Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 828: Quên ơn bạc nghĩa



Long Đế bị Chu Hằng xử lý, nguyên nhân chủ yếu nhất là hắn không hiểu gì về Chu Hằng.  

Thương nói biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng! Hắn căn bản không biết hắc kiếm phối hợp Lăng Thiên Cửu Thức, cộng thêm Ngũ Hành Phù Văn có thể bộc phát ra lực tàn phá khủng bố cỡ nào, bằng không hắn đã dứt khoát không cho Chu Hằng có cơ hội tới gần!  

Về mặt khác, cũng có liên quan tới việc Long Đế đi xuống lần này.  

Muốn đi qua Giới Môn, vậy phải trả giá vô cùng khủng bố, hắn liên cầm hết Bảo khí trên người, thiếu chút trần truồng chạy xuống, mất đi mọi Bảo khí!  

Bằng không, dù là một món pháp bảo phòng ngự phát huy tác dụng, cũng có thể ngăn cản được Chu Hằng một chút, không tới mức trực tiếp bị chém đến hình thần câu diệt, dù gì người ta cũng là Tinh Thần Vương mà!  

Nhưng chuyện đã rồi không có thuốc hối hận!  

Chu Hằng như đạn pháo bắn xuống lòng đất, một lúc sau mới bò ra từ sâu bên trong, sức trâu Thăng Hoa Cảnh đủ cho hắn làm được điểm này. Hắn quét mắt một cái, liền bước về phía chín Thiên Tướng.  

Chín Thiên Tướng vốn đã mất ý chí chiến đấu, lúc này nhìn thấy đại sát tinh kia đến gần, lập tức sợ tới mức hồn phi phách tán, lập tức tán loạn, chín người chia ra chín hướng khác nhau bỏ chạy.  

Nếu như Minh Tiên muốn chạy trốn, bình thường thì khó mà lưu lại, tuy rằng 5 đại Long Hoàng toàn lực đối phó, nhưng cũng chỉ giữ lại được 3 người, nhưng cũng khiến cho 3 người này trở nên vô cùng điên cuồng.  

Không ai lại cảm thấy mình sống đủ rồi, nhất là những nhân vật cao cao tại thượng này, là tồn tại chỉ kém một bước là có thể tiến vào Minh giới, bọn họ làm sao cam lòng ngã xuống?  

Nếu muốn mạng của ta, vậy ta liều mạng với ngươi!  

Ba người này liều mạng lên, mỗi chiêu đều chơi cùng chết chùm, dù cho 5 đại Long Hoàng liên thủ cũng phải tránh né, trừ khi các nàng chịu liều mạng cá chết lưới rách.  

Cứ thế, ba người vẫn đánh ra một đường máu, mỗi người chạy trối chết như điên.  

– Sao ngươi không bắt bọn chúng lại? Lam Long nữ hoàng nói với Chu Hằng, 5 người các nàng cũng không giữ lại được một người, trong lòng không thoải mái.  

– Không muốn cướp mối của các người! Chu Hằng cười nói, thực tế không phải là hắn không muốn ra tay, mà là căn bản không có linh lực ra tay! Dù rằng Hỗn Độn Thiên Kinh vẫn có thể bùng nổ uy lực, nhưng vừa rồi hắn cách quá xa, nằm ngoài tầm với!  

Lam Long nữ hoàng tức hổn hẻn trừng hắn, tên này ngày càng đáng ghét!  

Bên kia, các đại lão phía Tuyệt Tiên Thành cũng mở ra cấm chế phòng ngự, nháo nhào bay ra. Hiện tại đã trừ Long Đế, chín Thiên Tướng còn lại cũng hoảng loạn bỏ chạy, tuy rằng còn có đại quân cường đạo tinh hải chưa diệt, nhưng các đại lão này làm sao để tâm tới những điều đó?  

Bọn họ lại không biết, cái gọi là đại quân đã không còn, từ mấy ngày trước đã bị Long Đế chôn sống, dùng để huyết tế hình thành Huyết Long Phù Đồ Trận trấn giết Chu Hằng, bây giờ cường đạo tinh hải sót lại trong 49 Tiên Thành đã trăm không còn một, tùy tiện điều động một nhóm người cũng có thể thu phục đất đã mất.  

Lúc trước những người này không dám lộ mặt, nhưng sau khi chiến đấu kết thúc thì mỗi người đều chạy ra cực nhanh, đều bay lên vùng trời bên trên Chu Hằng, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn.  

— Lúc trước Chu Hằng trực tiếp rơi thẳng từ trên trời xuống, mọi người đều thấy tận mắt!  

Điều này có ý nghĩa gì?  

Nhất định là Chu Hằng bị thương nặng, thậm chí còn không thể bay nổi!  

Ngẫm lại cũng là bình thường, Long Đế hùng mạnh cỡ nào, trước đó vẫn luôn đấu khó phân cao thấp với Chu Hằng, thậm chí còn muốn hơn một chút! Tuy rằng Long Đế vẫn chết trong tay Chu Hằng, nhưng Chu Hằng không trả giá chút nào hay sao?  

Tuyệt đối không thể!  

Cho nên, hiện tại khẳng định Chu Hằng bị thương nặng, cho nên hắn mới mặc kệ chín Thiên Tướng chạy thoát! Cho nên…. hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để trấn giết hắn, về sau sẽ không còn nữa!  

Tiểu tử này nắm giữ một bộ Thiên Kinh đại thành, đó là bảo vật là chí cao vô thượng Tiên giới, dù cho về sau phi thăng tới Minh giới cũng vẫn quý giá không thể hình dung!  

Giết tiểu tử này, cướp lấy Thiên Kinh!  

– Chu Hằng, vì sao ngươi mặc kệ cường đạo tinh hải chạy trốn mà không ra tay, không lẽ ngươi cùng một phe với chúng? Một tên Minh Tiên nói, hắn họ Chu, chính là một trong hai đại Minh Tiên Chu gia, vốn hắn đã căm phẫn bị một tên tiểu bối lấn lên trên đầu, hiện tại chờ đến cơ hội còn không đẩy Chu Hằng vào chỗ chết.  

5 đại Long Hoàng đều giận dữ, những kẻ này mù rồi hay sao? Không thấy Long Đế giả đã bị Chu Hằng giết, làm sao còn cùng một phe với cường đạo tinh hải?  

Muốn gán tội, ngại gì không có cớ?  

Bọn họ chính là muốn thừa lúc Chu Hằng suy yếu mà đối phó hắn, mặc kệ lý do gì, gượng ép hay không, đáng tin hay không, chỉ cần có một cái cớ mà thôi.  

Lịch sử, xưa nay đều là do kẻ thắng viết ra.  

– Bỉ ổi! Lam Long nữ hoàng tính tình cương liệt nhất, trong mắt không chấp nhận một hạt cát, lúc này chỉ thẳng về phía mọi người, trên mặt ngọc đầy giận dữ. Nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình yêu Chu Hằng, nhưng tên này là phu quân của nàng trên danh nghĩa cùng thực tế, làm sao chấp nhận bị người ta nhục nhã?  

– Cấu kết cường đạo tinh hải, phá hoại trật tự Tiên Thành, đáng chém! Lại một Minh Tiên nói, sắc mặt lạnh lẽo.  

– Đáng chém!  

– Nhất trí!  

– Đáng chém!  

Mỗi một Minh Tiên đều lạnh lẽo nói, bọn họ đều là đại nhân vật cao cao tại thượng,nhưng lúc trước lại bị Chu Hằng thiếu chút kề kiếm lên cổ uy hiếp, buộc phải đưa ra tiên thảo quý giá của bọn họ!  

Một là đau lòng, hai là tổn hại thể diện, cho nên bọn họ hận Chu Hằng tận xương!  

Chỉ có duy nhất Thái Nhất Giáo chủ, Minh Tiên Đông Quách gia không lên tiếng, nhưng bọn họ cũng không có ý đứng ra nói chuyện cho Chu Hằng, dù sao hai bên không có giao tình quá sâu, thế cục hiện tại không rõ ràng, bọn họ đều lựa chọn đứng nhìn.  

Chu Hằng cười ha ha, nhưng sắc mặt lại càng lạnh xuống, hắn biết người càng đứng cao thì càng vô sỉ không biên giới, nhưng những kẻ này quả thật suy diễn qua sông rút ván đến cực hạn!  

Thi cốt Long Đế còn chưa lạnh, bọn họ đã mài dao soàn soạt, muốn hết thỏ giết chó, có thể làm ra chuyện như thế, phải có da mặt dày cỡ nào?  

– Nếu các ngươi chán sống, ta thành toàn cho các ngươi! Chu Hằng ngạo nghễ đứng ra. – Ai trong các ngươi muốn chết trước?  

Vừa nói ra những lời này, đám Minh Tiên Tuyệt Tiên Thành lại không có một ai đứng ra.  

Sợ mà!  

Thường bảo lạc đà gầy còn khỏe hơn ngựa, tuy rằng bọn họ tin chắc Chu Hằng chém giết Long Đế đã phải trả giá đắt, nhưng ai biết Chu Hằng còn sót lại mấy phần chiến lực, phản kích trước khi chết có thể tạo ra lực phá hoại cỡ nào?  

Không ai muốn làm cho kẻ khác hưởng, bị Chu Hằng kéo theo trước khi chết.  

Trong nhất thời, toàn trường yên lặng.  

– Các vị, không phải các người muốn dùng mắt trừng phạt ta, để giết ta đó chứ? Chu Hằng cười nhạt nói.  

– Ha ha ha ha! Con lừa đen ở đằng xa cười đến lăn lộn ra đất, thật ra những lời Chu Hằng nói không có buồn cười như thế, nhưng con lừa đê tiện này là tổ tông gài người, ghê tởm người ta, chính là muốn làm ra dáng vẻ này chọc giận các đại lão Tuyệt Tiên Thành.  

Quả nhiên, những Minh Tiên kia đều toát ra vẻ mặt giận dữ, giống như không phải bọn họ đang làm khó Chu Hằng, mà là bị đối phương cắm cho mấy chục cái sừng, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.  

– Các vì, cần gì chứ, nghẹn lửa giận không tốt cho thân thể, ra tay đi! Chu Hằng ngoắc tay, thần thái khinh thường cực hạn.  

– To gan! Chúng Minh Tiên giận đến rống lên.  

– Các vị, cùng nhau ra tay, nhất định phải chém giết kẻ này, bằng không bỏ qua lần này sẽ không còn cơ hội nữa!  

– Không sai, chắc rằng các vị cũng không muốn bị một tiểu tử chưa dứt sữa cưỡi lên trên đầu đó chứ?  

– Cơ hội chỉ có một lần!  

– Giết!  

Bên phía Tuyệt Tiên Thành có tổng cộng bốn mươi mấy Minh Tiên, lúc này đã có hơn 30 người đồng thời ra tay, tấn công Chu Hằng.  

– Quên ơn bạc nghĩa, đáng bị diệt! Lam Long nữ hoàng nổi giận đùng đùng nói, 300 vạn năm trước Long tộc đã có đại kế hoạch tiêu diệt các chủng tộc khác, nàng vốn đã không có hảo cảm gì với chủng tộc không phải Long tộc, lúc này càng lửa giận ngập trời.  

– Đúng là đám quên ơn bạc nghĩa! Chu Hằng gật đầu đồng ý, ý niệm vừa động, đã tế ra Hỗn Độn Thiên Kinh. Linh lực của bản thân hắn đã cạn kiệt, nhưng Hỗn Độn Thiên Kinh chỉ cần thần ý của hắn kết nối là có thể vận chuyển, đủ cho hắn hình thành phòng ngự mạnh nhất Tiên giới.  

— Ngay cả Long Đế thiêu đốt tinh huyết cũng không cách nào đánh vỡ, chỉ có ba mươi mấy tên Minh Tiên thậm chí còn chưa đến 9 tướng thì tính là cái gì?  

Hào quang năm màu tuôn ra, khí tức tối cao không thể nói rõ, tất cả công kích đánh tới đều bị hóa giải sạch.  

Mỗi Minh Tiên ra tay với hắn đều sắc mặt đại biến, đây là chuyện mà bọn họ không hề nghĩ tới!  

Chu Hằng vẫn còn thừa sức!  

Không thể nào, nếu hắn còn có thừa sức, lúc trước làm sao lại trực tiếp rớt từ trên trời xuống?  

– Chỉ là nỏ mạnh hết đà, mọi người dốc hết sức tấn công, hắn chỉ là miệng cọp gan thỏ thôi! Minh Tiên Chu gia hô lên, bọn họ đã trở mặt với Chu Hằng, đã không còn đường lui!  

– Không sai, nếu chiến lực kẻ này không tổn thất, lúc này chúng ta đã chết rồi!  

– Hôm nay không diệt trừ kẻ này, đợi hắn khôi phục lại, chúng ta sẽ có rắc rối to!  

– Mọi người đừng che giấu nữa, có tuyệt chiêu gì thì dùng đi!  

Mọi người nháo nhào nói, chuyện đến giờ, đã không còn đường lui nữa.  

Chu Hằng cười lạnh, nói: – Không cần chờ ngày sau, hôm nay là tận thế của các ngươi!  

Oong! Trong lòng vừa chuyển, Hỗn Độn Thiên Kinh lập tức toát ra hào quang năm màu, bao phủ mọi tồn tại ở trong vòng trăm trượng, sát ý đáng sợ lưu chuyển, lực lượng pháp tắc vô tận tuôn chảy!  

Hắn không có hiểu thấu Ngũ Hành Phù Văn, cho nên nhất định phải dùng linh lực của bả thân thúc đẩy, đây là cái giá khi hắn “sao chép” Thiên Kinh! Nhưng Hỗn Độn Thiên Kinh thì hoàn toàn khác, bản thân nó đại biểu cho Ngũ Hành Phù Văn, là thiên địa tự nhiên sinh ra, mỗi một hành động đều đại biểu ý chí thiên địa, vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn căn bản không cần tiêu hao gì.  

— Thiên địa thay thế chi trả!  

Ầm!  

Hào quang Thiên Kinh tỏa ra, sát ý khủng bố lan tràn, Ngũ Hành Phù Văn bắt đầu phát uy!  

– Không!  

– Tại sao lại như thế!  

– Làm sao tiểu tử này còn có chiến lực mạnh đến vậy!  

– Trời muốn diệt ta!  

– A….  

Chúng Minh Tiên liên tục hét thảm, Chu Hằng đã cố ý khống chế uy lực Ngũ Hành Phù Văn, không trực tiếp tiêu diệt, rõ ràng là muốn làm những kẻ này hối hận đứt ruột.  

Đây là cái giá của tham lam!  

Chu Hằng không hề có lòng đồng tình, ý niệm vừa động, Hỗn Độn Thiên Kinh lập tức lưu chuyển uy lực mạnh nhất, nháy mắt xóa sổ tất cả Minh Tiên.  

Những kẻ quên ơn bạc nghĩa này, không giết thì để lại làm gì?