Lâm Mộc Báo Thù

Chương 43: 43




Nói thật thì Lâm Mộc thật sự cũng có chút phản ứng, cô thật sự rất hấp dẫn, hơn nữa bây giờ lại chỉ có hai bọn họ trong phòng.

Nhưng Lâm Mộc vẫn chưa bị dục vọng chi phối.

"Ngoan ngoãn ngủ đi."
Lâm Mộc nhìn cô một cái, sau đó xoay người rời đi.

Ở tầng dưới.

“Lâm Mộc, cảm ơn cháu đã đưa Uyển Nhi về, không ngờ con bé lại uống nhiều như vậy.” Ông cụ Trần cảm ơn Lâm Mộc.

“Không sao cả, chỉ là chuyện nhỏ thôi, ông cụ Trần, cũng đã khuya rồi cháu không quấy rầy nữa.” Lâm Mộc nói xong liền rời đi.

Khi anh ra khỏi nhà họ Trần thì trời đã bắt đầu mưa.

Lâm Mộc ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm bị mây đen che khuất.

"Nếu suy đoán của mình là đúng, vậy thì lúc này Chu Khôn đã nhận được những cuộc gọi đầu tiên về việc cắt đứt hợp tác với công ty."
Trong đôi mắt đen láy của Lâm Mộc lóe lên một tia sắc lạnh: "Chu Khôn, tiếp theo đã đến lúc anh phải từ từ nếm trải mùi vị bị người khác phản bội, anh sẽ từ tức giận đến bất lực, rồi đến tuyệt vọng! Anh hãy cứ từ từ nếm thử mùi vị của sự tuyệt vọng đi! "
Đối với Lâm Mộc, để Chu Khôn phải chịu đựng đòn tấn công này còn thú vị vị hơn việc thẳng tay giết chết anh ta !
Phong Tử vẫn đứng ở cửa đợi Lâm Mộc.

“Nguyên Gia, đây… đây là nhà của ai vậy?” Phong Tử không khỏi tò mò hỏi.


“Nhà của ông cụ Trần.” Lâm Mộc đáp.

“Trần… nhà của ông cụ Trần sao?” Phong Tử kinh ngạc.

Khi nhìn Lâm Mộc một lần nữa, anh ta lại càng kinh ngạc hơn.

Rốt cuộc Lâm Mộc là sự tồn tại như thế nào đây.

"Tôi lại phiền anh đưa tôi về rồi." Lâm Mộc nói.

"Phong Tử tôi đây vui còn không hết ấy chứ!"
Phong Tử nói xong liền mời Lâm Mộc lên xe, Lâm Mộc ngồi lên xe lại nghĩ ngợi, anh nghĩ không có xe đúng là không tiện chút nào.

Nhưng bây giờ Lâm Mộc cũng chỉ có một ít tiền trong túi, không thể mua được một chiếc xe hơi, hoặc chỉ có thể là một chiếc xe cũ có giá khoảng 50.000 đến 60.000 tệ.

...!
Lúc trước khi Lâm Mộc uống rượu, A Bính và Bằng Gia cũng đã hạ gục được thêm một ông chủ nữa.

Có thể nói, tình hình hoạt động trong những ngày qua diễn ra rất suôn sẻ.

Một số ông chủ đã lựa chọn thỏa hiệp dưới áp lực của Bằng Gia, một số cũng có phản kháng lại một chút giống như ông chủ Chiêm lần trước.

Nhưng khi liên lạc với hội trưởng Lưu và được hội trưởng Lưu thuyết phục, họ cũng đành ngoan ngoãn nhượng bộ.

Bệnh viện Nhân Ái, phòng chăm sóc đặc biệt.

"Anh có thể cử động ngón tay của mình! Haha, anh thực sự có thể cử động rồi!"
Chu Khôn vừa thử cử động ngón tay, lập tức trở nên ngây người.

Uống thuốc của Tôn Gia mấy ngày, cuối cùng cũng thấy được hiệu quả.

“Anh yêu à à, chỉ cần anh tiếp tục chịu đựng, trong vòng một tháng sẽ có thể bình phục rồi.” Hàn Mộng Lan cũng có vẻ rất vui mừng, dù sao cô ta cũng không muốn phải hầu hạ một người chồng bại liệt cả đời đâu.

Vừa lúc đó, giám đốc tập đoàn Chu thị Khương Vân Thăng vội bước vào phòng.

“Ông chủ, có chuyện chẳng lành rồi!” Sắc mặt Giám đốc rất khó coi.

“Khương Vân Thăng, ông vội vội vàng vàng như thế làm gì, có chuyện gì sao !” Lúc này tâm tình của Chu Khôn đang rất tốt.

“Ông chủ, mấy ngày hôm nay, một số công ty chúng ta hợp tác nhiều năm đã lần lượt cắt đứt hợp tác với chúng ta.” Giọng điệu của Giám đốc rất nặng nề.

"Đột nhiên cắt đứt hợp tác sao? Lại còn là mấy công ty, sao có thể! Công ty nào cắt đứt hợp tác với chúng ta?" Chu Khôn nghe thấy tin tức này, nụ cười trên mặt liền biến mất.


"Ông chủ, chuyện này chắc chắn là sự thật, công ty thực phẩm Chiêm Viễn, tập đoàn An Dương, công ty nhu yếu phẩm hằng ngày Tấn Nghiệp, công ty xây dựng Hưng Phát, tất cả đều là những công ty đã hợp tác lâu năm với chúng ta.

”Giám đốc nói.

“Không thể nào, đây đều là những người bạn cũ đã làm việc với tôi nhiều năm, sao bọn họ có thể cắt đứt hợp tác với chúng ta mà không nói với tôi một lời!” Chu Khôn kiên quyết nói.

Anh ta thực sự không muốn tin rằng những công ty này đều đã đồng thời cắt đứt hợp tác với công ty anh ta.

Nếu như một hoặc hai trong số các công ty đó cắt đứt thì anh ta vẫn coi đó là điều bình thường, nhưng sao đang yên đang lành mấy công ty đó lại làm như vậy chứ?
“Mộng Lan, em giúp anh gọi cho ông chủ Chiêm đi.” Chu Khôn vội vàng nói.

"Được, em sẽ gọi ngay."
Hàn Mộng Lan vội vàng cầm điện thoại lên, bấm gọi, sau đó bật loa ngoài rồi đặt bên cạnh Chu Khôn.

"Bíp, xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau ..."
“Đây...Chu Khôn, hình như anh ta chặn số điện thoại của anh rồi.” vẻ mặt Hàn Mộng Lan tỏ ra khó xử.

"Gọi lại! Mau gọi lại đi!"
Chu Khôn hét lên.

Hàn Mộng Lan chỉ có thể làm theo ý anh ta, liên tiếp thử gọi lại mấy lần nhưng đều có kết quả như vậy.

“Khốn kiếp, tôi đã làm việc với ông ta nhiều năm như vậy, vậy mà ông ta không nói gì đã cho tôi vào danh sách đen, mau gọi cho mấy ông chủ khác đi!” lúc này vẻ mặt Chu Khôn có chút dữ tợn.

Hàn Mộng Lan đã gọi điện cho những ông chủ khác, nhưng vẫn bị bọn họ chặn số.

"Làm sao có thể xảy ra chuyện này! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!" vẻ mặt Chu Khôn ngày càng hung tợn.

Sau đó anh ta nhìn thẳng mặt Giám đốc rồi mắng: "Ông là do tôi tốn công nuôi dưỡng, ông quản lý công ty kiểu gì vậy?"
“Ông chủ, chuyện này đến quá đột ngột, tôi cũng không biết đang xảy ra chuyện gì cả, tôi cũng đã điều tra hai ngày nay rồi!” Giám đốc lau mồ hôi lạnh trên trán, dường như không nói ra được gì.


“Sau đó ông phát hiện ra cái gì? Nói đi!” Chu Khôn hung dữ hỏi.

"Ông chủ, theo thông tin tôi điều tra được, chỉ trong hai ngày qua, Kim Châu chúng ta có một công ty mới tên là tập đoàn Thiên Nguyên.

Chính tập đoàn mới này đã cướp mất các công ty và doanh nghiệp hợp tác với chúng ta." Giám đốc nói.

"Một công ty mới thành lập còn chưa từng nghe tên, lại có thể cướp đối tác của chúng ta sao? Khương Vân Thăng, ông làm giám đốc kiểu gì vậy!" Chu Khôn lại chửi rủa.

"Ông chủ, tôi ...!cũng không ngờ lại có một công ty mới cướp đối tác kinh doanh của chúng ta như vậy.

Có lẽ ...!Có lẽ công ty mới này đã dùng giá cả hợp tác thấp hơn để cướp đi đối tác và đơn hàng của chúng ta." Giám đốc cũng vô cùng đau đầu.

“Cũng may là cho tới hôm nay mới chỉ có bốn công ty cắt đứt hợp tác với chúng ta, tuy có ảnh hưởng đến tập đoàn chúng ta, nhưng sẽ không gây ra một đòn quá kinh khủng.” Chu Khôn tự an ủi.

Sau đó Chu Khôn ngẩng đầu dặn dò: "Khương Vân Thăng, từ hôm nay trở đi, mọi việc của tập đoàn đều phải báo cáo để tôi quyết định, tôi sẽ điều khiển hoạt động của tập đoàn từ xa."
"Còn nữa, hãy đích thân đến tìm những ông chủ này, ra giá thấp hơn cho đến khi bên kia đồng ý, tôi không tin chúng ta không giành lại được! Chỉ một tập đoàn mới mà muốn chống lại chúng ta, Chu Khôn tôi cũng không ăn chay đâu! "
Theo Chu Khôn nghĩ, chỉ có một khả năng duy nhất để tập đoàn mới này nhanh chóng lấy được đối tác và đơn đặt hàng của công ty anh ta, đó chính là thu hút đối tác bằng giá rẻ.

Thông thường, một công ty mới thành lập nếu muốn nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường của các công ty cùng ngành, hoặc cạnh tranh phân hóa thị trường, đối với các sản phẩm có cùng bản chất thì công ty đó chỉ có thể chơi bài “giá rẻ” và “ưu đãi”.

“Được rồi ông chủ, tôi sẽ làm ngay.” Giám đốc nhận lệnh chuẩn bị xoay người rời đi.

“Chờ một chút!” Chu Khôn lại gọi ông ta lại..