Trần Hòa Nhan cùng Tần Tuyển ở nước M thành phố J chơi liên tiếp hai tuần, sau khi rời khỏi đó họ tranh thủ đi thăm thú các thành phố xung quanh.
Tần Tuyển từ khi nhậm chức chủ tịch hội đồng quản trị của Tần thị thì ngày càng bận rộn, rất hiếm khi có thời gian rảnh rỗi như này cùng vợ đi nghỉ phép giải sầu.
Vì tai nạn ngoài ý muốn đó mà vợ hắn thiếu chút nữa không thể tỉnh lại, Tần Tuyển bỗng nhiên ý thức được, nếu có tai nạn xảy ra bất ngờ sẽ khiến bạn trở tay không kịp, không chút sức lực chống đỡ, không phải tất cả mọi thứ có thể giải quyết bằng quyền thế. Vì vậy hắn muốn nắm chặt hết mọi cơ hội có thể ở bên cạnh với những người mình yêu thương, vì thực sự chẳng ai biết được ngày mai cùng ngoài ý muốn thì cái nào đến trước...
Tranh thủ lúc có thời gian rảnh rỗi, Tần Tuyển hạ quyết tâm phải đi vợ mình đi thư giãn, xoa dịu tâm trạng của cô ấy.
Mặc dù cô chưa bao giờ nói qua hay thể hiện rõ ràng cảm xúc của mình, nhưng sau khi chung sống nhiều năm như vậy, Tần Tuyển vẫn có thể mơ hồ cảm thấy vợ mình từ sau hôn mê tỉnh lại, cảm xúc của cô tựa hồ có điểm không thích hợp nhưng cô không chịu nói, cụ thể chỗ nào không thích hợp thì Tần Tuyển lại không nói tới, cũng chỉ có thể dành nhiều thời gian hơn cho cô.
Sau khi hai người rời thành phố J thì đi du lịch khắp nơi, chơi khoảng mười ngày đi đã đi gần hết nhưng nơi thích hợp cho du lịch nghỉ dưỡng trên nước M. Kết thúc chuyến du lịch, Trần Hòa Nhan bắt đầu thấy nhớ đến quê hương cùng chiếc giường lớn của mình với những món ăn Trung Quốc của đầu bếp trong nhà.
Vì vậy, sau khi chơi hết mình, cuối cùng hai người ngồi phi cơ tư nhân về nhà.
Sau khi trở lại thành phố A, Tần Tuyển bắt đầu bận rộn như trước đó.
Hắn đi chơi khoảng một tháng, dù công việc có ít nhưng tích lại trong một tháng cũng không ít việc.
Mà Trần Hòa Nhan sau khi hồi phục trạng thái lệch giờ, cô bắt đầu phân loại đống chiến lợi phẩm đã mua.
Ngoài đống mũ và áo cưới mà cô mua ở thành phố J, những thứ cô mua ở nơi khác cũng lần lượt được chuyển đến.
Đi ra ngoài cũng một tháng, không mang gì về cho người thân bạn bè, cô cảm thấy có chút không được.
Trần Hòa Nhan đã chuẩn bị cho ba mẹ một số quấn áo giữ ấm, đồ bảo hộ và một số sản phẩm dinh dưỡng cho ba mẹ, rất thích hợp.
Cô mang về cho Diệp Lai một chiếc túi, trước đó cô ấy còn phàn nàn với Trần Hòa Nhan rằng chiếc túi mà cô ấy muốn mua từ lâu đã hết hàng và không tìm được nơi mua. Tình cờ là Trần Hòa Nhan lại nhìn thấy một chiếc ở cửa hàng tổng bộ thành phố J, liền thuận tay mà mang về đưa cô ấy.
Ngoài ra, cô cũng mang cho bố chồng Tần Chính Nguyên và Tần lão gia tử vài món họ yêu thích.
Cũng mang cho Tần Ngạn cùng Khương Hân một chút món quà tươm tất, túi xách và nhân vật trò chơi phiên bản giới hạn, mặc dù Trần Hòa Nhan đến bây giờ vẫn có chút khiếp sợ với Tần Ngạn và Khương Hân nhưng những người còn lại trong gia đình đều được tặng quà, nếu dư lại hai người họ thì lại không hợp lí.
Những người khác đều còn tốt, điều khiến Trần Hòa Nhan khó chịu nhất là những món cô mang tặng mẹ chồng Tống Nghi Lam.
Trước đây, hễ cô ra ngoài mang đồ về là mẹ chồng này không ưa, chê chỗ này chỗ nọ, không mua thì lại là con dâu lớn bất hiếu...
Dù sao cô cũng đã quyết định tốt, vì mạng nhỏ của mình, vì mạng nhỏ của Tần Tuyển cùng cả một nhà Trần gia, cô sẽ không chủ động đi gây chuyện, cô sẽ làm được gì sẽ làm hết sức, nếu không làm được thì cố gắng tránh hết mức có thể, cũng không làm đối phương chán ghét nhau, nếu đối phương muốn chủ động gây chuyện thì Tần Tuyển ra ra mặt toàn quyền phụ trách.
Cho nên lần này lúc mua quà cho Tống Nghi Lam cô đã nói rõ với Tần Tuyển, cô không nghĩ sẽ tự mua.
Tần Tuyển cũng biết tính tình của mẹ nên hắn liền mua một mình, Trần Hòa Nhan một chút cũng không động vào, đến lúc đó nếu Tống Nghi Lam có kén cá chọn canh thì cô cũng có thể đúng lý hợp tình không chịu cái tính...
Bên này Trần Hòa Nhan đang phân loại sửa sang lại chiến lợi phẩm của mình, bên kia Tống Nghi Lam gọi tới.
Cô cùng Tần Tuyển ra nước ngoài chơi một tháng, mới đầu còn tốt, nhưng sau đó Tống Nghi Lam một ngày gọi tận hai lần, giục hai người trở về. hỏi trong nhà xảy ra chuyện gì thì bà không nói, chỉ nói hai người bọn họ đã đi chơi đủ lâu rồi, cần phải trở về.
Mấu chốt là bà ấy không gọi cho Tần Tuyển, nhưng lần nào cũng oanh tạc điện thoại Trần Hòa Nhan, cho nên bất cứ khi nào Tống Nghi Lam gọi đến, Tần Tuyển sẽ có trách nhiệm trả lời điện thoại.
Đáng tiếc là sáng nay Tần Tuyển đã đến công ty sớm, hắn lại không có ở bên cạnh nên không có cách nào kéo anh ra trả lời được.
Nhưng lần này Tống Nghi Lam bất ngờ lại không gây khó dễ, chỉ nói vài câu là nếu đã về thì lão gia tử gọi hai vợ chồng buổi tối trở lại nhà cũ ăn cơm, nói xong liền vội vàng cúp máy.
Sau khi Tần Tuyển về đến nhà vào buổi tối, hai người thu dọn đồ đạc, mang theo quà, lái xe trở về biệt thự của Tần gia.
Vừa bước vào cổng sân, liền thấy năm sáu công nhân đang cúi gập người vùi đầu xuống bãi cỏ hai bên lối đi để đào đất, dán cỏ mới, vài gã cao to đang cặm cụi lấy chổi lông gà dài lau đi mạng nhện ở góc chết mái hiên.
Người đàn ông lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không biết rõ.
Hai người đi vào, đứng ở cửa ra vào thay giày, phát hiện bên trong cũng có hai dì đang lau bụi.
"Nhan Nhan cùng Tần Tuyển đã trở lại."
Bà Chu, bảo mẫu trong biệt thự Tần gia nhìn thấy hai người bước vào, vội vàng mỉm cười chào hỏi, còn thuận tay tiếp nhận một ít túi quà mà Trần Hòa Nhan mang theo.
Trần Hòa Nhan lấy ra một cái túi màu đỏ trong đó, đưa cho bà Chu, "Bà Chu, cái này cho bà*."
(*) nhẽ ra là dì Chu cơ nhưng mà chương trước đó cụ thể là chương 21 mình edit thành bà Chu nên thôi cứ theo danh xưng này nhé.
Bà Chu làm việc trong Tần gia cũng đã ba mươi năm, bà nhìn hai anh em Tần Tuyển lớn lên, bởi vậy đối với gia đình chủ nhân có mối quan hệ khá tốt, người của Tần gia cũng không coi bà là người ngoài.
"Này... Nhìn xem cái đứa nhỏ này, sao ta cũng có chứ, mang từ nước ngoài về, mệt mỏi lắm."
Bà Chu cười đến hai mắt híp lại, "Mau mau mau, vào trước đi, bà đi nấu nước lê, mùa thu trời hanh khô, uống một ít để giảm nóng làm mát phổi."
Trần Hòa Nhan bước vào, cô tiến đến gần bà Chu, nhỏ giọng hỏi: "Bà Chu, chuyện gì vậy? Sao đột nhiên lại tổng vệ sinh, có khách lớn tới sao?"
Nhà họ Tần có nhân viên vệ sinh chuyên trách lâu năm để duy trì việc quét dọn, vệ sinh hàng ngày, nói chung là họ chỉ đến làm tổng vệ sinh như này khi tết đến, nhưng lần này không phải tết hay năm...
Bà Chu: "Cũng không phải có khách, chính là cái gì... Tiểu Ngạn và Tiểu Hân tham gia chương trình truyền hình nào đó sao? Mấy ngày nữa người quay chương trình sẽ đến biệt thự Tần gia, phu nhân nói chúng tôi phải dọn sạch sẽ từ trong ra ngoài, cỏ cũng cải tạo lại."
Bà Chu cũng đã ngoài năm mươi nên có chút lời nói bà có nghe qua cũng chỉ có thể nói đại khái.
Trần Hòa Nhan vừa nghe, nháy mắt liền hiểu, bà Chu nói cái gọi là chương trình truyền hình này hẳn là chỉ tống nghệ tình yêu mà Khương Hân và Tần Ngạn tham gia ở Đài Cam, chính là cái mà đưa cô cùng Tần Tuyển lên hotsearch.
Không nghĩ tới cái này lại đến Tần gia quay?
Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, nhìn tình hình rõ ràng ngoài bà mẹ chồng thì hai người đàn ông còn lại cũng đồng ý... Càng chính xác hơn thì Tần lão gia tử đã đồng ý.
Cơm chiều đều không có Tần Ngạn cùng Khương Hân.
Bà Chu nói với cô là hai người đó đã đi ra ngoài du lịch để ghi hình cho chương trình.
Cái này Trần Hòa Nhan cũng biết một chút, hiện tại khắp nơi trên mạng đều là 《 Ngọt ngào hôn nhân 》 về đoạn băng ghi hình đầu tiên, hình như là du lịch và ghi hình ở một hòn đảo nhỏ ở nước ngoài.
Trần Hòa Nhan cũng không để ý nhiều đến chuyện này, theo thường lệ sẽ về nhà cũ ăn một bữa cơm, Tống Nghi Lam lần này cũng không có gây chuyện gì, bọn họ đều tận lực dọn dẹp, trang trí toàn bộ biệt thự Tần gia, không có thời gian cho thứ khác.
Những ngày sau đó cũng rất bình yên, như thường ngày, Tần Tuyển mỗi ngày đều bận rộn với công việc của công ty và có tương đối ít thời gian dành cho Trần Hòa Nhan. Trong khoảng thời gian này, Trần Hòa Nhan thường ở một bình, liền bình tĩnh tịnh tâm lại, nghiêm tục tự hỏi rốt cuộc mình nên làm gì.
Kết quả là cô ít sự chú ý đến tin tức bên ngoài hơn nhiều.
Trong khoảng thời gian này, Đài Cam đã cắt nối biên tập số đầu tiên của 《 Ngọt ngào hôn nhân 》rồi đăng tải lên mạng, phản ứng thoạt nhìn cũng không tồi.
Nghe nói chương trình tống nghệ này sớm đã bắt đầu chuẩn bị, nhưng Đài Cam muốn cạnh tranh với một số chương trình tống nghệ tương tự khác của Đài Táo bên cạnh, vẫn luôn muốn mời một số nghệ sĩ tên tuổi rất nổi tiếng tham gia.
Chờ khá lâu mới nhận được lời đồng ý của Khương Hân, nhà tài trợ lớn nhất của chương trình là một nhãn hàng điện thoại, để đồng bộ thời gian phát hành các mẫu mới của họ, kim chủ baba vẫn luôn thúc giục tổ tiết mục thựa hiện sớm, tổ tiết mục cũng cố gắng ghi hình nhanh nhất để đuổi kịp tiến độ. Để đạt được mục tiêu này, họ nghĩ ra một phương pháp là phát sóng trực tiếp ngoài hình thức chế độ quay hình rồi biên tập thông thưởng, để thuận tiện cho việc chèn quảng cáo bất cứ lúc nào.
Trong quá trình ghi hình tập đầu tiên của chương trình, các khách mời đều liên tiếp phát sóng trực tiếp trong quá trình ghi hình và phản hồi của mọi người cũng rất tốt, điều này làm tăng dần tỷ lệ nhấp của các tập thí điểm và tập đầu tiên của chương trình đã phát hành trước đó.
Bây giờ, tổ tiết mục đang rục rịch chuẩn bị cho việc ghi hình tập hai.
...
Hôm nay, Trần Hòa Nhan và Tần Tuyển trở lại nhà cũ của Tần gia để ăn cơm như thường lệ.
Bà Chu mở cửa cho hai vợ chồng, Trần Hòa Nhan thay giày ở cửa ra vào, vừa nhìn lên thì bắt gặp ánh mắt của một người phụ nữ trẻ lạ mặt.
Trần Hòa Nhan sửng sốt một chút, lễ phép gật đầu với người phụ nữ rồi mỉm cười, sau đó hỏi bà Chu: "Bà Chu, nhà có khách sao?"
Bà Chu cười trả lời: "Đúng vậy, bọn họ đến nhà để ghi hình chương trình, chính là cái mà Tiểu Hân với Tiểu Ngạn tham gia, họ vừa mới lặp camera trong nhà. "
Nghe vậy Trần Hòa Nhan hướng tầm mắt vào bên trong nhìn lại, lúc này mới phát hiện trên lối đi vào phòng khách có hai người đàn ông lạ mặt, họ đội mũ lưỡi trai đen, đeo dây tai nghe quanh cổ, họ mặc trang phục của người quay phim trong chương trình, trong đó còn có một người cầm trên tay chiếc máy ảnh chuyên nghiệp.
Người phụ nữ đang từ bên trong đi ra, trong giây lát cô ta hơi giật mình khi bất ngờ gặp Trần Hòa Nhan, nhưng cô ấy nhanh chóng định thần lại, nhếch môi cười rồi chìa tay về phía Trần Hòa Nhan, "Hai vị chắc là anh trai cùng chị dâu của Khương lão sư cùng Tần lão sư, rất vui khi được gặp hai người, tôi là người phụ trách của tiết mục của nhóm đạo diễn cùng Khương lão sư chương trình 《 Ngọt ngào hôn nhân 》, tôi họ Lý, cứ gọi tôi là Tiểu Lý, thực xin lỗi vì chương trình đang ghi hình, phiền các bạn có thể ở đây một lúc, mong thông cảm ạ."
Người phụ nữ cười rạng rỡ và hào phóng, thấy vậy Trần Hòa Nhan cũng đưa tay ra bắt tay và cười đáp: "Xin chào."
Tiểu Lý này thực ra nói rất nhiều, sau đó lại nói chuyện phiếm với Trần Hòa Nhan, "Lúc trước tôi thấy hai người trong ảnh chụp nhà Khương lão sư, sau khi đoạn video đăng lên mạng, hai người còn khiến cho cư dân mạng một phen sôi nổi, đều khen hai người có giá trị nhan sắc cao, xứng đôi vừa lứa, hôm nay rốt cuộc thấy được người thật, quả nhiên so với ảnh chụp còn đẹp hơn nhiều lần. "
Lúc này, trái tim của Tiểu Lý thực sự đã kêu gào từ lâu——
Nhan sắc bạo kích, thật sự là mỹ nhan bạo kích! Người phụ nữ xinh đẹp, người đàn ông đẹp trai, hai người đều tiến vào nhà, người cồng một tay cầm túi xách của vợ, tay còn lại cầm tay vợ, hai người đứng ở đó, thật đúng là một cặp vợ chồng thần tiên!
Uầy, thật sự rất muốn nhờ VJ* tát vào mặt mình một cái thật mạnh...
(*) VJ là từ viết tắt của "video jockey" tức người dẫn dắt của các chương trình truyền hình được thu sẵn.
Nhưng Tiểu Lý không dám hành động hấp tấp, với tư cách là người phụ trách của nhóm khách mời Khương Hân, nhà sản xuất và đạo diễn đều đã dặn dò cô lúc trước khi quay tập này, sau khi đến nhà họ Tần, cô nhất định phải cẩn trọng, không thể xảy ra sai lầm gì, đây là hào môn chân chính, đắc tội không nổi, bởi bọn họ thường ngày vẫn luôn thần bí điệu thấp, thật vất cả với có được cái cơ hội như vậy, phải nắm bắt thật tốt, đến lúc đó cắt nối biên tập, không lo không có rating.
Bên này Trần Hòa Nhan nghe thấy, biết là cô ấy đang khen mình, ai cũng thích nghe những lời tốt đẹp, cô lập tức nở nụ cười rạng rỡ nhìn Tiểu Lý, thanh âm trong trẻo, "Cô quá khen."
Tiểu Lý gần như nghẹt thở ngất đi trong nụ cười này, mỹ nữ chính là mỹ nữ... Nếu một mỹ nam khác với vẻ mặt hờ hững bên cạnh mỹ nữ cũng có thể mỉm cười với cô như thế này, cô thật sự có thể hạnh phúc viên mãn.
Cô ấy yêu người đẹp, cũng rất thích các couple đẹp...
"Được rồi, chúng ta đi gặp ông nội trước." Tần Tuyển đứng bên cạnh đúng lúc lên tiếng, hắn thật sự không hiểu người phụ nữ này muốn làm gì với vợ anh trước ánh mắt hừng hực ngọn lửa kia...
"Được." Trần Hòa Nhan để Tần Tuyển tùy ý nắm tay cô dắt đi lên cầu thang tầng hai dưới tầm mắt hạnh phúc tốt đẹp của Tiểu Lý.
...
Cầu nhận xét và góp ý. Mong mọi người nhận xét thật nhiều thật nhiều để tớ rút kinh nghiệm và cải thiện trình edit nhiều hơn.
...
Vì tuần vừa rồi mình vẫn đang trong giai đoạn thi cuối kì và chương này tận hơn 7k5 từ nên mình không thể edit full luôn được nên sẽ được tách ra thành hai ạ.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻeee. Tuần sau sẽ được cập nhật phần còn lại chương 26 ạ.
Có gì thắc mắc liên hệ Page: Nhà có một bé Mee đáng iu.