Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 519: Thiên kim Mặc gia



Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh nhìn nhau một cái, đều từ ánh mắt của đối phương trông được một tia mừng rỡ cùng với… thận trọng.  

Môi trường Tiên giới vô cùng tàn khốc, không phải nói đối phương không phải cường đạo tinh hải sẽ nhiệt tình hoan nghênh đối với bọn họ, mà đồng dạng khả năng triển khai giết chóc đối với bọn họ, hoàn toàn phải xem vận khí.  

Ở thế giới này với thực lực xưng tôn, ta mạnh hơn ngươi, ta có thể lấn ngươi, nhục ngươi, giết ngươi, còn có thể đoạt tiền tài của ngươi, đoạt bảo vật của ngươi, đoạt nữ nhân của ngươi!  

Chỉ cần đừng làm rộn đến trình độ người người oán trách, cho dù là ở 49 Tiên Thành đều có thể hoành hành vô kỵ.  

Rất nhiều người bị buộc ra Tiên Thành làm cường đạo tinh hải, thực ra không hẳn do bọn hắn phạm vào hành vi phạm tội nặng, rất có thể là bọn họ không có thực lực cường đại hoặc là bối cảnh chống đỡ bọn họ xằng bậy.  

Nhưng hai người Chu Hằng hiện tại cũng không có lựa chọn khác, cũng không thể một đường chậm rãi bay trở về 49 Tiên Thành? Hơn nữa, chỉ có trên tinh thuyền mới trang bị Tinh Đồ, hai người bọn họ bay loạn ở trong vũ trụ, có thể sẽ cách 49 Tiên Thành càng ngày càng xa.  

Thuyền này, bọn họ nhất định phải lên!  

Chiếc tinh thuyền kia không ngờ chậm rãi hạ xuống, hình như là có mục đích hạ xuống ở chỗ này.  

– Ngươi giả dạng một chút! Chu Hằng nói vớiDương Lan Hinh, yêu tinh này cũng quá quyến rũ, với dáng người ma quỷ của nàng, có bao nhiêu người có thể cầm được?  

Nơi này chính là vũ trụ hoang vu, mà thực lực của hai người Chu Hằng cũng không phải rất mạnh, dựa vào cái gì uy hiếp đối phương?  

Bởi vậy, giấu dung nhan tuyệt thế cũng là chuyện nhất thiết.  

Dương Lan Hinh tự nhiên biết mình có bao nhiêu câu hồn chọc người, Chu Hằng không nói nàng cũng chuẩn bị làm như vậy, lập tức lấy ra một hoàn thuốc ăn, trong nháy mắt cả người nổi lên biến hóa, kích thước lưng áo biến lớn, đùi biến lớn, song chưởng biến lớn, khuôn mặt cũng sưng lên.  

Nàng hoàn toàn biến thành một bà béo. Tuy rằng nhũ cầu vẫn cao ngất, nhưng eo thon lại phì nộn ra, lại bị bao phủ ở trong thân hình mập mạp, khiến người ta hoàn toàn mất hết ăn uống.  

Thấy Chu Hằng ngạc nhiên, Dương Lan Hinh không khỏi cười nói: – Chỉ cần ta không chủ động luyện hóa dược lực, hiệu quả có thể liên tục một năm!.  

Thuốc này rất thực dụng. Chỉ là một yêu tinh xinh đẹp lại biến thành một bà béo… Thật sự là ác tâm!  

Xảo hợp là, chiếc tinh thuyền chẳng những xuất hiện ở trong tầm mắt của bọn họ, lại hạ xuống khu vực phụ cận bọn họ.  

– Đi! Chu Hằng với Dương Lan Hinh đồng thời bắn thân hình lên, bay vút hướng về chiếc tinh thuyền kia.  

– Đứng lại! Khi bọn họ đến gần đến tinh thuyền chừng trăm trượng, một giọng nói vang lên, mà một đạo nhân ảnh cũng nhảy xuống từ trên tinh thuyền. Là một nam nhân trung niên hơn 30 tuổi, trên thân dào dạt khí tức vô cùng cường đại.  

Đây là một tôn Nguyệt Minh Hoàng.  

– Các ngươi là ai? Hắn hỏi, giọng điệu mất thăng bằng, lạnh như băng.  

Chu Hằng nói: – Chúng ta là thuộc hạ Tây Hợi Thành Dương gia, gia tộc phái chúng ta đi ra ngoài tìm tìm khoáng sản kim loại, không nghĩ tới lại gặp cường đạo tinh hải. Tổn thất thảm trọng! Vợ chồng ta may mắn đào thoát, lại không cách nào quay lại Tiên Thành, xin các hạ dàn xếp, để vợ chồng ta lên thuyền!.  

Lời nói này vừa thật vừa giả, bọn họ là người Dương gia là thật, gặp được cường đạo tinh hải cũng là thật, chỉ là chính sửa lại một chút.  

Nguyệt Minh Hoàng liếc mắt Dương Lan Hinh một cái. Trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị, hiển nhiên là bị cái bà béo này làm hoảng sợ, bất quá hắn cũng không vì vậy mà hoài nghi Chu Hằng.  

Bởi vì tu vi Dương Lan Hinh rõ ràng cao hơn Chu Hằng một cái cảnh giới, như vậy Chu Hằng lấy cái bà béo là chuyện rất bình thường, ôm đùi thôi!  

Mỹ nữ đầu nhập vào cường giả, làm vợ làm thiếp làm nô, trái lại nam nhân cũng giống như vậy.  

Đây là một cái thế giới với thực lực xưng tôn, kẻ yếu dựa vào cường giả đương nhiên phải xảy ra.  

Tại trong mắt của vị Nguyệt Minh Hoàng, Chu Hằng là nam nhân ôm đùi, khiến hắn lập tức lộ ra vẻ khinh thường.  

Hắn có tư cách như vậy. Nguyệt Minh Hoàng đối với Nguyệt Minh Vương là nghiền ép tuyệt đối, hắn không cần đối chính là một Nguyệt Minh Vương có chỗ cố kỵ? Hơn nữa, bây giờ là hai người Chu Hằng muốn cầu cạnh hắn, hắn càng không cần che giấu tâm tình của mình.  

– Việc này, ta cũng không thể làm chủ. Các ngươi đi theo ta! Vị Nguyệt Minh Hoàng này nói, vẫy vẫy tay hướng hai người Chu Hằng.  

Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh đều gật đầu, trong bọn họ có một là tinh thuyền hạm trưởng, tự nhiên biết không khả năng tùy tiện để người khác đi lên chiến hạm, có thể là nội gian cường đạo tinh hải, trang bị ở trên thân phát ra dụng cụ định vị tọa độ tinh không, như vậy chiến hạm sẽ gặp phải tai ương ngập đầu!  

Ba người đồng loạt lên thuyền, thời điểm đi tới trên boong thuyền, ánh mắt Chu Hằng đảo qua, chỉ thấy xung quanh có kha khá binh sĩ đang đi.  

Trong những người này, yếu nhất cũng là Thiên Tôn vị, mà có ít nhất một nửa là Chuẩn Tiên!  

Từ điểm đó có thể nói rõ, thực lực Mặc gia ở trên Dương gia.  

Sắc mặt Dương Lan Hinh nghiêm nghị, nếu thực lực Mặc gia ngang hàng với Dương gia, hoặc là hơi yếu, như vậy đối phương khả năng còn có thể bán Dương gia một cái mặt mũi, để cho bọn họ đáp thuyền, dù sao đối phương cũng không có tổn thất gì, nhưng nếu Mặc gia cường đại hơn Dương gia, như vậy dựa vào cái gì cấp Dương gia mặt mũi?  

Cũng chỉ có thể xem hai người bọn họ tùy cơ ứng biến cùng tâm tình của người ta.  

Ba người một trước hai sau, rất nhanh đi tới vị trí chủ hạm thất. Nguyệt Minh Hoàng gõ cửa một cái, cung kính nói: – Khởi bẩm tứ tiểu thư, người đã mang tới!.  

– Vào! Bên trong truyền tới một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, thanh âm không cao, lại tự nhiên mà mang theo mệnh lệnh, hẳn là quen sai khiến lâu dài.  

– Vâng! Nguyệt Minh Hoàng đáp một tiếng, lúc này mới đẩy cửa phòng ra, ý bảo hai người Chu Hằng đi vào. Đợi cho Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh đi vào, hắn cũng đi vào, thuận tay đóng cửa lại, khoanh tay tọa trấn.  

Trong phòng chủ hạm chỉ có một người, đó là nữ nhân cả người thon dài, một thân váy dài màu đen, đưa lưng về phía Chu Hằng, nhưng từ bóng dáng mà xem, dáng người cô gái này tương đối tốt, đặc biệt hai chân dài khiến thân hình của nàng càng lộ vẻ cao ngất.  

Nàng xoay người lại, nói: – Nói lên tên của các ngươi, lai lịch, nếu có một câu nói dối, ta giết các ngươi!.  

Thanh âm băng hàn dường như có thể làm cho máu huyết đều bị đông.  

Nàng quay người lại, gương mặt xinh đẹp tự nhiên cũng xuất hiện ở trước mặt của hai người Chu Hằng, diện mạo tương đối xuất sắc, giống như một đóa hoa hồng nở rộ, cơ như mỹ ngọc, trắng như tuyết, bóng loáng, chỉ là sắc mặt của nàng cũng quá lạnh lẽo, khiến người đang kinh diễm hiện lên hàn ý vô cùng.  

Trong lòng Chu Hằng chợt nghiêm lại, nữ nhân này phát ra khí tức không kém Vương Nguyên Long chút nào, chính là một tôn Nguyệt Minh Đế!  

Mà Dương Lan Hinh đã cẩn thận đánh giá đối phương, so với khuôn mặt, các nàng hẳn là gần như, so với làn da, đều dạng bóng loáng trắng như tuyết, vẫn tương xứng! Nhưng so với bộ ngực, Dương Lan Hinh không khỏi cười lạnh trong lòng, thắng!  

Bộ ngực đối phương tuy rằng không tính là nhỏ, nhưng khoảng cách hai chữ đẫy đà cũng kém khá xa!  

So kích thước eo, mọi người đều tinh tế giống nhau, sau đó là mông.  

Lại là toàn thắng!  

Mông của nàng đẫy đà, màu mỡ, đầy đặn tràn đầy nữ tính, cho người cảm giác đầu tiên chính là gợi cảm, quyến rũ tận xương, nhưng đối phương thì khô quắt, vô cùng ngây ngô.  

So với hai chân, tuy rằng đùi đối phương thon dài, nhưng đùi của nàng cũng không kém a, mọi người thân cao xấp xỉ, ở trên đùi lại tám lạng nửa cân.  

Tổng hợp lại mà nói, nàng chiếm thượng phong ở hai điểm mấu chốt, tự nhiên là toàn thắng!  

– Ta tên là Chu Hằng, nàng là vợ ta, kêu An Ngọc Mị, chúng ta tới từ Tây Hợi Thành Dương gia, lần này xuất môn… Chu Hằng nói ra lý do giả dối.  

Ánh mắt mỹ nữ áo đen tới tới lui lui ở trên người của Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh, phân biệt nhìn vẻ mặt hai người biến hóa, nhưng nhìn thấy Dương Lan Hinh hơi hơi hiện lên vẻ khinh bỉ, nàng không khỏi sửng sốt.  

Nàng là thiên kim Mặc gia, tên là Mặc Ngọc Nghiên, bởi vì thiên phú kiệt xuất, rất có tài lãnh đạo mới có thể có địa vị tương đối cao ở Mặc gia. Làm một kẻ bề trên, sức quan sát của nàng tự nhiên xuất sắc, có thể dễ dàng từ ánh mắt, động tác thủ hạ đoán ra ý nghĩ của đối phương.  

Vẻ khinh bỉ của Dương Lan Hinh tự nhiên bị nàng bắt được, cũng phân tích ra ý nghĩa phía sau, mà kết quả này để cho nàng thật sự không biết nên làm thế nào.  

Bởi vì đối phương lại khinh bỉ diện mạo của nàng!  

Bị một cái bà béo xem thường!  

Tuy rằng Mặc Ngọc Nghiên địa vị cao, nhưng như thế nào đi nữa nàng cũng là một nữ nhân, hơn nữa còn là một đại mỹ nữ, đối với dung mạo của mình tự nhiên cực kỳ vừa lòng cùng tự phụ, nhưng không ngờ bị một bà béo xem thường!  

Thật muốn lấy gương cho cái bà béo này nhìn!  

Nhưng cái ý niệm này cũng chỉ nhoáng lên một cái ở trong lòng Mặc Ngọc Nghiên, nàng nào có thời gian đi làm loại chuyện nhàm chán này. Nàng lẳng lặng nghe Chu Hằng nói xong, tựa đầu chuyển hướng Dương Lan Hinh, nói: – Ngươi lặp lại lần nữa!.  

Tới tới lui lui, nàng để Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh nói bốn lần kinh nghiệm của bọn họ, xác nhận hai người nói không lộ ra sơ hở, nàng vẫn không hoàn toàn tin tưởng.  

Thời gian cùng địa điểm hai người này xuất hiện đều thật trùng hợp!  

Mặc gia buôn bán cùng với một cái thế lực việc, lựa chọn tiến hành giao dịch ở trong này. Nhưng khi lúc đầu song phương chỉ trao đổi một cái tọa độ tinh không, không nghĩ đến đây lại có một tòa đại lục lơ lửng, mặt trên lại còn có hai người!  

Có phải địch nhân phải người tới nằm vùng gia tộc hay không?  

Mặc Ngọc Nghiên lập tức lắc đầu ở trong lòng, chuyến xuất hành này có thể nói là cực kỳ ẩn mật, hẳn không có gia tộc nào có thể chặn lại tin tức, huống chi là đoạt ở trước mặt bọn họ!  

Hai người này, thật sự có khả năng như bọn họ nói, vì trốn tránh cường đạo tinh hải mới đến nơi này.  

Nàng làm ra quyết định ở trong nháy mắt, nói: – Kiền Minh, ngươi an bài cho bọn hắn một gian khoang!.  

– Vâng, tứ tiểu thư! Nguyệt Minh Hoàng đứng trang nghiêm cung kính nói.  

Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh nhìn nhau một cái, đều nhẹ nhàng thở ra ở trong lòng, xem ra vượt qua cửa ải khó khăn nhất.  

Ngay vào lúc này, Mặc Ngọc Nghiên đột nhiên ra tay, bàn tay mềm dò ra, lực lượng nghiền ép cấp bậc bắt đầu khởi động, tốc độ thật nhanh!  

Tâm lý Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh lúc này đúng là sau khi khẩn trương rồi trầm tĩnh lại, có thể nói là thời điểm không phòng bị nhất, mà Mặc Ngọc Nghiên lại là Nguyệt Minh Đế, thực lực hoàn toàn nghiền ép bọn họ!  

Đánh ra một kích này, bọn họ gần như ngay cả phản ứng cũng không có liền bị vỗ trúng.  

Bị người chế trụ!