Lão Công Của Tôi Thật Ngon

Chương 24: Em dám nắm tay đàn ông trước mặt anh thử xem-.-



Y Thần giơ tay xoa xoa khuôn mặt nóng bừng của mình thầm nghĩ"Sao tim mình lại đập nhanh trước cô nàng hai lưng này chứ"


"...."


Mạt Mạt vụng về gọi 


"Cô sao vậy,sao còn chưa kéo khóa cho tôi, tôi cầm váy nãy giờ mỏi tay lắm rồi đây"


"Vậy thả ra đi" anh thản nhiên nói


"Không được,như vậy váy bị tuột xuống mất" cô bất giác trả lời rồi lại sực tỉnh "Không đúng sao lại có giọng nam ở đây, giọng này nghe giống....."


Y Thần tiến lại gần nói nhỏ vào vùng nhạy cảm của tai cô " giống cái gì"


"Rất giống giọng của tên Diệp cầm thú" cô trả lời theo bản năng, rồi giật mình quay lại đằng sau hét lên


"Aaa ai ..ai cho anh vào đây hả" cô kéo váy rồi chỉ vào mặt anh


Cô nhân viên bên ngoài nghe tiếng hét liền vội vàng hỏi "Diệp phu nhân cô có sao không"


Y Thần ép sát cô vào tường "Tôi không ngại cho người ta biết chúng ta ân ái trong phòng thay đồ đâu"


"Anh..Anh" Mạt Mạt xấu hổ không dám nhìn thẳng vào anh


"Diệp phu nhân cô có nghe không"Cô nhân viên sốt ruột hỏi


"À..à không sao chỉ tại mấy con côn trùng biến thái chui vào phá tôi thôi" Cô vừa nói vừa nhấn mạnh ý chỉ Y Thần là côn trùng


"Vậy tôi lui đây" Quái lạ côn trùng mà cũng biến thái ư, Diệp phu nhân trí tưởng tượng phong phú thật.


Y Thần phì cười nhìn cô "Ấu trĩ"


Cô lườm anh một cái " Anh đi ra ngoài ai cho vào đây"


"Em gọi tôi vào mà" anh giả bộ như chưa có chuyện gì


"Tôi gọi nhân viên ,gọi anh khi nào" Ánh mắt tra hỏi của cô dán thẳng vào mặt anh


" Sao em lắm lời thế hả" Anh ép cô gần hơn nữa, bàn tay không yên phận mò mẫn sau lưng cô


"Diệp Y Thần cái tay của anh làm cái gì đấy hả" cô cố đẩy anh ra nhưng đã muộn rồi.


"Tôi làm gì" Anh vẫn trơ trơ cái bộ mặt, như chưa làm gì người ta ấy.


"Anh dám sàm sỡ tôi" cô rụt rè nói nhỏ


"Sàm sỡ? chúng ta là vợ chồng cái này không được nói là sàm sỡ ,mà là tôi đang sủng em a~~"


"Anh anh" tim đập nhanh quá, đều tại cái tên này hết đứng gần mình như vậy làm cái méo gì.


"......" Y Thần với lấy cái khoá rồi kéo lên giúp cô " Xong rồi đấy"


Hả,không phải anh ta định ấy ấy sao, Mạt Mạt ơi là Mạt Mạt sao mày lại suy nghĩ đen tối vậy chứ, mình còn mong đợi cái quỷ gì vậy nè.


"A ừm , cám ơn" Xấu hổ quá đi mất


 Y Thần khẽ nhếch môi " Hình như em đang mong đợi cái gì thì phải"


Mạt Mạt vội xua tay "Anh nhìn nhầm rồi, tôi có mong đợi gì đâu" nói dối thật không quen mà


"Thật không" anh nhìn cô chằm chằm


" T.h.ậ.t" cô ấp úng nói từng chữ


"Thôi ra ngoài nhanh lên,không thôi tôi không tự chủ được mà....." Anh cười gian


"..." 


Y Thần ra trước Mạt Mạt theo sau , hai người vừa bước ra khỏi phòng thay đồ ,bao nhiêu ánh mắt tập trung nhìn.


Nhân viên"Ôi , hai người họ cứ như vậy dân FA sống sao đây"


 Nhân viên" Hèn gì,nãy tôi nghe Diệp phu nhân la lên rất to"


 Nhân viên" Làm trong đó chắc bất tiện lắm ha" vừa nói cô vừa cười đểu


  Nhân viên"  Diệp phu nhân thật sung sức mà"


---------------------------------


Y Thần vẫy tay gọi nhân viên bán hàng


"Chỗ này tôi lấy hết"


"Vâng, Diệp tổng chờ tôi một lát" không hổ danh là nam thần của bao cô gái mà, hào phóng quá


Mạt Mạt nhìn đống đồ mà tiếc tiền thay anh " Anh không sợ phá sản à"


"Mấy bộ đồ này không làm tôi phá sản được " Anh nhìn cô


"Hả,anh tiêu tiền vậy không tốt đâu"


"Vì em tôi có thể mua cả tiệm này còn được" Anh béo má cô một cái


"...." Sao anh lại đối xử với em tốt vậy chứ, chúng ta chỉ là hôn nhân hợp đồng,đúng chỉ là hôn nhân hợp đồng, Mạt Mạt à mày không được ảo tưởng.Khoảng cách của mày với anh ấy là cả một thế kỉ


Cô quay sang chỉ biết nhìn anh cười trừ


"Em cười lên sao nhìn ngốc vậy hả" 


"Cả nhà anh mới ngốc.hứ"


"..."Cô ấy đáng yêu thật


Cô nhân viên tiến về phía anh rồi cất giọng


"Diệp tổng chúng tôi sẽ giao hàng cho ngài vào tối nay ạ"


"Tôi biết rồi" Anh cầm tay cô rồi dẫn đi


"Diệp tổng đi thong thả" Cô nhân viên cúi sấp người


-----------------------


Tại Biệt thự của Diệp Y Thần


Anh và cô bước vào đại sảnh, người hầu đứng hai bên sấp mình cung kính chào. Lão quản gia đi tới nhỏ nhẹ báo với anh:


"Thiếu gia, Lục thiếu đang đợi người ở bên trong phòng khách"


"Lại đến ăn vạ rồi" Anh thở dài


Mạt Mạt khó hiểu nhìn anh " Lục thiếu là ai?"


"Bạn thân của anh,lần trước em quyến rũ tôi ở quán bar tên đó cũng có mặt"


"...." quyến rũ? tại mình say quá thôi mà .


-----------------------


Trong phòng khách


Lục Hàn vừa thấy anh bước vào liền nhào ra ôm " Thần bảo bối nhớ cậu quá"


"Cút, tôi giờ đã là người có vợ rồi đó" anh đẩy mạnh Lục Hàn ra


"Vợ?""Không lẽ là cái con nhỏ hành cậu ở quán bar đó chứ" anh vừa nói vừa nhìn sang Mạt Mạt đang đứng bên cạnh.


"Chào anh, em là Hứa Mạt Mạt" cô chìa bàn tay ra


Lục Hàn vui vẻ ,đang định giơ tay bắt lại,tỏ thành ý thì bị Y Thần ngăn lại


"Em dám nắm tay đàn ông trước mặt anh thử xem"


"Ặc, giữ vợ vậy sao" anh đá mắt với Y Thần một cái


"...."