Lạc Trần

Chương 114



Liên Tư Vũ như cảm nhận được gì đó nên ngước nhìn lên, nhưng đôi nam nữ kia đã biến mất.

- Ảo giác sao?

Liên Tư Vũ nhủ thầm.

- Em cũng cảm nhận được.

Thương Huyền nhíu mày liếc nhìn hướng kia.

- Mặc kệ đi. Thời gian đến rồi.

Lời vừa dứt,những người trong tần 34 đều biến thành ánh sáng.

10 người cầm chìa khóa thì lên tầng 35, những người khác không ngoại lệ đều bị đá ra khỏi Trích Tinh Tháp.

- Nơi này...

Liên Tư Vũ nhíu mày nhìn những thiên sứ hóa đá ở bên cạnh, đây chẳng phải phó bản "Thiên Đằng Chết" mà y từng đi qua sao?

Thương Huyền chưa đi qua phó bản này nên hơi kinh ngạc nhìn những bức tượng đá sống động như thật.

- Máu.

Người bị truyền tống đến đây không chỉ có hai người, những người khác cũng hơi nhíu mày, một nam nhân lạnh lẽo nhìn đôi mắt đang chảy máu của bức tượng.

Đôi con ngươi được tạc bằng vôi trắng đang chảy máu.

Vài người hiếu kỳ đi qua xem, vài người càng lùi ra sau.

Liên Tư Vũ và Thương Huyền cảnh giác nhìn đám người.

- Ngươi làm gì?!

Một nữ nhân không chú ý đã bị số 6 chém vài vết thương.

- Giết ngươi nha, đây là ân oán của riêng chúng ta, các ngươi đừng nhúng tay nha ~ Tôi không biết thương hoa tiếc ngọc đâu!

Xung quanh số 6 tràn đầy sát khí, vừa nhìn liền biết đã bị chọc giận.

- Vương ca! Cứu em! Ngươi cút ra, ta không biết ngươi là ai!!!

Cô gái hoảng sợ lùi ra đằng sau, có thể lên đến tầng 35 thì không đơn giản là dựa vào vận khí, nhưng mà cô gái này thực lực không quá cao, chỉ là kỹ năng thôi miên của cô ta rất tốt, hơn nữa đạo cụ hộ mệnh cũng nhiều, nhưng cô ta phát hiện tầng này cấm đạo cụ!

- Hì hì, cô không cần biết ta là ai, ta biết cô là ai là được rồi.

- Vương,Vương ca cứu em!

Người được gọi là Vương ca muốn tiến lên, nhưng nhìn gương mặt hung thần ác sát của số 6 liền không dám bước chân nữa.

- Mỹ nữ như vậy, chết thật đáng tiếc nha.

Số 6 biết chiêu số của nữ nhân này, gã tránh đi đôi con ngươi của cô ta, tầng này không được sử dụng đạo cụ, nhưng nắm đấm thì không cấm.

- Có,có gì từ từ nói, bây giờ quan trọng nhất là đoàn kết...

Một cô gái khác không đành lòng nói.

- Hừ, từ từ? Ừ, đúng là không vội, giải quyết xong ả này liền đến cô.

Không biết nghĩ đến cái gì, số 6 cười rộ lên,sáng lạn cực kỳ.

Những người khác không quen biết tổ đội này, chỉ liếc qua rồi làm ngơ.

Trong thế giới này, giữ được mạng mình là tốt rồi,làm gì còn thời gian lo chuyện bao đồng?

- Đừng chạm vào bức tượng.

Cô gái vừa lên tiếng bịa vẻ mặt của số 6 dọa sợ nên liên tục lùi ra đằng sau, lỡ tay chạm vài bức tượng, một đại thúc thấy không ổn liền lên tiếng nhắc nhở, đáng tiếc đã muộn, cô ta hóa đá mất rồi.

Mọi người thấy rõ động tác của cô ta, ai nấy đều lùi xa những bức tượng một chút.

Riêng đôi nam nữ kia vẫn nghiên cứu máu chảy từ mắt của bức tượng.

Tầng này trông giống phó bản Thiên Đằng Chết, nhưng khác ở chỗ những bức tượng này sẽ không sống dậy,nhưng như vậy càng rắc rối, nếu tượng sống dậy ít nhất còn có manh mối, bây giờ ngoài một bức tượng chảy máu, chạm vào tượng sẽ hóa thành tượng, chẳng còn chút manh mối nào nữa.

Bên kia số 6 cũng đã giải quyết xong cô gái kia, gã có chút tiếc nuối liếc nhìn cô gái đã hóa thành tượng, có lẽ không thể tự tay giải quyết cô ta nên tiếc nuối?

Liên Tư Vũ ngẩng đầu nhìn trần cung điện, làm ra vẻ không thấy biểu tình đó.

- Máu này là máu người.

Đôi nam nữ kia nghiên cứu nửa buổi, cuối cùng ra kết luận như vậy.

- Máu người? Chắc tồn tại đã lâu, sao không hóa thành dữ liệu?

Số 6 không biết lấy ra từ đâu ra một cái khăn, từ từ lau tay. Những người khác thấy vậy âm thầm lùi ra sau một chút.

- Có lẽ là manh mối?

Nữ nhân bên cạnh lên tiếng, tuy là câu hỏi, nhưng ngữ điệu giống như trần thuật.

- Mọi người có thấy... những thiên sứ này đều có đuôi và con ngươi của ác ma không?

Một cậu chàng đeo mắt kính lên tiếng hỏi.

- ... Đây là Đọa Lạc Thiên Sứ à?

- Cũng không phải không có khả năng.

Nam.nhân lên tiếng.

Thiên sứ khi phạm sai lầm sẽ bị đầy xuống trần gian trở thành đọa thiên sứ, đọa thiên sứ bị thiên sứ và ác ma xa lánh chán ghét, những đọa thiên sứ đều là kẻ tội đồ.

- Vậy bọn họ phạm tội gì mới bị bẻ cánh?

Cánh trắng tượng trưng cho thân phận Thiên sứ cao quý, cánh này sau khi bẻ đi có thể mọc lại, nhưng khi mọc lại lông cũ liền biến thành màu đen, đây là một ấn ký nguyền rủa. Đôi cánh sẽ theo đọa thiên sứ suốt đời, ngay cả ác ma cũng chán ghét thứ này.

- Tội lỗi, ruồng bỏ, cầu xin, tha thứ...

Liên Tư Vũ nhìn trần nhà, khẽ lẩm bẩm.

Mọi người theo ánh mắt của y nhìn lên, bên trên trần nhà ngoài hình vẽ còn có chữ.

Những từ ngữ kia cực kỳ mơ hồ, nhìn như một bức thư nhận tội.

Không đề lạc khoản, chẳng biết ai viết, chẳng biết gửi ai.