Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 596: Thật ra chúng ta là đội viên bình thường (2)



Nếu ta mà vượt qua được con số 30000 kg phụ trọng của Tả lão đại thì đầu tiên ta nhất định sẽ thông báo cho cá thiên hạ, còn muốn mỗi ngày từ sáng đến tối đều thông báo..

“Lại là một tên yêu nghiệt!”

La Diễm Linh vô cùng tán thưởng, đúng lúc nói: "Bạn học Long Vũ Sinh, suy xét đến Cao Võ Ngọc Dương của chúng ta một chút nhé, lực lượng giáo viên của Cao Võ Ngọc Dương chúng ta rất hùng hậu, độ bồi dưỡng đối với học sinh xuất sắc rất mạnh mẽ..."

"Vô sỉ!"

"Câm miệng!”

Mấy vị giám khảo khác nóng nảy.

La Diễm Linh ngươi ỷ là phụ nữ cướp người không kiêng nể gì, phụ nữ thì giỏi lắm hả?

Sự thật chứng minh ở một vài chỗ cần chơi xấu phá hư quy tắc, thì phụ nữ giỏi hơn đàn ông rất nhiều.

Trong lòng năm vị giám khảo nam trong nháy mắt dâng lên một loại ý tưởng: Hay là sang năm đổi cho phụ nữ đến làm giám khảo, nam đến quá bất lợi rồi!

Đến bây giờ trường học của chúng ta còn chưa nói ra được, La Diễm Linh lại đã nói hai lần, lời nói cũng không đổi...

Nhị Trung thành Phượng Hoàng, ba trận toàn thắng, ngẩng đầu sải bước, thắng bước đến top một trăm tám mươi.

Trên mũi Tả Tiểu Đa phủ một tờ giấy, phát động Vọng Khí thuật quét qua nhóm năm người Dư Mạc Ngôn, Long Vũ Sinh, xem khí vận của mỗi người.

Không tồi nha!

Thông qua mấy trận thi đấu này quả nhiên đã xác mình phương pháp của ta là đúng.

Thi đấu, chỉ một trận thi đấu cũng tồn tại khí vận chỉ tranh, người chiến thắng có thể cướp đoạt được một ít khí vận của người thua cuộc!

Chỉ mới xong hai đợt đối chiến mà khí vận của hai người Dư Mạc Ngôn và Long Vũ Sinh đã lớn mạnh thêm vài phần so với trước kia.

“Trận tiếp theo, Vạn Lý Tú!”

Tả Tiểu Đa sắp xếp.

“Ta tên Vạn Lý Tú! Nhị Trung thành Phượng Hoàng, Vạn Lý Tú!"

Đây là lời tuyên bố kiêu ngạo, cũng là kiêu ngạo báo cáo!

Kiêu ngạo đối với thiên hạ, lộ ra Nhị Trung thành Phượng Hoàng ta!

Lão hiệu trưởng, ngươi nghe được không?

Lúc một cô gái như Vạn Lý Tú lấy phương thức chiến đấu cực kỳ dũng mãnh đánh bại hết đội ngũ mạnh mẽ của đối phương, sáu vị giám khảo càng không giữ được bình tĩnh mà đứng bật dậy.

Nhị Trung thành Phượng Hoàng liên tục cho ra ba người, vì sao toàn là người mạnh mẽ như vậy?!

Mà đội ngũ của Nhị Trung thành Phượng Hoàng có sáu người, có phải tu vi thực lực của sáu người đều cỡ như nhau, đều có trình độ ngang bằng nhau sao?!

Còn ba người còn chưa lên sân đấu đâu mà cũng đã thẳng tiến đến vị trí top chín mươi, thực lực dự trữ quả nhiên sâu không thấy đáy, cao thâm khó lường.

“Vạn Lý Tú..” La Diễm Linh cười hỏi giống như lúc trước.

Lúc này một giám khảo khác dứt khoát cắt ngang nàng, âm thanh nói chuyện càng lớn hơn, thái độ càng dễ gần, hơn nữa tốc độ nói chuyện càng nhanh hơn: “Vạn Lý Tú, trên người ngươi cũng có phụ trọng sao? Có thể nói cụ thể là bao nhiêu không?"

La Diễm Linh bị cắt ngang vô cùng buồn bực mà trừng mắt liếc nhìn một cái, lại nhận được một ánh mắt đắc ý dào dạt.

“Có phụ trọng, số lượng cụ thể không khác lắm với hai người Long Vũ Sinh” Vạn Lý Tú trả lời rất tùy ý.

Chính mình đã ra tay, đối với người sáng suốt thì đã đại khái nắm được phạm vi thực lực của mình, che giấu cũng không còn ý nghĩa gì.

Nhưng mà La Diễm Linh lại không giữ được bình tĩnh.

Một cô gái cũng mang phụ trọng xấp xỉ 3500 kg là một khái niệm hoàn toàn khác với hai người phía trước đó!

“Vạn Lý Tú, Cao Võ Ngọc Dương của chúng ta..."

“Cao Võ Thiên Hải của chúng ta..”

“Cao Võ Tiền Giang của chúng ta..."

"...."

Ai cũng không phải là đồ ngốc, ai cũng đều biết khác biệt trong đó, dù sao cũng đã có người đi đầu, trong nhất thời phía bên ghế giám khảo trọng tài ồn ào hỗn loạn.

Vạn Lý Tú nháy mắt mấy cái, nói: “Sáu vị thầy cô giáo, phía sau còn có rất nhiều trận thi đấu, không bằng chờ xong toàn bộ trận thi đấu... chúng ta lại quyết định sau được không?”

“Được... được... haha, khụ khụ khụ..."

Sáu vị trọng tài đều biết mình quá mức vì trước mắt rồi, không khỏi bày ra vẻ mặt hết sức xấu hổ.

Năm thầy giáo nam kia không hẹn cùng bưng lên ly nước che giấu ngượng ngùng của mình.

Chỉ có La Diễm Linh không căn, nàng trực tiếp truy hỏi nói: "Vạn Lý Tú, đội trưởng Nhị Trung thành Phượng Hoàng của các ngươi là ai vậy? Là Dư Mạc Ngôn, là Long Vũ Sinh hay là ngươi?”

Vạn Lý Tú ngẩn người, cười nói: "Đều không phải, chút tu vi này của chúng ta sao có thể là đội trưởng được chứ?”

Phụt!

Nam vị trọng tài nam đang uống nước đều phun nước trong miệng ra.

Trong tai còn quanh quẩn một câu: Chút tu vi này của chúng ta sao có thể là đội trưởng được chứ?

Những lời này thật sự là... làm cho người ta không biết nói như thế nào!

“Vậy nhóm của ngươi... có vài người là phó đội trưởng sao?” La Diễm Linh cũng nghẹn một hơi, thiếu chút nữa nói không được.

“Cũng không có”

Trên mặt Vạn Lý Tú hiện ra vẻ xấu hổ: "Chúng ta chỉ là đội viên bình thường... là loại kém cỏi nhất...”

“Khụ khụ khụ khụ..”

La Diễm Linh rốt cuộc nhịn không được ho khan.

Ba người này mỗi người đều là thiên tài yêu nghiệt chỉ một người đánh bại toàn bộ đối thủ, lại có thể trong chính đội ngũ của bọn họ ngay cả phó đội trưởng cũng không làm được sao?

Hơn nữa còn là... loại kém cỏi nhất đó hả!

Vài vị giám khảo đều có chút lờ mờ.

Nếu như yêu nghiệt như vậy, mà ở trong đội này lại chỉ là đội viên bình thường kém cỏi nhất, vậy thì đội trưởng và phó đội trưởng lại mạnh đến cỡ nào đây?

Đây tuyệt đối là đội ngũ trong mơ.

Đáng tiếc họ đã vào tới vị trí trên chín mươi.

Trận đấu ngày mai của bọn họ không do chúng ta làm trọng tài....

Nghĩ tới điều này thì sáu vị trọng tài đều đảo mắt không ngừng.

Làm sao mới tốt đây?

Thiên tài như vậy bị mấy tên phía sau gặp được khẳng định sẽ muốn đoạt lấy.

Ngày mai...

Nếu không ngày mai để người khác thay ca làm trọng tài, chúng ta vào xem thi đấu, xem xem có thể tìm được cơ hội kéo gần quan hệ với nhau không, sau này càng thêm dễ nói chuyện.

Mấy trận đấu này quả thật là không cần tốn nhiều sức đã thẳng lợi rồi...

Thật sự là nhìn không ra gì nhiều, cũng chỉ có thể nhìn ra họ có thiên phú hơn người, thực lực càng kinh người...

Rất nhanh thi đấu buổi chiều đều đã xong.

Mà mấy chữ Nhị Trung thành Phượng Hoàng này cũng lan truyền nhanh chóng, trong thời gian ngắn ngủi tất cả đội ngũ dự thi đều đã biết đến!

“Đội có khả năng lớn nhất đạt quán quân!”

"Đội đứng đầu trong Long Hổ Bảng!”

“Nhị Trung thành Phượng Hoàng!"

Dư Mạc Ngôn, Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú!

....

Vào ban đêm tất cả các đội ngũ ở vị trí top chín mươi đều đang họp khẩn cấp để bàn bạc biện pháp đối phó.

Nhưng bàn bạc đến bàn bạc đi tất cả mọi người đều cảm giác suy sụp, thật sự là không có cách nào.