Quý Lâm Uyên mặc hỉ phục màu đỏ, thì ra là như vậy.
Rực rỡ như ánh bình minh, đung đưa như liễu đêm xuân.
(gốc: 濯濯如春月柳, 轩轩若朝霞举.)
Thật khiến người ta động tâm.
Nhưng hắn nhìn thấy nàng, mặt mày bình tĩnh, giọng nói vững vàng: "Trưởng công chúa, người đến làm gì?"
Không chỉ có Quý Lâm Uyên, người trong công đường, đều biến sắc, giống như ác quỷ xông vào giữa ban ngày vậy.
Nàng đứng ở đó, nhưng bên tai ong ong, nàng và những người kia không cùng một thế giới, náo nhiệt, vui mừng ở nơi này, không liên quan đến nàng.