Lão Đại Phải Lòng Thỏ Con

Chương 59: Lựa chọn sai lầm



Gia Ngộ hoài nghi hỏi người đàn ông đó.

“ Ông có chứng cứ gì để tôi tin lời nói của ông là sự thật.”

Người đàn ông lấy ra một bức ảnh đã cũ có vài phần bị hư hỏng ông ta căm phẫn nói.

“ Đây là hình chụp của tổ chức bí mật mà anh Thẩm lập ra chỉ có mười người mỗi người điều có hình xăm mặt đồng xu.”

Nói rồi ông ta vén cổ tay lên để lộ ra hình xăm, người đàn ông vô cùng kích động nói.

“ Tôi cầu xin cậu tôi sẽ dùng tính mạng để đảm bảo, suốt mấy năm qua hình ảnh đồng đội chết oan dưới tay của lão quách khiến cho tôi ám ảnh đến phát điên, người như lão ta không đáng sống chỉ có cậu mới có thể trừng trị được ông ta.”



Sự thật đã được tiết lộ cuộc chiến đẫm mấu thật sự sẽ bắt đầu, đây cũng là những gì Gia Ngộ muốn thực hiện suốt thời gian qua đã tìm được mục tiêu cần trả thù rồi thì chắc chắn ông ta sẽ phải đền mạng, hắn sẽ không tha cho những kẻ phản bội.

Vân Linh vô cùng buồn bực với thái độ của Gia Ngộ đối xử với mình ngày hôm đó, nhưng điều cô cảm thấy tội lỗi nhất là cái chết của Lập Thành chính cô là người đã gọi Thiên Phong đến nhưng Vân Linh không ngờ anh ta lại ra tay tàn nhẫn như thế.

Thiên Phong mở cửa đi vào hỏi Vân Linh.

“ Em ăn gì chưa?”

Cô quay người không trả lời của Thiên Phong anh đi đến trước mặt của Vân Linh nói.

“ Sao em không trả lời anh?”

Vân Linh khó chịu nói.

“ Em không muốn ăn anh đi ra ngoài đi.”

Đôi mắt của Thiên Phong bỗng tối sầm lại.

“ Em đang giận vì anh đã bắn Gia Ngộ hay sao?”

Vân Linh đứng lên nói.

“ Em mệt rồi muốn nghĩ ngơi anh đi ra ngoài đi.”

Thiên Phong kéo mạnh Vân Linh lại gằn giọng nói.

“ Anh nói cho em biết đừng có mà xem anh là trò đùa của em, bây giờ em đau lòng lắm sao khi nhìn thấy Gia Ngộ bị thương hắn ta chưa chết là may lắm rồi, em ngồi đây buồn bã khóc than cho hắn ta rồi quay sang trách mắng anh hay sao em xem anh là gì của em.”

Vân Linh quay sang nhìn Thiên Phong nói.

“ Em không nghĩ là anh lại ra tay nặng như thế dù sao anh ấy..., mà thôi anh đi ra ngoài đi em muốn nghĩ ngơi.”

Cơ thể của Thiên Phong như rực lửa anh ta nóng giận siết chặt cánh tay của Vân Linh nghiến răng nói.

“ Em vẫn còn rất yêu Gia Ngộ có đúng không?”

Vân Linh khó chịu vùng vẫy khỏi vòng tay của Thiên Phong.

“ Anh điên rồi anh đang làm em đau đấy.”

Thiên Phong dường như không muốn buông cô ra.

“ Em hết lần này đến lần khác trêu đùa tình cảm của anh, anh sẽ cho em tận mắt nhìn thấy Gia Ngộ chết thì em mới chịu buông bỏ toàn tâm toàn ý ở cạnh anh có đúng không.”

Vân Linh đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi với tính cách này của Thiên Phong.

“ Anh buông em ra ngay anh đang làm em đau đấy.”

Thiên Phong bắt đầu áp chế Vân Linh anh ta mạnh bạo đè cô xuống giường, Vân Linh hoảng sợ cầu xin.

“ Anh đang làm gì vậy buông tôi ra.”

Thiên Phong điên cuồng hôn lên cổ của Vân Linh anh ta đang định ***** *** cô, Vân Linh vùng vẫy hét lớn.

“ Đừng mà.”

Cô khóc nức nở đẩy Thiên Phong ra hét đến khàn cả cổ họng nhưng anh ta vẫn không dừng lại, Vân Linh bất lực cô đã không còn kháng cự nữa nước mắt cứ đua nhau tuông xuống, Thiên Phong bỗng nhiên dừng lại hành động của mình anh ta ngẩn đầu lên nhìn gương mặt đã đầm đìa nước mắt của Vân Linh, trong lòng cảm thấy vô cùng tội lỗi anh ta đứng lên nói với Vân Linh.

“ Anh xin lỗi, chỉ vì anh yêu em quá nhiều anh sợ mất em nên mới làm như thế.”

Vân Linh co rúm người lại đau khổ khóc không thành tiếng có lẽ cô lại tiếp tục những bước đi sai lầm của chính bản thân cô đã thật sự ân hận.

Cô đau khổ hét lớn.

" Đi ra ngoài."

Thiên Phong đành quay người rời đi, bây giờ cô đã không còn giữ được bình tĩnh càng nói cả hai sẽ càng đau lòng.