Lớp khói đen tử khí của chuồn chuồn bay sát lại người hắn, Anh Quân không còn cách nào ngoài kích hoạt thiên phú ‘đường dao tinh chuẩn’ để tìm may mắn trong chỗ chết. Từ trong lớp khói đen ba điểm sáng màu đỏ lóe lên, dựa vào thiên phú hắn mơ hồ đoán được đây hình như là điểm yếu của Chuồn chuồn tử khí, hắn nâng dao lên hướng về ba điểm đó, khói đen bao lấy người hắn, tiếng xèo xèo vang lên.
Lớp khói tử khí đang ăn mòn quần áo hắn, tiếp đó là đến da thịt, mùi hương thịt nướng bốc lên, đang trong lúc đau đớn hắn vẫn chia não ra để nghĩ tới món thịt lợn quay thơm lừng. Cánh tay bị ăn mòn nâng lên một cách khó nhọc chém thẳng vào ba điểm đỏ, nhưng đáng tiếc mũi dao không thể trụ được lâu trong tử khí nhanh chóng bị mài mòn chỉ hóa thành cát bụi bay vào trong gió.
Rầm rầm.
Tiếng động lớn vang lên, đỉnh mái nhà bác Vương bị vật thể nào đó thô bạo đạp bay.
Hệ thống cảnh cáo: [Đối tượng quái vật ngủ mê trong nhà bác Vương đã tỉnh lại, lực tinh thần cấp A 8000 ăn đứt toàn bộ mọi vật nơi này, điều đặc biệt nó đang hướng về phía anh, mùi máu của anh rất thơm. Ký chủ chúng mừng anh đã chuyển từ kẻ thù này sang kẻ thù khác.]
Cây tre đã thịt toàn bộ thành viên nhà họ Vương đâm thẳng lên mái nhà, để lộ ra thân cây màu đỏ như máu, toàn thân chằng chịt mắt, giống hệt như trứng ốc bám trên thân, trong đôi mắt của nó phản chiếu hình ảnh Chuồn chuồn tử khí đang nuốt lấy con mồi.
Mặt đất rung lắc dữ dội, từ vị trí khu vườn thảo dược của Anh Quân một chùm rễ tre màu đỏ tua tủa đâm lên khỏi mặt đất, vươn dài như vòi rồng được kết từ hàng tỷ tỷ vật chất nhỏ bé tiến thẳng về phía mục tiêu, đỉnh chùm rễ nở ra thành hình một chiếc miệng, cạp thẳng xuống khu vực Chuồn chuồn tử khí và Anh Quân, nuốt chửng lấy hắn.
Minh Tiêu nhìn thấy cảnh này không thèm quan tâm tới Lâm Minh Hà, nhảy bật lên phóng ra ‘phi tiêu chỉ thiên’ đâm về phía rễ tre, nhưng không thể làm được gì, lớp vỏ đó cực kỳ rắn chắc, nó thậm chí khiến những quả ớt trên đầu Minh Tiêu bị thương nát mất phần đỉnh.
Dù rất đau nhưng Minh Tiêu vẫn không dừng lại, không xài được ‘phi tiêu chỉ thiên’ cô chuyển qua dùng: “Hơi thở của rồng,” đáng tiếc tất cả mọi thiên phú của cấp C đều không thể làm gì quái vật hóa cấp A, ngược lại khiến nó để ý Minh Tiêu quay đầu tấn công về phía cô.
Cảm nhận thấy nguy hiểm Lâm Minh Hà sử dụng thiên phú ‘chạy nhanh’ chuồn mất dạng. Sau khi bắt được hai con mồi, đầu rễ ngoái qua lại như thể muốn tìm kiếm thêm đối tượng, con mắt trên thân tre giúp nó quan sát tình hình, bóng người xẹt qua giữa những lùm cây biến dị xa xa lọt vào mắt nó, nhưng có vẻ như do không thể đâm rễ tới nên nó quyết định tha chết cho Lâm Minh Hà, đưa bộ rễ xuống lòng đất từ từ tiêu hóa con mồi.
[Tỉnh lại đi.] Hệ thống gọi lớn. [Nếu anh không tỉnh lại là sẽ thành chất dinh dưỡng cho quái vật hóa cấp A đấy.]
Anh Quân từ từ mở mắt, trước mắt hắn là một cái lồng vòm được kết thành từ rễ tre màu đỏ vô cùng kiên cố vững chắc, bên dưới là nền đất ẩm ướt, nhìn kỹ lại nó không phải là đất mà một lớp màu đỏ đen bầy nhầy như thế kết từ thịt và máu đỏ của người, mùi hôi thối.
Anh Quân từ từ đứng lên, áo quần bị ăn mòn rách tứ tung lộ ra da thịt bị tổn thương khắp nơi.
[Đáng lý ra anh sẽ không bị thương nặng như vậy, nhưng tất cả đều là do độ linh lực của anh chỉ bằng 0. Độ linh lực có thể gia cố thân thể anh, gia tăng độ sát thương của thiên phú, hiện tại với độ linh lực này anh chẳng khác gì là người thường nên mới bị Chuồn chuồn tử khí nướng dễ dàng như vậy. Nếu người đứng bên trong lớp tử khí của chuồn chuồn là Minh Tiêu thì chưa biết ai nướng ai.]
Anh Quân mím môi, nếu vậy hắn cần tìm cách để tăng độ linh lực của mình lên, nhưng phải tăng bằng cách nào đây?
“Mày biết cách giúp tao tăng độ linh lực lên không?”
[Cách thì có nhưng có vẻ như không có hiệu quả với anh, anh nhớ món thịt ếch mà Minh Tiêu mang về chứ, nó có thể tăng độ linh lực đấy, bằng chứng là cô bé tăng lên nhưng còn anh thì vẫn đứng im tại chỗ. Cho nên tôi cũng không biết phải hướng dẫn anh thế nào.]
Biết Tuốt nói vậy rồi hắn cũng chẳng thể ép hơn nữa, một kẻ tự cho mình có hiểu biết rộng lớn như Biết Tuốt cũng không có câu trả lời thì e rằng cả đời này sợ linh lực của hắn cũng khó mà tăng lên được.
[Đừng vội chuyện linh lực, ra khỏi đây đã, lớp dịch dạ dày của nó bắt đầu hoạt động rồi, anh đứng đây thêm phút nào là nguy hiểm phút đó.]
“Đây là đâu?”
[Bên trong cơ thể của thực vật biến dị cấp A, tôi tạm thời gọi nó là người mẹ tre.
Dựa vào những gì đang xảy ra với anh và Minh Tiêu tôi chọn lựa cho sinh vật này một thiên phú: Không gian, nó có thể tạo ra các không gian khác nhau để giam giữ từng đối tượng khác nhau. Đây là do tôi tạm chọn, vẫn chưa xác nhận được khả năng thật sự của sinh vật này, hãy cẩn thận.
Linh lực cấp A 8000, trong tương lai có thể tăng lên nếu ăn xong anh và Minh Tiêu.
Phương hướng quái vật hóa hoàn toàn khi đạt đỉnh là Rừng tre ăn thịt. Hơi căng nha nếu nó thành công tiến hóa thì khu này chắc chắn nằm trong địa bàn của nó, theo thời gian tu tập nó sẽ luyện thành chính quả có trí khôn ý thức, lúc đó có thể mang theo con non là những búp măng thế hệ mới đi tấn công nhân loại, xiên thủng bất kỳ kẻ nào cản đường làm chúa tể một phương. Hết sức bá!]
Anh Quân nhíu mày. “Minh tiêu cũng rơi vào trong này sao?”
[Đúng vậy.]
“Tình hình của cô bé thế nào rồi?”
[Đã được đưa tới một chiều không gian khác. Hô hô.] Biết Tuốt cười đầy ranh ma. [Ở nơi ấy cô nhóc đang là con gái của một gia đình bé nhỏ, rất được cưng chiều nha, nếu anh không nhanh đi tới hỏi cưới cô dâu tám tuổi của mình ngay lúc này, có thể cô bé sẽ chìm vĩnh viễn trong khung cảnh gia đình ấm áp giả tạo này đấy. Ta nói chứ con quái vật này đúng là biết nắm lòng người, nó có thể biết được Minh Tiêu thiếu thốn điều chi nên mới tạo ra khung cảnh đó. Giờ chỉ việc từ từ vây Minh Tiêu trong tình yêu thương rồi cắn nhẹ từng phần một, cô bé lúc đó chẳng hay biết gì cứ vui vẻ mặc cho nó ăn từng phần tới chết luôn.]
Nghe thế hắn có cảm giác như con mắm hệ thống này cực kỳ trông mong được nhìn thấy cảnh tượng Minh Tiêu bị xé nhỏ nhấn chìm, tính ác không thể tưởng.
“Tao phải làm sao để tìm ra cô bé?”
Biết Tuốt khinh thường ra mặt. [Anh đang bị thương, trước hết tìm cách trị thương đã. Nó chẳng thèm tạo thế giới cho anh mà nhốt thẳng vào hệ tiêu hóa của mình nguyên nhân là do anh đã bị thương sẵn rồi, linh lực bằng 0 chẳng đáng để nó liếc nhìn nên ném quách anh vào đây cho rảnh.]
“Vào vấn đề chính đi, chữa thương như thế nào? Giờ tao với mày cùng ngồi trên một thuyền rồi, chết là ngoẻo cả hai chẳng đùa.”
Biết Tuốt tằng hắng, bật mode nghiêm túc: [Trước tiên hãy ra khỏi nơi này, dùng thiên phú ‘đường dao tinh chuẩn’ của anh thử xem có gì.]
Anh Quân khởi động thiên phú, Biết Tuốt liền gào lên vì lần này độ biến dị của hắn tụt xuống một cách chóng mặt hệt như cầu trượt đang lao xuống, từ 99,9 xuống còn 50 một con số ổn định tuyệt vời.
Biết Tuốt im lặng mở ra những tế bào chứa kiến thức được lưu trữ bắt đầu tìm kiếm, trong lịch sử 100 năm kỷ tiến hóa chưa từng có Tiến hóa giả, Chủng phàm ăn hay bất cứ Quái vật hóa nào có khả năng đẩy độ biến dị giảm như thế này. Kiến thức dự trữ không có buộc lòng Biết Tuốt phải bật chế độ tự phân tích. Dựa vào những gì nó thu thập được, nó đưa ra một phán đoán, rất có thể khi đối diện với đối thủ có độ linh lực càng cao thì độ biến dị của Anh Quân càng giảm xuống, điều này rất tuyệt, nhưng bù lại giá trị linh lực của hắn lại là một bài toán nan giải, độ biến dị giảm xuống mà không có linh lực hỗ trợ thì cả đời này khó mà ngóc lên được.
Đáng tiếc những gì được lưu trong tế bào của nó đều không khớp với tình hình thực tế, có lẽ bây giờ nó cần phải bật thiên phú đặc biệt [phân tích vượt khả năng] thường xuyên hơn mới được.
Biết Tuốt không nói chuyện này cho Anh Quân.
Anh Quân lúc này muốn khai triển năng lực ‘đường đao tinh chuẩn’ cần phải có dao.
“Biết Tuốt chúng ta thiếu dụng cụ.”
[Đi về phía trước, năm mét, có một xác chết chưa phân hủy hết, bên cạnh có một con dao thái thịt có thể dùng được. Khuôn mặt xác chết còn khá nguyên vẹn phiền anh chuẩn bị tâm lý.]
Anh Quân đi theo lời Biết Tuốt người hắn đối mặt vậy mà lại là Lâm Khánh con trai cả của bác Vương, toàn thân dưới đã bị ăn mòn chỉ còn lại xương trắng, nửa người trên đang trong giai đoạn dung nạp với dạ dày của quái vật, đôi mắt hắn mở lớn có vẻ trước khi chết đã nhìn thấy một cảnh tượng đáng sợ nào đó, con dao nhọn dùng để chặt thịt vẫn đang nằm trên tay hắn, được nắm rất chặt.
Anh Quân cúi đầu nhẹ một cái xem như đưa tiễn người quá cố, cúi xuống vận sức lấy con dao cầm lên bắt đầu tiến hành khởi động thiên phú: “Đường đao tinh chuẩn.”
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
Lớp khói tử khí đang ăn mòn quần áo hắn, tiếp đó là đến da thịt, mùi hương thịt nướng bốc lên, đang trong lúc đau đớn hắn vẫn chia não ra để nghĩ tới món thịt lợn quay thơm lừng. Cánh tay bị ăn mòn nâng lên một cách khó nhọc chém thẳng vào ba điểm đỏ, nhưng đáng tiếc mũi dao không thể trụ được lâu trong tử khí nhanh chóng bị mài mòn chỉ hóa thành cát bụi bay vào trong gió.
Rầm rầm.
Tiếng động lớn vang lên, đỉnh mái nhà bác Vương bị vật thể nào đó thô bạo đạp bay.
Hệ thống cảnh cáo: [Đối tượng quái vật ngủ mê trong nhà bác Vương đã tỉnh lại, lực tinh thần cấp A 8000 ăn đứt toàn bộ mọi vật nơi này, điều đặc biệt nó đang hướng về phía anh, mùi máu của anh rất thơm. Ký chủ chúng mừng anh đã chuyển từ kẻ thù này sang kẻ thù khác.]
Cây tre đã thịt toàn bộ thành viên nhà họ Vương đâm thẳng lên mái nhà, để lộ ra thân cây màu đỏ như máu, toàn thân chằng chịt mắt, giống hệt như trứng ốc bám trên thân, trong đôi mắt của nó phản chiếu hình ảnh Chuồn chuồn tử khí đang nuốt lấy con mồi.
Mặt đất rung lắc dữ dội, từ vị trí khu vườn thảo dược của Anh Quân một chùm rễ tre màu đỏ tua tủa đâm lên khỏi mặt đất, vươn dài như vòi rồng được kết từ hàng tỷ tỷ vật chất nhỏ bé tiến thẳng về phía mục tiêu, đỉnh chùm rễ nở ra thành hình một chiếc miệng, cạp thẳng xuống khu vực Chuồn chuồn tử khí và Anh Quân, nuốt chửng lấy hắn.
Minh Tiêu nhìn thấy cảnh này không thèm quan tâm tới Lâm Minh Hà, nhảy bật lên phóng ra ‘phi tiêu chỉ thiên’ đâm về phía rễ tre, nhưng không thể làm được gì, lớp vỏ đó cực kỳ rắn chắc, nó thậm chí khiến những quả ớt trên đầu Minh Tiêu bị thương nát mất phần đỉnh.
Dù rất đau nhưng Minh Tiêu vẫn không dừng lại, không xài được ‘phi tiêu chỉ thiên’ cô chuyển qua dùng: “Hơi thở của rồng,” đáng tiếc tất cả mọi thiên phú của cấp C đều không thể làm gì quái vật hóa cấp A, ngược lại khiến nó để ý Minh Tiêu quay đầu tấn công về phía cô.
Cảm nhận thấy nguy hiểm Lâm Minh Hà sử dụng thiên phú ‘chạy nhanh’ chuồn mất dạng. Sau khi bắt được hai con mồi, đầu rễ ngoái qua lại như thể muốn tìm kiếm thêm đối tượng, con mắt trên thân tre giúp nó quan sát tình hình, bóng người xẹt qua giữa những lùm cây biến dị xa xa lọt vào mắt nó, nhưng có vẻ như do không thể đâm rễ tới nên nó quyết định tha chết cho Lâm Minh Hà, đưa bộ rễ xuống lòng đất từ từ tiêu hóa con mồi.
[Tỉnh lại đi.] Hệ thống gọi lớn. [Nếu anh không tỉnh lại là sẽ thành chất dinh dưỡng cho quái vật hóa cấp A đấy.]
Anh Quân từ từ mở mắt, trước mắt hắn là một cái lồng vòm được kết thành từ rễ tre màu đỏ vô cùng kiên cố vững chắc, bên dưới là nền đất ẩm ướt, nhìn kỹ lại nó không phải là đất mà một lớp màu đỏ đen bầy nhầy như thế kết từ thịt và máu đỏ của người, mùi hôi thối.
Anh Quân từ từ đứng lên, áo quần bị ăn mòn rách tứ tung lộ ra da thịt bị tổn thương khắp nơi.
[Đáng lý ra anh sẽ không bị thương nặng như vậy, nhưng tất cả đều là do độ linh lực của anh chỉ bằng 0. Độ linh lực có thể gia cố thân thể anh, gia tăng độ sát thương của thiên phú, hiện tại với độ linh lực này anh chẳng khác gì là người thường nên mới bị Chuồn chuồn tử khí nướng dễ dàng như vậy. Nếu người đứng bên trong lớp tử khí của chuồn chuồn là Minh Tiêu thì chưa biết ai nướng ai.]
Anh Quân mím môi, nếu vậy hắn cần tìm cách để tăng độ linh lực của mình lên, nhưng phải tăng bằng cách nào đây?
“Mày biết cách giúp tao tăng độ linh lực lên không?”
[Cách thì có nhưng có vẻ như không có hiệu quả với anh, anh nhớ món thịt ếch mà Minh Tiêu mang về chứ, nó có thể tăng độ linh lực đấy, bằng chứng là cô bé tăng lên nhưng còn anh thì vẫn đứng im tại chỗ. Cho nên tôi cũng không biết phải hướng dẫn anh thế nào.]
Biết Tuốt nói vậy rồi hắn cũng chẳng thể ép hơn nữa, một kẻ tự cho mình có hiểu biết rộng lớn như Biết Tuốt cũng không có câu trả lời thì e rằng cả đời này sợ linh lực của hắn cũng khó mà tăng lên được.
[Đừng vội chuyện linh lực, ra khỏi đây đã, lớp dịch dạ dày của nó bắt đầu hoạt động rồi, anh đứng đây thêm phút nào là nguy hiểm phút đó.]
“Đây là đâu?”
[Bên trong cơ thể của thực vật biến dị cấp A, tôi tạm thời gọi nó là người mẹ tre.
Dựa vào những gì đang xảy ra với anh và Minh Tiêu tôi chọn lựa cho sinh vật này một thiên phú: Không gian, nó có thể tạo ra các không gian khác nhau để giam giữ từng đối tượng khác nhau. Đây là do tôi tạm chọn, vẫn chưa xác nhận được khả năng thật sự của sinh vật này, hãy cẩn thận.
Linh lực cấp A 8000, trong tương lai có thể tăng lên nếu ăn xong anh và Minh Tiêu.
Phương hướng quái vật hóa hoàn toàn khi đạt đỉnh là Rừng tre ăn thịt. Hơi căng nha nếu nó thành công tiến hóa thì khu này chắc chắn nằm trong địa bàn của nó, theo thời gian tu tập nó sẽ luyện thành chính quả có trí khôn ý thức, lúc đó có thể mang theo con non là những búp măng thế hệ mới đi tấn công nhân loại, xiên thủng bất kỳ kẻ nào cản đường làm chúa tể một phương. Hết sức bá!]
Anh Quân nhíu mày. “Minh tiêu cũng rơi vào trong này sao?”
[Đúng vậy.]
“Tình hình của cô bé thế nào rồi?”
[Đã được đưa tới một chiều không gian khác. Hô hô.] Biết Tuốt cười đầy ranh ma. [Ở nơi ấy cô nhóc đang là con gái của một gia đình bé nhỏ, rất được cưng chiều nha, nếu anh không nhanh đi tới hỏi cưới cô dâu tám tuổi của mình ngay lúc này, có thể cô bé sẽ chìm vĩnh viễn trong khung cảnh gia đình ấm áp giả tạo này đấy. Ta nói chứ con quái vật này đúng là biết nắm lòng người, nó có thể biết được Minh Tiêu thiếu thốn điều chi nên mới tạo ra khung cảnh đó. Giờ chỉ việc từ từ vây Minh Tiêu trong tình yêu thương rồi cắn nhẹ từng phần một, cô bé lúc đó chẳng hay biết gì cứ vui vẻ mặc cho nó ăn từng phần tới chết luôn.]
Nghe thế hắn có cảm giác như con mắm hệ thống này cực kỳ trông mong được nhìn thấy cảnh tượng Minh Tiêu bị xé nhỏ nhấn chìm, tính ác không thể tưởng.
“Tao phải làm sao để tìm ra cô bé?”
Biết Tuốt khinh thường ra mặt. [Anh đang bị thương, trước hết tìm cách trị thương đã. Nó chẳng thèm tạo thế giới cho anh mà nhốt thẳng vào hệ tiêu hóa của mình nguyên nhân là do anh đã bị thương sẵn rồi, linh lực bằng 0 chẳng đáng để nó liếc nhìn nên ném quách anh vào đây cho rảnh.]
“Vào vấn đề chính đi, chữa thương như thế nào? Giờ tao với mày cùng ngồi trên một thuyền rồi, chết là ngoẻo cả hai chẳng đùa.”
Biết Tuốt tằng hắng, bật mode nghiêm túc: [Trước tiên hãy ra khỏi nơi này, dùng thiên phú ‘đường dao tinh chuẩn’ của anh thử xem có gì.]
Anh Quân khởi động thiên phú, Biết Tuốt liền gào lên vì lần này độ biến dị của hắn tụt xuống một cách chóng mặt hệt như cầu trượt đang lao xuống, từ 99,9 xuống còn 50 một con số ổn định tuyệt vời.
Biết Tuốt im lặng mở ra những tế bào chứa kiến thức được lưu trữ bắt đầu tìm kiếm, trong lịch sử 100 năm kỷ tiến hóa chưa từng có Tiến hóa giả, Chủng phàm ăn hay bất cứ Quái vật hóa nào có khả năng đẩy độ biến dị giảm như thế này. Kiến thức dự trữ không có buộc lòng Biết Tuốt phải bật chế độ tự phân tích. Dựa vào những gì nó thu thập được, nó đưa ra một phán đoán, rất có thể khi đối diện với đối thủ có độ linh lực càng cao thì độ biến dị của Anh Quân càng giảm xuống, điều này rất tuyệt, nhưng bù lại giá trị linh lực của hắn lại là một bài toán nan giải, độ biến dị giảm xuống mà không có linh lực hỗ trợ thì cả đời này khó mà ngóc lên được.
Đáng tiếc những gì được lưu trong tế bào của nó đều không khớp với tình hình thực tế, có lẽ bây giờ nó cần phải bật thiên phú đặc biệt [phân tích vượt khả năng] thường xuyên hơn mới được.
Biết Tuốt không nói chuyện này cho Anh Quân.
Anh Quân lúc này muốn khai triển năng lực ‘đường đao tinh chuẩn’ cần phải có dao.
“Biết Tuốt chúng ta thiếu dụng cụ.”
[Đi về phía trước, năm mét, có một xác chết chưa phân hủy hết, bên cạnh có một con dao thái thịt có thể dùng được. Khuôn mặt xác chết còn khá nguyên vẹn phiền anh chuẩn bị tâm lý.]
Anh Quân đi theo lời Biết Tuốt người hắn đối mặt vậy mà lại là Lâm Khánh con trai cả của bác Vương, toàn thân dưới đã bị ăn mòn chỉ còn lại xương trắng, nửa người trên đang trong giai đoạn dung nạp với dạ dày của quái vật, đôi mắt hắn mở lớn có vẻ trước khi chết đã nhìn thấy một cảnh tượng đáng sợ nào đó, con dao nhọn dùng để chặt thịt vẫn đang nằm trên tay hắn, được nắm rất chặt.
Anh Quân cúi đầu nhẹ một cái xem như đưa tiễn người quá cố, cúi xuống vận sức lấy con dao cầm lên bắt đầu tiến hành khởi động thiên phú: “Đường đao tinh chuẩn.”
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc