Người đàn ông trung niên với bộ râu quai nón được dìu đến nằm trên sofa.
Mấy phút sau, một ông già tóc dài bạc trắng đi ra.
“Quán Chủ!” Trông thấy ông cụ, mọi người đều rối rít hành lễ.
Advertisement
Hiển nhiên ông già này chính là Quán Chủ của Tiên Hạc Võ Quán.
Ông cụ bước thẳng tới cạnh Người đàn ông trung niên với bộ râu quai nón: “Kẻ nào làm chuyện này?”
Trông thấy Phó Quán Chủ thương tích đầy mình, mặt Quán Chủ bỗng sa sầm.
Dương Kiện mau mắn nói: “Sư phụ, chuyện này do một thằng nhóc tên Lâm Mộc gây ra, nó chẳng những đánh sư thúc tới trọng thương, còn bắt chẹt thêm hai trăm triệu nhân dân tệ!”
“Lâm Mộc! Sao ta chưa từng nghe tới cái tên này ở Thành phố Thân Giang nhỉ?” Quán Chủ hỏi.
“Sư phụ, kẻ này là người tỉnh ngoài tới, không có mạng lưới quan hệ gì ở Thành phố Thân Giang, chính là bạn trai của Khâu Anh, nhưng không dính dáng quá nhiều tới nhà họ Khâu.”
Quán Chủ hỏi tiếp: “Sư thúc con là Linh Ý Cảnh sơ kỳ, cậu ta có tu vi gì mà có thể đánh trọng thương sư thúc con?”
Dương Kiện cuống quýt đáp: “Linh Ý Cảnh trung kỳ!”
Ánh mắt Quán Chủ như đóng băng: “Linh Ý Cảnh trung kỳ mà dám đánh Phó Quán Chủ của Võ Quán ta thương tích đầy mình như này, nếu cậu ta không chết thì quả là trời đất bất dung!”
“Đúng, kẻ đó không chết thì trời đất bất dung!” Chúng đệ tử đồng thanh hét.
Quán Chủ dặn dò: “Dương Kiện, con nhân danh Tiên Hạc Võ Quán chúng ta, viết một chiến thư gửi cho cậu ta, thời gian: mười ngày sau, địa điểm: Võ đài trụ sở võ hiệp Thân Giang, ta muốn giao đấu với cậu ta!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.org. Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Sư phụ, sao không tìm đến tận cửa rồi xử lý cậu ta!” Dương Kiện không hiểu.
Quán Chủ chắp hai tay ra sau lưng, nói: “Đã quá lâu rồi không có kẻ nào dám thách thức Tiên Hạc Võ Quán như vậy, ta phải nhân lần giao đấu này để thị uy, để mọi người hiểu được dám chọc giận Võ Quán ta sẽ nhận phải hậu quả thế nào!”
“Lỡ như thằng nhóc này không đến giao đấu, hoặc nhận được chiến thư vội tháo chạy khỏi Thành phố Thân Giang thì làm thế nào?” Dương Kiện hỏi.
Hai mắt Quán Chủ âm u lạnh lẽo: “Chẳng phải cậu ta là bạn trai của con gái Khâu Anh sao? Nếu cậu ta bỏ chạy hoặc không đến giao đấu, món nợ Phó Quán Chủ bị đánh hôm nay cứ tính lên đầu nhà họ Khâu! Cứ tìm Khâu Lão Thái Quân mà đòi cách giải quyết hợp lý!”
“Ngoài ra, Dương Kiện con hãy phái người theo dõi hành tung của cậu ta, một khi cậu ta có ý đồ rời khỏi Thành phố Thân Giang, ta sẽ ra mặt ngăn cản!”
Dương Kiện đáp: “Vâng thưa sư phụ, giờ con thực hiện ngay!”
“Gửi chiến thư cho cậu ta và cả nhà họ Khâu!” Quán Chủ dặn dò.