Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 860: Học phủ



Thật ra, Độ Dương Tinh có thể coi như một vương quốc thật lớn, quyền thống trị nằm trong tay Đại Hà Học Phủ, còn hoàng đế chính là Viện trưởng Đại Hà Học Phủ. Tuy nhiên, so với vương quốc Phàm giới, nơi này rời rạc hơn nhiều.  

Ngoài Viện trưởng ra còn có mấy Phó viện trưởng, bọn họ cũng nắm giữ quyền lực rất lớn, liên hợp lại có khi còn đẩy ngã được cả Viện trưởng!  

Bọn họ, ngang với đại thần biên giới, không có quan hệ cấp trên cấp dưới tuyệt đối với Viện trưởng, chỉ có thể nói thực lực phe Viện trưởng hơi mạnh hơn một chút, mới có thể lên tới chức vị cao nhất. Hoặc có thể là Phó viện trưởng nào đó khiêm nhường, không muốn giành vị trí đó.  

Bất cứ thống trị nào cũng không thể thiếu trật tự, pháp quy, đương nhiên nơi này cũng như thế.  

Học phủ chính là cơ cấu trọng tài cao nhất, nhưng Độ Dương Tinh chỉ có hai cấp học phủ, cũng không thể bảo Đại Nguyên Học Phủ đi quản lý những chuyện trộm cấp nhỏ nhặt được? Cho nên, dưới học phủ cấp hai, còn thiết lập các chức quan như Thành chủ, Trấn trưởng, Thôn trưởng.  

Minh giới không có giống bảo vật tăng tốc tu luyện như linh thạch, tiên thạch, nhưng lại không thiếu đan dược. Mà sau khi đảm nhiệm chức quan, ngoài có thể nhận bổng lộc do học phủ ban phát, sẽ còn được nhận đan dược nhất định để tăng tốc độ tu luyện.  

Thậm chí, nếu như lập ra công lớn, còn có thể được ban thưởng cho Thiên Huyền Linh Tinh!  

Đương nhiên kích cỡ đó, có thể lớn hơn hạt mè một chút cũng mừng không khép miệng, dù sao thứ này là từ một hành tinh già chết mới hình thành, nào có dễ lấy được?  

Lên làm quan, không những có quyền lực, còn được hưởng thụ đan dược, tự nhiên thành chỗ mà mọi người hâm mộ. Chỉ là muốn làm quan, yêu cầu đầu tiên là phải tốt nghiệp từ học phủ, xem tu vi cao thấp mà có thể đảm nhiệm chức quan cấp bậc khác nhau.  

Cho nên, mỗi năm học phủ chiêu sinh, đều sẽ dẫn đến thủy triều báo danh điên cuồng.  

Học phủ thu nhận học sinh không có hạn chế tuổi, nhưng có yêu cầu tu vi thấp nhất, đó là đạt tới Minh Tiên! Mà đây chỉ là điều kiện báo danh, có thu hay không, còn phải xem có thông qua được khảo hạch cái đã!  

— Học phủ thu nhận đương nhiên là thiên tài, dành tài nguyên có hạn trên số ít người, mới có thể bồi dưỡng ra được cường giả chân chính.  

Chu Hằng nghiêm túc suy nghĩ một hồi, quyết định đi ghi danh vào Đại Nguyên Học Phủ này.  

Minh giới quá lớn, lớn đến rất nhiều tin tức trở nên bế tắc. Chuyện xảy ra ở tinh vực xa xôi, có khi phải trải qua mấy ngàn năm, thậm chí cả vạn năm mới truyền được tới đây! Hắn muốn tìm kiếm Hoặc Thiên giữa không gian mịt mù, khó như lên trời!  

Huống chi, đi qua Tinh Môn là chi tiêu xa xỉ!  

Bởi vì không có tiền thông dụng như linh thạch, tiên thạch, tinh vực, tinh cầu khác biệt đều phát hành tiền của riêng mình, làm cho du hành không gian trở nên rất là phiền phức. Hiện tại Chu Hằng ngang với tay trắng dựng nghiệp, làm sao có tiền mà sử dụng Tinh Môn?  

Nếu như hắn lấy ra bán 13 khối Thiên Huyền Linh Tinh, vậy thì nhất định sẽ thành siêu cấp phú hào, nhưng mấu chốt, là hắn có mạng xài hay sao?  

Dân thường vô tội, mang bảo vật là có tội!  

Hơn nữa, dù tính là hiện tại hắn có tài phú to lớn, nhưng hắn biết đi đâu? Minh giới quá lớn, lớn đến như biển rộng mênh mông, muốn tìm kiếm tung tích một người là quá khó, quá khó!  

Cho nên Chu Hằng quyết định ở chỗ này một thời gian trước đã, cố gắng tăng lên tu vi của mình, chỉ cần có được thực lực mạnh mẽ, thiên hạ này còn chỗ nào không đi được? Mặt khác, chỉ có khi hắn lăn lên cấp bậc cao hơn, mới có tư cách tìm hiểu thế giới xa lạ này, đúng không?  

Trước tiên đột phá Tinh Thần Cảnh đã!  

Quyết định biện pháp xong, Chu Hằng liền vào Tiên Cư, nói ý tưởng này cho chúng nữ, cha mẹ cùng những người khác biết. Hơn nữa, còn có một chuyện rất trọng yếu, bên trong học phủ không cho phép mang theo Tiên Cư.  

— Khảo hạch nhập viện nghiêm khắc như thế, tự nhiên sẽ không cho phép có người ngoài đi vào, học trộm tài nghệ học phủ truyền thụ! Hơn nữa, lén truyền thụ cũng bị lệnh nghiêm cấm, sau khi phát hiện sẽ trực tiếp xử tử hết người truyền thụ và người được truyền cho!  

Cho nên, Chu Hằng muốn vào Đại Nguyên Học Phủ, trước tiên phải an bài mọi người.  

Lúc này Vạn Cổ Đại Đế tỏ vẻ, hắn sẽ không vào học phủ, hắn cao ngạo bất tuân, hơn nữa còn từng làm bá chủ đệ nhất đế trên Huyền Càn Tinh, làm sao lại chịu cúi đầu làm học sinh của người khác?  

Hắn muốn đi du lịch ở các góc thế giới này, thông qua những trận chiến đấu tăng lên thực lực của mính  

— Hắn có được Thiên Kinh Phàm giới, mà không biết sao lại bị huyết mạch của hắn tăng lên cấp bậc, có thể sánh với Thiên Kinh Tiên giới. Mà Thiên Kinh Tiên giới tự nhiên là vô địch ở Tiên giới, đi tới Minh giới dù không thể nói là vô địch, nhưng thế nào cũng sánh ngang công pháp bậc cao.  

Bởi vậy, Vạn Cổ Đại Đế căn bản không cần phải vào học phủ học tập công pháp Minh giới.  

Hắn khác với Chu Hằng, hắn chỉ có một mục tiêu, đó là trở thành chí cường! Còn chuyện mà Chu Hằng muốn làm nhất, lại là tìm đến Hoặc Thiên.  

Đạt tới tư cách khảo hạch thấp nhất, cũng chỉ có Vạn Cổ Đại Đế cùng 5 đại Long Hoàng. Nếu Vạn Cổ Đại Đế không muốn vào, vậy thì chỉ còn lại 5 đại Long Hoàng. Tuy nhiên, Chu Hằng lại không muốn các nàng vào học phủ, một là dung mạo của các nàng quá xinh đẹp, rất dễ dẫn tới rắc rối không cần thiết, hai là thân phận của các nàng!  

Long tộc!  

Có thể dẫn tới người khác dòm ngó!  

Chu Hằng có thể truyền thụ Ngũ Hành Phù Văn cho người bên cạnh, dù là bọn họ không được Hỗn Độn Thiên Kinh nhập vào, không có khả năng đại thành, nhưng bây giờ Hỗn Độn Thiên Kinh ngang với Thiên Kinh Minh giới, đại biểu cho công pháp cao nhất Minh giới!  

Dù chỉ học được một chút sơ sài cũng đủ hưởng rồi!  

Bởi vậy, sau khi thương lượng, cuối cùng quyết định chỉ có một mình Chu Hằng vào Đại Nguyên Học Phủ…. ngoài ra còn có con lừa đen cùng Tiểu Hỏa.  

Con lừa đen là không bỏ được, trong học phủ có thể có đan dược bậc cao, thậm chí Bảo khí, con lừa đê tiện này làm sao nhịn không đi một chuyến cho được? Về phần Tiểu Hỏa thì cắn chặt ống quần của Chu Hằng, không dẫn theo cũng không được!  

— Quả thật học phủ không cho phép học sinh dẫn người ngoài đi vào, nhưng thú nuôi thì không nằm trong giới hạn này.  

Còn những người khác, đều ở lại trong Tiên Cư, có Kim Long nữ hoàng tọa trấn là đủ để chăm sóc mọi người. Vì thế, Vạn Cổ Đại Đế mới tiêu sái như vậy, trực tiếp phủi mông liền đi.  

Mặt khác, đám người tiểu hàng ăn, Chung Cổ Phong cũng kiên trì ra ngoài du lịch, con đường của bọn họ phải tự mình xông pha, mà không phải ở trong nhà kính, để Chu Hằng cung cấp tài nguyên cho bọn họ tu luyện.  

Chu Hằng không có ngăn cản, ngược lại vui vẻ gật đầu, bởi vì đổi lại là hắn thì cũng sẽ đưa ra lựa chọn như thế!  

Đối với chúng nữ Ứng Mộng Phạm, chỉ cần cung cấp đầy đủ linh khí, các nàng sẽ có thể dựa vào thể chất khủng bố không ngừng đột phá, thứ như đan dược chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi. Dù các nàng không vào học phủ, tốc độ tu luyện cũng sẽ không chậm hơn chút nào.  

Nghỉ ngơi một đêm, Chu Hằng triền miên không biết bao lần với chúng nữ, về sau dù không xa học phủ, nhưng muốn gặp lại cũng chưa chắc dễ dàng, bởi vậy mọi người đều rất điên cuồng, như muốn bù lại mọi thiếu thốn trong tương lại.  

Ngày hôm sau tỉnh dậy, Chu Hằng lại vịn tường, nhưng chúng nữ cũng đều nhũn ra như bùn, hoàn toàn bị dày vò thảm.  

Điều tức một hồi, Chu Hằng đi đến Đại Nguyên Học Phủ.  

Hắn không cần nghĩ mình có thông qua khảo hạch hay không, đường đường yêu nghiệt đứng đầu Tiên giới mà khảo hạch nhập môn học phủ bình thường ở Minh giới cũng không thông qua được, Chu Hằng còn không đâm đầu vào đậu hủ chết cho xong!  

Đáng giận là trên người hắn không có một cắt bạc nào, không đủ tiền trả phí truyền tống, đi đến Đại Nguyên Học Phủ ở Bình Phong Thành.  

Chỗ này sử dụng tiền là Đại Hà tệ do Đại Hà Học Phủ phát ra, nghe nói do Thiên Hà Hoàng chế tạo, bên trong có dấu ấn trận pháp độc nhất, chỉ có thể phá hủy, hoàn toàn không cách nào sao chép.  

Muốn xem xét Đại Hà tệ thật giả rất đơn giản, chỉ cần trong tay có một cái Đại Hà tệ, như vậy đưa đến gần một đồng tiền thật thì sẽ sinh ra cộng hưởng.  

Đại Hà tệ đối với mọi người, đều chỉ đại biểu của cải, mà không như linh thạch, tiên thạch, bản thân nó là vật có giá trị. Nhưng một đồng tiền làm khó anh hùng, không có Đại Hà tệ, làm sao lập tức đến được Bình Phong Thành?  

Chu Hằng nhớ tới thi thể Cửu Vĩ Yêu Hồ trong pháp khí không gian, hẳn là thịt thú này có thể bán được chút tiền chứ?  

Hắn đi vào một nhà tửu lâu, tìm tới chủ quán, nói thẳng ra ý mình. Ông chủ kia cũng rất dứt khoát, trả cho hắn 1 vạn Đại Hà tệ, cũng nói về sau Chu Hằng còn có loại thịt thú cấp bậc này, cứ việc đưa đến đây, hắn thu hết.  

Đại Hà tệ có tổng cộng bốn loại mệnh giá, theo thứ tụ là 1, 10, 100, 1000, 1 vạn Đại Hà tệ cũng chỉ là 10 đồng mệnh giá 1000, thật là ít ỏi.  

Thế này cũng không cần thu vào pháp khí không gian, Chu Hằng bỏ 9 đồng Đại Hà tệ vào trong túi áo, còn lại một cái thì cầm quan sát kỹ càng.  

Dấu tích của Thiên Hà Hoàng!  

Đại Hà tệ nhìn giống như tiền đồng ở Phàm giới, một mặt có khắc hai chữ “Đại Hà”, mặt khác có khắc chữ số “Thiên” (ngàn), kiểu cách rất bình thường, nhưng dùng thần thức thăm dò thử, liền có thể cảm ứng được khí tức to lớn hùng hồn bên trong.  

Thật là không đơn giản.  

Chu Hằng không dám đưa thần thức tiến vào trong, có thể sẽ làm vỡ nát đồng Đại Hà tệ này, càng có khả năng tổn thương thần thức của bản thân hắn, cho nên đừng lỗ mãng thì hơn.  

Nơi này không có truyền tống môn thẳng đến Bình Phong Thành, dù sao chỉ là một trấn nhỏ vùng núi, cũng chính là vì thế, Chu Hằng mới để mọi người ở lại chỗ này – nơi này ít cao thủ, Kim Long nữ hoàng mới có thể bảo vệ được mọi người.  

Một lần truyền tống cự ly ngắn thu phí 1000 Đại Hà tệ, không tính là quá đắt, nhưng người thường cũng tuyệt đối không chịu đựng nổi – 300 Đại Hà tệ là đủ cho một nhà ba miệng ăn chi tiêu bình thường trong 1 tháng.  

Trung chuyển bốn lần, cuối cùng Chu Hằng mới đến được Bình Phong Thành, lúc này cũng tiêu gần hết tiền trên người hắn.  

Tiểu Hỏa nhỏ nhắn không thu phí, con lừa đen lại không trốn được phiếu, mà truyền tống trận lại bài xích Tiên Cư, cho nên tốn thêm 4000 Đại Hà tệ.  

Cũng may báo danh chỉ cần 1000 Đại Hà tệ, mà trúng tuyển, vậy được miễn học phí.  

Bình Phong Thành, được xây dựa vào Đại Nguyên Học Phủ, trên thực tế chỉ có thể xem như kiến trúc phụ thuộc Đại Nguyên Học Phủ, bởi vì diện tích học phủ này lớn vượt xa Bình Phong Thành!  

Trong thành buôn bán cực kỳ phát đạt, khắp nơi là cửa hàng bán ra binh khí, tài liệu, đương nhiên còn có thanh lâu, tửu lâu giải quyết tịch mịch. Cửa hàng nơi này bán đồ, đồng thời cũng thu mua, có tác dụng trung chuyển.  

Như là có những đệ tử học phủ không nở ăn phần đan dược học phủ phân phát, vậy có thể lấy ra bán, đợi gom đủ tiền liền đi mua binh khí mình cần, hoặc là cấm uy lực mạnh hơn, chỉ là số lần sử dụng có hạn, nhưng có thể cứu mạng, chuyển bại thành thắng!  

Chu Hằng dẫn con lừa, miễn cho con lừa đê tiện này nổi lòng tham, ngậm đồ tốt xong bỏ chạy. Tiểu Hỏa thì nằm trên lưng con lừa, mắt to đáng yêu ngó trái ngó phải, dường như cái gì cũng rất mới lạ.  

– Tránh ra! Tránh ra! Đột nhiên đằng sau truyền đến âm thanh ồn ảo, đám đông nháo nhào tránh ra. Nếu như đứng ở chỗ cao, có thể thấy bốn người đang cưỡi trên ngựa cao to, xua đuổi trong đám đông.  

Ngựa lớn này không phải vật phàm, mũi phun ra ngọn lửa thật dài, trở nên dữ tợn kh ủng bố.