Lấp Lánh Ánh Mai

Chương 55: Ngoại truyện 4



Y Đàm cầm vòi nước tận tay chăm sóc cho vườn của mình, Dương Vũ biết vợ yêu thích việc trồng cây với trồng hoa nên đã đặc biệt cho người mua giống về trồng, khu vườn rất rộng có cây ăn quả, nào là cam, mận, ổi, lê, nhãn...hoa thì có hoa hồng, hoa hướng dương, hoa thược dược ngoài ra có trồng thêm mấy loại rau thường dùng.

Chị Lan bên cạnh cũng cầm bình tưới nước vì khu vườn rộng nên cần ít nhất 2 người mới có thể tưới nhanh được.

Nhìn cây cam sai quả cam đẹp mắt, Y Đàm trong lòng cảm.thấy vui vẻ.

Sau khi tới cây xomg cô liền vào nhà lấy giỏ hái một ít vào ăn, nhìn giỏ trái cây đầy cô vui lắm cầm một trái cam ăn thử.

Thật ngọt mọng nước, đúng là tự tay trồng ăm nó ngon hơn hẳn, cô sẽ ép nước cho cả nhà uống nước cam ép rất tốt nhé.

" Mami mami "

" Hửm? Cục cưng con đi học về rồi ư, để mẹ lấy nước cam cho con uống nhé"

Hàm San từ xe chạy ù vào nhà ôm lấy cô, Y Đàm mỉm cười bế bé lên ôm vào lòng Hàm San nay lên 5 tuổi rồi hiện tại bé đang học mầm non, còn Quang Đình lên lớp 5 Khả Chi lớp 3, Trịnh Dương Vũ dắt hai con đi vào.

" Mẹ ơi tụi con về rồi nè "

" Hai đứa lại đây để mẹ nói chị Lan đem nước cam và trái cây lên cho tụi con ăn, mẹ mới hái từ vườn vào đó rất ngon "

" Dạ hì hì "

" Ông xã lại đây ! "

Anh bật cười lặng lẽ nhìn 4 mẹ con vui đùa bị cô gọi tới, anh đi tới cạnh cô cúi đầu hôn vợ trước mặt các con, mấy đứa nhóc thấy mẹ ngại che miệng cười thôi, tụi nhóc đã quen với đều này rồi.

Ba rất yêu thương mẹ ngày nào trước khi đi làm và tan về nhà cũng đều sẽ hôn mẹ, tụi nhỏ rất hạnh phúc ba mẹ của chúng luôn yêu thương nhau đều này chúng rất tự hào.

" Mẹ con cũng muốn mẹ hôn tụi con nữa ! "

" Đúng vậy! "

" Mẹ mẹ hôn San San "

" Ừ mẹ hôn hết được chưa, mấy đứa còn giành với ba sao! "

Anh không cho bọn nhóc cơ hội đó, bế vợ lên chạy lên lầu muốn giành vợ với ba tụi con không có cơ hội đâu, hừ hừ nhóc con.

" Anh hai ba xấu quá ! "



" Ừn ba xấu ! "

Quang Đình day trán nhìn hai em gái mà cười trừ, tụi em nên chịu đi không giành lại mẹ với cha già đâu.

" Ăn trái cây đi, ba mẹ yêu thương nhau tốt mà, chúng ta nên vui mới phải "

" Ồ vậy thua ba lần này vậy ! "

" San San bé cưng ăn đi nào "

" Cảm ơn chị bé "

" Anh ơi cũng ăn đi "

" Bé út nhà ta là ngoan nhất đừng như chị Chi"

" Anh nói gì đó! Em sao không ngoan hả? "

" Vậy ai đánh thằng Lâm khóc hả? "

" Thì tại cậu ra mắng anh chứ, anh trai chỉ được em mắng người khác không được "

" Con bé này em chỉ mới 8 tuổi mà bạo lực quá, em nhìn xem em có giống con gái không? "

" Hừ, em xinh xắn giống mẹ mạnh mẽ giống ba thì sai à! Anh không bằng em nên không chịu sao! "

" Ăn đi cái miệng của em anh nói không lại ! "

" Anh chị nói gì thế, uống nước cam đi mẹ ép đó rất ngon hì hì "

Cả hai nhìn cô em út bất lực, cô em út này như ngòi tắt giữa hai anh em tuy vô tri nhưng được cái đáng yêu.

" Nể San San nên em không thèm cải anh ! "

" San San đừng học theo chị hai nhé, bé cưng ăn đi "

" Hì Hì "



Trong phòng

" Ưm....anh này....dừng lại....ư...ưm "

Anh đè cô xuống giường mà hôn tới tấp, Y Đàm bất lực chỉ biết đấm vào vai anh muốn đẩy anh ra, nhưng anh già này khỏe thật bất lực vãi.

" Haa...haa...."

" Chụt! "

" Vợ yêu hôm nay anh có đi đấu giá mang về cho em một món quà nè "

" Hả ? "

Anh lấy trong túi áo ra một hộp gấm nhỏ, cầm ra một chiếc lắc tay bằng vàng họa tiết được khắc bằng đá ruby xanh.

Anh đeo lên tay cho vợ, Y Đàm nhìn lắc tay cô bị hút hồn bởi vẻ đẹp của nó, đẹp quá chắc cô không dám đeo đâu cô sẽ cất giữ gìn nó để dịp quan trọng mới lấy ra đeo, mà trong đẹp như này chắc đắt tiền lắm đúng không?

" Đẹp quá...nhưng mà đắt lắm đúng không? Em không cần anh phải mua quà cho em mà, hơn nữa em cũng không nỡ đeo nó, tuần trước anh mới tặng em túi xách em còn chưa kịp dùng, nay lại tặng trang sức...."

" Vợ ngốc ạ! Em quên lời anh hứa khi chúng ta kết hôn là anh sẽ tặng quà cho em bù những năm trước khi anh chưa gặp em à, anh cố gắng nổ lực kiếm tiền vì để cho em và các con một cuộc sống sung túc hạnh phúc. Với tư cách là chồng em những thứ anh làm đều chưa đủ, sau này anh sẽ không dừng lại mà sẽ tiếp tục sủng em yêu em cho đến khi không làm được nữa thì thôi. "

" Chồng.....

Cô mếu máo muốn khóc thật, anh sủng ái mà xoa xoa đầu vợ, nhẹ nhàng hôn lên trán vợ.

" Em phải cười chứ, vợ à chục năm rồi đó chúng ta bên nhau đã hơn chục năm em còn khách sáo với anh sao? Em không hôn chồng em sao? Hửm? "

Cô bị anh chọc cười : " Hừ! Anh ghét ghê á, em không hôn anh đâu "

" Hả em thật sự không hôn ông xã sao? "

" .... "

" Không chịu thì anh đành chủ động vậy! Bà xã anh ăn trưa đây! "

" Ưm....tụi nhỏ..."

" Tụi nhỏ đã có Dì Hồng lo, em không thoát được anh đâu "