Trước cái yêu cầu không thể nói cho kẻ thứ ba nghe thấy của Hồng Ánh...
Đến cả hôn quân không màng thế sự như Trần Lâm cũng phải thoáng trầm ngâm cẩn trọng suy nghĩ đủ để thấy được kèo này không thơm.
Tuy nhiên không được bao lâu Trần Lâm vẫn là biết khôn cười như không cười nhìn Hồng Ánh hỏi:
- Thế Nguyệt đại tỷ có biết chuyện này không???
...
Nghe Trần Lâm đột nhiên hỏi đế vị Nguyệt đại tỷ kia hiển nhiên chính là mẫu thân của nàng Lý Minh Nguyệt, Hồng Ánh không khỏi nhíu liếc xéo Trần Lâm một cái.
Rõ ràng nếu Hồng Ánh có thể nói dự định của mình cho Lý Minh Nguyệt biết và được nàng chấp thuận thì đã không cất công đến tìm vị lão tổ ăn nhậu này nói nhảm làm gì.
Ngược lại thấy Hồng Ánh trầm ngâm không nói, Trần Lâm biết ngay tiểu ma nữ kia đang đi bài với mình cười như không cười nói:
- Ai da... như vậy là không được rồi...
- Nguyệt Dạ nữ vương đức cao vọng trọng còn không biết được, ta chỉ là bộ trưởng bộ văn hóa ăn nhậu chức bé địa vị thấp sao mà quản...
- Hồng Ánh trưởng quan người làm như vậy là làm khó ta rồi...
- Thật là khó... quá khó mà...
...
.
Nói xong Trần Lâm rất chi là giống bộ dáng của lão Sa Hoàng trước đó ra dáng thở dài một tiếng bất lực rồi một hơi uống hết ly rượu trong tay mình không quên à... một cái sảng khoái...
Dĩ nhiên không chỉ trên đường đời mà còn trên cả bàn nhậu, thể chất siêu việt của loài mãnh thú vẫn là một thứ gì đó rất lỗi game khi Sa Hoàng có thể dễ dàng chơi hết cả bình Hải Hồn Huyết Tửu loại rượu cực mạnh của Huyết tộc mà không nhằm nhò gì trong khi Trần Lâm thì không chỉ có thể uống từng li từng li một.
Nhìn Sa Hoàng một hơi uống hết cả bình rượu mạnh của Huyết tộc, Trần Lâm tiếc đến độ đỏ cả mắt rất chi là uất hận...
Hận... hận quá mà...
.
Ngược lại nghe được những lời nói chó má của Trần Lâm, Hồng Ánh cũng rất chi là uất hận nhìn vị Huyết tổ thích xạo lìn này.
Tuy không có thực quyền gì nhưng quyết định của Huyết tổ đại nhân vẫn là quyết định lớn nhất Huyết tộc, Trần Lâm đã chấp nhận thì đừng nói là mình Lý Minh Nguyệt dù là cả tam đại nữ vương ra mặt cũng không ngăn cản được, làm gì có chuyện bộ trưởng bộ văn hóa ăn nhậu chức vụ bé không có quyền gì đây.
Huống chi chuyện tam đại nữ vương đứng ra bật lại Huyết tổ là không thể xảy ra, bởi lẽ kiểu gì thì kiểu Thanh Vân và Huyết Linh đều sẽ đứng về phía Trần Lâm. Thế nên ai bảo Huyết tổ đại nhân không có buff, nội mình Thanh Vân không phải là buff cực mạnh của Huyết tổ đại nhân đấy sao, cứ xem hắn là Satoshi đi...
.
Về phần Hồng Ánh không nhận được sự chấp thuận của Trần Lâm, vị đệ nhất ác ma của Huyết tộc này không nhịn được thoáng tức giận hậm hực trong lòng, song Hồng Ánh vẫn không nhục chí cẩn trọng tìm đối sách...
Đáng tiếc không có đối sách nào khác thích hợp hơn việc nhận được cái gật đầu của Huyết tổ đại nhân, Hồng Ánh dù lòng rất ức nhưng lại không thể làm gì.
Tuy nhiên khi nhìn qua mẫu thân Lý Minh Nguyệt của mình đang bàn chuyện với đám người Tây Âu đại lục, ánh mắt của Hồng Ánh lại khẽ sáng lên chu mỏ nói:
- Không giúp thì thôi... ta cũng không cần... hư...
- Mà nữ nhân tây phương tóc vàng mắt xanh kia đúng là thành thục mê người nha...
- Huyết tổ đại nhân... hay là mình bàn kế thu phục nàng ta về hậu cung của chúng ta đi...
...
.
Nghe Hồng Ánh đột nhiên quay xe nhắm đến nữ nhân tây phương gọi là Selina kia, Trần Lâm cũng không nhịn được thoáng nhìn qua nàng ta.
Quả thật đúng là Hồng Ánh nói tuy không phải gái 18 tuổi xuân thì mà thuộc dạng máy bay như Lý Minh Nguyệt hay bà dì Liễu Mộng Điệp, nhưng phải công nhận khí chất lẫn dung mạo của nữ nhân tóc vàng kia đúng là không chê vào đâu được.
Selina nữ nhân đậm chất tây phương, sở hữu một cơ thể thành thục mê người dù không phải quá cao lớn nếu so với những đại hung thú, nhưng với một nhân loại chiều cao 1m8 của nàng kia vẫn là mơ ước của không biết bao nhiêu người.
Nước da trắng như tuyết điển hình của người tây phương càng làm nổi bật lên khuôn mặt thiên sứ thánh khiết mà lạnh lùng toát lên vẻ đẹp băng sương không lẫn vào đâu được.
Đôi mắt xanh như lam ngọc ướt át gợi tình mà cũng đầu sự cao ngạo chứng tỏ nàng không phải một con mãnh thú dễ bị khuất phục. Lạnh lùng cao ngạo nhưng cũng ướt át và gợi tình đó là thứ đầu tiên đập vào mắt Trần Lâm khi nhìn nữ nhân tây phương Selina kia.
Kết hợp với mái tóc dài màu vàng óng ánh như một tấm lụa thiên được dệt từ những tia sáng ban mai của nàng càng làm nổi bật lên khí chất thánh khiết lạnh lùng của nàng. Không chỉ thế chính mái tóc vàng óng kia còn che đi tấm lưng trần quyến rũ và nhất là bờ mông cong to tròn khủng bố vểnh lên như mời gọi vị mạo hiểm giả nào đó tiến vào ke sâu huyền bí khám phá bí mật chốn động thiên.
Có thể nói trong cuộc đời ăn chơi sa đọa của mình, Trần Lâm chưa hề thấy được cái bàn tọa nào to lớn căng tròn và gợi dục đến thế, khiến vị Huyết tổ này không nhịn được phải nhìn qua mấy lần như thằng biến thái.
Đáng tiếc là lão thiên không cho ai tất cả...
Khi bộ cực vung cao như mời gọi kia của Selina tính ra cũng không bé, thậm chí có thể nói là vừa tay. Mặc dù không thể bằng được những “đại nhũ” như Chu Lệ Đình hay Trương Tố Nga, nhưng theo con mắt dâm dê của Trần Lâm bộ ngực sữa căng tròn của Selina ít ra không kém cạnh với hai quả đào tiên của Nguyệt Dạ nữ vương, căng tròn mọng như như một quả đào chín mọng chờ người đến căn một cái. Tuy nhiên nếu so với hai đại hung vật căng tròn nhựa sống có vểnh lên bất chấp định luật tự mà mời gọi bên dưới thân người của Selina thì bộ ngực kia vẫn là có chút thua sút...
Nhưng trên tất cả Selina lại là một chiếc máy bay, một chiếc máy bay tây phương thành thục mê người căng tròn nhựa sống nhất lắc cặp mông lớn kia đúng ngay cái gu của Huyết tổ đại nhân...
.
Đáng tiếc người mở đường lại là Hồng Ánh...
Với huyết ma nữ kia không cần nghĩ nhiều Trần Lâm cũng thừa sức biết được tiểu tâm tư của nàng ta khi đột nhiên đổi đề tài dẫn dắt Trần Lâm nhắm đến Selina.
Thu hồi tà nhãn của mình, Trần Lâm cười như không cười nhìn Hồng Ánh rồi nhẹ nhàng ôm lấy Thanh Vân đang ngồi ngay bên cạnh vào lòng cười nói:
- Nữ nhân kia đúng là mê người...
- Đáng tiếc bổn Huyết tổ đã có một tây phương nữ hoàng rồi... nữ nhân tóc vàng kia ta cũng không cần... he... he...
...
Nói xong Trần Lâm không quên trêu đùa với bộ ngực sữa no tròn của Thanh Vân như một lời khẳng định chắc nịch Huyết tổ đại nhân có của quý nên không cần, bàn tay heo theo đó không chút khách khí càng không xem hai cha con Sa Hoàng ra gì mà không ngừng nhào nặng một bên nhũ phong cao vút của Thanh Vân qua lớp lam y.
Trước khung cảnh dâm tiện đó hai cha con Sa Hoàng là cá nên hoàn toàn không nghĩ nhiều chỉ lo uống rượu, ngược lại Hồng Ánh lại không nhịn được hừ lạnh một tiếng khó chịu.
Tuy nhiên Trần Lâm hiểu Hồng Ánh thì Hồng Ánh cũng hiểu rõ vị Huyết tổ đại nhân đức cao vọng trọng của mình là cái hạng người gì ánh mắt khẽ đảo một cái cười nói:
- Ngài đừng có khinh thường nàng ta...
- Không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp thôi đầu thực lực của nàng ta cũng không tầm thường, thậm chí trước kia từng đánh bại cả mẫu thân ta...
...
.
- Cái gì từng đánh bại Nguyệt đại tỷ...
- Ý... ý ngươi nói nữ nhân kia là... Thần Thánh Bỉ Mông...
- Cmn lão tác thật là biết chơi nha...
Nghe Hồng Ánh nói thế, Trần Lâm dường như đã nghĩ ra gì đó không nhịn được kinh ngạc kêu lên quên mất ở đây có không ít người ngoài...
Tiếng kêu còn không nhỏ nhất là chữ “mông” đặc biệt nổi bật kia lập tức thu hút sự chú ý của không ít người, trong đó có cả nữ nhân tây phương mông to Selina kia cũng thoáng nhíu mày nhìn qua Trần Lâm một cái không vui, cơ thể thành thục khẽ nhích ra sau ghế như muốn che đi cặp mông lớn bắt mắt của mình...
Tuy nhiên trước vị Huyết tổ đại nhân của Huyết tộc kia, Selina dù rất là không vui nhưng cũng không dám nói gì nhiều chỉ có thể thầm trách cái mông của mình không biết ăn gì lại lớn như vậy khiến cả dị tộc cũng bị nó thu hút.
.
Chỉ là đây thật sự là một sự hiểu lầm cực kỳ đáng tiếc rất chi là oan uổng cho Huyết tổ đại nhân...
Từ “mông” mà Trần Lâm vừa nói đến kia không phải ám chỉ cái mông to lớn khổ quá khổ của Selina mà đang nói đến biệt hiệu trong quá khứ thời còn trẻ trâu của nàng, Tây Phương Bỉ Mông Thú.
Dĩ nhiên Trần Lâm không biết Selina cũng không biết Bỉ Mông Thú là con gì và mông có to hay không mà tên có chữ mông, nhưng Trần Lâm lại biết một đối thủ trong quá khứ của Selina và cũng có một cái biệt hiệu rất oách, đó là Đông Phương Ngọc Kỳ Lân và đó cũng là ngoại hiệu thời trẻ của Lý Minh Nguyệt.
Đến đây Trần Lâm cơ bản đã có được đáp án, thì ra Lý Minh Nguyệt quen với đám người Liên Minh Tây Âu kia hay đúng hơn là với Selina không phải ở hiện tại mà là trong quá khứ thời trước mạt thế hàng lâm.
Hiển nhiên Lý Minh Nguyệt không chỉ bá lúc về già mà thời trẻ trâu cũng bá không kém, lúc đó Lý Minh Nguyệt từng tham gia liên đoàn võ thuật của Việt Long quốc đánh ra quốc tế, vụ này lão cha Trần Thiên rành lắm nên Trần Lâm ít nhiều cũng biết đôi chút.
Đáng tiếc đến vòng chung kết Lý Minh Nguyệt đông phương Ngọc Kỳ Lân lại bị đánh bại và kẻ đã làm việc đó không ai khác chính là nữ nhân được mệnh danh tây phương Bỉ Mông Thú Selina.
Đông tây đại chiến, Ngọc Kỳ Lân chiến Bỉ Mông Thú... kết quả kỳ lân ngã thánh thú gầm...
Tuy nhiên dù bại trận về nhì trực tiếp ảnh hưởng đến vận mệnh sau này của mình, nhưng Lý Minh Nguyệt không hề kết thù với đối thủ mà ngược lại còn giữ quan hệ nhất định, đôi bên xem như không đánh không quen biết.
.
Chỉ là đời không ai biết được chữ ngờ...
Vòng đời luân chuyển, kỳ lân thú nay đã hóa chân long ngự trên cửu thiên còn bỉ mông ngày nào đã không giữ được mình...
Phút nguy cấp Selina rõ ràng là muốn lợi dụng chút giao tình xưa đến cầu cạnh Lý Minh Nguyệt, còn cầu cái gì thì Trần Lâm trên cơ bản đã đoán ra được.
Nghĩ đến đây Trần Lâm khẽ liếc nhìn đám người Liên Minh Tây Âu kia bất giác nhớ đến đám người Lê Dũng không biết liên hệ với nhóm người Thăng Long cứ điểm đến đâu rồi, tầm này cạnh tranh xem ra hơi cao rồi đó Huyết tổ đại nhân không giữ chỗ cho được lâu đâu.
.
Ngược lại bắt gặp được ánh mắt “dâm đãng” của Trần Lâm nhìn qua...
Không chỉ Selina mà cả lão gấu Valiber và Swan đều vô thức nhìn qua chỗ khác không dám đối mặt với vị Huyết tổ hung danh vang xa dâm uy hiển hách kia, để giữ mình tốt nhất là đừng nên tiếp xúc thân mật với vị Huyết tổ đại nhân kia không khéo nắm tay một cái dính bầu chứ không đùa.
Bên kia thấy Trần Lâm nhìn qua đám người Selina, Hồng Ánh không nhịn được mỉm cười đắc ý thầm đánh giá tên mặt L này xem ra khoái khoái lắm rồi khẽ cười một cái nhỏ giọng nói:
- He... he... thế nào thấy nữ nhân mông to kia ngon lắm rồi đúng không...
- Mà tính ra Huyết tộc ta đã có đông phương Ngọc Kỳ Lân rồi tội gì lại không thu luôn tây phương Bỉ Mông Thú cho nó đủ cặp...
- Ngài yên tâm ta nhất định sẽ cúc cung tận tụy bắt nàng ta về cho Huyết tổ húp... he... he...
...
Tuy nhiên đáp lại sự nhiệt tâm nhiệt tình mời chào như dân đa cấp của Hồng Ánh...
Trần Lâm chỉ phì cười một cái nghiêng đầu nhìn nàng nham nhở nói:
- Xin lỗi... bổn Huyết tổ là một con người đứng đắn...
- Bỉ Mông Thú hay thú mông lớn gì gì đó bổn Huyết tổ đều không cần...
- Tiểu ma nữ ngươi tốt nhất thu cái tiểu tâm tư kia lại đi... bổn Huyết tổ nói không là không... nhé...
...
Chứng kiến sự cứng rắn chính trực hào quang ngời ngời và cái đầu sáng bóng ẩn sau chiếc nón của Trần Lâm, Hồng Ánh gần như bị hào quang của ngài trấn hiếp không nhịn được ngu người ra kinh ngạc nhìn vị Huyết tổ thân yêu của mình thầm đánh giá xem tên này có uống lộn thuốc hay bị thằng nào đó trọng sinh rồi hay không...
Ăn tạp tầm cỡ đa vũ trụ như Huyết tổ đại nhân mà lại đi chê chiếc máy bay ngon như vậy, đm đến chó nó còn không tin... vô lý đm vô lý vl...
.
Đáng tiếc dù có vô lý cách mấy nhưng trước sự cứng rắn không ngờ đến của Huyết tổ đại nhân, ma nữ Hồng Ánh gần như bị trấn áp ngu người ra không nói nên lời, cảm thấy nhân sinh dường như vỡ nát... Huyết tổ đại nhân của ngày xưa chết rồi...
Mãi một lúc lâu Hồng Ánh mới có thể lấy lại được bình tĩnh bất lực thở dài xem ra không thể dụ được tên Trần Lâm mặt L kia rồi phải tính cách khác. Nhưng thật sự là không còn cách nào khác, Hồng Ánh đành cắn răng tung ra chiêu cuối vỗ bàn một cái cho đỡ tức rồi nghiêng người nhỏ giọng thì thầm vào tai Trần Lâm.
- Ta bỏ thuốc Hàn Thiên Lam cho ngài chơi một đêm... thế nào???
...
Nghe thấy được những lời vô sĩ không bằng cầm thú kia của Hồng Ánh, thật không ngờ Hồng Ánh lại có thể làm những trò táng tận lương tâm đến thế chỉ vì mục đích của mình sẵn sàng bán cả Hàn Thiên Lam...
Trần Lâm không nhịn được hừ lạnh một tiếng khinh bỉ rồi... gật đầu cái rụp nói:
- Tốt, thành giao...
- Như thế có phải nhanh hơn không... he... he...
...
Rõ ràng Huyết tổ đại nhân ngày nào vẫn chưa chết còn nguyên con ngồi đó, chỉ là Hồng Ánh không ra đúng giá mà thôi...
Nữ nhân ở xa Huyết tổ đại nhân một con người chính trực chung thủy nào có màng đến, ngài chỉ màng đến những cái âm hộ ở gần mà ăn không được thôi tỉ như vị nữ vương nào đó, bà dì nào đó hay con ô mô có cái âm hộ mướt rượt nào đó.
Ngược lại sự việc có thể nói là quá nhanh quá nguy hiểm đến độ Hồng Ánh gần như không kịp phản ứng một lần nữa ngu người ra nhìn Trần Lâm...
Mãi một lúc lâu Hồng Ánh mới lấy lại được nhận thức, song trong đầu nàng lúc này cũng chỉ có hai từ thần thánh...