- Mọi người đừng rối loạn, vừa rồi có một chút hiểu lầm. Đỗ Trần thong thả, bay lên nóc xe, hướng về phía bình dân đang rối loạn vẫy vẫy tay, nở nụ cười thân thiết với bọn họ.
- Thật ra lần này ta và Brook giáo chủ tới đây, đầu tiên là vì việc truyền bá ân đức của Tân Thần cho mọi người, ngoài ra chúng ta còn có vài việc nhỏ của Giáo Đình, chính là truy bắt bốn người mạo danh thần sứ của Margaret thần.
Cách xa chỗ đó, Ariza nghe được một tràng ba hoa, nói riêng với tiểu Bối Bối: - Đại chất nữ (cháu gái cả), lão cha ngươi quả thật có khả năng xảo biện nha.
Tiểu Bối Bối đảo đôi tròng mắt thì thầm: - Ngươi bây giờ mới biết sao?
Ariza vỗ vỗ cái đầu, cười ngờ nghệch nói: - Ân, thật là ta đây biết hắn đã hơn mười năm, hắc, tới bây giờ mới chân chính biết hai năm vừa qua hắn thật sự có thay đổi rất lớn, vừa nói hắn vừa hoa tay múa chân.
Đúng vậy, Đỗ Trần chuyển sinh tới Đấu Thần Thế Giới từ Vẫn Thần Lịch năm 1277, tới nay là cuối năm 1279, đích xác đã hai năm. Trong ấn tượng của Ariza, từ hai năm trước, sau cái đêm Bác Bì gây huyết án tại đại giáo đường St. John cho tới nay, tất cả đều thay đổi.
Vừa trấn an bình dân, vừa bảo Dịch Cốt thu thập ba thần sứ, đoàn người Đỗ Trần được bình dân cung kính tiễn đưa cùng tiếng ca tụng.
Một hành trình du sơn ngoạn thủy, vượt qua dãy núi phía tây nam đại lục Einstein, qua con sông chính Mẫu Tinh Hà của đại lục Einstein, vòng qua địa bàn hoang dã trước đây đã thu thập Constantine.
Trung tuần tháng 12 đoàn người Đỗ Trần tới được pháo đài quan trọng nhất phía tây Lanning, Toái Tinh Bảo. Tại đây, hắn thu lại Á Long liễn, trực tiếp bay thẳng về Đấu Thần đảo.
Ngoài Demis cùng lão Bowen còn có kỳ thi tốt nghiệp đang đợi Đỗ Trần. Bất quá, trước đó hắn cần xử lý một vài việc nhỏ...
Trên Á Long liễn, Đỗ Đức cầm trường kích đứng sau lưng Đỗ Trần, đôi mắt khép hờ, không nói một lời. Mà Đỗ Trần đứng ở tại trước bạch ngọc đại sàng (Giường lớn bằng ngọc trắng) cau mày nhìn chằm chằm nhìn vào nan đề trên giường, im lặng không nói gì.
Ariza ôm tiểu Bối Bối đứng một bên mặt mày nhăn nhó, tiểu gia hỏa thậm chí không dám tiếp tục nhìn cái nan đề nhắm hai con mắt lại.
- A!!! Đỗ Trần thở dài một tiếng, phá tan sự yên lặng: - Ta biết mọi người đối với chuyện này đều cảm thấy khó xử, nhưng là... ta thừa nhận rằng ta thiếu kinh nghiệm, rất nhiều sơ sót trong việc này, nhưng bây giờ không thể cứ để bọn nhỏ thế này phải không?
Đỗ Trần thanh âm càng ngày càng nhỏ, câu cuối hắn vạn phần ngượng ngịu cất lời: - Ai trong số các ngươi sẽ làm bảo mẫu?
Tại Á Long liễn hoàn toàn im lặng, chỉ có bọn trẻ cất tiếng khóc thật to. Trên chiếc giường lớn chính là mười ba tiểu cô nương được Đỗ Trần cứu từ trong tay Thấm Thủy Thần Sứ ra.
Mới rồi Đỗ Trần thấy đã ra khỏi phạm vi Thánh Giáo liền đưa từ trong không gian Liên Hoa pháp bảo ra ngoài cho bọn nhỏ thay đổi chút không khí, nhưng không tưởng được là vừa được đưa ra, bọn hài tử kia đáng yêu khôn tả, khiến ngay cả Dịch Cốt cũng nở nụ cười. Chẳng mấy chốc, mười ba tiểu hài kia nối nhau vừa tiểu ra đầy tã vừa cất tiếng khóc lớn, Đỗ Trần thầm đoán rằng chúng đang đói bụng.
Dù sao bây giờ không ai nhẫn tâm mặc kệ mười ba đứa trẻ vừa đói vừa khát vừa bĩnh ra đó mà không đề ý tới. Chỉ có duy nhất Andy biến dị cùng Liên Hoa Pháp Bảo là bất động.
- Nói đi, tại sao tất cả lại im lặng vậy? Đỗ Trần ánh mắt đảo qua mọi người, định lựa ra một người làm bảo mẫu cho bọn trẻ.
Ariza chỉ là một tiểu tử to xác, tiểu Bối Bối cũng vậy, vẫn chỉ là một tiểu hài nhi, Dịch Cốt..., bỏ qua hắn, chẳng đời nào một Phong Hào Đấu Thần chịu làm bảo mẫu?
Nhìn tới khối băng Đỗ Đức, tay chân hắn vụng về vậy sao có thể làm bảo mẫu... tiếp theo hắn chỉ vào bọn nhóc trên giường: - Bọn nhỏ này đang kêu khóc vì đói, khát, ai trong các ngươi sẽ nhận coi sóc chúng.
Mấy nam nhân đều ngao ngán lắc nhanh cái đầu, tiểu Bối Bối cười xấu xa nấp phía sau ba ba. Sau một hồi suy nghĩ cật nhọc, Đỗ Trần bất lực ngồi xuống đất, mắt nhìn chằm chằm vào đại sàng, ngoại trừ Đỗ Đức, mọi người đều bất lực, thập cấp phong hào đấu thần cũng không ngoại lệ.
Nhưng trên đại sàng, mười ba tiểu hài tử càng nổi loạn tựa như cuộc nổi loạn của Ngư nhân.
- Kết hôn sinh hài tử… thật là một tai họa a. Đỗ Trần bồi hồi cảm thán: - Ta nuôi dưỡng tiểu Bối Bối và Alex cũng không phiền hà như vậy.
Bối Bối thầm nghĩ "Khác biệt, ta cùng tiểu đệ nấu cơm, giặt quần áo, khâu vá, rất hữu ích cho ba ba, kỳ thật ta và tiểu đệ đệ chăm sóc cho ba ba."
Ariza bất lực nói: - Thiếu gia, hay là trả bọn chúng về với gia đình?
- Trả về với gia đình? Các tiểu nữ nhi này được thu thập lại từ khắp nơi trên đại lục, ai biết được gia đình của chúng ở đâu? Đỗ Trần tức giận nói. - Không nói tới địa điểm, Giáo Đình Ám Điện ra tay thu thập chúng lại nhất định không để lại dấu vết, muốn điều tra ra cũng không được.
- Vậy thiếu gia thu chúng làm nữ nhi, bất quá ta không thể giúp gì được. Ariza nhỏ giọng nói thầm.
- Nữ nhi? Ta đây bỗng nhiên có thêm mười ba nữ nhi sao? Đỗ Trần lắc đầu cười khổ. - Việc này có tính là việc thiện không?
Bất chợt bên cạnh có người nói: - Ngay cả mười ba tiểu nha đầu náo loạn cũng không thể giải quyết, sao ta lại có thể có người cha như vậy?
Đỗ Trần vô tình kêu ra hai từ "Nữ nhi" chính là kêu ra Alex. Sau đó tiểu tử trừng mắt nhìn chúng nhân, cuối cùng nhảy lên trên đại sàng, quét mắt nhìn qua mười ba tiểu nữ hài hỗn loạn, đột nhiên chỉ tay lạnh lùng nói: - Quấn tã không phải như vậy.
Hắn thắt lại đai lưng, xắn tay áo lên, sau đó nhanh chóng thay tã rồi ngẩng đầu kiêu ngạo nhìn Đỗ Trần: - Vậy mới là thay tã.
- A, tiểu thiếu gia biết trông trẻ? Ngươi học được từ đâu vậy? Ariza trợn mắt ngạc nhiên nói.
- Cao thủ, không cần lý do. Đỗ Đức im lặng bất ngờ mở miệng nói, thanh âm trầm đục: - Mười ba tiểu nữ có tư chất rất tốt, nếu được nghĩa phụ nuôi dạy cẩn thận, mười lăm năm sau chúng trưởng thành thì có thể tung hoành sa trường.
Dịch Cốt con mắt sáng lên, vội la lớn: - Thiếu gia, mười ba tiểu hài này trong vòng mười năm trở lại có tư chất tốt nhất trong tam đại lục a.
Hắn cân nhắc một chút, nói: - Trên chiến trường, quan trọng nhất là sự phối hợp, nếu để cho mười ba tiểu nữ này từ nhỏ tập luyện tổ hợp sát trận...
- Đúng vậy, từ nhỏ gian nan tập luyện chiến trận, còn truyền hắc ám thánh hình, bọn chúng sau này sẽ là một trợ lực rất lớn cho chúng ta, bởi vì bọn chúng đều có tư chất thiên tài trong vòng mười năm qua. Bây giờ chúng ta khổ cực một chút cũng đáng phải không? Dịch Cốt nở một nụ cười, nói tiếp: - Thiếu gia quyết định đi.
Đỗ Trần đột nhiên bế một đứa trẻ đang khóc lên, cười nói: - Chiến trận, thánh hình, nghiêm khắc dạy bảo bọn chúng, hơn nữa ta thu dưỡng chúng từ nhỏ, cơ hồ không cần lo lắng về lòng trung thành, trong tương lai chúng sẽ không phản bội ta...
Dịch Cốt mỉm cười gật đầu: - Thiếu gia nói rất đúng.
Đỗ Trần đột nhiên trầm sắc mặt xuống nói: - Nếu là như thế thì ta và yêu phụ Margaret nọ đâu có gì khác biệt?
Dịch Cốt sững sờ, chỉ thấy Đỗ Trần bế đứa nhỏ đến bên cửa sổ phóng mắt nhìn ra bầu trời trên biển đẹp đẽ, vẻ mặt điềm đạm nói: - Ra khỏi Hongkong tới không phận cảng Antwerp, Dịch Cốt và Alex ở lại, đồng thời dẫn theo Andy và những đứa trẻ này đến phủ thành chủ, hết sức tìm kiếm cha mẹ bọn chúng... nếu tìm không được, kêu Harry tại vùng phụ cận thành chủ phủ, xây một Cô Nhi viện, để cho những người lương thiện có lòng sẽ tới nhận về nuôi dưỡng...
- Thiếu gia, ngài nguyện để chúng thành bình dân tiểu hài nhi? Điều này thật là quá lãng phí tư chất của chúng.
Nhẹ nhàng, âu yếm dụi trán đứa nhỏ vào lòng, Đỗ Trần nhìn chân trời tại mặt biển, bình thản nói: - Đây là mệnh lệnh!
- Đây là mệnh lệnh! Mọi người trên Á Long liễn sẽ không hiểu được đạo mệnh lệnh này, bởi vì bọn họ chưa bao giờ làm cô nhi, không hiểu được hoàn cảnh thật sự của một cô nhi khi đã bị đưa vào một môn phái thần bí, tiếp nhận một huấn luyện vô đạo đức.
Đỗ Trần tin tưởng, mười năm sau, nếu bọn nhỏ này có cơ hội lựa chọn một lần nữa, các nàng vẫn lựa chọn vòng tay che chở của cha mẹ và vô tư chơi đùa cùng những đứa nhỏ chứ không phải tại mật thất Thần Giáo tiếp nhận huấn luyện, dùng vô số thân thể tử tù luyện cái Hóa Thi bí pháp chó má.
Thân nhân… có đôi khi so với quyền lực còn quan trọng hơn.
Tại Đấu Thần đảo, thực lực tồi tệ, chỉ cả ngày say rượu, trêu gái... đại ca của hắn...
Bầu trời Đấu Thần đảo, Á Long liễn được kim sắc Liên Hoa bao bọc không bị ngăn trở gì, trực tiếp bay tới Liệt Hỏa cốc rồi hạ xuống.
Đỗ Trần một mình tới khu ký túc xá tại Liệt Hỏa cốc, liếc mắt nhìn quanh nhận ra, không cần suy xét, tại Đấu Thần đảo, kẻ lưu trữ bán khỏa thân mỹ nữ họa đồ chỉ có một người, Steven.
Cách cửa phòng đang đóng một quãng, Đỗ Trần đã nghe được bên trong có âm thanh của cả nam lẫn nữ.
"Chẳng lẽ đại ca lại đang công khai tụ tập?"
Nhìn lên cánh cửa đang đóng, Đỗ Trần lắc đầu cười khổ "Đại Ca a" rồi tiến lên gõ cửa. - Xoạt! Một âm thanh xé lụa vang lên, bức tranh vẽ mỹ nữ bán lõa thể bị xé tiện tay vứt qua cửa sổ rớt xuống.
Sau đó tiếp theo một loạt những sắc tình họa sách (sách tình dục), đồ chơi người lớn, danh sách kỹ viện tốt nhất... của Steven đều bị vứt qua cửa sổ chất đống, tiếp theo bị đốt.
- Đồng học bên ngoài, thu dọn tất cả những vật vừa vứt ra, đốt hết đi. Người đang ở bên trong nói tiếp: - Mau thu dọn chỗ tạp vật này.
- Vâng, Francesca hội trưởng. Vài người lên tiếng, tiếp theo ánh lửa trong sân bốc mạnh hơn.
- Là xú nha đầu Francesca đang hỏa thiêu bảo bối của đại ca?
- Đương! Đỗ Trần đẩy cửa, trầm mặt đi vào sân trong, cứu được một số bảo bối của Steven, lạnh lùng nhìn thoáng qua mấy đồng học đang không biết làm sao nói: - Ngươi hỏa thiêu đồ vật của đại ca ta là có ý tứ gì?
- Francis? Francesca đi gấp xuống lầu, tới phía trước cửa phòng, vừa thấy Đỗ Trần đứng trong sân, sắc mặt lập tức âm trầm: - Ta chỉ là theo mệnh lệnh của hội học sinh tự quản làm việc, Steven đã bị khai trừ, hắn tự nhiên phải thu dọn rời khỏi túc xá.
- Đại ca ta bị khai trừ? Tại sao? Cho dù hắn bị khai trừ cũng có quyền lấy đi đồ vật tùy thân, ngươi hoàn toàn không có quyền hỏa thiêu. Đỗ Trần chỉ Francesca quát.
Francesca cau mày, nàng không muốn trả lời câu hỏi này, lần trước Đỗ Trần và Glagins cự hôn, thêm Đỗ Trần và Porter tay trong tay bỏ đi, làm nàng trơ trọi trên chiêu hôn lôi đài, vị đại tiểu thư cao ngạo này đã rất tức giận.
- Francis đồng học, ta lập lại lần nữa, ta chỉ là chấp hành công vụ. Hôm nay bất luận ai tới cũng đều làm như vậy. Sắc mặt Francesca so với Đỗ Trần còn muốn khó coi hơn, nói tiếp: - Steven không phải vi phạm nội quy của Đấu Thần đảo mà bị khai trừ, mà là vị phạm quy định pháp luật Lanning, bây giờ đã được đưa tới tử lao tại thành St. John.
Nàng nhìn thoáng qua đống bảo bối này của Steven: - Hắn lưu lại những đồ vật này, đều là vật cấm trong giáo quy minh văn, ta thiêu hủy chúng cũng là công vụ.