Kiếm Phá Thương Khung

Chương 132: 132




- Ngươi chạy đâu cho thoát?- Đứng lại!- Mau bó tay chịu trói!Bốn Thiên Địa cảnh truy đuổi một Hồng Mông cảnh, thế nhưng chỉ có thể kêu ơi ới đằng sau.Dù một người có trí tưởng tượng phong phú nhất, cũng không thể mường tượng ra tình huống không thể tin này, bất quá đúng là như vậy.- Toàn lực tăng tốc!Một người hét lên, bọn họ muốn nhanh chóng chém giết Hoa Phong tại tràng, cho nên dốc hết sức gắt gao truy sát, ý định bắt kịp tốc độ của hắn.Bọn họ không nghĩ tới Hoa Phong lại có tốc độ khủng khiếp như vậy, truy đuổi cả ngày mà vẫn không tài nào áp sát được hắn.Hoa Phong vừa chạy vừa vận chuyển nội tam sinh khôi phục nguyên khí, thỉnh thoảng quay bổ ra một kiếm, khiến cho bốn tên liên tục nghiến răng nghiến lợi.Hắn là ý định chém giết toàn bộ, nếu không với tốc độ của Thiên Địa Quyết, thì bọn chúng, liền không thấy bóng dáng hắn lâu rồi.- Mấy con đại cọp gan a miêu các ngươi, nếu là nam nhi thì cùng ta đơn đã độc đấu một trận!Hoa Phong vừa chạy vừa khiêu khích.- Tiểu tử nếu ngươi dám đứng lại ta liền đơn đả độc đấu.“ Hoa Vô Kỵ” lên tiếng dụ hoặc.- Đi chết đi!Hoa Phong đột nhiên quay người chém ngang một kiếm, sau đó lại tiếp tục bỏ chạy.OanhBốn tên bị Hoa Phong bất ngờ tập kích chật vật đón đỡ, sắc mặt cực kỳ khó coi.- Hài tử ngươi dám bất hiếu với phụ thân như vậy!“ Hoa Vô Kỵ” đột nhiên lên tiếng châm chọc.Bất quá câu này của hắn liền hiệu nghiệm, Hoa Phong đang bỏ chạy phía trước đột nhiên dừng lại, hai mắt lóe hung quang, xoay người trầm giọng.- Các ngươi nên chết rồi!Vốn hắn còn muốn đợi hồi phục nguyên khí cùng bọn họ du đấu ( vừa đánh vừa chạy ).

Hiện tại liền không cần.Mặc dù trả giá đại giới, hắn cũng không cho bọn họ sống tiếp.

Bởi vì tên giả mạo kia, lại chạm đến nghịch lân của hắn lần nữa.- Đồng loạt công kích!Hoa Phong vừa dừng lại, đám người kia, sắc mặt có chút sợ, vội vàng công kích, mặc kệ hắn nói gì liền đánh thôi.Công kích của bốn người, hợp cùng một chỗ, khiến thiên địa biến sắc, không gian cũng có chút vặn vẹo.- Hoa Rơi Hữu Ý!Hoa Phong tâm niệm vừa động, toàn lực chém ra một kiếm.


Thức thứ tư trong Thanh Thiên Thất Thức, một chiêu vây khốn.Theo một kiếm hắn chém ra, bầu trời bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều kiếm hoa, xung quanh năm mươi dặm đâu đâu cũng là kiếm hoa, kiếm hoa đủ mọi màu sắc, cực kỳ huyễn lệ.Hàng vạn kiếm hoa nhẹ nhàng phiêu dật, nhưng ẩn chứa sát khí rét lạnh, được tam sinh chi lực cường đại gia trì, mạnh mẽ đập lên công kích của bốn người kia.Kiếm hoa cùng công kích kinh thiên, chính diện ngạnh kháng, kiếm hoa không ngừng bị đánh tan, công kích từ đó bị suy yếu triệt để, thế nhưng vẫn là không dừng lại lao hướng Hoa Phong đập hắn bay về phía sau,miệng không ngừng thổ huyết.Dù Hoa Phong bị đánh bay, nhưng kiếm hoa vẫn phiêu đãng đầy trời, kiếm hoa từ sau lưng, trước mặt, trên trời dưới đất, hai bên trái phải, vô cùng vô tận, tiếp tục hướng bốn người đánh tới.- Kiếm pháp thật khủg bố!- Nhanh phá vòng vây chém giết hắn.Cả bốn tên bị kiếm hoa đầy trời đất bao vây, công kích, mặt mày tái mét, càng nhìn Hoa Phong càng khiếp sợ, đối phương quả thật vô cùng yêu nghiệt, thế nhưng Hoa Phong trúng chiêu bị thương, khiến bọn họ càng thêm điên cuồng.Trong suy nghĩ của bọn họ chỉ cần đánh tan kiếm hoa, là Hoa Phong liền chết không có chỗ chôn.- Tiếng Gọi Hoàng Hôn!Hoa Phong bị thương khá nặng, nhưng thần sắc lại vô cùng bình tĩnh, đợi ổn định thân hình, hắn nhẹ nhàng chém ra một kiếm.Kiếm của hắn cực kỳ nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa khí tức tử vong khủng bố.

Kiếm chiêu này chính là dẫn dắt đi ra hoàng hôn chi lực, một loại lực lượng đại biểu cho chết chóc.Hoàng hôn chi lực đại biểu thọ nguyên cạn kiệt, tiến vào tử vong, chờ đợi ngày mới.Cho nên ngay khi Hoa Phong chém ra thức thứ sáu trong Thanh Thiên Thất Thức, thì kiếm quang mang theo tử vong chi khí, nếu địch nhân bị trúng công kích, sẽ bị mất hết tuổi thọ, đầu nhập luân hồi.- Này....là kiếm.....kiếm....pháp gì???- Kẻ này không....không....thể đánh!- Liều mạng phá vòng vây, sau đó thông báo tin tức cho tất cả cùng nhau diệt trừ!Đang bị vạn hoa bao vây, chưa thể phá giải, hiện tại liền thêm kiếm quang như tử thần, khiến bốn người cực độ sợ hãi, kiếm quang kia nếu bị đánh trúng chết không nghi ngờ.Cho nên tất cả bọn họ ý thức được, ngày hôm nay với mấy người như này, tuyệt đối không làm được gì Hoa Phong.Cho nên đồng loạt thiêu đốt bản mạng tinh huyết ( một loại máu có liên quan đến tuổi thọ ), toàn lực xuất thủ ý đồ phá vòng vây bỏ chạy.Về phần Hoa Phong, cho bọn họ trăm lá gan cũng không dám cùng hắn đối chiến thêm nữa.

Tên yêu quái như này phải để đại lục diệt sát.- Già mà ngu!Hoa Phong cười lạnh, nếu bọn họ không đuổi theo, hoặc không nhắc đến nỗi đau của hắn, có lẽ hắn chỉ chém giết được có một hai tên.


Còn hiện tại liền muốn chạy, không dễ như vậy.HôNgay khi tất cả bọn họ thiêu đốt bản mạng tinh huyết, Hoa Phong liền triệt để thôi phát đi ra lục đại kiếm ý, cộng thêm ba mươi sáu võ đạo ý chí, khiến cho bọn họ nhất thời bị áp chế gắt gao, đúng lúc này kiếm quang tử vong cũng vừa công kích tới.- Sáu kiếm ý, ba mươi sáu võ đạo ý chí.- Trên đời này thật sư tồn tại một kẻ như này sao?- Ta chết cũng mở mang tầm mắt!Cả bốn người bị Hoa Phong khiến cho nội tâm tuyệt vọng.

Đối dịch cùng tên yêu quái này bọn họ liền không có cơ hội sống nào.

Bọn họ hối hận tại sao bản thân lại đi trêu chọc hắn, còn truy sát không buông bỏ, bất quá hối hận đã muộn.Bởi vì khi kiếm quang đi qua, cả bốn tên vốn thọ nguyên đã cao, lại còn thiêu đốt bản mạng tinh huyết, liền bị hoàng hôn chi lực rút hết tuổi thọ, chết không thể chết hơn.Bọn họ vừa chết Hoa Phong liền phun ra búng máu, sắc mặt tái nhợt, nguyên khí đại thương, rơi thẳng xuống mặt đất, hiện tại một võ giả Luyện Khí kỳ, cũng có thể chém giết hắn.Tháo bốn chiếc nhẫn trữ vật, Hoa Phong liền tập tễnh rời đi, quyết không vào không gian truyền thừa điều dưỡng.


Bởi vì hắn muốn tích tụ đủ ba tháng, để đổi mười năm khổ tu....Hoa Phong sắc mặt trắng bệch, khoanh chân ngồi trong một hạp cốc, bắt đầu vận chuyển tam sinh điều trị thương thế.Trận chiến vừa rồi là một trận khổ chiến thực sự.

Bất quá có rất nhiều thứ để rút ra từ đây.Giả dụ như Thiên Địa Quyết tam sinh chi lực, một khi phát ra công kích liền không mang theo chút chân nguyên nào, chuyện này nếu để ai đó biết được là mối họa thực sự.Bởi vì công kích của võ giả, đều có chân nguyên gia trì, mới chân chính là công kích thật sự, bởi vì cội nguồn của võ giả là chân nguyên.Về phần công kích không chân nguyên của hắn, bình thường thì không ai để ý, nhưng nếu có thể phá tan công kích được chân nguyên gia trì liền bị cho là dị loại, yêu quái, dị tộc, hoặc bị bắt về tra khảo.Bởi vì không chân nguyên đã như vậy mạnh mẽ, nếu gia trì chân nguyên liền cực kỳ khủng khiếp.

Trên thực tế đúng là như vậy, nếu chân nguyên đủ mạnh, công kích của hắn còn khủng khiếp hơn rất nhiều.Thế nhưng thiên địa linh căn chỉ mới Luyện Mạch kỳ.


Do đó thứ có thể kết hợp với tam sinh chi lực chỉ có thể là chân khí, mà chân khí liền như gân gà không đáng nhắc tới.Cho nên Công kích của hắn hiện tại là không có chân nguyên, về phần chân nguyên hoàng linh căn vô pháp kết hợp, bởi vì nó không thuộc ngũ phương đại đạo.Không có chân nguyên gia trì, liền quét ngang mọi công kích chân nguyên, đó là yêu nghiệt bị người người truy sát, đây là một đại họa.Đó chỉ là đại họa thứ nhất, đại họa thứ hai chính là tu vi Hồng Mông cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ, có thể chém giết Thiên Địa cảnh, cái này là kinh thế hãi tục, cũng bị tất cả diệt sát trừ hậu họa.Thứ ba là kiếm ý, kiếm ý và võ đạo ý chí bổ tu, hai thứ này lại càng khoáng thế kỳ kim, cũng là địch của tất cả.Nghiêm túc suy nghĩ Hoa Phong chợt nhận ra, bản thân mình không biết từ khi nào trở nên yêu nghiệt như vậy, việc này khiến hắn cười khổ không thôi.Bất quá nghĩ đến kẻ kia hắn lại càng muốn yêu nghiệt hơn nữa.Thế nhưng vấn đề trước mắt là phải giải quyết ba cái hiểm họa, bởi vì hắn mặc dù yêu nghiệt nhưng còn quá yếu.Trầm ngâm một lát Hoa Phong hai mắt sáng lên.- Tam sinh chi lực hắn sẽ chuyển đổi thành tam sinh chân nguyên, bởi vì cái tam sinh này chẳng phải là ngoại chân khí sao?-Hiện tại liền biến chúng thành ngoại chân nguyên.- Ha ha! Suýt chút quên mất.Hoa Phong nội tâm cười to, nếu không có trận chiến vừa rồi, hắn cũng quên mất, cái tam sinh này chính là ngoại chân khí.Tam sinh là chân khí không cảnh giới, vả lại tu vi hắn là Hồng Mông cảnh, cho nên đám người kia mới nhất thời không nhận ra đó là chân khí.Chân khí, thứ bọn họ đã không cảm nhận trong thời gian rất lâu rồi, cho nên ngắn ngũi không nhận ra, cũng không có gì là lạ.Tam sinh chân khí, chuyển hóa thành tam sinh chân nguyên, hắn liền khủng bố trình độ nào.Bất quá phạm phi ngưng tụ chỉ trong vòng năm mươi dặm, chất lượng có hơn, nhưng số lượng cực kỳ ít.

Thế nhưng nếu để chiến sáu tên già kia lần nữa chỉ cần một kích mà thôi.Kế tiếp là tu vi Hồng Mông cảnh của hắn, ý định của hắn dùng pháp tắc chuyển đổi thành Thiên Địa cảnh, mặc dù bản chất không thay đổi nhưng có thể đánh lừa người khác, không qua mặt được mấy tên siêu cấp khủng bố, nhưng ngoại trừ Thủ đô trung đại lục, không người có thể nhận ra.Về phần kiếm ý lẫn võ đạo ý chí bổ tu, ở cảnh giới Thiên Địa cảnh liền có thể thi triển, dù cũng kinh thế hãi tục, nhưng không đến mức là địch của tất cả.Kích động qua đi Hoa Phong áp chế tạp niệm bắt đầu trị thương.Phải mất mười ngày hắn mới thành công khôi phục.Bất quá hắn không có lập tức rời đi, mà tập trung tinh thần cô đọng ngoại chân nguyên.Ngoại chân nguyên không giống như nội chân nguyên, nội chân nguyên là thứ sẵn có trong cơ thể, chỉ cần phát ra công kích là được.

Cũng như nước trong hồ muốn uống là uống.Về phần ngoại chân nguyên, là tam sinh bản nguyên trong thiên địa, không phải chân nguyên sẵn có, cho nên muốn thi triển đòi hỏi phải dùng tốc độ thật nhanh cô đọng tam sinh thành chân nguyên.Có thể nói ngoại chân nguyên giống như sương mù, muốn uống sương thì phải hứng, mà hứng đủ để uống không phải chuyện dễ dàng.Cho nên muốn nhanh chóng cô đọng ngoại chân nguyên, không phải nói là được..