Làm Nông Dân Trong Tòa Tháp Thử Thách

Chương 84: Thu hoạch lạc



Translator: Melinoe

_______________________________

Tầng 67 của tòa tháp.

- Nhặt chúng mau lên đi!

- Vâng ạ.

Nghe lệnh của Borori, đàn sói và đám mèo thực tập sinh nhanh chóng đáp lại và bắt đầu bỏ xác của Châu Chấu Đỏ vào túi của mình. Trước khi kịp nhận ra, chúng đã di chuyển như một bầy trong vô thức.

Bầy sói không hề phớt lờ hay ra lệnh tàn nhẫn cho những chú mèo thực tập sinh. Họ làm việc cùng nhau và Borori thậm chí còn chia sẻ một phần phần thưởng mà Sejun đã trao cho bầy sói với các thực tập sinh mèo.

Cảm động trước thái độ của đàn sói, các thực tập sinh không phàn nàn chút nào mà còn làm việc chăm chỉ hơn gấp bội.

Sau đó,

- Huh?

Thực tập sinh Larry đang thu thập xác Châu Chấu Đỏ thì bỗng cảm thấy gì đó là lạ khi cậu nhìn vào một trong thi thể trên mặt đất. Cơ thể của nó đáng lẽ ra phải bắt đầu chuyển sang xanh dương, nhưng giờ màu xanh đó lại không xuất hiện nữa. Những dấu hiệu của sự thoái hóa đã biến mất.

- Ngài Borori, có gì đó lạ lắm.

Larry gọi Borori.

- Thực tập sinh Larry, sao thế?

- Cái xác Châu Chấu Đỏ này không chuyển sang xanh tí nào hết. Đây có thể là một biểu hiện của việc số lượng Châu Chấu Đỏ đang gia tặng trở lại.

- Thật vậy sao? Hmm… Chúng ta cần báo cáo chuyện này với ngài Sejun gấp. Larry, làm tốt lắm. Tôi sẽ nói với ngài Sejun giảm thời hạn hợp đồng đi năm ngày.

- Cảm ơn ngài!

Nghe Borori nói vậy, Larry cảm động và nghĩ rằng thật tuyệt vời khi được tiếp tục làm việc ở đây, nơi cậu vô cùng trân trọng.

***

- À! Thật ra Thỏ Đen đang…

Sejun định quay lại và nói về chuyện che giấu danh tính của Thỏ Đen trên đường họ tới nông trại thì

Kreoung!

Cuengi đột nhiên chạy đi, giữa khư khư cái tổ ong trên tay trái tay phải thì nắm lấy tay trái của Sejun. Đó là bởi nó muốn ngăn không cho Sejun nhìn về phía sau.

- Huh? Cuengi, chuyện gì thế?

Kreoung!

[Con muốn quay lại và ăn mật ăn nhanh nhanh cơ!]

- Cứ từ từ đã! Ta vừa mới đồng ý với Thỏ Đen là sẽ làm quân sư tình yêu và giữ bí mật về danh tính của nó rồi.

Ý định của Sejun là tạo cảm giác bí ẩn xung quanh Thỏ Đen.

Nhưng

Kreoung!

[Sự giúp đỡ lớn nhất chính là để cho chúng nó ở riêng với nhau!]

Cuengi  cắt ngang suy nghĩ của Sejun.

- Huh! Là sao?

Kreong!

[Papa chả biết gì cả!]

Do đó, Sejun đã bị Cuengi đối xử như thể người mù chuyện tình cảm, và họ trở về trang trại cùng nhau.

- Mật ong của chú mày đây.

Sejun đổ hai cốc mật ong đầy oặp vào túi đồ ăn vặt của Cuengi.

Và khi cậu chàng đang nhìn xung quanh xem liệu có còn việc gì chưa làm ở trang trại không

- Kyoot Kyoot Kyoot. Sejun, ở đây có mùi thơm quá nè, cái này là gì thế?

Iona hào hứng chỉ vào vào ruộng lạc.

- Oh. Là lạc đó. Cũng đến lúc phải thu hoạch rồi nhỉ?

Thunk.

Khi Sejun kéo một cây đậu phộng lên,

[Bạn đã thành công thu hoạch 36 củ lạc cùng một lúc.]

[Độ thành thạo ‘Thu Hoạch’ Lv4 đã tăng lên một cách đáng kể.]

[Bạn đã nhận được 1080 điểm kinh nghiệm.]

Vỏ lạc vàng ươm xuất hiện cùng với hoa văn dạng lưới rõ ràng dọc theo thân mà nổi lên.

- Wow!

- Kyoot Kyoot Kyoot. Sejun àaaaa, có thể có tui xin một hạt thui có được hong?

Iona, quên mất mình đang là chủ tịch của Hiệp Hội Pháp Sư, bám lấy chân Sejun mà mè nheo đòi một hạt đậu phộng bé xíu.

- Đợi chút.

Pop.

Sejun bẻ một củ lạc từ thân cây xuống. Sau đó cậu lấy ra hai hạt đậu phộng từ bên trong vỏ.

[Đậu Phộng Ma Thuật]

→ Đậu phộng trồng trong tháp ăn rất ngon vì đã hấp thụ đủ chất dinh dưỡng.

→ Nó đã được trồng bởi một nông dân có tay nghề cao của tòa tháp nên hương vị và hiệu quả của nó đã được cải thiện nhiều.

→ Sau khi tiêu thụ, nó sẽ phân hủy 15g mỡ trong cơ thể và tăng sức mạnh phép thuật thêm 0,25 trong 10 phút.

→ Hiệu ứng có thể được cộng dồn tối đa 20 lần trong vòng một giờ.

→ Khi được người chưa thức tỉnh tiêu thụ, nó sẽ phân hủy 15g mỡ trong cơ thể và tăng cường hoạt động của não.

→ Người trồng: Nông dân tòa tháp Park Sejun

→ Hạn sử dụng: 90 ngày

→ Cấp: C

Một củ lạc hoàn chỉnh mới được coi là một quả, vì vậy nên một hạt lạc chỉ mang một nửa hiệu quả mà thôi. Tuy nhiên, hiệu ứng lại có thể được cộng dồn lên tới 20 lần.

- Đen thật. Nếu mình có được cây lạc này khi còn học đại học thì điểm mình đã cao hơn rồi.

Sejun hối hận ngay lập tức sau khi nhìn thấy tác dụng tăng cường trí não của đậu phộng.

- Của cô đây.

- Kyoot, Kyoot, cảm ơn cậu!

Khi Sejun đưa đậu phộng cho Iona,

Rắc, rắc.

Iona bắt đầu bóc vỏ và ăn đậu phộng một cách háo hức.

“Cô ấy thực sự rất thích nó.”

Thấy Iona ăn ngon lành, Sejun cũng muốn ăn thử. Cậu bỏ hạt còn lại vào miệng.

Khi cậu cắn miếng lạc, có lẽ là bởi vì nó chưa được chế biến gì nên nó có kết cấu na ná với đậu, cũng khá mềm và giòn, cứ không phải cứng như đậu phộng rang ăn bên ngoài tháp.

Tươi nhưng vẫn giữ được vị thơm ngon độc đáo của đậu phộng.

“Tuyệt.”

Sejun ngạc nhiên trước hương vị ngon hơn mong đợi, đã thu hoạch năm vỏ đậu phộng và nhét mười hạt đậu phộng vào miệng cùng một lúc.

Đang nhai đậu phộng, Sejun bắt đầu nghiêm túc thu hoạch đậu phộng.

Bịch.

[Bạn đã thu hoạch thành công 40 củ lạc cùng một lúc.]

..

.

Khi cậu đã thu hoạch được khoảng một nửa số đậu phộng,

- Huh?

Sejun cảm thấy một ánh mắt rực lửa hướng về phía mình.

- Nó là gì?

Khi Sejun nhìn vào người đang ném ánh mắt nóng bỏng về phía mình là Iona, đang nhìn anh chằm chằm với mong muốn được ăn thêm đậu phộng.

- Cô muốn có thêm đậu phộng không?

- Có! Thật sao?

Iona, người đã chờ đợi thời điểm thích hợp để hỏi Sejun, nhanh chóng trả lời.

- Thật chứ?

Sejun lấy ra hai hạt đậu phộng từ vỏ đậu phộng và đưa cho Iona.

- Kyoot, Kyoot, Cảm ơn cậu!

Rắc, rắc.

Iona ngân nga một giai điệu nhỏ và lại bắt đầu nhai đậu phộng.

Tại thời điểm đó,

Kreung?

Cuengi, người ngửi thấy mùi thơm ngon từ xa, bắt đầu lẩn khuất quanh cánh đồng đậu phộng.

Cậu có muốn ăn đậu phộng không, Cuengi?

Kreong!

Trước lời nói của Sejun, Cuengi gật đầu mạnh mẽ.

Tap. Tap.

Sejun bóc vỏ đậu phộng và đặt 100 hạt vào tay Cuengi.

- Nhớ nhai kỹ vào nhé. Mấy thứ này không phải để lấp đầy dạ dày của cậu, hiểu không?

Kreung!

Cuengi trả lời và bắt đầu nhai đậu phộng.

Tóp tép. Tóp tép.

Kreong!

Thưởng thức hương vị thơm ngon và ngọt ngào, Cuengi bắt đầu nhảy múa vui vẻ,

- Đáng yêu vãi chưởng.

Sejun xem Cuengi nhảy xong thì quay lại thu hoạch đậu phộng.

Trong khi đang bận rộn, một chướng ngại vật bỗng nhiên xuất hiện khiến công việc của cậu chàng bị cản trở.

- Ugh!

Có một cây đậu phộng không thể kéo lên được, dù Sejun có dùng bao nhiêu lực đi chăng nữa.

- Ah! Ugh!

Dù đã dùng hết sức bình sinh để kéo nó lên nhưng thân cây lạc vẫn không nhúc nhích một chút nào cả.

Kreung!

Thấy Sejun kéo mãi không ra, chú gấu giận dữ nắm lấy thân đậu phộng từ phía sau Sejun và kéo cùng cha nó.

- Kéo nào!

Kreong!

Sejun vừa dứt lời, cả hai đã cùng nhau kéo cây đậu phộng lên và sau đó…

Crack.

Swoosh.

Một cây lạc khổng lồ dài 3 mét đã bị nhổ lên khi mặt đất tách ra làm hai nửa.

[Bạn đã thu hoạch được một củ lạc khổng lồ.]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng nhẹ.]

[Độ thành thạo của kĩ năng Thu Hoạch Lv. 4 tăng nhẹ.]

[Bạn đã nhận được 30 điểm kinh nghiệm.]

- Một củ lạc khổng lồ ư?

Khi Sejun dùng dao để chẻ vỏ đậu phộng vĩ đại đó ra, bên trong cũng có hai hạt đậu phộng to bự.

[Đậu Phộng Khổng Lồ]

→ Đây là một cây đậu phộng được trồng bên trong tòa tháp. Mặc dù hương vị của nó rất ngon do được cung cấp đủ chất dinh dưỡng, nhưng tất cả các chất dinh dưỡng đó đều đã được hấp thụ để tăng trưởng.

→ Không có tác dụng khi tiêu thụ.

→ Nó sẽ không nảy mầm khi trồng lại.

→ Người trồng: Nông dân tòa tháp Park Sejun

→ Hạn sử dụng: 45 ngày

→ Cấp: C

Tác dụng duy nhất của nó có lẽ kích thước ảo ma này.

- Cuengi, đưa cái này cho mẹ cậu đi.

Phải là cỡ này thì mẹ của Cuengi, một Huyết Đại Hùng, mới ăn sướng miệng chứ.

Kreong!

Cuengi, trong hình dạng khổng lồ, đã bê hai hạt đậu phộng bự chảng đó và chạy về phía mẹ.

Rồi Sejun lại tiếp tục thu hoạch đậu phộng,

- Phù. Xong rồi.

Chủ tịch nông trại nay đã thu hoạch được 3481 củ lạc, và cũng thăng cấp lên cấp 32 trong lúc đó.

- Cuengi, mang cái này đi đi.

Kreong!

Sejun lấy riêng 200 thân đậu phộng ra và đưa chúng cho gấu đỏ nhỏ, người vừa trở về sau khi giao những hạt đậu phộng khổng lồ cho mẹ mình.

Và sau đó,

- Iona, cô có thể di chuyển mấy thứ này đi được không?

Cậu chỉ vào 500 cọng đậu phộng còn lại và hỏi Iona.

- Được chứ! Bay lên!

Iona, người đang ăn đống vụn rơi vào lông của mình sau khi đã ăn hết đậu phộng, đứng dậy và sử dụng phép di chuyển đồ vật.

Những thân cây lạc đã thu hoạch bay lơ lửng trong không trung.

- Quào. Ơ mây zing!

Kreong!

Sejun và Cuengi kinh ngạc nhìn lên những thân cây đang bay trên bầu trời, một cảnh tượng không hề nói quá một chút nào. Đây chính là năng lực ma thuật xứng đáng với danh xưng pháp sư vĩ đại.

- Kyoot Kyoot Kyoot. Vậy tui nên chuyển chúng đi đâu bây giờ?

Iona, người nhìn thấy phản ứng của Sejun và Cuengi, hỏi với nụ cười vui vẻ.

- Rũ sạch đất và đặt chúng ở đó mà không chồng lên nhau.

Sejun chỉ vào mảnh đất nơi chưa có cánh đồng nào. Cậu chàng dự định rải đậu phộng thưa ra để phơi khô chúng.

- Được rồi.

Trong khi Iona chuyển những thân đậu phộng đến nơi Sejun đã chỉ, cậu hướng dẫn cho Cuengi đặt một nửa số đậu phộng trước nhà và chuyển phần còn lại vào kho.

Và sau đó,

Whoosh.

Sejun lấy đống lạc mà Cuengi đã đặt trước nhà đến vòi nước để rửa sạch bụi bẩn bám trên thân lạc.

Vòi là một thiết bị được tạo ra bằng cách lắp đặt một ống gỗ mỏng đi thẳng xuống từ đài phun nước của Tháp và một nắp có thể đóng mở.

Tọc tọc tọc.

Sau khi rửa sạch đậu phộng bằng nước, cậu bẻ đậu phộng ra khỏi cuống và cho vào ba chiếc nồi rồi bắt đầu luộc. Bản thân đậu phộng luộc hay hấp cũng đã là một món ngon rồi.

- Ăn món này vào mùa thu thì chỉ có nhức cái nách.

Nói xong, cậu bỗng cảm thấy hơi tiếc vì ở đây không có phân chia các mùa. Sau khoảng 10 phút đun sôi, Sejun cứ lâu lâu lại kiểm tra tình trạng của đậu phộng. Nếu nấu chưa chín, ăn vào sẽ có vị sống, còn nếu nấu quá chín, chúng sẽ bị nhão.

- Nai xừ. Chín rồi này.

Ngay khi đậu phộng vừa chín tới, Sejun nhấc nồi ra khỏi bếp.

Sau đó cậu nói,

- Mấy đứa! Đến giờ ăn nhẹ rồi!

Sejun gọi những con thỏ trong trang trại ra.

- Aileen, thử cái này xem.

Sejun đã gửi một nồi đậu phộng luộc tới cho Aileen, người có thể ăn các thực phẩm tăng cường ma thuật bởi kỹ năng của cô ấy đã tăng lên.

Kể từ khi trở thành Quản Lý Trung Cấp, Sejun đã có thể gửi vật phẩm mà không cần làm nhiệm vụ.

[Quản Lý Tòa Tháp nói lời cảm ơn bạn.]

[Quản Lý Tòa Tháp yêu cầu bạn đợi thêm một thời gian nữa.]

[Quản Lý Tòa Tháp rất vui mừng và nói rằng chúng ta có thể gặp nhau sau khoảng 250 năm nữa.]

- Yeah.

Sejun gần như không kìm được lời muốn nói, “Tới lúc đó tôi đã ngỏm mịa rồi còn đâu.” Cậu kiềm chế vì Anton và Kaiser yêu cầu cậu không được nói bất cứ điều gì khiến Aileen lo lắng.

Nhưng thời gian chờ đợi đã giảm từ 300 năm xuống còn 250 năm kể từ khi tình trạng của Dragonheart được cải thiện.

“Nếu mọi việc cứ suôn sẻ như vậy thì liệu mình có thể gặp Aileen khi mình vẫn còn sống không nhỉ?”

Thành thật mà nói, Sejun không có hi vọng gì lắm. Đối phương là một con rồng. Cậu sẽ làm gì khi gặp cô đây?

“Mình có nên hỏi Aileen xem có được cưỡi trên lưng cổ không?”

Khi Sejun đang mải cân nhắc xem phải làm gì khi gặp Aileen,

Nhai, nhai.

Squeak!

Squeak!

Pi Pi!

Mấy chú thỏ bắt đầu ăn đậu phộng luộc. 

ChuChu, công chúa của Vương quốc Ruy Băng Đỏ, đã nhanh chóng kết bạn với những chú thỏ khác và sống rất hòa hợp.

Và sau đó,

Squeak!

Nhìn thấy con thỏ đen ngồi trên đùi mình và thưởng thức đậu phộng luộc, Sejun bỗng thấy nhói lòng.

- Ăn nhiều vào nhé, Thỏ Đen.

Squeak!

Sejun tiếp tục lo lắng cho Thỏ Đen mà không nhận ra rằng tình cảm giữa họ đã bắt đầu nảy sinh.

***

“Argh… điều này chẳng đúng chút nào…”

Iona trầm ngâm suy nghĩ khi ngồi trên đùi Sejun, người đang say giấc nồng

Iona, người đã mắc chứng mất ngủ hàng trăm năm, “rơi vào trạng thái hôn mê sâu” ngay khi vừa đặt mình vào lòng Sejun tại hồ Zenka trên tầng 75 của tòa tháp, lần đầu tiên sau bao nhiêu thế kỉ.

Vì vậy, cô nghĩ rằng lòng Sejun là nguyên nhân khiến cô ngủ ngon…nhưng vẫn thiếu một thứ gì đó. Cô có thể ngủ nhanh chóng rồi, nhưng lại không thể ngủ sâu.

“Phần dưới thì hoàn hảo, nhưng phần trên thì không. Sao mình cứ cảm thấy cần phải che đậy bản thân bằng thứ gì đó…”

Vì vậy cô đã thử đắp chăn của Sejun và bộ chăn ga gối đệm đắt tiền của riêng mình, nhưng vẫn không thể ngủ sâu được.

Sau đó, Iona liền hồi tưởng lại xem mình đã ngủ ngon như thế nào ở hồ Zenka.

Và cô mới nhớ ra rằng mình đã ngủ dưới cái đuôi của Theo.

“Ah! Vậy là mình chỉ có thể có được một giấc ngủ ngon nếu được đắp chiếc đuôi của Đại diện Theo!”

Tuy nhiên,

- Argh…mình nghĩ là tối nay lại không thể ngủ sâu được rồi.

Mấy ngày nữa Theo mới đến cơ.

- Cũng không thể khác được.

Và thế là Iona ngủ chập chờn, tỉnh dậy rồi lại ngủ.

- Zzz.

Tuy nhiên, Iona không hề gặp ác mộng tí nào khi ngủ trên đùi Sejun.

************

Truyện được đăng duy nhất tại ln.hako.vn và docln.net bởi Melinoe và Drake. Nếu bạn đang đọc tại các web/app khác hay được đăng bởi người khác mà bản dịch y chang (ý là copy) thì là lậu hết. Vui lòng đọc tại Cổng Light Novel để ủng hộ hai dịch giả, xin cảm ơn.

________________________________

Melinoe:

Tui phải để cái dòng kia vì đã phát hiện mấy web lậu bê bản dịch của chúng tớ đi, đã thế nó còn không để tên dịch giả, hay có web còn đổi cmn tên tớ thành Alice :)))

Anw, tớ và Drake sẽ rest hai tuần tới để chuẩn bị thi. Drake thì thi bằng JLPT và tớ thì thi toán cấp tỉnh, vậy nên chúng tớ không có thời gian để dịch chap mới. Tuy nhiên, chúng tớ cũng không muốn tuyển thêm dịch giả cũng như không nhận collab vì một vài lí do ạ.

Cảm ơn các cậu vì đã luôn ủng hộ chúng tớ. Yêu mọi người rấc nhìuuuu <3