợt nhả của Tả Tiểu Đa.

Bên trong còn có một phong thư.

“Thầy Tân, ta đoán ngươi cũng không dùng hết nhiều tiền lắm, ta vẫn còn nghèo, cũng chỉ có thể đưa ngần này thôi... ngoài ra còn cho ngươi mấy miếng Hác Thạch Đầu để ngươi cầm chơi, nhưng ngươi tuyệt đối đừng chê ít nha, hì hì..”

Tần Phương Dương lắc đầu, bật cười: “Cái tên bại hoại này! Viết thư tặng quà người khác cũng khiến người đọc muốn đánh cho hẳn một trận... Đây là Hắc Thạch Đầu bình thường sao! Tiện tay cũng lấy ra nhiều Tinh Hồn Ngọc thượng hạng như vậy, lại còn khóc than, cái tên khốn nạn này..."

Càng nghĩ càng có cảm giác kích động muốn đứng lên quay về bắt cái tên này đá một trăm phát.

Sau đó là thư của Vạn Lý Tú, Long Vũ Sinh, Lý Thành Long.

Xem xong tuy rất ít lời nhưng lại tràn đầy những lời quan tâm, trong lòng Tân Phương Dương cảm thấy ấm áp, yên tâm cực kì.

“Đều là những đứa trẻ ngoan...."

“Đầu nhất định phải hăng hái tranh giành...”

Tân Phương Dương nhẹ nhàng thở dài một tiếng, lưu luyến nhìn lại một lần nữa, thân hình như mũi tên bay vào bầu trời đêm....

....

Mà còn có một người khác giống như vậy, cũng ở nghìn dặm bên ngoài trông vẽ Thành Phượng Hoàng.

Đó là, Mộng Trầm Thiên!

“Thất bại, thất bại hoàn toàn...”

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Làm Tinh sứ, sau khi Mộng Trầm Thiên bố trí thế trận giết Phượng Hoàng, từ đầu đến cuối cũng chưa từng lộ diện, thậm chí lúc mới bắt đầu hành động hắn đã đi ra ngoài thành, yên lặng chờ đợi kết quả cuối cùng.

Vào khoảnh khắc trận Sát Phá Lang Tam Tinh sụp đổ trên không trung, Mộng Trăm Thiên lập tức khởi hành rất dứt khoát, nhanh chóng rời khỏi địa giới Thành Phượng Hoàng.

Đợi đến lúc Phương Nhất Nặc liên lạc với hắn một lần nữa, Mộng Trầm Thiên đã ở bên trong Thành An Thái, thay đổi tướng mạo, thu xếp ổn thoả

“Tinh sứ đại nhân, hành động thất bại..” Giọng nói của Phương Nhất Nặc cực kỳ yếu ớt,

Dường như là đang kiềm chế sự đau đớn to lớn.

Mộng Trầm Thiên lạnh nhạt hỏi: "Bao nhiêu người sống sót?"

“Chỉ có mình ta... ta... Cái mạng này cũng đã mất bảy phần... Tinh sứ đại nhân, ngươi nên từ bỏ bên này lập tức biến mất đi..."

Mộng Trầm Thiên im lặng một lúc: "Ngươi thì sao?”

“Ta sẽ nghĩ cách rời đi...” Phương Nhất Nặc nói: “Ta vẫn có chút tự tin có thể bảo toàn được sinh mệnh.”

“Tốt”

Mộng Trầm Thiên cũng không chần chờ, thẳng thắn bóp nát điện thoại di động.

Ánh sáng trong mắt lấp lóe.

Chỉ một mình Phương Nhất Nặc còn sống?

Hừ... Phương Nhất Nặc này... có vấn đề không nhỏ.

Cho dù là vì cái gì đi nữa nhưng cuối cùng chỉ có một mình hắn có thể sống sót... Có vấn đề hay là không có vấn đề đều phải chết!

Sau này không thể trọng dụng!

Vẻ mặt Mộng Trầm Thiên u ám, vứt cái đưa điện thoại di động đã im hơi lặng tiếng vào thùng rác bên cạnh, làm như không có chuyện gì xảy ra đi ra ngoài

Liên tục thay đổi bổn, năm thân phận, sau đó ở trong một khách sạn nhỏ bên cạnh cống Thành An Thái.

“Mau chóng rút lui

'Bày mưu tính kế nhiều năm như vậy cuối cùng mất sạch trong vòng một ngày. Ngay cả cơ nghiệp nhà họ Mộng vốn ổn thoả tốt đẹp trong tầm tay cũng đánh mất. Ta phải kiểm điểm...”

....

Buổi tối hôm đó, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đang lần qua lộn lại ngủ không được bỗng nhiên nhớ lại một chuyện lớn.

Một chuyện bị Tả Tiểu Đa ném ra sau đầu lại có thể giải quyết được chuyện lớn khẩn cấp trước mắt, thu được chiến lợi phẩm, phát tán của cải của người chết.

Trước đó Tả Tiểu Đa lấy một địch một trăm, nhẫn không gian giành được kia phẩm chất có thể không cao nhưng số lượng cũng không ít, mở ra từng cái từng cái một để góp nhặt từng của cải, tài nguyên.

Không thể không nói, những thứ bên trong nhẫn không gian cấp thấp này, vật liệu tu luyện không có nhiều, phẩm chất cũng khá kém nhưng tiền mặt lại rất nhiều.

Kiểm tra tất cả nhẫn một lần gom được hơn năm triệu tiên mặt tinh nguyên tệ, còn Tỉnh Hồn Ngọc trung cấp có hơn mười nghìn viên. Đủ loại đan dược khác, các loại sách quý về đao pháp, kiếm pháp, gì gì đó cũng không ít.

“Những thứ khác ta không có hứng thú”

Tả Tiểu Niệm tự ý cất năm triệu tỉnh nguyên tệ vào trong chiếc nhẫn của mình, nói: “Những thứ khác đều cho ngươi, ta sẽ chia số tiền này cho những tiền bối đã hi sinh trong lần Phượng Mạch Xung Hồn này...”

Tả Tiểu Đa tỏ vẻ đồng ý: “Chuyện này không thành vấn đề nhưng ngươi đừng cho một lần, một thăng gạo dưỡng ân nhân, một đấu gạo dưỡng cừu nhân vẫn ở phía sau, ta sợ gặp nguy hiểm chưa chắc là chuyện tốt với bọn họ, tốt nhất là... tách ra, theo tháng hoặc là theo năm; đừng một lần cho quá nhiều ngược lại đưa mầm họa tới cho bọn họ. Bọn họ mất đi trụ cột rồi thật sự chịu không nổi gian khổ đâu.”

Tả Tiểu Niệm lập tức tỉnh ngộ: “Đúng vậy”

Tả Tiểu Đa than nhẹ một tiếng: “Chỉ là tiền của chúng ta còn quá ít, nếu có đủ nhiều, có thể cân nhắc thành lập một quỹ ủy thác chuyên phát tiền cho gia quyến của người đã hi sinh vì chiến tranh theo từng tháng, từng năm, vậy thì khá tốt... Đúng rồi, những sách quý về đao pháp, kiếm pháp, bộ pháp ta đã đọc một lần. Tuy xem ra ngươi khả năng rất thấp, nhưng những thứ này đều đến từ chính thủ đoạn của Vu Minh, biết dũ sao cũng tốt hơn không biết."

Tả Tiểu Đa kiến nghị: "Nói không chừng còn có thể khai quật được kho báu đó? Không ai quy định công pháp cấp thấp không thể có hiệu quả xuất sắc, phải không?”

“Tính khả thi nhỏ bé không đáng kể nhưng lời ngươi nói vẫn có đạo lý, lấy đá núi khác vẽ mài dao ta, xem cũng không sao, có lẽ thật sự có chỗ có thể lấy làm gương”

“Cha không phải luôn bảo chúng ta sửa chữa Ti Vũ Kiếm, Bạo Vũ Kiếm gì đó sao?"

Tả Tiểu Đa kiến nghị: "Ta nghĩ, nếu chúng ta rèn luyện, không ngại phân tách một số tinh hoa chiêu pháp ra rồi hòa vào trong võ học khác, có tác dụng đủ để giống thật mà là giá, che dấu tai mắt người khác.”