Kiếm Sĩ Hổ sắp bị ép đến điên rồi: Chỗ rách nát này ai thích ở thì ở, dù sao ta cũng méo muốn ở nữa!
Tả Tiểu Đa không hề biết hành vi đê tiện của mình đã thúc đẩy cho một đôi phu thê hổ đoàn tụ, càng không biết mình đã giải quyết vụ ly thân ở hai nơi của người ta luôn, đi trên đường cảm thấy rất là vui sướng tung tăng.
Hai ngày lịch luyện, khiến hẳn cảm nhận được lực lượng của mình đang có sự tiến bộ vượt bậc.
Ừm, lực lượng đặc biệt là lực đạo ở đây, các loại võ học cũng dần hiện ra xu hướng hòa hợp thông suốt.
Ùm, buổi tối phải bảo Niệm Niệm Mèo luyện tập cùng mới được, giờ thật sự không có thời gian, mấy ngày nữa phải đi thi đấu rồi
Trong khoảng thời gian này, Tả Tiểu Niệm bận rộn nhiều việc. Giờ nàng đang giúp tuần tra toàn thành, chỉnh đốn thành quy.
Phàm là thấy chuyện bất bình, không nói hai lời trực tiếp ra tay, nhất là khi xuất hiện sự cố ở gần gia đình quân nhân liệt sĩ, bất kể chuyện lớn hay bé đều được nàng giải quyết hết.
Không chỉ gia đình có người hi sinh trong trận Phượng Mạch Xung Hồn, mà cả những gia đình liệt sĩ Tả Tiểu Niệm đều điều tra tỉ mỉ rõ ràng.
Nàng mong rằng có thể dùng hết sức loại bỏ nhân tố bất lợi đối với gia đình của những anh hùng.
Trừ chuyện này, nàng còn lần lượt đi thăm hỏi các lãnh đạo của mấy trường võ trong thành Phượng Hoàng và các trường học bình thường khác. Sau đó còn đến thăm phủ Tổng Đốc, cục Tinh Thuần, cục Võ Giáo, Thành Vệ Quân.
Mà mục đích của Tả Tiểu Niệm chỉ có một: mong có thể giúp đỡ chăm sóc cho người nhà của các anh hùng.
Bây giờ, chí ít là trong thành Phượng Hoàng, sức ảnh hưởng của Linh Niệm thiên nữ đã vô cùng to lớn, bất kể chính phủ hay tư nhân cũng sẽ dành cho nàng bảy phần tôn trọng, ba phần nể nang.
Đối với thỉnh cầu của nàng, tất cả các trường học và các cục đều đồng ý, còn đồng ý rất thẳng thản,
Mà theo từng ngày bôn ba, Tả Tiểu Niệm cảm thấy tâm cảnh của mình đang dần dần bình phục, trở nên tường hòa an tĩnh.
Thậm chí nàng có thể cảm nhận được mình đang thay đổi.
Ngày càng yên tĩnh.
Ngày càng chín chắn.
Sau Phượng Mạch Xung Hồn, nàng vẫn còn cảm giác cực kỳ hổ thẹn với thành Phượng Hoàng, với người đã hi sinh, mà sự hổ thẹn này khiến tâm cảnh của Tả Tiểu Niệm bấp bênh như sàn chứng khoán vậy, có thể nói là vô cùng bất lợi đối với việc tu hành.
Nhưng thời gian đần trôi đi, sau một loạt những hành động, sự hổ thẹn này từ từ biến thành động lực.
“Chỉ có để anh hùng yên tâm an nghỉ mới là sự báo đáp tốt nhất. Tất cả sự hổ thẹn và nỗi bất an dù có luôn mắc ở trong lòng thì cũng chẳng làm nên chuyện gì. Có muôn vàn lời nói cũng chẳng bằng một hành động, chỉ khi đối thành hành động thì mới là bù đắp thật sự.”
Chân nguyên trong cơ thể Tả Tiểu Niệm tựa như thủy triều, dâng tràn cuộn trào không thôi trong cơ thể,
Theo sự tinh tiến của tu vi và đột phá đại cảnh giới, tác dụng của Nguyệt Phách Chân Kinh cũng ngày càng rõ ràng. Tất cả những nơi Tả Tiểu Niệm đi qua, mọi người đều chợt nảy ra cảm giác mát rượi như đang được ánh trăng soi sáng.
Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà.. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé
Trên thực tế, khí chất của bản thân nàng cũng ngày càng tỏa ra không khí trong trẻo lạnh lùng.
Nhưng khi đối mặt với Tả Tiếu Đa, vẻ trong trẻo lạnh lùng này luôn dễ dàng bị phá vỡ, có lẽ vì Tả Tiểu Niệm kìm lòng không đậu, tự nhiên như vậy.
Mà bây giờ...
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, Tả Tiểu Niệm đang túm lấy Tả Tiểu Đa đánh tơi bời
“Niệm Nhi là cái tên để cho ngươi gọi à?”"
Đánh xong một trận, Tả Tiểu Đa lại đàng hoàng trở lại, nhưng là một loại trạng thái đàng hoàng như đưa đám, cũng có thể nói là... héo luôn rồi.
Tả Tiểu Đa đã ác chiến liên tục mấy ngày trong khu vực thí luyện của Đan Nguyên Cảnh, lòng tin có thể nói là dào dạt chưa từng có, đến nỗi để hẳn sinh ra một cảm giác: Giờ Tả Tiểu Niệm cũng chỉ vừa mới đột phá Đan Nguyên Cảnh mà thôi, ta đánh nàng chẳng phải chuyện đương nhiên à?
Hôm nay gặp lại, cứ cho là đương nhiên mà vểnh cả đuôi lên.
Bắt đầu gọi Niệm Nhi!
Kết quả bị Tả Tiểu Niệm túm lấy đánh tơi bời, không có chút sức phản kháng nào như trước đây.
Vẫn là một thoáng giơ tay nhấc chân, cả người đã bị ấn lên đất, há miệng suýt nữa thì ấn vào trong đất luôn.
Mặc dù cảm thấy mình đã là kình lực kinh người tiến bộ vượt bậc, vẫn không thể thoát khỏi xiềng xích là bàn tay ngọc ngà thon thon.
Tả Tiểu Đa mới ý thức được rõ ràng, giữa hai người vẫn tồn tại chênh lệch lớn lao không thế đếm xuể như trước.
Thậm chí sau khi Tả Tiểu Niệm đột phá, chênh lệch giữa hai người cũng càng lúc càng lớn.
Cái gọi là thần lực, linh hoạt, thiên tài, v.v
Dưới tay Tả Tiểu Niệm đều không chịu nổi một kích, tựa như bọt nước.
Mà cái tâm yếu đuối hèn mọn khiến bước chân hắn tiến công Tả Tiểu Niệm cũng rụt lại... vài cm!
“Không được, ta nhất định phải đánh bại nàng, dù dùng hết tính lực cả đời ta cũng phải đánh bại nàng!"
Tả Tiểu Đa hạ quyết tâm, cho nên luyện công cũng càng mãnh liệt hơn. Mười ngày liên tiếp hầu như dùng phương thức liều mạng tu luyện đến cực hạn.
Ban ngày liều mạng đại chiến tỉnh thú, buổi tối liều mạng đối chiến với Tả Tiểu Niệm còn hung tàn hơn cả tinh thú. Cơ thể cũng đần thích ứng với phụ trọng ba mươi tấn, không còn cảm giác gì nữa
Dưới tình huống như vậy, tất cả đều tập thành thói quen, không khác gì bình thường.
Đến ngày thứ mười lãm, dù mang theo tám mươi tấn phụ trọng, bước vào phòng trọng lực gấp năm mươi lần, Tả Tiểu Đa cũng đã đánh được một lần chùy hoàn chỉnh rồi.
“Lực đạo bản thân lại tiến bộ không ít nhưng giờ có vẻ đến bình cảnh mất rồi”
Tả Tiểu Đa tỏ vẻ phiền muộn.
Cho đến nay đã ba ngày liên tục không cảm nhận được chút tiến bộ nào.
“Cầu Đát, hình như ngươi lại cao lên rồi này?"
Tả Tiểu Niệm nhìn Tả Tiểu Đa. Tên này vẫn là dáng người mặc đồ thì gầy mà cởi ra thì có cơ, gấu quần lại ngắn đi năm sáu phân, quần áo trước còn vừa người giờ lơ lửng ngay trên mắt cá.