Lấp Lánh Ánh Mai

Chương 11: Hòa chung



" A....a...a..."

Cô rên rỉ thành tiếng, thanh âm vừa nức nở vừa ngọt ngào kích thích tốc độ **** *** của anh nhanh hơn.

Y Đàm đầu óc ong ong hai mắt đã nữa mơ nữa tỉnh, anh đang hai chân cô banh rộng ra tiếp tục đưa lưỡi vào liếm, Y Đàm run rẩy gượng người dậy đưa tay muốn đẩy anh ra nhưng vô ích anh lại càng làm mạnh hơn.

" a...a...Vũ... anh đừng liếm nữa....em chết mất....ha..."

Trịnh Dương Vũ để ngoài tai những lời mà Y Đàm nói anh phải làm cho cô cao trào cho cô ra.

Bị anh làm cho mềm nhũn người cô vô lực mặc anh, kết quả là mật ngọc tuôn ra như suối phun trào vậy, anh một miệng hưởng hết gương mặt bị dính tèm lem.

Anh ngồi dậy quỳ giữa chân của Đàm Đàm , dùng tay lau đi qua một lượt những gì dính trên mặt, một ngụm nuốt xuống vẻ mặt hài lòng: " Không ngờ cơ thể em mẩn cảm như vậy, một lần tuôn ra rất nhiều...anh rất thích vị này, cũng không tệ ngọt và lạ "

Y Đàm xấu hổ : " Đều tại anh....làm em ra như thế...."

" Em cũng thích mà đúng không? "

" Không.. em hông có thích...anh nói bậy...em không d.â.m như anh "

" À thế sao? Vậy sau này mỗi này anh đều làm em thì em sẽ trở nên d.â.m đ.ã.n.g đúng không? "

Anh dùng hai ngón tay chọc vô cửa động luồng lách vào trong khuấy động, phải đem động giãn nở ra thì anh mới đi vào được không thì bảo bối sẽ đau lắm.

" Ưm....ư....đừng...a....anh dừng lại...ô...ooo"

" Chắc được rồi, anh đi vào nhé! "

Anh kéo khóa quần xuống cởi quần ra một thân trần truồng hòa nhập với cô. Trịnh Dương Vũ một tay cầm vật nam tính của mình dí sát tới trước cửa động, một tay giữ lấy đùi cô. Cái nữ tính bên dưới của cô đã ẩm ướt rồi nhìn thật khiêu gợi nó như đang mời gọi anh tiến vào.

Cô nhíu mày ngạc nhiên hai mắt mở to nhìn em trai nhỏ của anh: " Này....nhìn to thế này...chắc không vừa đâu....hay là chúng ta không làm nữa nha để lần khác em chuẩn bị tinh thần sẳn sàng rồi mới làm ha "



Cô quay người muốn chạy, nhưng hai chân đã bị anh nắm được anh đem cô kéo lại, áp cô dưới thân mình, anh đẩy hông lên đem cậu nhỏ của mình trực tiếp một đường đâm vào trong cô, phá bỏ tấm màng mỏng tượng trưng cho trinh nữ.

Cảm giác đau đơn nổi lên như sét đánh ngang tầm mắt mình, cô điếng người miệng không kìm chế được mà kêu lên.

" A ! "

" A...a...a...Vũ...đau quá....anh bỏ ra đi....á..đau quá híc "

Cô rơi nước mắt, đau kinh khủng, kích thước cô nhìn đã cảm thấy nó không vừa đâu, gì mà không đau đều là lừa gạt. Cảm giác đau đớn này giống như cơ thể cô bị xé toạc ra vậy, cô khổ sở muốn dựng người dậy nhưng lại bị anh ấn xuống, hai tay bóp eo cô lại tiến tới.

Nhìn thấy dòng máu đỏ dính vào cậu em của mình Trịnh Dương Vũ đắc ý mà cong môi mỉm cười, anh cảm thấy rất thỏa mãn, Đàm Đàm là của anh là người phụ nữ của anh. Theo bản năng nhiệt huyết của một người đàn ông trưởng thành anh đẩy nhanh tốc độ di chuyển ra vào, dục vọng nó đáng sợ thật lí trí của anh giờ nó ở đâu mất rồi bây giờ anh chỉ có một suy nghĩ là làm em làm em ăn sạch, dù biết là bảo bối rất đau nhưng mà anh không thể ngừng được.

Âm thanh va chạm ái muội vang lên cả căn phòng, tự nhiên không khí xung quanh cũng trở nóng bỏng đến lạ thường.

" Ô...ô...a...Vũ.. anh làm chậm thôi....mạnh quá em đau....hu...hu...anh không thương em...a....dừng lại...."

Cô míu máo nhìn anh mà cầu xin, anh nhìn vẻ mặt đáng thương này hành động cũng dần chậm lại, anh kéo người cô dậy với tư thế ngồi, bắt cô ngồi lên người mình.

Y Đàm ngoan ngoãn đến lạ, cô dù đôi mắt còn ươn ướt nhưng vẫn nghe lời anh trèo lên người anh ngồi.

Anh ôm lấy eo cô, hôn môi cô thật sâu: " Bảo bối, anh biết em đau nhưng mà lần đầu tiên nó đau vậy lát nữa sẽ không còn đau nữa, mà sẽ sướng đấy "

" Không khóc nữa, anh đau lòng có biết không? "

" Thật không? Anh không lừa gạt em chứ? "

" Thật mà lát nữa sẽ rõ thôi, anh gạt em thì anh biến thành chó "

" Được rồi, em tạm tin anh vậy "

Cô bật cười, xoa lấy mặt anh yêu thương hôn chụt một cái. Ai bảo cô yêu anh nhiều quá chi yêu đến cô không tưởng tượng được luôn. Cô không có gì đáng giá hết chỉ có tấm thân này và tình yêu của mình dành cho anh thôi.

2h đồng hồ sau.....



" A....a...anh lừa gạt....đồ chó nhà anh.....tha cho em.đi mà....a..."

Sướng thì có sướng đó nhưng mà nó vẫn đau nha, cô đã ngất rồi mà anh còn làm nữa lúc cô tỉnh dậy không biết anh đã làm cô bao nhiêu lần. Phùng Y Đàm với tư thế nằm hai chân bị anh gác bỏ lên vai mình, phía dưới bị anh hung hăng đâm thúc vào.

" Không có chó nào đẹp trai bằng anh đâu, em không phải đang rất hưởng thụ sao bảo bối? "

" Vô sĩ.....anh...a...ưm......anh đã làm nhiều lần rồi không đủ sao? "

Anh lắc đầu ôm hông cô nắc hông mình thúc mạnh liệt hơn, không đủ cái của anh còn chưa xuống nó vẫn còn nhiều sức lắm.

" Không đủ em xem của anh còn ***** **** nè, nó đang rất sung mãnh đấy nhé! "

Theo nhịp thúc của cậu em sung mãnh thì cặp vú xinh đẹp của cô cũng lắc lư không ngừng vô cùng kích thích.

Anh nắc mạnh dồn dập rồi khẽ rên lên: " Ha...a...cục cưng anh sắp tới rồi...anh...anh bắn vào trong nhé em? "

Cô lắc đầu chối bỏ: " Đừng.....á....á...á...a...anh ra....bên ngoài...bên ngoài....a....a..."

" Không kịp nữa rồi, đón lấy bảo bối "

Trịnh Dương Vũ đem toàn bộ bắn vào trong động hoa của cô, thứ chất lỏng nóng hổi mà anh bắn vào đang lấp đầy hạ bộ của cô.

Y Đàm nằm xụi lơ, vô lực mệt mỏi nhìn vẻ mặt tươi tốt của Trịnh Dương Vũ cô đưa tay lên ôm anh ôm mình.

Anh cười hạnh phúc đem cô ôm lên, bế vào nhà tắm.

Rửa sạch người cho cục cưng nào, ngày mai còn đi làm không cho Đàm Đàm ngủ là ngày mai cục cưng sẽ giận mình. Trịnh Dương Vũ suy nghĩ.

Anh chu đáo rửa kĩ cơ thể của cô và anh, mặc quần áo vào rồi bế cô đang mê màn đi sang phòng bên cạnh.

Đặt cô xuống giường cẩn thận lấy gối đầu cô rồi, anh nằm xuống bên cạnh ôm cô vào lòng mà chìm vào giấc ngủ say.